SUY NIỆM LỜI CHÚA - CHÚA NHẬT 30 TN NĂM B
- CN, 26/01/2025 - 08:13
- Lm Phan Kế Sự
SUY NIỆM LỜI CHÚA - CHÚA NHẬT 30 TN NĂM B
“Căn bệnh mù lòa” (Mc. 10, 46 – 52)
Mù lòa là một trong những căn bệnh thể lý nơi con người. Nó làm cho người mù cảm thấy bất hạnh. Nhưng bên cạnh đó còn có một thứ mù lòa đáng trách hơn là cái mù của tinh thần (hay tâm hồn).
Mù thể lý:
Nhiều người khi sinh ra đã mang trong mình căn bệnh mù lòa. Thật tội nghiệp cho họ, vì họ không được nhìn thấy ánh sáng, không được nhìn thấy vẻ đẹp thiên nhiên, không được nhìn thấy những người thân và ngay cả cha mẹ.
Cũng có những người bị mù vì lý do này hay lý do khác v.v... và họ cảm thấy bất hạnh. Bất hạnh vì họ không còn khả năng đi lại, bất hạnh vì họ không còn khả năng nhìn hoặc đọc được chữ để phân tích, để hiểu, để học, để sống v.v… và rồi còn biết bao điều bất hạnh khác nữa mà họ phải gánh chịu. Chẳng hạn như họ không còn tự mình lo cho mình được nữa mà phải cần đến sự giúp đỡ của người khác… họ là những con người thật đáng thương! và có lẽ điều mơ ước lớn nhất trong cuộc đời của họ là được nhìn thấy, như trường hợp của anh mù Batimê trong bài tin mừng hôm nay. Anh đã kêu lớn tiếng khi thấy Chúa Giêsu đến gần: “Xin cho tôi được thấy.” và Chúa Giêsu đã chữa cho anh khỏi mù.
Mù tinh thần (hay tâm hôn):
Trái với cái mù của thể lý là cái mù của tinh thần hay cái mù của tâm hồn. Rất nhiều người trong chúng ta có đầy đủ tứ chi, với đôi mắt sáng… có khả năng đi lại, làm được nhiều công việc khác nhau v.v… Thế nhưng, con mắt tâm hồn lại không nhìn thấy được nỗi thống khổ của anh em. Hằng ngày, khi đi đến công sở làm việc, khi đi trên đường phố, khi đi dạo chơi, khi đi nhà thờ… chúng ta thấy có rất nhiều người đang cần sự giúp đỡ. Như những người hành khất, những người tàn tật, những người đau yếu, những người cô thân cố thế v.v… Thế nhưng, họ có kêu gào to mấy đi chăng nữa thì cũng uổng công, bởi có mấy ai nghe được tiếng kêu xin ấy và đáp lại tiếng kêu đó.
Có lẽ, để nghe được tiếng kêu van, riên xiết của những người anh em đau khổ thì cần phải có một tâm hồn nhạy bén, một trái tim của tình yêu, một tấm lòng của cảm thông và chia sẻ. Quả thật, Chúa Giêsu, Ngài đã chạnh lòng thương khi nghe thấy người mù Batimê kêu xin Ngài cứu giúp và Ngài đã làm cho anh ta được trở nên sáng mắt và được hưởng cái quyền “Tự do” như bao nhiêu người khác. Còn chúng ta hôm nay thì sao ? liệu chúng ta cũng cư xử với mọi người như Chúa Giêsu đã làm cho anh mù batimê không ? hay là chúng ta hắt hủi, khinh rẻ, cho họ là bị phạt vì ăn ở không tốt, bất công chăng v.v… và thậm chí có khi còn cho họ là những người ăn bám và làm khổ xã hội, và là gánh nặng cho họ. v.v… Có trách là trách thái độ sống của chúng ta mới phải.
Quả thật, điều tệ hại nhất là ngày nay lương tâm của con người không còn nhạy cảm trước những nhu cầu cấp thiết của anh em và thậm chí người ta còn dung túng cho lương tâm làm những điều sai trái, ngược đời. Và cũng chính điều này mà nhiều lần Đức thánh cha Gioan Phaolô II đã lên tiếng cảnh tỉnh con người. Đứng trước cái thời đại đầy biến động và xáo trộn, mỗi người chúng ta, đặc biệt là những người kytô hữu hãy nhìn lại cách sống của mình bằng việc lắng nghe, học hỏi giáo lý và nhất là biết sống cái tinh thần yêu thương cụ thể trong cuộc sống của mình, cho dù hòan cảnh đổi thay thế nào đi chăng nữa, nhưng chúng ta vẫn luôn trung thành và giữ vững niềm tin của mình, để làm sao khi chúng ta sống mà không bị mang tiếng là người “có mắt mà không có tròng.”
Lời cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu, đứng trước nỗi khổ của người mù Batimê Chúa đã không làm ngơ và bỏ qua, nhưng Chúa đã đem lại niềm hạnh phúc cho anh. Xin cho mỗi người chúng con cũng biết rung cảm trước những khổ đau của người khác và biết chia sẻ và đem lại niềm vui và hạnh phúc cho họ bằng một tình yêu thương chân thành, cụ thể chứ đừng thơ ơ, lạnh nhạt, dửng dưng, hắt hủi, rồi bỏ đi mà không một lời an ủi. Amen.
Lm JB Phan Kế Sự