Nhảy đến nội dung

Nước Trời đã đến gần

CHÚA NHẬT II MUA VỌNG, NGÀY 04/12/2016

Nước Trời đã đến gần ( Mt 3,1-12 )

   Hồi ấy, ông Gio-an Tẩy Giả đến rao giảng trong hoang địa miền Giu-đê rằng : "Anh em hãy sám hối, vì Nước Trời đã đến gần." Ông chính là người đã được ngôn sứ I-sai-a nói tới : Có tiếng người hô trong hoang địa : Hãy dọn sẵn con đường cho Đức Chúa, sửa lối cho thẳng để Người đi.

   Ông Gio-an mặc áo lông lạc đà, thắt lưng bằng dây da, lấy châu chấu và mật ong rừng làm thức ăn. Bấy giờ, người ta từ Giê-ru-sa-lem và khắp miền Giu-đê, cùng khắp vùng ven sông Gio-đan, kéo đến với ông. Họ thú tội, và ông làm phép rửa cho họ trong sông Gio-đan. Thấy nhiều người thuộc phái Pha-ri-sêu và phái Xa-đốc đến chịu phép rửa, ông nói với họ rằng : "Nòi rắn độc kia, ai đã chỉ cho các anh cách trốn cơn thịnh nộ của Thiên Chúa sắp giáng xuống vậy ? Các anh hãy sinh hoa quả để chứng tỏ lòng sám hối. Đừng tưởng có thể bảo mình rằng : "Chúng ta đã có tổ phụ Áp-ra-ham." Vì, tôi nói cho các anh hay, Thiên Chúa có thể làm cho những hòn đá này trở nên con cháu ông Áp-ra-ham. Cái rìu đã đặt sát gốc cây : bất cứ cây nào không sinh quả tốt đều bị chặt đi và quăng vào lửa. Tôi, tôi làm phép rửa cho các anh trong nước để giục lòng các anh sám hối. Còn Đấng đến sau tôi thì quyền thế hơn tôi, tôi không đáng xách dép cho Người.  Người sẽ làm phép rửa cho các anh trong Thánh Thần và lửa. Tay Người cầm nia, Người sẽ rê sạch lúa trong sân : thóc mẩy thì thu vào kho lẫm, còn thóc lép thì bỏ vào lửa không hề tắt mà đốt đi." Đó là Lời Chúa.

SUY NIỆM :

   “Mặc áo lông lạc đà, thắt lưng bằng dây da, lấy châu chấu và mật ong rừng làm thức ăn”Gioan rao giảng trong hoang địa miền Giu-đê về sự thống hối, dọn sẵn con đường cho Đức Chúa, sửa lối cho thẳng để Người đi.

·        Cuộc sống Gioan thật đơn giản và đạm bạc,nhưng sứ mạng của ông thật lớn lao và cấp bách,khi Con Thiên Chúa đang đến trần gian để giải phóng con người khỏi cảnh nô lệ tội lỗi.Lời rao giảng : "Anh em hãy sám hối, vì Nước Trời đã đến gần." vẫn đang cần thiết cho thế hệ con người chúng ta hôm nay, khi mà mọi người chỉ biết mải mê tìm kiếm lạc thú và những hạnh phúc giới hạn ở đời.

·        “Cái rìu đã đặt sát gốc cây : bất cứ cây nào không sinh quả tốt đều bị chặt đi và quăng vào lửa”.Thời gian thật cấp bách và mọi sự dường như đang chực xảy ra cho từng người,khi mà chúng ta vẫn cố tình sống xa Chúa,mải mê với những đam mê,gắn bó với những dục vọng và cố chấp sống trong tội lỗi.Sẽ chẳng phân biệt và miễn trừ cho ai, khi chúng ta chỉ biết mãi mê đi tìm cho mình những thú vui xác thịt,

củng cố địa vị bằng những danh dự hão, mà quên đi ngày giờ Chúa đabg thật thật gần !

·        “Thóc mẩy thì thu vào kho lẫm, còn thóc lép thì bỏ vào lửa không hề tắt mà đốt đi”.Cuộc phán xét cuối cùng sẽ thật sòng phẳng và khắc nghiệt. Sẽ chẳng có chuyện thông cảm hay tình cảm hối lộ, khi mà ngay bay giờ chúng ta chẳng biết sống một cách tích cực,thống hối ăn năn vì những lầm lỗi của mình và mau mắn đổi mới đời sống cho đẹp ý Chúa.Sẽ chẳng có gì qua được con mắt công thẳng của Chúa,khi mà tư tưởng và hành động của chúng ta làm khi còn sống,sẽ bị phơi bày một cách rõ ràng,không thể chối cãi được.

   Ngày và giờ của chúng ta,chẳng ai biết trước được.Mọi việc chúng ta làm tư tưởng chúng ta nghĩ,tất cả sẽ bị phán xử một cách rất sòng phẳng và công minh.Chỉ những ai khôn ngoan biết sống cho mình,biết chuẩn bị cho mình bằng một đời sống bác ái và cho đi,thì hy vọng chúng ta sẽ được giải thoát.Niềm vui giáng sinh sẽ thật êm đềm và bình an,khi chúng ta cũng biết mở lòng để đón nhận anh em như chính Chúa.

LỜI CẦU NGUYỆN :

   Lạy Chúa,ngày Chúa đến sẽ là ngày vui mừng và hạnh phúc cho chúng con,khi một đời đã biết sống yêu thương và tín thác vào Chúa.Những lời Chúa dạy,những việc Chúa làm,đều là những bài học sống động mà Chúa muốn chúng con bắt chước và sống.Xin giúp chúng con biết kiên trì thực hiện trong cuộc sống của mình. Xin giúp chúng con biết sẵn sàng mở lòng để sống chia sẻ và yêu thương anh em như Chúa dạy,để sẽ được Chúa đón nhận trong ngày sau hết.Amen.

 

Lm.Gioan B.Phan kế Sự.

BÀI ĐỌC THÊM

1. Bong bóng lên trời
 

   Một mùa Giáng sinh, học trò mẫu giáo vào lớp khoe với cô: “Hôm qua con được ông già Noel đến nhà tặng quà đó cô!”. “Con cũng được nữa nè cô”.
   Cả lớp nhao nhao, bé nào cũng muốn khoe món quà mình nhận được. Hộp bút chì màu, cây đàn đồ chơi, đôi giày, vòng đeo tay, nơ buộc tóc... Cô giáo mỉm cười khi thấy những đôi mắt trẻ thơ long lanh niềm hạnh phúc.


   Chợt cô giáo bắt gặp đôi mắt đỏ hoe của một cô bé học trò ngồi ở góc phòng. Cô bước đến và nhẹ nhàng hỏi: “Sao bé khóc?”. Bé ôm choàng lấy cô giáo và òa lên nức nở: “Cô ơi, ông già Noel không đến nhà con. Tại nhà con nghèo phải không cô?”. 


   Cô giáo xoa đầu bé dỗ dành: “Ông già Noel phải đi rất nhiều nơi, ông chưa kịp đến nhà con chứ không phải là không đến. Thế con đã gửi ước mơ của con cho ông chưa?”. Bé lắc đầu. Cô giáo hỏi bé ước mơ gì, rồi viết vào giấy, cột vào một chiếc bong bóng màu xanh và dắt bé ra sân. 


   Cô trao chiếc bong bóng và bảo bé hãy thả lên trời. “Ông già Noel nhất định sẽ quay trở lại”. Hôm sau, bé đến lớp thật sớm với gương mặt rạng ngời: “Cô ơi! Ông già Noel nhận được bong bóng ước mơ của con rồi”. Món quà đến muộn nhưng đúng như bé mong đợi: một chiếc áo mới. Cô giúp bé thay áo, bé cứ mân mê mãi tấm áo mới. Suốt buổi, cô giáo cứ thấy bé cười. 


   Mùa Giáng sinh sau, cô giáo ghé thăm nhà bé. Cô cầm tay bé nắn nót ghi mơ ước. Bong bóng lại thả lên trời. Lần này bé nhận được món quà là đôi giày màu hồng phấn. Bé ôm cổ cô cười hạnh phúc. Bé hỏi: “Cô ơi, làm sao để cảm ơn ông già Noel?”. Cô giáo mỉm cười: “Niềm vui của bé chính là lời cảm ơn sâu sắc nhất”. 
   Lại một mùa Giáng sinh nữa. Bé đã biết viết. Trong mảnh giấy bé nhờ cô giáo gửi theo bong bóng để thả lên trời là những dòng chữ: “Ông Noel ơi, năm nay con muốn xin ông tặng cho mẹ con một chiếc áo ấm. 


   Năm nào mẹ cũng mua áo cho con, còn mẹ thì không có áo. Con thương mẹ lắm, con cũng biết ông già Noel chỉ tặng quà cho trẻ con thôi nhưng con muốn nhường phần quà của con cho mẹ. Từ ngày ba con bỏ đi, đêm nào con cũng thấy mẹ khóc. Ông tặng quà và nói mẹ con đừng buồn nữa, được không ông?”. 


   Mùa đông đó, mẹ nhận được áo bông và bé cũng nhận được một món quà cùng với lá thư của ông già Noel: “Mẹ bé đã hứa với ông là sẽ chỉ cười thôi, không bao giờ khóc nữa. Bé ngoan lắm, con búp bê này là phần thưởng của ông già Noel dành cho bé”. Mắt bé long lanh, tay cứ ôm chặt con búp bê biết khóc cười. Mắt mẹ và mắt cô giáo cũng ngân ngấn nước. 


   ...Cô bé ấy bây giờ đã hiểu hết chuyện ngày xưa, nhưng ngày Giáng sinh cô vẫn muốn thả lên trời chiếc bong bóng mang nụ hôn và những lời cảm ơn đến tất cả những “ông già Noel” trong cuộc sống - những người đã nghĩ ra nhiều cách để mang hạnh phúc đến cho tất cả trẻ em nghèo: những người đã biến cổ tích thành hiện thực.

   Hãy biến đời mình thành những việc làm hiện thực để Chúa và anh em được nhờ.

Tác giả: