Nhảy đến nội dung

Phúc Trường Sinh

Các ông hãy ra công làm việc

Không phải vì lương thực mau hư nát.

Nhưng để có lương thực thường tồn

Đem lại phúc trường sinh

( Ga 6, 27 )

Phúc Trường Sinh

            Một lần trong lúc chán chường gần như tuyệt vọng, tôi muốn buông xuôi tất cả chẳng còn màng chi đến đời sống chung quanh. Vào phòng đóng chặt cửa, tôi bước đến ngồi gục đầu trên chiếc sofa, mắt nhắm lại với một tâm hồn tê liệt, trống rỗng chẳng còn gì. Bỗng chốc, một hình ảnh thật rõ rệt bật lên trong tâm trí, tôi thấy có một người nào đó tôi không nhìn thấy mặt, đến chiếc bàn kê cạnh đầu giường cầm lên một quyễn sách rồi mang đến trao tay cho tôi. Choàng dậy mở mắt ra, tôi biết mình không ngủ nhưng vừa qua một thị kiến đầu tiên trong đời mà hình ảnh hãy còn như in trong tâm khảm. Ngờ ngợ, tôi bước đến chiếc bàn con bên đầu giường ngủ thì, lạ lùng làm sao, tôi nhìn thấy một quyễn sách nhỏ đang nằm yên dưới chiếc đèn bàn.

            Đấy là quyễn sánh mỏng “ Phúc Âm Thánh Gioan ” viết bằng song ngữ Việt Anh của chồng tôi khi tham dự khóa Linh Thao đầu tiên, đặt tại đó từ bao giờ tôi không để ý. Cầm lên, mở ra, tôi đọc ngay được giòng chữ đầu tiên của trang sách: Đừng làm việc vì của ăn hư nát, hãy làm việc vì của ăn tồn tại mãi đến sự sống đời đời, của ăn mà Con Người sẽ ban cho anh em ( Ga 6, 27 ). Tôi đọc đi đọc lại câu nầy, nhớ tới thị kiến vừa có  nghe lòng băn khoăn. Tôi ngước nhìn lên bức ảnh Holy Face, mà tôi yêu mến, trên bàn thờ nhỏ đặt ngay trong phòng ngủ của chúng tôi, đối diện với chiếc sofa tôi vừa ngồi khi nãy, như để tìm câu trả lời. Tự dưng tâm hồn tôi tràn ngập một sức mạnh vô hình cuốn trôi tất cả những chán chường, thất vọng; thay vào đó là một thôi thúc của niềm vui khó tả, đủ sức xoay chiều cho một định hướng mới mẻ, thay đổi cả đời sống tôi. Từ ngày đó tôi có một quyết định, âm thầm mà mãnh liệt, giúp tôi ra công làm việc không còn cho tôi nữa nhưng cho Của Ăn trường tồn đem lại Phúc Trường Sinh, như Lời tôi đã đọc.

            Tôi hay tự ví mình như là người buôn ngọc trong dụ ngôn Phúc Âm vì, quả thật, tôi đã là người buôn ngọc một thời. Ngày đó, như bao nhiêu người khác, tôi hăm hở vào đời săn đuổi thành công trên thương trường với nghề buôn ngọc, sở trường của tôi, khi bằng cấp đã không còn thực dụng tại nơi ở mới. Tôi mê say chạy theo, tìm kiếm những viên kim cương óng ánh, những viên ngọc xanh biếc mà tôi phân biệt được từng mức độ màu sắc khác nhau trong những viên ngọc lóng lánh xem chừng như nhau. Tôi biết giá trị của từng viên ngọc, say mê những vẻ đẹp của nó. Tiền lúc ấy là một bận tâm duy nhứt của tôi. Tôi có nhiều tiền, nhiều lắm so với những người khác trong thời đầu tiên của đời tỵ nạn lưu vong. Nhưng rồi một biến cố xãy ra, tôi nhận thấy tiền bạc tôi có không mang đến hạnh phúc thật như lòng mong ước. Tôi bỏ ngang công việc kinh doanh, về nhà sống đời bình lặng. Những viên kim cương mà tôi có, bị bỏ xó trong tủ tôi không màng đến nữa. Đối với tôi giờ đây kim cương và sỏi đá có giá trị như nhau nếu cho chọn, biết đâu, tôi sẽ chọn viên sỏi trắng thay vì kim cương. Tôi đã nhìn thấy một viên ngọc quí hơn, có giá trị vạn lần hơn những viên kim cương mà tôi có. Tôi ra công làm việc để tìm được viên ngọc quí đó.

            Tôi bắt đầu để ý đến đời sống tinh thần thay vì chạy theo những lôi cuốn của bề ngoài, vật chất như lúc trước. Tôi đi tĩnh tâm, làm linh thao, tập cầu nguyện. Dần dà, tôi yêu mến đời cầu nguyện, mở ngỏ cho tôi bước vào chẳng những đời sống tâm linh, mà còn nối kết được tôi với đời sống thần linh nữa. Bắt đầu học suy niệm Phúc Âm, tôi yêu mến Lời Chúa mỗi ngày một hơn vì qua Lời tôi bắt đầu tìm thấy một Con Người có tên Giêsu, rồi qua Người tôi nhìn biết Chúa Cha. Người dẫn tôi đi vào một con đường mới của Hy Vọng và Bình An từ Tình Yêu lớn lao của Người. Trong nối kết lạ lùng, tôi nhìn thấy con đường Sự Sống vô biên mà chỉ có tinh thần, Thần Khí Chúa Kitô mới dẫn tôi vào lối gặp Thiên Chúa Hằng Sống, Thiên Chúa của kẻ sống vì đối với Người, tất cả đều đang sống ( Lc 20, 38). Tôi bắt đầu nhìn thấy điều quí giá vô song của Nước Thiên Chúa, vương quốc của Sự Sống vô biên trong Tình Thương lớn lao của Ngài.

            Sự Sống vô hạn trong Thiên Chúa vô biên đã xoay tầm nhìn của tôi theo một chiều hướng mới. Tôi không còn giữ đạo để mong được lên thiên đàng hưỡng phước đời đời, nhưng tôi giữ đạo vì lòng yêu mến Thiên Chúa, khát khao tìm kiếm Ngài ngay trong đời sống hiện tại hôm nay. Giữ đạo, được lên thiên đàng hưỡng phước đời đời là điều ắt có nhưng chưa đủ để nhìn thấy vẻ đẹp trọn vẹn của Nước Thiên Chúa vô cùng. Với Đức Tin rèn luyện từng ngày lớn lên trong đau thương thử thách, để biết được Chúa là ai, sự hiện diện và tình thương của Ngài cần thiết và quí giá cho con người ra sao, khi Ngài đến để cứu con người, cho họ sống lại đời sống mới để tiếp tục được sống trong dòng sinh mệnh trường tồn của nhân loại. Phúc Trường Sinh không chỉ có trên thiên đàng, nhưng Phúc Trường Sinh là dòng sinh mệnh lớn lao của nhân loại bắt đầu từ nơi nầy, trong vũ trụ nầy, ngay hôm nay. Tình Thương Thiên Chúa là ánh sáng khác biệt làm cho viên ngọc Nước Chúa khác với những viên ngọc khác,vật chất hay tinh thần, trở nên quí giá trong thế giới nầy, tôi nhận ra.

            Qua vài năm đầu êm đềm như thời trăng mật của Tình Yêu mới, tôi đang cùng Chúa bước đi trên chiếc cầu bắt ngang dòng đời trôi chảy, bỗng nhiên gãy nhịp. Tôi rơi xuống dòng thác lũ cuồn cuộn dập vùi, mà nếu không có Chúa bên cạnh, tôi đã bị chìm đắm từ lâu. Đi với Chúa không có nghĩa tôi gặp tòan những điều an lành, hạnh phúc như trần gian; nhưng trong gian nan thử thách tôi nhìn thấy Chúa rõ hơn, nhận ra sự hiện diện của Ngài bên tôi thật hơn cho tôi nhận ra thế nào là Tình Yêu của Đấng Chân Thành và Trung Tín, Ngài không bỏ rơi tôi bao giờ khi tôi đặt trọn niềm tín thác vào Ngài. Giữa dập vùi của từng cơn sóng dữ, tôi cảm nhận được Bình An của Chúa thật rõ ràng qua Chúa Giêsu Thánh Thể để hiểu được : Thầy ban bình an của Thầy cho con, bình an Thầy ban cho con không như thế gian ban tặng ( Ga 14, 27 ), khi được đón nhận Thánh Thể hằng ngày, 24/7 trong suốt thời gian xem chừng bất hạnh nhất trong đời tôi. Qua Chúa Giêsu Thánh Thể, tôi nhìn thấy Thiên Chúa rất gần và rất thật, là Đấng ẩn mình nhưng không thinh lặng, mà thật ra là một Thiên Chúa vẫn hay nghe tôi nói và hay thích nói với con người theo cách của Ngài. Thời gian nầy cũng giúp tôi nhận ra quí giá của những năm làm Linh Thao, nếu không có những năm rèn luyện tinh thần vững chắc trong niềm vững tin vào Tình Yêu Thiên Chúa, coi nhẹ đời sống vật chất, kiên tâm cầu nguyện, thì làm sao tôi chống chọi được với cơn sóng dữ đang ra sức nhận chìm tôi. Con rất cám ơn, và luôn luôn nhớ ơn những linh hướng giúp mở cho con cánh cửa hiểu biết về Thiên Chúa qua Chúa Giêsu, Thầy Chí Thánh của chúng ta; dạy con cầu nguyện và cầu nguyện cho con. Con cám ơn các linh mục của Chúa, giúp đem Chúa tới cho con, cho mọi người giữa đời gian nan.

            Cũng chính lúc khốn cùng bất hạnh trong đời, tôi nhận ra không chỉ có Chúa mà còn có hiện hữu của một kẻ khác, đối nghịch cùng Thiên Chúa nữa. Sự hiện diện của Kẻ Thù, cho Thiên Chúa và cho con người, làm đời sống nầy trở nên cam go vất vả trong cuộc chiến âm thầm mà mãnh liệt từng ngày, vì mục đích của Kẻ Thù không gì khác hơn là hủy diệt con người bằng đường lối mưu mô, xảo trá và vô cùng quỉ quyệt của hắn mà con người khó nhận ra. Sự Dữ không đến từ Thiên Chúa vì Chúa là Tình Yêu thương trọn vẹn, luôn luôn yêu mến loài người, luôn luôn muốn cho con người được sống và sống dồi dào.

            Những năm gần đây, những khủng hoảng dây chuyền ảnh hưởng toàn cầu, đe dọa trực tiếp vào an sinh của đời sống nhân loại. Hòa bình đã bị lấy dần khỏi trái đất, nên bạo loạn mỗi ngày một nhiều hơn, chiến tranh, tội ác, khủng bố, chết chóc lan tràn khắp nơi, từ thành thị đến thôn quê, từ các quốc gia văn minh đến các nước nghèo khổ, chậm tiến. Thiên tai gia tăng theo gia tốc sức nóng của địa cầu, bão tố, lụt lội, cuồng phong không nơi nào mà không có. Những trận động đất, những cơn sóng thần làm người ta hoang mang, lo sợ cho một điều gì đó sắp giáng xuống địa cầu. Sự Dữ mỗi ngày một lộ diện rõ hơn. Những án mạng rùng rợn xãy ra tại thành phố tôi ở, dưới ảnh hưởng của drug, do lòng độc ác của con người, cho thấy một Sự Dữ có thật đang xuất hiện. Người ta lo tìm những biện pháp đối phó, bảo vệ sự sống còn của nhân loại, nhưng vẫn chưa tìm được giải pháp thỏa đáng.

            Dù muốn hay không, người ta cũng không thể chối cải chính nền văn minh thực dụng với kỷ thuật tân tiến phát triển tột bậc của con người ngày nay đang đưa con người vào cơn khủng hoảng to lớn của những xáo trộn tận căn, làm đảo lộn căn tính của con người. Các con buôn và những kẻ quyền thế trên mặt đất ( Kh 18, 23 ) đang biến con người thành một thứ nô lệ mới cho tên thủ lãnh thế gian, bằng những hào nhoáng của lợi lộc mà con người vẫn lao đầu chạy theo như thiêu thân. Người ta chạy theo tiền, vì có tiền mua tiên cũng được; chạy theo lợi mà bán buôn đủ thứ từ vàng, bạc, đá quí...(đến) chiên cừu, thân xác và linh hồn người ta nữa ( Kh 18, 12-13 ) Đừng tưởng những thứ bán buôn, trao đổi đó chỉ có ngoài chợ, nhưng (somehow) khi đổi chác đã len vào cả đền thờ thì bi đát biết bao. Thiên Chúa không còn là cứu cánh cho nhân loại kiếm tìm, nhưng đã bị biến thành phương tiện để người ta đoạt lợi, đạt đến thành công kiểu thế gian dưới mọi danh nghĩa. Giàu sang và quyền thế, cách nào đó, trở thành tai họa cho con người, mấy ai nhận ra. 2000 năm trước, Chúa Giêsu đã  rao giảng về những phúc thật cho con người. Bài Giảng Trên Núi thật ra không chỉ là hiến chương của một Nước Trời xa thẳm, mà con người chỉ có được sau khi chết; nhưng Tám Mối Phúc Thật thật sự là bản chỉ nam cho con đường sống còn của con người, dẫn nhân loại về Phúc Trường Sinh ngay trên mặt đất nầy, trong thế giới hôm nay. Ngày nào người ta nhận biết giàu sang và quyền thế thật sự là tai họa cho nhân loại để không chạy theo nữa, nhưng biết tìm kiếm điều gì quí hơn, cao hơn như những Mối Phúc Thật mà Chúa Giêsu rao giảng; ngày đó nhân loại thật sự tìm được con Đường của Sự Sống Thật, mới mẻ cho giòng sinh mệnh trường tồn của con người.

            Lời Chúa không phải chỉ để rao giảng trên môi, hay lý luận bằng đủ thứ văn hay, luận lẽ hùng hồn. Từ cổ chí kim, nhân loại có biết bao nhiêu áng văn tuyệt tác, nhưng những áng văn đó vẫn không cứu được con người bên bờ vực thẳm hiện nay. Lời Chúa, Lời của Sự Sống thật đến từ Đấng là Sự Sống, phải được con người tìm biết để sống với từng ngày, qua mọi biến cố buồn hay vui. Để nhận ra Lời-đã-làm-ngưòi vẫn đang sống giữa chúng ta, những con người qua mọi thời đại, vì Lời là Con Người đến để cứu con người. Lời đã sống, đã chết và đã sống lại. Lời đã tự hiến thành Của Ăn để nuôi dưỡng nhân loại . Lời đã tự hiến vì Tình Yêu nhân loại. Lời có tên là Giêsu, một Con Người đến từ Thiên Chúa, là Thiên Chúa, biến thành Của Ăn để thông truyền Sự Sống của Thiên Chúa cho con người, là Phúc Trường Sinh cho nhân loại. Thiên Chúa chia sẻ chính Máu Thịt của mình cho nhân loại, lạ lùng biết bao và cũng cao quí biết bao, mà chỉ có một điều để giải thích là: vì Tình Yêu của Thiên Chúa dành cho loài người, một Tình Yêu thẳm sâu xuất phát từ trái tim chân thật của Đấng là Sự Thật, không mãy may gian dối.

            Có lần, trong nhà thờ một cơn giận bùng lên trong tim tôi khi nghe người ta nói về Tình Yêu cao quí. Câu hỏi đặt ra : Lời Yêu Thương đó có thật sự được nói từ trái tim chân thật, hay chỉ để rao giảng ngoài môi, bề ngoài thơn thớt ? Ma quỉ là cha đẻ của sự dối trá. Tất cả những bất chính, gian trá, thủ đoạn, xảo quyệt, biển lận, dối gian chắc chắn không đến từ Thiên Chúa, nhưng là Sự Dữ phát xuất từ Kẻ Đối Nghịch cùng Thiên Chúa. Theo Thánh Gioan, những dối gian là lời của con Mãng Xà, loài hai lưỡi, ẩn nấp dưới dạng chiên là Sự Dữ đáng sợ nhất. Bằng những quỉ quyệt vô song, Sự Dữ bất ngờ nhảy bổ vào hành trình Đức Tin để làm con người lạc hướng tìm kiếm Chúa. Bằng những thủ đoạn nhỏ của một người gian xảo, ma quỉ có thể phá hỏng chương trình xây dựng sự thật dài lâu, lung lạc niềm tin của con người. Chúa Giêsu đã dạy các môn đệ của Người phải tỉnh thức và cầu nguyện luôn để không bị ma quỉ dối gạt. Tìm kiếm Thiên Chúa, Đấng là Sự Thật và là Tình Yêu, chỉ có thể tìm gặp trên con đường Sự Thật của Tình Yêu.

            Nhà thơ lớn, không cùng tôn giáo với tôi, Rabindranath Tagore có lời cầu nguyện như thế nầy: Lạy Thượng Đế, đây là lời cầu nguyện của tôi: Xin tận diệt, tận diệt trong tôi mọi biển lận tầm thường. Xin cho tôi sức mạnh thản nhiên, để đón nhận buồn vui trong cuộc sống. Xin cho tôi sức mạnh hiên ngang, để đem tình yêu tận tụy gánh vác việc đời. Xin cho tôi sức mạnh ngoan cường, để chẳng bao giờ phủ nhận người nghèo khổ, hay cúi đầu khuất phục ngạo mạn, quyền uy. Xin cho tôi sức mạnh dẻo dai, để nâng tâm trí vươn khỏi ti tiện hằng ngày. Xin cho tôi sức mạnh tràn trề, để nhiệt tình dâng mình theo ý Người muốn. ( Rabindranath Tagore, Gitangali; Lời Dâng, Đỗ Khánh Hoan dịch )    

            Tôi biết, hành trình Đức Tin của tôi không phải chỉ là con đường tâm linh theo triết lý người đời, vì được soi dẫn bỡi Lời Thiên Chúa là lời sống động, hữu hiệu và sắc bén hơn cả gươm hai lưỡi: xuyên thấu chỗ phân cách tâm với linh, cốt với tủy; lời đó phê phán tâm tình cũng như tư tưởng của lòng người. ( Dt 4, 12 ). Nhưng hành trình Đức Tin nối kết được tôi và Đấng Thần Linh nhờ vào Ơn Sủng và Tình Thương của Người dành cho tôi, hành trình dẫn về Sự Sống thật vô biên. Tìm kiếm Thiên Chúa cũng là tìm kiếm Đấng chính là Của Ăn trường tồn đem lại Phúc Trường Sinh cho nhân loại. Đấng là Đường, là Sự Thật và là Sự Sống. Một hành trình đầy bất trắc, cam go. Tôi biết, không phải tình cờ mà chiều hôm đó khi trái tim vẫn còn bồi hồi vì cơn giận ban trưa đã nguôi tức khắc, khi tôi đọc được lời nhắn nhủ của Mẹ Maria trong một thông điệp ngắn từ một hiện tượng, mà thật tình, bấy lâu nay tôi không muốn chú ý để tin. Và tôi biết, trên hành trình Đức Tin nầy tôi không đơn côi vì có Mẹ dõi theo, luôn cùng đi với tôi.

            Lạy Mẹ Maria, con cám ơn tấm lòng từ mẫu của Mẹ luôn dõi bước theo con, dẫn dắt con, nâng đở và khuyến khích con. Con cám ơn vì ngày hôm nay trong Thánh Lễ kính Mẹ Sầu Bi, một linh mục của Mẹ đã cho con nhìn thấy với Tấm Lòng bao la, Mẹ đã dâng lên Thiên Chúa và dâng tặng loài người yếu hèn chúng con chính Người Con dấu yêu vô cùng của Mẹ. Xin Mẹ giúp con học biết từ Trái Tim Chân Thành Yêu Thương của Thánh Tử Giêsu một Tình Yêu không giả dối, để biết yêu thương từ trái tim chân thật, khiêm nhượng và hiền hòa. Xin Mẹ cầu bàu cùng Chúa cho các linh mục được nên đồng hình đồng dạng với Chúa Giêsu, để luôn luôn kết hiệp làm một với Đấng là Đường, là Sự Thật, là Sự Sống và là Tình Yêu. Để các ngài luôn rao giảng Lời Chân Lý bằng tất cả Trái Tim yêu mến loài người quá bội, để đem Ơn Chúa đến cho chúng con và để đem chúng con về gặp gỡ một Thiên Chúa thật luôn luôn yêu thương nhân loại đến cùng.

Nam Hoa

Tác giả: