Những sự ngạc nhiên
- T7, 07/12/2024 - 20:24
- Lm Phạm Quốc Hưng
NHỮNG SỰ NGẠC NHIÊN
Lm JBT Phạm Quốc Hưng, CSsR
Trong cuốn Cảm Ơn Chúa! Thứ Sáu Rồi! (Thank God! It’s Friday), cha giáo tập của tôi, Cha Andrew Costello, CSsR, có lối trình bày tứ chung như sau:
Khi một người từ trần, bốn sự chết, phán xét, thiên đàng và hỏa ngục, một cách nào đó có thể được nhận biết nơi nhận xét của những người chung quanh người mới chết như sau:
Sự chết: “Anh ấy chết thật rồi!”
Phán xét và thiên đàng: “Thật hạnh phúc khi được sống với anh ta!” hay “Thật là một điều xót xa tiếc nuối khi không còn anh ấy ở giữa chúng ta nữa”.
Phán xét và hỏa ngục: “Thật khốn khổ khi phải sống với anh ta!” hay “Tạ ơn Chúa! Bây giờ không còn phải sống với anh ta nữa”.
Lối trình bày tứ chung như thế có khía cạnh tích cực là nó khiến người ta phải cố gắng xây dựng liên hệ yêu thương với những người chung quanh và từ đó tạo ra những dư luận và cảm nghĩ đẹp về mình. Đó cũng là quan niệm rất thông thường của dân gian: “Cọp chết để da, người ta chết để tiếng.”
Nhưng lối trình bày tứ chung này nguy hiểm ở chỗ là nó có thể khiến người ta lầm tưởng rằng giá trị đích thực của một người hoàn toàn dựa vào dư luận của những người xung quanh về người đó. Cũng vì lý do này mà rất nhiều người lấy việc chinh phục sự mến mộ và đồng thuận của người khác như là cùng đích của mọi hoạt động của mình. Họ hãnh diện khoe khoang vì được nhiều người sùng mộ! Thực tế cho thấy dư luận hay nhận xét của đám đông là một điều không phải lúc nào cũng chính xác, trung thực và ổn định. Vì “không phải người phàm nhìn sao, Thiên Chúa cũng nhìn thế, bởi người phàm chỉ trông thấy (điều lộ trước) mắt, còn Yavê trông thấy (điều ẩn đáy) lòng” (1 Sam 16:7).
Thật vậy, trong Phúc Âm khi đám đông dân chúng bị ảnh hưởng của những đầu mục Do Thái kêu nài Philatô lên án tử hình thập giá cho Chúa Giêsu và coi Người như một kẻ phạm thượng, Chúa Giêsu vẫn trước sau là Con Thiên Chúa và là chính Sự Vô Tội, Sự Thánh Thiện.
Và khi họ xin Philatô thả tự do cho Barabba, Barabba vẫn là một kẻ giết người, dù là một kẻ giết người được phóng thích.
Cũng vậy, trong sách Khải Huyền, chúng ta đọc được đoạn này: “Khi các ngài (hai chứng nhân của Thiên Chúa) đã hoàn thành nhiệm vụ làm chứng, thì Con Thú từ vực thẳm sẽ lên tấn công các ngài, nó sẽ thắng và giết các ngài…Những người sống trên mặt đất hân hoan vì các ngài đã chết, họ sẽ ăn mừng và tặng quà nhau, vì hai ngôn sứ này đã làm khổ họ” (Kh 11: 7,10). Những ngôn sứ đích thực của Chúa thường là những người làm khổ, làm khó, làm phiền chúng ta vì họ vạch trần lối sống đầy thế tục và đi ngược các giá trị Tin Mừng: giả hình, tội lỗi, gian ác, tham lam, đam mê và đê hèn của chúng ta! Họ kiên quyết đòi hỏi chúng ta phải từ bỏ lối sống thoải mái hiện tại để nỗ lực sống theo các giá trị và đòi hỏi của Thiên Chúa, phải hoán cải, phải đổi đời!
Khi luật pháp của tuyệt đại đa số các quốc gia trên thế giới ngày nay cho phép người ta tự do phá thai và coi các bác sĩ phá thai hay những chính trị gia ủng hộ tự do phá thai là những công dân tốt thuộc giới trí thức thượng lưu trong xã hội, những chính trị gia theo thời này cũng như những bác sĩ phá thai và những người mẹ phá thai mà không hối hận đích thực vẫn là những quái vật ghê tởm trước mặt Thiên Chúa. Vì những người này đã nhẫn tâm giết chết những trẻ thơ hoàn toàn vô tội không chút tự vệ và phá hủy tình mẫu tử, một tương quan yêu thương cao cả nhất nơi con người.
Khi người ta chỉ chú tâm tìm sự chấp nhận và cảm tình của người khác và chạy theo dư luận của quần chúng mà không cố gắng làm vui lòng Chúa qua việc nỗ lực thực hiện giới luật yêu thương của Người, người ta đã sai lầm nghiêm trọng.
Mẹ Angelica, người sáng lập và điều hành Hệ Thống Truyền Hình Lời Hằng Sống, đã kể câu truyện đáng để người ta suy nghĩ sau đây:
Tại một nhà dòng Phan-sinh nọ, có hai tu sĩ. Vị thứ nhất dáng người thanh nhã, nói năng hoạt bát, giảng dạy lưu loát, gieo tế khéo léo và được nhiều người quý mến ngưỡng mộ. Bề trên coi vị tu sĩ này như kho báu vì nhờ ngài mà nhà dòng nhận được nhiều giúp đỡ tài chánh của những người mến mộ ngài. Vị thứ hai thân hình cục mịch, giọng nói khó nghe, khi giảng phải cầm giấy đọc vì kém trí nhớ và nhiều phen bị cử tọa cười vì phát âm không chỉnh. Bề trên cảm thấy ái ngại vì vị tu sĩ này, và ngài không muốn ngài tiếp xúc nhiều với dân chúng vì thày nghĩ sao nói vậy dễ làm mất lòng nhiều người.
Và hai vị tu sĩ trên đã chết trong cùng một tháng.
Ðám táng của vị được nhiều người mến mộ thật đông đảo và được coi là lớn nhất trong lịch sử nhà dòng. Trong điếu văn, người ta coi ngài như thể thánh sống vì ngài không hề làm mất lòng bất cứ ai. Cha bề trên dù tiếc nuối sự ra đi của một người anh em cùng dòng, nhưng ngài vẫn cảm thấy hãnh diện trước sự mến mộ của dân chúng dành cho vị tu sĩ này. Cha sung sướng đón nhận những thiệp phân ưu đầy những lời tán dương người đã khuất kèm theo những khoản tiền phúng điếu thật lớn. Không ai nghĩ đến việc phải cầu nguyện cho linh hồn người tu sĩ đã khuất. Ngay cả chính vị tu sĩ này khi còn sống cũng chẳng xin ai cầu nguyện cho mình. Ngài đã không coi trọng việc cầu nguyện mà chỉ chú trọng đến các hoạt động, nhất là các hoạt động giao tế để chinh phục cảm tình người khác.
Tang lễ của vị tu sĩ thứ hai thì khác hẳn. Chỉ có cha bề trên, các anh em trong dòng và một số rất ít thân quyến của thày đến tham dự. Cha bề trên chẳng biết nói gì về ngài vì cuộc đời của ngài quá đơn sơ mộc mạc, không có gì đặc biệt ngoài những việc thuộc bổn phận đơn điệu hàng ngày của một tu sĩ trong tu viện. Vì vị tu sĩ này rất ít tiếp xúc với người ngoài nên chẳng có mấy người gửi thiệp phân ưu hay phúng điếu gì cả. Mọi người hiện diện đều tha thiết cầu nguyện cho ngài vì đó là điều khi còn sống ngài hay xin cùng họ khi có dịp gặp gỡ hay tiếp xúc với họ.
Sau khi chôn cất hai tu sĩ trên, một đêm cha bề trên nằm mơ được Chúa cho biết tu sĩ được nhiều người mộ mến bị sa hỏa ngục còn tu sĩ không được mấy ai ưa thích đã được phúc thiên đàng cùng chư thánh.
Cha bề trên ngạc nhiên không hiểu tại sao thì được Chúa giải thích:
“Người thứ nhất từ lâu đã không còn thuộc về Ta và không còn thờ phượng Ta. Nó đã lợi dụng những tài năng Ta ban để suy tôn chính mình nó bằng việc chạy theo tiếng trọng lời khen của thế gian. Nó chỉ lo mua chuộc lòng người đời mà không chú tâm làm đẹp lòng Ta. Nó mang danh là ngôn sứ của Ta nhưng đã không nói với dân chúng những gì Ta muốn nói với họ mà chỉ nói những gì họ thích nghe. Vì vậy mà người ta ưa chuộng nó, nhưng Ta thì không! Khốn nạn cho nó vì bao người đã mất linh hồn vì chết trong tội, bởi nó đã làm thinh không lên tiếng răn đe cảnh giác họ. Nó phải chịu trách nhiệm về phần rỗi của những người đó!
“ Còn người thứ hai là tôi tớ trung trực của Ta. Chỉ vì sự trung trực của nó mà nhiều người ghét nó. Nó không lo chiều ý người đời mà chỉ lo làm theo ý Ta. Nó không phàn nàn vì những khả năng giới hạn của nó mà đã biết lợi dụng sự yếu kém đó để thêm khiêm nhường trước mặt Ta. Chính nhờ những lời chính trực của nó mà nhiều người đã được ơn ăn năn sám hối và được rỗi. Nó đã không phí giờ để nói chuyện vô ích và nịnh nọt người thế nhưng đã tận dụng thời giờ để cầu nguyện cùng Ta. Nó còn được Ta chúc phúc nhờ bao người khác đã cầu nguyện cho nó nữa. Vì vậy, giờ đây nó đã được nhập hàng ngũ những môn đệ thiết nghĩa của Ta.”
Sự ngạc nhiên của cha bề trên trước sự phán xét của Chúa trong câu truyện này làm tôi nhớ đến lời Ðức Cha Fulton J Sheen viết trong cuốn tự truyện của ngài như sau:
“Chúa sẽ phán xét thế nào tôi không biết, nhưng tôi trông cậy rằng Người sẽ nhìn tôi với lòng thương xót và chạnh thương. Tôi chỉ chắc chắn rằng sẽ có ba sự ngạc nhiên trên thiên đàng: Trước hết, tôi sẽ gặp thấy trên đó một số người mà tôi đã không bao giờ trông mong được thấy. Thứ đến, sẽ có một số người tôi trông mong sẽ ở đó nhưng họ sẽ không có ở đó. Và cuối cùng, ngay cả đã dựa vào lòng thương xót của Người, ngạc nhiên lớn hơn cả có lẽ là chính tôi sẽ ở đó”.
Ðức Cha Sheen nói đến ba sự ngạc nhiên trên thiên đàng. Nhưng ngay nơi trần thế hôm nay cũng có bao sự ngạc nhiên:
Nhiều người tỏ vẻ xót xa thương cảm khi nghe có những tai nạn máy bay và xe cộ hay các thiên tai như động đất, bão lụt và dịch bệnh khiến vài trăm hay vài ngàn người chết, nhưng họ lại dửng dưng hay tán đồng việc xã hội cho tự do giết hàng vạn thai nhi vô tội mỗi ngày!
Bao người nói rằng tiền của, danh vọng, địa vị và thú vui trần thế chỉ là phù phiếm chóng qua, nhưng họ vẫn thiết tha tìm kiếm chúng kể cả bằng những việc làm bất chính!
Bao tín hữu biết rằng họ chắc chắn sẽ chết và giờ chết có thể là ngay chính giờ này hôm nay và sau khi chết sẽ phải chịu phán xét cho số phận đời đời, nhưng họ vẫn sống như thể sẽ chẳng phải chết và vẫn không lo chuẩn bị gặp gỡ Thiên Chúa!
Bao người Công giáo tuyên xưng Chúa hiện diện đích thực trong Thánh Thể và Thánh Kinh thực sự là Lời Hằng Sống của Chúa, nhưng có được mấy người khao khát đến với Chúa Giêsu Thánh Thể và thiết tha đọc Thánh Kinh mỗi ngày!
Chúa ơi, điều ngạc nhiên hơn cả đối với con trong giây phút này đây, là dù đã học biết và cảm nghiệm được biết bao ân tình Chúa, mà sao con vẫn chưa yêu Chúa cho trọn, chưa hoàn toàn thuộc về Chúa, chưa biết phó thác tất cả cuộc đời và con người con cho Chúa, chưa biến thành ngọn đuốc cháy rực ngọn lửa tình yêu Chúa để soi sáng và sưởi ấm cho đời và cho người?
Xin Chúa thứ tha, vâng lạy Chúa, xin Chúa thứ tha cho sự điên khùng dại dột của con khi vẫn còn vương vấn tình đời chóng qua và lãnh đạm thờ ơ trước ân tình thánh tuyệt vời của Chúa.
Lạy Mẹ Maria, xin hãy gìn giữ con trong ân tình của Chúa và Mẹ mãi mãi, để con sẽ có được sự ngạc nhiên cả thể nhất, là dù con có yếu đuối tội lỗi xấu xa đến đâu đi nữa, nhưng nhờ lòng Chúa thương xót và sự cứu giúp của Mẹ và Cha Thánh Giuse, nhờ hết lòng tin tưởng mến yêu Mẹ Hội Thánh và với tâm tình thống hối ăn năn, cuối cùng rồi con vẫn đến được thiên đàng để muôn đời ngợi khen lòng thương xót Chúa và Mẹ. Amen.
(R Nov. 5th 2021)