Nhảy đến nội dung

Trải nghiệm lặng - Không chói, đủ rọi

TRẢI NGHIỆM LẶNG

“Chúc tụng Đức Chúa là Thiên Chúa Israel!”.

Richard Wurmbrand - 14 năm ở tù - kể, “Có lúc quá tuyệt vọng, tôi suýt mất đức tin, và chỉ muốn tự tử vì tưởng Chúa đã bỏ tôi! Cho đến một ngày, qua khe hở trần nhà, tôi thấy một tổ chim. Chim mẹ đang bón mồi cho chim con! Tôi bừng tỉnh, Chúa không bao giờ bỏ tôi! Nhà tù là ‘trải nghiệm lặng’ cần thiết để tôi hiểu biết Ngài hơn!”.

Kính thưa Anh Chị em,

Như Wurmbrand, Zacharia - cha của Gioan - cũng có một trải nghiệm tương tự! Lời Chúa hôm nay tiết lộ, chín tuần trăng bị câm của ông là một trong những ‘trải nghiệm lặng’ không thể thiếu để đem người cha tội nghiệp này về với sự thấu hiểu Thiên Chúa!

Thoạt đầu, có thể sự im lặng khiến Zacharia bức bối; nhưng dần dần, ông học cách đón nhận cô tịch, yêu thích nó và có thể cảm nhận một giá trị tích cực ẩn tàng trong quãng lặng Chúa muốn ông trải qua. Cũng thế, đau khổ chỉ có thể có một ý nghĩa tích cực - một giá trị cứu rỗi - khi chúng ta dám ôm nó, tháp nó vào thập giá Chúa Kitô! Chính những lời cầu nguyện và sự im ắng sẽ đưa con người đến gần Chúa hơn. Đó là những ‘trải nghiệm lặng’ để con người đạt được sự thân mật với Ngài khi nó khám phá ra cách thức Ngài giáo dục! “Khi một người học được cách ở một mình với nỗi đau, vượt qua ước muốn trốn chạy, thì chẳng còn gì để học thêm nữa!” - Albert Camus.

Cuối cùng, quãng nín thánh thiện này đã bùng lên những gì phải bùng lên! Zacharia hẳn đã nhớ lời thiên sứ, “Này đây, ông sẽ bị câm cho đến ngày các điều ấy xảy ra!”. Và khi “ngày các điều ấy” đến, Zacharia đã có chín tháng chuẩn bị cho bài ca Benedictus bất hủ của mình. Lời đầu tiên của nó không phải là oán trách, nhưng là ngợi khen lòng thương xót Chúa cho ông, gia đình ông, dân tộc ông và cả nhân loại, “Chúc tụng Đức Chúa là Thiên Chúa Israel!”; “Từ dòng dõi trung thần Đavít, Người đã cho xuất hiện Vị Cứu Tinh quyền thế để giúp ta”. Lời ca ứng với những gì đã được hứa, “Nhà của ngươi và vương quyền của ngươi sẽ muôn đời bền vững” - bài đọc một. Và một lần nữa, tâm tình này hoà với tâm tình của Thánh Vịnh đáp ca, “Lạy Chúa, tình thương Chúa, đời đời con ca tụng!”.

Anh Chị em,

Chín tháng câm của Zacharia là ‘trải nghiệm lặng’ cần; hang đá Bêlem là ‘trải nghiệm lặng’ cần hơn. Đêm nay, mừng Chúa Giáng Sinh, chúng ta tưởng nhớ Đấng Cứu Độ chấp nhận những khoảng lặng đầu tiên của Ngài: hôi hám, ẩn cư, nín thinh, vô danh, và cuối cùng là cái chết lẻ loi trên thập giá - tất cả chỉ vì “Chúa thương loài người!”. Wurmbrand, Zacharia, Chúa Giêsu đã vượt qua; niềm hy vọng nơi các ngài lớn hơn thử thách. “Ra khỏi đau khổ là những tâm hồn mạnh mẽ nhất; những con người kiên cường nhất mang dấu vết sâu đậm nhất!” - Kahlil Gibran. Cũng thế, chúng ta sẽ vượt qua mọi nghịch cảnh nếu biết trông cậy vào lòng trung thành của Chúa, để khi “ngày các điều ấy” đến, bạn và tôi cũng cất lên những Benedictus của riêng mình. “Càng đấu tranh gian khổ, chiến thắng càng huy hoàng!” - Sivananda.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, dạy con tận dụng những ‘trải nghiệm lặng’, biến chúng thành thời khắc sám hối và tạ ơn, hầu con được biến đổi, hiểu biết Chúa và yêu mến Chúa hơn!”, Amen.

Lm. Minh Anh (Tgp. Huế)

++++++++++

KHÔNG CHÓI, ĐỦ RỌI

“Ánh quang của Thiên Chúa bao toả chung quanh họ!”.

“Ánh sáng Giáng Sinh là ánh sáng của tình yêu, không chói lòa, nhưng đủ rọi những trái tim biết đón nhận!” - Ruth Stapleton.

Kính thưa Anh Chị em,

Giáng Sinh nào cũng ngập tràn ánh sáng; nhưng Lời Chúa đêm nay cho biết, ánh sáng Giáng Sinh là ánh sáng của tình yêu - không nguy nga tráng lệ - ‘không chói’, nhưng ‘đủ rọi’ những con tim biết đón nhận!

Ánh sáng ấy đủ cho người đang “lần bước”; không phải cho đoàn người hân hoan tiến bước, nhưng là một dân tộc mệt mỏi, dò dẫm, với ách trên vai, gậy trên lưng. Chính trong hoàn cảnh ấy, “một ánh sáng huy hoàng chiếu rọi” - bài đọc một - không để phô trương quyền năng, nhưng để gỡ ách, bẻ gậy, đem lại nhẹ nhõm; không làm choáng ngợp, nhưng làm người ta thở được, đứng thẳng, và dám đi tiếp. Ánh sáng đó chính là Giêsu trong máng cỏ lạnh tăm, nghèo hèn, nhưng âm thầm giải phóng và cứu thoát con người khỏi tội lỗi - ‘không chói’, nhưng ‘đủ rọi’ để con người nhận ra mình không còn bị bỏ rơi.

“Trời vui lên, đất hãy nhảy mừng!” - Thánh Vịnh đáp ca - vậy mà lý do của niềm vui đó thật hồn nhiên - “Hôm nay Đấng Cứu Độ đã sinh ra cho chúng ta!”. “Hôm nay” ấy không phải là dạ tiệc hoa đăng, mà là đêm Thiên Chúa làm người bước vào thời gian, để con người được làm con cái Chúa! Ánh sáng đó không chiếu từ trên cao, nhưng toả ra từ một Hài Nhi trong hang bò - một ánh sáng thấp, gần, dễ bị bỏ qua - và ai cúi xuống sẽ nhìn thấy. Vì thế, chỉ những người sống ‘gần đất, quen đêm’ như các mục đồng, mới nhận ra ánh sáng ấy. “Những ánh đèn làm chứng Ngài là Ánh Sáng thế gian, và những món quà chỉ là bóng của món quà lớn nhất được ban tặng - Đức Kitô!” - Charles Stanley.

Phaolô gọi đêm nay là lúc “Ân sủng của Thiên Chúa xuất hiện”. “Xuất hiện” ở đây không là loè chiếu, mà là ló rạng; không ép buộc nhưng giáo dục, uốn nắn - bài đọc hai. Ánh sáng Giêsu ‘không chói’ để làm khiếp sợ, nhưng ‘đủ rọi’ để con người hoán cải; không tố cáo, nhưng soi cho thấy điều gì cần buông, điều gì cần giữ, và điều gì cần chữa. Dẫu thế, ánh sáng Giáng Sinh không làm đêm tối biến mất tức khắc; các mục đồng vẫn trở về đồng cỏ, thế giới vẫn nghèo đói và chiến tranh, nhưng từ đêm ấy, không còn bóng tối nào là tuyệt đối. Bởi giữa đêm sâu nhất, đã có một ánh sáng dám yêu, dám ở và dám chờ. “Để ánh sáng toả sáng rực rỡ đến vậy, bóng tối phải tồn tại!” - Francis Bacon.

Anh Chị em,

Bạn không cần thêm ánh sáng nào cho cuộc đời vốn đã quá chói chang; điều chúng ta cần là ánh sáng Giêsu - ‘không chói’ để gây sợ hãi, nhưng ‘đủ rọi’ để ai cũng nhận ra mình được yêu, được cứu, và được mời gọi trở thành ánh sáng nhỏ bé cho người khác. “Bất cứ khi nào bạn để cho Thiên Chúa yêu người khác qua bạn, thì đó là Giáng Sinh!” - Mẹ Têrêxa. Và nên ánh sáng cho người khác đủ để đi tiếp, đủ để yêu lại, và đủ để hy vọng cũng là phép lạ thầm lặng của Giáng Sinh!

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, xin cho đời con trở nên một ánh nến nhỏ - không để phô diễn, nhưng đủ cho ai đó đang lần bước!”, Amen.

Lm. Minh Anh (Tgp. Huế)

Danh mục:
Tác giả: