Nhảy đến nội dung

Một đời màu hồng tươi

Chúa Nhật III MV ( C )   Một đời màu HỒNG TƯƠI.

  “Anh em hãy vui luôn trong niềm vui của Chúa” ( Pl 4,4).

  Hôm nay là Chúa Nhật thứ III Mùa Vọng. Còn gọi là Chúa Nhật HỒNG. Hôm nay sẽ đốt cây nến màu HỒNG và Chủ Tế cũng mặc áo màu HỒNG. Màu hồng là màu của niềm vui; màu của hạnh phúc; màu của tình yêu.

  Thánh Phao-lô kêu gọi: “Anh em hãy vui luôn trong niềm vui của Chúa”. Nghĩa là ta hãy vui luôn trong niềm vui của Chúa chứ không phải của con người hay của thế gian. Niềm vui của con người, của thế gian, là khi ta có nhiều tiền lắm của; ta được vinh hoa, phú quí. Quả thật niềm vui này chóng qua và vô bổ. Chúng không làm cho ta an bình và hạnh phúc; trái lại chúng làm cho ta bất an và bất hạnh.

Bất an vì ta luôn nơm nớp lo sợ mất tiền mất của; sợ người ta chôm chỉa; sợ người ta giành giật vinh hoa, phú quí của ta. Bất hạnh, vì tiền của không mua được hạnh phúc. Thực tế cho thấy, càng lắm của nhiều tiền lại càng sinh nhiều vấn đề, gây chia rẽ và bất đồng. Xưa kia nghèo khổ thì đồng lòng, chung sức; nay giàu sang thì mỗi người một hướng, ganh tị, hơn thua.

Có ai giàu mà hạnh phúc bao giờ. Có ai hạnh phúc mà giàu có bao giờ. Hạnh phúc và giàu có thường là tỉ lệ nghịch chứ không tỉ lệ thuận. “Nhiều” hạnh phúc thì “ít” giàu có và “nhiều”giàu có thì “ít” hạnh phúc. Phải chọn một trong hai. Chỉ có một chứ không có cả hai. Đó như là qui luật bất thành văn vậy.

Niềm vui trong Chúa sẽ tồn tại mãi, làm cho ta sống trong bình an và hạnh phúc. Làm sao ta có được niềm vui trong Chúa đây ? Thánh Phao-lô nói: “Vui lên anh em, sao cho mọi người thấy anh em sống hiền hòa, rộng rãi, vì Chúa đã gần đến” (x. Pl 4,4,5). Quả thật, có niềm vui thì ta mới sống hiền hòa và rộng rãi được. Ai sống hiền hòa và rộng rãi, chứng tỏ người đó có niềm vui trong Chúa. Nếu ta chỉ có niềm vui của con người, của thế gian, ta không sống hiền hòa và rộng rãi được đâu, trái lại ta sẽ hùng hổ giữ danh, giữ của và sợ Chúa đến lắm.

Càng chính xác hơn, đối với người đang yêu. Đây là tình yêu đích thực. Mà tình yêu đích thực là tình yêu trong Chúa; tình yêu xuất phát từ Thiên Chúa, vì “Thiên Chúa là tình yêu” mà (x.1Ga 4,8). Ai đang sống trong tình yêu thì người đó sống hiền hòa và rộng rãi. Họ thấy cái gì cũng đáng yêu, dễ yêu, dễ mến. Nhất là những gì thuộc về người yêu của họ. Khi yêu rồi thì cái gì cũng đẹp hết. Thật là chí lý !!!!!!!! Người ta nói không sai: “Khi yêu củ ấu cũng tròn; khi ghét thì quả bồ hòn cũng méo”.

Khi yêu rồi thì cái gì cũng màu hồng; đời là màu hồng; tâm hồn là màu hồng; cứ phơi phới; cứ thấy vui vui làm sao ấy !!!! Sống trên mặt đất mà cứ như đi trên mây vậy. Niềm vui đó xuất phát từ con tim; từ cõi lòng; từ Thiên Chúa. Họ không phải là đeo kính hồng, mà họ có trái tim hồng; có tâm hồn màu hồng. Họ không giữ tiền, giữ của mà cho đi tất cả những gì họ là, những gì họ có. Họ cho đi tất cả tâm tình, cuộc sống; họ dành tất cả những tâm tư, tình cảm cho người họ yêu.

Có thể nói yêu và hạnh phúc là tỉ lệ thuận. Càng yêu bao nhiêu thì càng hạnh phúc bấy nhiêu. Và càng hạnh phúc bao nhiêu thì càng yêu bấy nhiêu. Nhất là yêu nhau mà lại ở xa nhau. Khi gần đến lúc được gặp nhau thì không có hạnh phúc nào bằng. Yêu nhau mà phải sống xa nhau, quả là một “cực hình”. Nhưng “cực hình” này có “cực” một chút mà “hình” như hạnh phúc dâng trào. Cứ như “hình” với bóng, lúc nào cũng có nhau trong tư tưởng, trong con tim, dù xa hay gần. Có thể nói “Cực hình” này là thiên đàng chứ không phải hỏa ngục; là “Cực hình” hạnh phúc.

Thánh Phao-lô nói tiếp: “Anh em đừng lo lắng gì cả, nhưng trong mọi hoàn cảnh, anh em cứ đem lời cầu khẩn, van xin và tạ ơn mà giãi bày trước mặt Thiên Chúa những điều anh em thỉnh nguyện” (x. Pl 4,6).

Không lo lắng, ta sẽ có bình an và niềm vui. Lo lắng đây là lo lắng về tiền của, danh vọng. Ta đừng lo lắng về những thứ đó.

Trong mọi hoàn cảnh, nghĩa là dù vui hay buồn; dù khỏe hay ốm; dù thất bại hay thành công; dù đủ hay thiếu, ta hãy cầu khẩn, van xin và tạ ơn Chúa. Những gì ta lo lắng, ta muốn, ta ước ao, ta hãy giãi bày trước Thiên chúa. Những khi ta buồn, ta ốm, ta thất bại, ta thiếu thốn, ta hãy van xin Chúa với tấm lòng chân thành và tha thiết. Những khi ta vui, ta khỏe, ta thành công, ta no đủ, ta hãy tạ ơn Chúa.

Làm được như thế, chắc chắn ta sẽ có niềm vui trong Chúa và có sự bình an của Chúa.

Thứ đến, “Ai có hai áo, thì chia cho người không có. Ai có gì ăn thì cũng làm như vậy” (x. Lc 3,11). Đó là niềm vui chia sẻ.

Đừng đòi hỏi gì quá mức đã ấn định” (x. Lc 3,13). Nghĩa là những gì đã được ấn định và quyết định thì cứ thế mà theo, mà làm. Đó là niềm vui xin vâng.

Chớ hà hiếp ai, cũng đừng chiếm đoạt của người; hãy bằng lòng với đồng lương của mình” (x. Lc 3, 14). Nghĩa là bằng lòng với những gì mình có, mình là. Mình thế nào thì mình chấp nhận mình như thế; không bắt chước ai; không so bì với ai; không ghen tị ai, cũng như không ghen ghét ai. Như thế ta sẽ không hà hiếp ai, không chiếm đoạt của ai, vì mình cảm thấy những gì mình có là đủ. Đó là niềm vui chấp nhận.

Quả thực, khi ta vui vẻ chấp nhận tất cả; ta vui vẻ xin vâng theo thánh ý Chúa; khi ta vui lòng chia sẻ những gì mình có thì ta sẽ sống hiền hòa, rộng rãi; ta sống trong bình an và hạnh phúc. Điều đó, làm cho Chúa vui mừng và hoan hỷ. Chúa sẽ lấy tình thương của Ngài mà đổi mới ta; thánh hóa ta, làm cho ta nên thánh nên thiện.

Đối với người đang yêu, họ chấp nhận tất cả để yêu và được yêu. YÊU là trên hết, họ không hà hiếp nhau nhưng tôn trọng và nâng niu. Họ “nâng nhau như nâng trứng; họ hứng nhau như hứng hoa”. Họ chẳng phải dùng mánh khóe hay mưu mô gì để chiếm đoạt nhau cả. Tình yêu đã chiếm đoạt họ và họ đã thuộc về nhau, không gì có thể tách họ ra được. Trời có gầm, họ cũng không nhả. Họ bằng lòng chấp nhận nhau với tất cả con người, khả năng và tính khí của nhau.

Họ vâng nghe nhau. Cái gì tốt, cái gì hay, cái gì đẹp họ bàn bạc, họ chia sẻ; không có chuyện hơn thua; cũng không đòi nhau phải như thế này, phải như thế kia mới được. Không. Có làm sao thì họ chấp nhận như vậy. Họ đồng lòng; họ cùng chung một ý hướng, để xây dựng một mối tương quan tốt đẹp; để xây dựng một mối tình chung thủy và bền vững. Mối tình đó làm cho Chúa vui lòng và Chúa sẽ lấy TÌNH YÊU của Ngài mà thánh hóa và đổi mới TÌNH YÊU của họ, làm cho họ luôn bình an, luôn vui mừng và luôn hạnh phúc.

Vậy, ta hãy vui luôn trong niềm vui của Chúa và đừng lo lắng gì cả, để ta ta luôn vui vẻ chấp nhận tất cả; xin vâng tất cả và chia sẻ tất cả. Hôm nay là ngày vui của ta, ngày hạnh phúc của ta và thế là ngày nào ta cũng vui, ngày nào ta cũng hạnh phúc.

Hãy YÊU đi, hãy YÊU với hết tấm chân tình của mình đi, thì cuộc sống ta sẽ là “bể vui”; cuộc đời ta sẽ là “bể hạnh phúc”. Ta sống trên trần gian này là để YÊU; một đời để YÊU; một đời hạnh phúc; một đời màu HỒNG TƯƠI.

Lm. Bosco Dương Trung Tín

Tác giả: