Kiên trì và phó thác trong đau khổ - Sứ vụ truyền giáo và sự phó thác
- CN, 26/01/2025 - 08:13
- Lm Anmai, CSsR
Thứ Năm Tuần XXVI - Mùa Thường Niên
Bài đọc: G 19,21-27a
Tin Mừng: Lc 10,1-12
Được sai đi với tinh thần khiêm nhường và phó thác
Trong bài Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu sai bảy mươi hai môn đệ đi rao giảng, truyền đạt cho họ những chỉ dẫn về cách thực hiện sứ vụ. Điều này mang một thông điệp sâu sắc về sứ mệnh của mỗi Kitô hữu trong việc loan báo Tin Mừng, sống và chia sẻ đức tin. Chúa không chỉ mời gọi các môn đệ mà còn mời gọi chúng ta hôm nay bước vào công cuộc truyền giáo bằng tình yêu và lòng nhiệt thành.
Trong đời sống Kitô hữu, được sai đi không chỉ là một hành động thể lý, mà còn là sự dấn thân thiêng liêng, mang sứ vụ Chúa trao phó đến với thế gian. Tuy nhiên, sứ mệnh ấy đòi hỏi người được sai đi phải có tinh thần khiêm nhường và phó thác vào Thiên Chúa. Hai đức tính này không chỉ là cốt lõi của đời sống đạo, mà còn là kim chỉ nam giúp chúng ta hoàn thành sứ mệnh với tình yêu và sự tín thác.
Chúa Giêsu dặn các môn đệ đi mà “không mang theo túi tiền, bao bị, giày dép”. Đây là một lời nhắc nhở rằng, khi thi hành sứ vụ của Chúa, chúng ta không cần phải lo lắng về những điều kiện vật chất hay dựa vào khả năng của riêng mình. Chúa dạy chúng ta sống trong tinh thần khiêm nhường, phó thác hoàn toàn vào Thiên Chúa, tin tưởng rằng Ngài sẽ cung cấp và chăm sóc. Điều quan trọng là lòng nhiệt thành và sự sẵn lòng bước ra khỏi vùng an toàn để làm chứng cho Chúa.
Trong đời sống Kitô hữu, được sai đi không chỉ là một hành động thể lý, mà còn là sự dấn thân thiêng liêng, mang sứ vụ Chúa trao phó đến với thế gian. Tuy nhiên, sứ mệnh ấy đòi hỏi người được sai đi phải có tinh thần khiêm nhường và phó thác vào Thiên Chúa. Hai đức tính này không chỉ là cốt lõi của đời sống đạo, mà còn là kim chỉ nam giúp chúng ta hoàn thành sứ mệnh với tình yêu và sự tín thác.
Khiêm nhường là một trong những đức tính cao cả nhất mà Chúa Giêsu đã nêu gương trong suốt cuộc đời dương thế. Người đã chọn sống như một con người đơn sơ, khiêm hạ, sẵn sàng phục vụ và yêu thương đến mức hy sinh cả mạng sống. Khi Chúa sai các môn đệ đi rao giảng Tin Mừng, Ngài cũng nhắc nhở họ phải sống trong tinh thần khiêm nhường: “Đừng mang theo túi tiền, bao bị, giày dép” (Lc 10,4). Đó không phải là lời khuyên về sự thiếu thốn vật chất, mà là lời mời gọi từ bỏ sự phụ thuộc vào những gì thuộc về trần thế để dựa vào sự chăm sóc của Thiên Chúa.
Khi được sai đi với tinh thần khiêm nhường, người môn đệ nhận ra rằng thành công trong sứ vụ không đến từ bản thân mình, mà đến từ ơn Chúa. Khiêm nhường giúp chúng ta không kiêu căng, không khoe khoang thành tựu cá nhân, mà biết nhận ra những điều kỳ diệu mà Thiên Chúa làm qua mình. Nó cũng giúp chúng ta dễ dàng mở lòng lắng nghe, đồng cảm và chia sẻ với người khác mà không phán xét, coi mình là trung tâm.
Phó thác là sự tín thác hoàn toàn vào tình yêu và sự quan phòng của Thiên Chúa. Khi Chúa sai đi, Ngài không bảo đảm cho các môn đệ một con đường dễ dàng hay thành công ngay lập tức. Ngược lại, Chúa Giêsu cảnh báo rằng họ có thể bị từ chối và gặp khó khăn. Tuy nhiên, phó thác không có nghĩa là sợ hãi hay nghi ngờ, mà là tin tưởng rằng Thiên Chúa sẽ luôn đồng hành và hướng dẫn.
Sự phó thác đòi hỏi chúng ta phải từ bỏ ý muốn cá nhân và chấp nhận kế hoạch của Thiên Chúa, dù điều đó có thể khác với những gì chúng ta mong đợi. Nó đòi hỏi sự can đảm để bước đi trong đêm tối của sự bất định, biết rằng Chúa sẽ dẫn lối. Khi phó thác, người được sai đi không cố gắng kiểm soát kết quả hay tìm kiếm thành công theo cách thế của con người, mà kiên trì thực hiện sứ mệnh với niềm tin rằng Thiên Chúa đang hành động qua từng bước nhỏ.
Khi kết hợp khiêm nhường và phó thác, người được sai đi sẽ tìm thấy sự bình an nội tâm và sự tự tin thiêng liêng. Khiêm nhường giúp chúng ta nhận ra giới hạn của bản thân, trong khi phó thác giúp chúng ta vượt qua những giới hạn đó nhờ vào sức mạnh của Thiên Chúa. Được sai đi trong tinh thần này, chúng ta sẽ không nản lòng trước khó khăn, không kiêu căng khi thành công, mà luôn giữ được sự bình an trong mọi hoàn cảnh.
Hình ảnh các môn đệ được Chúa Giêsu sai đi là một tấm gương sống động cho chúng ta. Họ không mang theo gì ngoài niềm tin vào Chúa và tinh thần phục vụ. Họ biết rằng chính Thiên Chúa sẽ lo liệu cho họ mọi điều cần thiết, và họ sẵn sàng đón nhận cả sự đón tiếp lẫn từ chối với lòng phó thác tuyệt đối. Qua đó, họ trở thành những chứng nhân sống động của Tin Mừng.
Trong đời sống hiện đại, tinh thần khiêm nhường và phó thác vẫn giữ nguyên giá trị và ý nghĩa. Chúng ta được mời gọi sống tinh thần này trong mọi hoàn cảnh, từ gia đình, công việc đến các mối quan hệ xã hội. Trong một thế giới đầy áp lực và cạnh tranh, tinh thần khiêm nhường giúp chúng ta biết quý trọng người khác, không đặt mình lên trên, mà cùng nhau xây dựng những mối quan hệ tốt đẹp. Sự phó thác vào Thiên Chúa giúp chúng ta không lo lắng quá mức về tương lai, mà biết tin tưởng rằng Thiên Chúa sẽ đồng hành và ban ơn để vượt qua mọi khó khăn.
Tinh thần khiêm nhường và phó thác cũng giúp chúng ta hiểu rằng, sứ mệnh của mỗi người không nhất thiết phải là những việc lớn lao, mà có thể là những hành động nhỏ bé nhưng mang lại niềm vui và hy vọng cho người khác. Khi chúng ta sống với tinh thần phục vụ, biết trao đi mà không đòi hỏi, chúng ta đang thực hiện sứ mệnh mà Thiên Chúa đã giao phó.
Được sai đi với tinh thần khiêm nhường và phó thác không chỉ là sự tuân phục lệnh truyền của Chúa, mà còn là một hành trình thiêng liêng giúp chúng ta trưởng thành trong đức tin và tình yêu. Khi sống trong tinh thần này, chúng ta không còn lo sợ hay bất an, mà tin tưởng rằng mọi việc đều nằm trong tay Thiên Chúa, và sứ mệnh của chúng ta sẽ được hoàn thành theo thánh ý Ngài.
Chúa Giêsu khuyên các môn đệ khi vào nhà, hãy chúc bình an: “Bình an cho nhà này”. Bình an ở đây không chỉ là sự yên tĩnh bề ngoài, mà là sự hòa giải, tha thứ và lòng thương xót của Thiên Chúa. Người Kitô hữu cũng được mời gọi mang theo thông điệp này đến mọi người xung quanh. Hòa bình mà chúng ta trao ban phải xuất phát từ chính sự bình an nội tâm, được nuôi dưỡng bởi sự cầu nguyện, tình yêu và lòng tin vào Thiên Chúa.
Chúa Giêsu cũng nói rằng: “Nếu không ai tiếp đón các con, hãy rũ bụi chân mà đi”. Điều này nhắc nhở chúng ta rằng sứ mệnh truyền giáo sẽ gặp những khó khăn, sự từ chối, và có lúc dường như không ai lắng nghe lời Chúa. Nhưng Chúa không bảo chúng ta phải thành công theo tiêu chuẩn của con người, mà là hãy kiên nhẫn và trung thành với sứ vụ. Quan trọng là chúng ta đã làm hết sức mình để chia sẻ tình yêu và sự thật của Thiên Chúa.
Bài đọc hôm nay từ sách Gióp cũng cho chúng ta một bài học về đức tin và sự kiên nhẫn trong thử thách. Dù mất mát, đau khổ đến mức tuyệt vọng, ông Gióp vẫn không từ bỏ niềm tin vào Thiên Chúa. Ông xác tín rằng, một ngày nào đó, ông sẽ được thấy Thiên Chúa. Niềm hy vọng đó mang lại cho ông sức mạnh để chịu đựng những đau khổ. Sự kiên trung của Gióp là một tấm gương sống động cho chúng ta trong cuộc hành trình đức tin, nhất là khi đối diện với thử thách và đau khổ.
Lời Chúa hôm nay nhắc nhở chúng ta về sứ mệnh của mỗi Kitô hữu: sống và chia sẻ đức tin một cách khiêm nhường, tin tưởng và phó thác vào Thiên Chúa. Dù chúng ta có thể gặp những khó khăn, thử thách hay sự từ chối, nhưng hãy luôn nhớ rằng, Chúa ở cùng chúng ta và Ngài sẽ dẫn dắt chúng ta trên con đường truyền giáo. Lời Chúa kêu gọi chúng ta hãy mang tình yêu, bình an và lòng thương xót của Ngài đến với mọi người xung quanh, trở nên những chứng nhân sống động của Tin Mừng.
Lạy Chúa, xin ban cho con sự khôn ngoan và can đảm để sống đức tin của mình, biết sẵn sàng làm chứng cho Chúa trong mọi hoàn cảnh. Xin cho con lòng khiêm nhường, biết phó thác cuộc đời con cho sự dẫn dắt của Ngài, và trở thành khí cụ của sự bình an và tình yêu nơi trần gian này. Amen
Lm. Anmai, CSsR
Thứ Năm Tuần XXVI - Mùa Thường Niên
Bài đọc 1: G 19,21-27a
Tin Mừng: Lc 10,1-12
Bài học từ Gióp: Kiên trì và phó thác trong đau khổ
Gióp, người chịu thử thách đau khổ, và lời mời gọi của Chúa Giêsu trong sứ mệnh truyền giáo. Cả hai đều mang lại cho chúng ta những bài học sâu sắc về đức tin, lòng kiên nhẫn, và tinh thần phục vụ.
Câu chuyện của Gióp là một trong những ví dụ tuyệt vời nhất về lòng kiên nhẫn và sự trung thành với Thiên Chúa trong hoàn cảnh đau khổ. Dù phải đối diện với sự mất mát to lớn: của cải, con cái và sức khỏe, Gióp vẫn kiên trì giữ vững niềm tin vào Thiên Chúa. Trong đoạn Kinh Thánh hôm nay, ông nói: “Tôi biết rằng Đấng cứu chuộc tôi hằng sống, và đến ngày cuối cùng, Người sẽ đứng trên bụi đất” (G 19,25).
Lời của Gióp là một tuyên xưng đức tin mạnh mẽ. Ông biết rằng dù cho cuộc đời có đen tối đến đâu, Thiên Chúa vẫn hiện hữu và là Đấng giải thoát ông. Đức tin của Gióp không chỉ dựa vào sự hiện diện của Thiên Chúa trong cuộc sống hiện tại, mà còn hướng tới hy vọng về sự sống đời sau. Ông tin chắc rằng mình sẽ được thấy Thiên Chúa dù thân xác có tiêu tan.
Đức tin của Gióp nhắc nhở chúng ta về tầm quan trọng của sự kiên trì và lòng tín thác vào Thiên Chúa. Trong những lúc khó khăn, thử thách hay đau khổ, chúng ta được mời gọi noi gương Gióp, giữ vững niềm tin và lòng hy vọng vào Chúa, biết rằng Ngài luôn đồng hành và không bao giờ bỏ rơi chúng ta.
Gióp là một nhân vật tiêu biểu về lòng trung thành với Thiên Chúa trong hoàn cảnh thử thách tột độ. Ông mất tất cả – của cải, con cái và sức khỏe – nhưng không mất niềm tin. Trong lúc đau đớn, ông vẫn tuyên bố: “Tôi biết rằng Đấng cứu chuộc tôi hằng sống, và đến ngày cuối cùng, Người sẽ đứng trên bụi đất” (G 19,25). Niềm tin của Gióp là một lời khẳng định về sự sống đời sau và lòng tin tưởng vào sự công chính của Thiên Chúa.
Qua câu chuyện của Gióp, chúng ta học được rằng đức tin không phải là tránh khỏi những đau khổ, mà là biết chấp nhận và vượt qua đau khổ với lòng phó thác. Gióp không hiểu hết mọi sự việc xảy ra xung quanh, nhưng ông vẫn giữ vững niềm tin rằng Thiên Chúa có kế hoạch cho ông. Ông không phàn nàn hay trách móc, mà kiên trì đợi chờ, tin tưởng vào sự hiện diện và lòng thương xót của Chúa.
Cuộc đời của Gióp là một lời nhắc nhở cho chúng ta rằng, trong những lúc đau khổ hay khó khăn, thay vì từ bỏ niềm tin, chúng ta cần phải kiên nhẫn và phó thác vào Chúa. Thiên Chúa luôn biết rõ điều gì tốt nhất cho chúng ta, và nếu chúng ta giữ vững đức tin, Ngài sẽ không bao giờ bỏ rơi chúng ta.
Câu chuyện của Gióp và lời mời gọi của Chúa Giêsu đều dạy chúng ta về sự kiên nhẫn, lòng phó thác và trung thành trong cuộc sống đức tin. Gióp đã kiên trì chịu đựng đau khổ, tin tưởng rằng cuối cùng Chúa sẽ cứu chuộc ông. Các môn đệ của Chúa Giêsu cũng được mời gọi tin tưởng và phó thác vào Chúa khi họ thực hiện sứ mệnh truyền giáo, ngay cả khi đối diện với khó khăn và thử thách.
Trong thế giới hiện đại, chúng ta thường đối diện với nhiều thử thách: từ những khó khăn trong công việc, gia đình đến những băn khoăn trong đời sống đức tin. Nhưng qua bài học của Gióp và lời mời gọi của Chúa Giêsu, chúng ta được nhắc nhở rằng, đức tin không phải là sự đảm bảo cho một cuộc sống không có khổ đau, mà là một lời mời gọi bước đi trong sự tin tưởng vào Chúa, ngay cả trong những lúc tối tăm nhất.
Gióp là tấm gương sáng ngời về lòng kiên trì và sự phó thác trong thử thách, còn Chúa Giêsu là người mục tử hướng dẫn chúng ta trên con đường truyền giáo. Từ câu chuyện của Gióp, chúng ta học được cách đối mặt với đau khổ mà không mất niềm tin. Từ lời Chúa Giêsu, chúng ta được nhắc nhở rằng sứ vụ truyền giáo của mỗi người là không thể thiếu trong công cuộc xây dựng Nước Chúa.
Bài học từ Gióp và lời mời gọi của Chúa Giêsu đều là những lời khuyên bảo đầy ý nghĩa cho cuộc sống đức tin của chúng ta. Hãy noi gương Gióp trong lòng kiên nhẫn và phó thác, và hãy lắng nghe lời mời gọi của Chúa Giêsu để trở thành những chứng nhân của Tin Mừng trong thế giới ngày nay. Dù gặp khó khăn hay thử thách, chúng ta luôn tin tưởng rằng Chúa đang đồng hành và sẽ dẫn dắt chúng ta đến sự sống đời đời.
Lm. Anmai, CSsR
Thứ Năm Tuần XXVI - Mùa Thường Niên
Bài đọc 1: G 19,21-27a
Tin Mừng: Lc 10,1-12
Tin Mừng: Sứ vụ truyền giáo và sự phó thác
Trong đoạn Tin Mừng theo thánh Luca (Lc 10,1-12), Chúa Giêsu sai bảy mươi hai môn đệ đi rao giảng Tin Mừng, một sự kiện mang nhiều ý nghĩa về sứ vụ truyền giáo và tinh thần phó thác vào Thiên Chúa. Qua bài Tin Mừng này, Chúa Giêsu không chỉ giao phó cho các môn đệ sứ mạng rao giảng mà còn dạy họ cách sống đức tin trọn vẹn, khiêm nhường, và phó thác hoàn toàn vào sự quan phòng của Ngài.
Chúa Giêsu nói với các môn đệ: “Lúa chín đầy đồng mà thợ gặt lại ít” (Lc 10,2). Qua lời này, Ngài nhấn mạnh rằng thế giới rộng lớn đang khao khát nghe Lời Chúa, nhưng những người sẵn sàng ra đi để làm công việc truyền giáo còn ít. Chúa Giêsu không chỉ nói với các môn đệ lúc đó, mà còn đang nói với mỗi chúng ta hôm nay. Mỗi Kitô hữu đều được mời gọi tham gia vào sứ vụ truyền giáo, chia sẻ Tin Mừng, và sống đời chứng nhân cho Chúa giữa thế gian.
Sứ vụ truyền giáo không chỉ giới hạn ở những hoạt động lớn lao như giảng dạy hay truyền bá đạo lý, mà nó còn được thực hiện qua những việc nhỏ bé hàng ngày: một lời động viên, một hành động yêu thương hay sự tha thứ. Đó chính là cách chúng ta mang Tin Mừng đến với những người xung quanh, giúp họ nhận ra sự hiện diện của Thiên Chúa trong cuộc sống.
Thế giới ngày nay cũng như cánh đồng đầy lúa chín, cần những người thợ gặt lành nghề, trung thành với sứ vụ mà Chúa trao phó. Chúng ta, những Kitô hữu, được mời gọi trở thành những người thợ trong cánh đồng của Chúa, để mang Tin Mừng đến với mọi người, chia sẻ tình yêu và lòng thương xót của Ngài.
Điều đáng chú ý là Chúa Giêsu dặn các môn đệ đi mà “không mang theo túi tiền, bao bị, giày dép” (Lc 10,4). Điều này nhắc nhở chúng ta rằng sứ mệnh của người Kitô hữu không dựa vào những phương tiện vật chất hay sự tự lực, mà là hoàn toàn phó thác vào sự quan phòng của Thiên Chúa. Chúng ta được sai đi với tinh thần khiêm nhường, tin tưởng rằng Chúa sẽ lo liệu mọi nhu cầu cho chúng ta trong hành trình rao giảng Tin Mừng.
Trong sứ vụ truyền giáo, Chúa Giêsu không yêu cầu các môn đệ chuẩn bị những thứ vật chất như tiền bạc, bao bị, hay giày dép. Ngài nói: “Đừng mang theo túi tiền, bao bị, giày dép” (Lc 10,4). Điều này cho thấy một thông điệp mạnh mẽ về lòng tin tưởng và sự phó thác vào sự quan phòng của Thiên Chúa.
Khi Chúa Giêsu sai các môn đệ ra đi mà không cho phép họ mang theo những thứ cần thiết thường ngày, Ngài muốn họ hiểu rằng sứ vụ này không dựa vào sức mạnh vật chất hay những sự bảo đảm của con người. Thay vào đó, thành công của sứ vụ truyền giáo hoàn toàn phụ thuộc vào Thiên Chúa. Ngài sẽ lo liệu cho họ mọi điều cần thiết.
Đây cũng là một bài học lớn cho chúng ta. Trong cuộc sống, chúng ta thường dựa dẫm vào sức mạnh cá nhân, vào vật chất và thành công thế gian. Nhưng Chúa dạy rằng để thực sự làm công việc của Ngài, chúng ta cần biết tin tưởng, phó thác vào Ngài nhiều hơn. Khi chúng ta gạt bỏ sự tự kiêu, sống khiêm nhường và trọn vẹn tin tưởng vào Chúa, chúng ta sẽ thấy sự hiện diện của Ngài hướng dẫn và bảo vệ trong từng bước đi của cuộc đời.
Chúa Giêsu cảnh báo các môn đệ rằng họ có thể sẽ bị từ chối và không được đón tiếp ở nhiều nơi. Ngài nói: “Vào bất cứ thành nào mà người ta không đón tiếp, thì hãy ra các quảng trường mà nói rằng: ‘Ngay cả bụi thành các ông dính chân chúng tôi, chúng tôi cũng xin giũ trả lại các ông’” (Lc 10,10-11). Đây là một lời nhắc nhở rằng chúng ta không được phép nản lòng khi gặp khó khăn hay sự từ chối. Sứ vụ của chúng ta không đo lường bằng thành công theo tiêu chuẩn con người, mà là sự trung thành và kiên trì trong việc làm chứng cho Tin Mừng.
Chúa Giêsu cũng nhắc nhở các môn đệ rằng không phải lúc nào sứ vụ truyền giáo cũng dễ dàng. Ngài nói: “Vào bất cứ thành nào mà người ta không đón tiếp, thì hãy ra các quảng trường mà nói rằng: ‘Ngay cả bụi thành các ông dính chân chúng tôi, chúng tôi cũng xin giũ trả lại các ông’” (Lc 10,10-11). Điều này có nghĩa là các môn đệ có thể sẽ gặp từ chối, không được đón nhận hay thậm chí bị khước từ. Nhưng họ không được nản lòng, vì sứ vụ của họ là rao giảng và làm chứng, không phải là đảm bảo sự thành công theo tiêu chuẩn của con người.
Chúa Giêsu dạy rằng những thử thách, khó khăn, và sự từ chối là một phần tất yếu của sứ vụ truyền giáo. Điều quan trọng là sự trung thành và kiên trì của chúng ta trong việc loan báo Tin Mừng. Thành công của sứ vụ không nằm ở việc được đón nhận hay khen ngợi, mà nằm ở việc chúng ta đã hoàn thành bổn phận mà Chúa trao phó, với tất cả lòng tin tưởng vào Ngài.
Lời mời gọi của Chúa Giêsu trong Tin Mừng hôm nay không chỉ dành riêng cho các môn đệ xưa, mà còn dành cho chúng ta hôm nay. Mỗi người chúng ta đều có sứ vụ truyền giáo riêng trong cuộc đời mình. Đó là việc sống trọn vẹn đức tin trong mọi hoàn cảnh, làm chứng cho tình yêu Thiên Chúa qua cách chúng ta đối xử với gia đình, bạn bè, và cộng đồng.
Chúng ta cũng được mời gọi sống tinh thần phó thác vào Chúa, không chỉ trong sứ vụ truyền giáo mà còn trong mọi khía cạnh của cuộc sống. Khi chúng ta gặp khó khăn, thử thách, hay sự từ chối, hãy nhớ rằng Chúa luôn ở bên cạnh, đồng hành và nâng đỡ. Ngài không bao giờ bỏ rơi những ai tin tưởng và phó thác vào Ngài.
Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta suy nghĩ về vai trò của mình trong việc tham gia vào sứ vụ truyền giáo của Giáo Hội. Không phải ai cũng được mời gọi làm những việc lớn lao như các thánh Tông Đồ, nhưng mỗi người chúng ta đều có sứ mệnh riêng. Đó có thể là việc sống tốt lành, yêu thương và chia sẻ với những người xung quanh. Mỗi lời nói, hành động của chúng ta đều có thể trở thành lời chứng về tình yêu của Thiên Chúa.
Chúng ta cũng được mời gọi thực hiện sứ vụ của mình với tinh thần khiêm nhường và phó thác. Trong cuộc sống, có những lúc chúng ta cảm thấy bất lực hoặc gặp khó khăn, nhưng như Chúa Giêsu dạy các môn đệ, chúng ta phải luôn tin tưởng vào sự quan phòng của Thiên Chúa. Sự phó thác này sẽ giúp chúng ta vượt qua mọi trở ngại và tìm thấy sức mạnh để tiếp tục hành trình đức tin.
Lm. Anmai, CSsR