Phía sau mỗi người là một câu chuyện
- T6, 23/05/2025 - 21:20
- Lm Anmai, CSsR
PHÍA SAU MỖI NGƯỜI LÀ MỘT CÂU CHUYỆN
– Lm. Anmai, CSsR – vài lời 24 tháng 5.
Cuộc sống giống như một cuốn sách dày, mỗi người là một chương, và mỗi chương lại ẩn chứa những câu chuyện không ai giống ai. Có những trang sáng rực rỡ, ngập tràn niềm vui, nhưng cũng có những trang lem màu đau khổ, lặng lẽ giấu kín trong lòng. Phía sau mỗi nụ cười, mỗi ánh mắt, mỗi dáng hình quen thuộc mà ta bắt gặp hàng ngày, là cả một thế giới nội tâm với những vết sẹo chẳng ai hay. Họ có thể đang bước đi với vẻ ngoài mạnh mẽ, nhưng bên trong, trái tim họ có thể đang âm thầm rỉ máu.
Tôi từng gặp một người phụ nữ trung niên ở góc chợ nhỏ. Bà luôn tươi cười, giọng nói vang vang chào mời khách mua hàng. Ai cũng nghĩ bà là một người lạc quan, yêu đời. Nhưng một lần tình cờ, tôi thấy bà ngồi lặng lẽ sau sạp hàng, đôi mắt đỏ hoe nhìn xa xăm. Hỏi ra mới biết, bà vừa mất đi đứa con trai duy nhất trong một vụ tai nạn. Nỗi đau ấy, bà giấu kín sau nụ cười rạng rỡ, sau dáng vẻ tất bật. Bà bảo: “Chú à, cười để sống tiếp, chứ khóc thì ai thương mình mãi được?” Câu nói ấy khiến tôi lặng người. Hóa ra, đằng sau vẻ ngoài mạnh mẽ của bà là cả một bầu trời đổ nát.
Mỗi người đều có những câu chuyện riêng, những nỗi đau chẳng dễ dàng chia sẻ. Có người chọn giấu nó vào một góc sâu thẳm trong tâm hồn, có người lại mang ra để tìm chút an ủi từ thế giới. Nhưng dù họ chọn cách nào, ta cũng chẳng có quyền phán xét. Tôi nhớ một người bạn từng tâm sự rằng, cậu ấy luôn bị coi là kẻ bất cần, sống vô tư đến mức vô tâm. Nhưng ít ai biết, cậu lớn lên trong một gia đình tan vỡ, nơi mà những trận cãi vã và bạo lực là điều cậu chứng kiến mỗi ngày. Nụ cười bất cần của cậu, hóa ra, là cách cậu che giấu những vết thương lòng chưa bao giờ lành. Nếu ta không đặt mình vào vị trí của người khác, làm sao ta hiểu được vì sao họ lại hành xử như thế?
Sống trên đời, ai mà chưa từng tổn thương, chưa từng mất mát? Có những nỗi đau hiển hiện, như mất đi người thân, như thất bại trong công việc, như tan vỡ trong tình yêu. Nhưng cũng có những nỗi đau vô hình, như cảm giác cô đơn giữa đám đông, như áp lực phải mạnh mẽ khi cả thế giới dường như đang chống lại mình. Tôi từng nghĩ rằng nỗi đau của mình là lớn nhất, rằng không ai có thể hiểu được những gì tôi đang trải qua. Nhưng rồi, khi lắng nghe câu chuyện của những người xung quanh, tôi nhận ra rằng, ai cũng có một “góc tối” trong lòng. Chỉ là, cách họ đối diện với nó khác nhau mà thôi.
Vậy nên, thay vì vội vàng buông lời phán xét, sao ta không học cách cảm thông? Một lời nói vô tình, một ánh mắt coi thường, có thể vô tình xát muối vào vết thương mà người khác đang cố gắng chữa lành. Tôi nhớ một lần, trong một buổi họp lớp, một người bạn bị mọi người trêu đùa vì tính cách khép kín, ít nói. Ai cũng nghĩ cậu ấy “chảnh”, “lạnh lùng”. Nhưng sau đó, tôi biết được rằng cậu ấy vừa trải qua một cú sốc lớn: cha mẹ ly hôn, bản thân phải vật lộn với căn bệnh trầm cảm. Những lời trêu đùa vô thưởng vô phạt chúng ta hãy trân trọng những cảm xúc của nhau.
PHÍA SAU MỖI NGƯỜI LÀ MỘT CÂU CHUYỆN – Lm. Anmai, CSsR – vài lời 24 tháng 5.
Thứ Bảy tuần 5 PS TRỞ NÊN HIỆU QUẢ TRONG VIỆC LOAN BÁO TIN MỪNG - Lm. Anmai, CSsR
10 bài suy niệm Lời Chúa Thứ Bảy Tuần V Phục Sinh (của Lm. Anmai, CSsR)
https://ducmemangden.net/10-bai-suy-niem-loi-chua-thu-bay-tuan-v-phuc-sinh-cua-lm-anmai-cssr.html
Thứ Bảy tuần V Phục Sinh : TÌNH YÊU TRONG SỰ GHÉT BỎ
Chuyện bên ly cà phê sáng : NGƯỜI KITÔ HỮU VÀ THẦN SỐ HỌC: MỘT HƯỚNG DẪN THẦN HỌC VÀ MỤC VỤ TOÀN DIỆN – Lm. Anmai, CSsR