Nhảy đến nội dung

Lễ Trái Tim Vô Nhiễm Đức Mẹ

 

Thứ Bảy – Lễ Trái Tim Vô Nhiễm Đức Mẹ – Ghi Nhớ Trong Lòng (lc 2,41-51)

 

 

Hằng Ghi Nhớ Trong Lòng

 

Con là tặng phẩm trời ban,
Mẹ ôm trong dạ muôn vàn xót thương.
Từ khi ánh sáng khai đường,
Mẹ luôn gìn giữ đoạn trường vì con.

 

Mười hai tuổi, lễ Vượt Qua,
Con cùng cha mẹ lên nhà Đền Thờ.
Con ở lại, chẳng ai ngờ,
Giêrusalem bơ vơ Mẹ tìm.

 

Ba ngày nước mắt lặng im,
Bước chân thổn thức lặng tìm khắp nơi.
Tìm đâu thấy bóng Con Trời,
Nỗi lo giằng xé rụng rời lòng đau.

 

Gặp Con giữa chốn linh mầu,
Giữa hàng tư tế nhiệm màu lời trao.
Mẹ buông câu hỏi nghẹn ngào:
“Sao con làm mẹ khổ đau thế này?”

 

Con rằng: “Cha mẹ hằng hay,
Con lo việc Chúa – hằng ngày phải lo.”
Mẹ nghe, dạ vẫn ngẩn ngơ,
Câu con thốt nhẹ mà vờn tim sâu.

 

Tuy không thấu suốt nhiệm mầu,
Mẹ đem cất giữ từng câu trong lòng.
Lặng thinh giữa chốn đời đông,
Mẹ nhìn Con lớn – một vòng huyền vi.

 

Đời con là mối nhiệm kỳ,
Mẹ theo từng bước, khắc ghi mỗi ngày.
Biết mai sẽ có chia tay,
Thập hình đau đớn giăng đầy tương lai.

 

Lạy Mẹ, xin giữ trong tay,
Những ai làm Mẹ tháng ngày khổ đau.
Xin cho con trẻ mai sau,
Vâng nghe cha mẹ – ngọt ngào bình an.

 

Phạm Hùng Sơn (John Pham)


 


 

Tông Đồ Tình Yêu Và Đức Tin
 

(Mừng lễ Thánh Phê-rô và Thánh Phao-lô)

 

Xê-da-rê giữa đất người,

Chúa đưa môn đệ ngỏ lời hỏi han:

“Người ta bảo Thầy là ai?

Còn con, con nói Thầy là Đấng chi?”

Phê-rô đáp chẳng chút nghi:

“Thầy là Con Chúa, Đấng vì nhân gian.”

Lời tuyên tín giữa thế gian,

Như tảng đá vững, dựng bàn Hội Thánh.

 

Chìa khoá Nước Trời được ban,

Trao tay Phê-rô, vững vàng hướng dân.

Dẫu từng yếu đuối, sai lầm,

Ba lần chối Chúa, nước ngầm lệ rơi.

Nhưng tình mến mãi chẳng vơi,

Dẫu bao sóng gió, trọn đời vững tin.

 

Rồi nơi đất khách Rô-ma,

Ngài giang tay chịu thập giá ngược đầu.

Một đời trọn nghĩa trước sau,

Chết cho Đức Ki-tô, niềm đau hoá hoa.

 

Bên Ngài là Thánh Phao-lô,

Một lần ngã ngựa, tâm hồn đổi thay.

Từ người bách hại đọa đày,

Thành người rao giảng Tin Mừng khắp nơi.

Ánh sáng Đa-mát rạng ngời,

Soi đường cứu độ, rửa trôi lầm lạc.

 

Bao lần chịu đánh, tù đày,

Tấm thân rách nát vẫn đầy lửa thiêng.

“Tôi sống, nhưng chẳng còn riêng,

Mà là Đức Chúa sống bên trong mình.”

Vượt ngàn dặm, vượt tử sinh,

Mang Tin Mừng đến cho tình thế nhân.

 

Một người là đá nền thân,

Một người là lửa, bừng bừng cháy thiêng.

Khác nhau xuất phát khởi nguyên,

Nhưng chung lòng mến, trung kiên với Thầy.

 

Hội Thánh dựng bởi bàn tay,

Những người yếu đuối nhưng đầy niềm tin.

Chúa không chọn kẻ toàn nguyên,

Mà chọn kẻ biết giữ gìn ơn thiêng.

 

Ngày nay vang vọng lời chi:

“Còn con, con nói Thầy là Đấng ai?”

Xin cho con mãi miệt mài,

Sống lời tuyên xưng chẳng phai nhạt mờ.

 

Dẫu đời thử thách bất ngờ,

Xin nên tảng đá, nên lửa bừng soi.

Phê-rô, Phao-lô muôn đời,

Cầu bầu hậu thế, trọn lời mến yêu.

 

Phạm Hùng Sơn (John Pham)


 

Danh mục:
Tác giả: