Nhảy đến nội dung

Quay gót trở về - Mùa chay nhìn lại chính mình

QUAY GÓT TRỞ VỀ


 

Hãy thật lòng trở về với Cha

Bao lỗi lầm rời xa thánh ân

Nay khóc than sám hối ăn năn

Dù đây đó bụi trần mịt mờ.

Năm tháng qua chìm đắm trong mơ

Nơi tâm hồn thờ ơ càng lớn

Xin dủ tình thánh hoá trao ơn

Với tấm lòng ân cần chia san.

Thuyền đời con bến đỗ rẽ ngang

Đêm mịt mù dâng tràn muôn lối

Chỉ mình Cha thấu tỏ Cha ơi,

Đoái trông nhìn rạng ngời yêu thương!

Dắt dìu con trở về cạnh nương

Nơi cung lòng xót thương bờ bến

Luôn nhân từ bao dung ở bên

Mãi che chở trìu mến con thơ.

Chẳng bỏ con một mình bơ vơ

Giữa dòng đời lơ ngơ mù tối

Xin soi đường, dẫn con chỉ lối

Quay gót về cải hối từ nay.
 

Lm. Xuân Hy Vọng

MÙA CHAY NHÌN LẠI CHÍNH MÌNH

Sống không mục đích, buông trôi

Chẳng hề cố gắng hỡi ôi than trời?

Mãi trong tình trạng chơi vơi

Ấu trĩ tri thức, ngôn lời tổn thương?

Tham vọng bao nỗi tỏ tường

Đa phần lợi tức, chẳng màng tha nhân?

Bốc đồng, không chút ân cần

Chẳng vui bàn hỏi, ngại ngần nghĩ suy?

Bênh vực công lý sợ chi

Hạ mình khúm núm lo gì quyền uy?

Bao giờ cũng vẻ uy nghi

Chỉ đòi nhận lấy, chẳng hề chia san?

Lo thân xác mất bình an

Linh hồn ngày tháng héo tàn người ơi?

Ki bo, biếng nhác, ham chơi

Bo bo thành kiến, không lời bao dung?

Thời gian phí phạm lung tung

Không hề thương xót, dửng dưng với người?

Khuôn mặt hà tiện nụ cười

Ánh mắt thông cảm nhác lười tặng trao?

Làm sai, mắc lỗi chẳng sao

Không buồn nhận biết, tự cao là mình?

Khi người nói chuyện anh minh

Chẳng hề chăm chú, việc mình cứ lo?

Ngồi chờ phép lạ Chúa cho

Làm gì mặc Chúa, lắng lo sự đời? 

Dấu chỉ thời đại người ơi

Đi tìm thánh ý, rạng khơi tâm hồn?

Xin ơn mà cứ bồn chồn

Chẳng hề cảm tạ, kính tôn một lòng?

Giả hình, làm bộ sạch trong

Ki-tô danh nghĩa, sống không theo Ngài?

Trau dồi đạo đức sơ sài

Tri thức xã hội chẳng ai sánh bằng?

Chuyện trò với bạn trăm lần

Chỉ dành cho Chúa một phần mà thôi?…


Lm. Xuân Hy Vọng

Tác giả: