Nhảy đến nội dung

Tín Trung

 

 

TÍN TRUNG

 

Tiền bạc xem ra cũng là một đề tài lớn trong Tin mừng của Chúa Giêsu. Điều đó thật ra cũng không quá khó. Con người thời đại nào cũng quan tâm đến đồng tiền. Nếu ai nói không cần tiền người đó chắc chắn dối lòng mình. Tiền không cần thì cần cái gì bây giờ? Có tiền mới có cuộc sống. Người ta không thể sống nếu không có tiền. Tiền giúp con người thỏa đáp những nhu cầu thiết yếu trong cuộc sống thường nhật.

          Vì tiền quan trọng như vậy, cho nên ai cũng cần tiền. Từ cần chuyển sang tham tiền. Một khi đã để lòng tham làm chủ, con người đánh mất chính mình và đồng loại.

          Đức Giêsu không nói chúng ta chê tiền, nhưng Ngài dạy ta biết sử dụng đồng tiền đúng nghĩa. Đồng tiền không có tội, nhưng tội là do người sử dụng nó với mục đích gì? Dùng đồng tiền để làm điều xấu, gây thiệt hại cho người khác, trái với đạo lý luân thường, đó là đồng tiền rướm máu. Nhưng cũng với đồng tiền ấy, mà biết mang lại hạnh phúc cho tha nhân thì còn gì hạnh phúc bằng. Có người nghèo nào mà không cần tiền. Có người ốm đau bệnh tật nào mà không cần thuốc. Nếu như biết dùng tiền cho người nghèo bát gạo, cho người bệnh viên thuốc thì còn gì vui sướng hơn.

          Sự thật, chả ai lại không muốn mình làm người hào phóng. Có tiền có của dự dật để giúp đỡ người này người nọ chẳng phải là một hành động đẹp mà ai cũng khao khát làm hay sao. Có điều bản thân cơm chưa đủ ăn, áo chưa đủ mặc sao có thể lo cho người khác. Phần thì đã có một lại muốn thêm mười nên chẳng muốn cho không biếu không ai. Thói đời đắng như vôi là vậy đấy. Người nghèo muốn được giàu để trở thành người hào phóng. Còn kẻ giàu lại biến thành người nghèo thì thiếu vắng tình yêu thương đồng loại. Tất cả cũng chỉ vì chữ tiền mà thôi.

          Đồng tiền quan trọng bao nhiêu thì nguy hiểm bấy nhiêu. Nó có thể khiến cho con người đánh mất lương tri, đánh mất nhân phẩm, phẩm giá của mình. Cho dù tiền bạc quan trọng đến đâu thì cũng không thể vì nó mà hủy hoại nhân phẩm con người được. Vì đó chính là hình ảnh của Thiên Chúa.

          Có thể nói, chỉ có lòng trung tín mới có thể giúp con người tránh xa cám dỗ đồng tiền. Nếu như nhân loại biết trung thành trong việc tuân giữ lề luật thì làm sao vướng vào cạm bẫy của lòng tham tiền bạc. Đức Giêsu đã nhấn mạnh rất rõ về sự trung tín trong việc sử dụng tiền của. Người không dính bén của cải thế gian thì dù chỉ một hào không phải của mình thì cũng không thèm điếm xỉa đến. Việc xem chừng khó nhưng quả thật rất dễ nếu như biết vượt thắng chính mình. Đó là người có lòng tự trọng: “Ai trung tín trong việc rất nhỏ thì cũng trung tín trong việc lớn; ai bất lương trong việc rất nhỏ thì cũng bất lương trong việc lớn.” ( Lc 16, 10)

          Người nghiêm túc, tự trọng là người không bao giờ cho phép mình bỏ qua một lỗi nhỏ nào trong việc tuân giữ lời hứa, hay nói khác hơn là trung tín trong mọi việc mình làm. Người thường xuyên lỗi phạm về chữ tín, thì không thể trở thành chỗ dựa vững chắc cho bất kỳ ai được. Ông cha ta đã có câu: “Một sự bất tín, vạn sự bất tin”, quả thật đã làm mất niềm tin một lần thì lần sau làm gì có ai dám đặt niềm tin tưởng nữa.

          Cũng vậy, người không trung tín trong việc đối xử với đồng loại, thì làm sao giữ được niềm tin của Thiên Chúa: “Nếu anh em không trung tín trong việc sử dụng của cải người khác, thì ai sẽ ban cho anh em của cải dành riêng cho anh em.” (Lc 16, 12) Điều Thiên Chúa cần vẫn chính là lòng trung thành với tình yêu của Ngài

Bàn về tình thương Ngài dành cho nhân loại thì vô kể, chỉ khổ tại con người không  muốn đón nhận mà thôi. Chẳng hiểu tại sao nhân loại thích đi ngược ý muốn Thiên Chúa, thích làm điều trái nghịch với Ngài, trong khi tình thương và lòng nhân hậu Ngài dành cho họ thì vô tận.

          Ai đam mê tiền bạc thì luôn luôn đối nghịch với Thiên Chúa, vì bạc tiền khiến cho con người rời xa đường lối của Ngài. Thiên Chúa là sự thiện trong khi con người sử dụng tiền bạc trong tham vọng sẽ đưa họ vào bóng tối và sự dữ. Người trung tín, trung thành là người có được sự tín nhiệm và yêu mến của mọi người, Thiên Chúa cũng yêu thương họ.

          Người thuộc về Thiên Chúa tuyệt đối không thể để cho tiền bạc làm chủ mình. Trái lại, họ sử dụng tiền bạc như là phương tiện để giúp họ trở nên hào phóng trước mặt Thiên Chúa và tha nhân. Chỉ được chọn một trong hai, một là Thiên Chúa, hai là bạc tiền. Không thể có người môn đệ Đức Giêsu lại là kẻ nô lệ bạc tiền: “Anh em không thể vừa làm tôi Thiên chúa, vừa làm tôi tiền của được.” (Lc 16, 13)

          Lạy Chúa, Lời Ngài dạy đã quá rõ ràng, kẻ hám danh hám lợi sao có thể trở thành môn đệ trung thành của Đức Giêsu. Vì Ngài là Thiên Chúa của sự thiện trong khi người dùng tiền của cách mù quáng, đánh mất lương tri thì làm sao xứng danh môn đệ của Người. Xin Chúa giúp con hiểu rằng, tiền bạc ai ai cũng cần cả, nhưng hãy sống làm sao đừng để nó trở thành ông chủ của mình. Chẳng phải Chủ cuộc đời con chỉ là Thiên Chúa và chính Ngài thôi sao. Ông Chủ ấy chẳng lẽ còn thua mấy đồng tiền nay còn mai mất ấy ư? Xin giúp con hiểu rằng Thiên Chúa của con giàu có biết chừng nào, chỉ cần con trung tín trong việc tuân giữ giao ước với Ngài, thì mấy đồng tiền cắc bạc kia có là gì so với Đấng giàu có và quyền năng vô biên ấy. Con cần tiền để sống nhưng Thiên Chúa cần con biết tín trung.

M. Hoàng Thị Thùy Trang.