Nhảy đến nội dung

Sám hối – Từ tâm tưởng đến hành động

Sám hối – Từ tâm tưởng đến hành động

 

Mùa Vọng mở lối đợi trông,
Gọi ta tỉnh thức giữa dòng thời gian.
Hoang địa vang tiếng Gioan,
Dọn đường cho Chúa, sửa làn lòng ta.

 

Núi cao kiêu ngạo xót xa,
Thung sâu tội lụy nay đà lấp đi.
Đường cong gian dối uốn chi,
Cho ngay lối Chúa thầm thì ghé qua.

 

Sám hối chẳng chỉ môi hoa,
Mà là đổi mới từ ta cõi lòng.
Không nương huyết tộc tổ tông,
Mà sinh hoa trái chứng lòng quay về.

 

Nước rơi rửa sạch bến mê,
Lửa thiêng thanh luyện lời thề tim gan.
Thóc vàng gìn giữ kho an,
Rơm khô thiêu hủy tội tràn u mê.

 

Thánh Thần khơi dậy say mê,
Đốt lòng yêu mến, dập bề thế gian.
Khổ đau cũng hóa bình an,
Khi ta phó thác giữa ngàn thử thách.

 

Lời xưa Thánh Kinh nhắc trách,
Cho ta kiên nhẫn vững bền đức tin.
Hiểu rằng Chúa vẫn trung trinh,
Dẫn ta qua khỏi điêu linh phận người.

 

Anh em đón nhận nhau thôi,
Như Christ đón hết lỗi đời chúng ta.
Hiệp lòng chung tiếng ngợi ca,
Danh Cha rạng rỡ chan hòa khắp nơi.

 

Từ gốc Giétsê sinh chồi,
Vua công chính đến giữa đời khổ đau.
Sói – chiên chung lối nhiệm mầu,
Hận thù tan biến, khổ sầu tiêu tan.

 

Đất trời ngập ánh bình an,
Khi người sống trọn luật vàng yêu thương.
Lòng ta nếu thật quay đường,
Nước Trời đã đến giữa vườn thế gian.

 

Sám hối không phải lời than,
Mà là đổi hướng hành trang mỗi ngày.
Từ tâm tưởng đến bàn tay,
Từ lời cầu nguyện đến ngay việc làm.

 

Phạm Hùng Sơn

(John Pham)

==

 

Khi con kêu cứu – Chúa thi ân

 

Giữa muôn vết nứt âm thầm,
Hồn con rớm máu lặng nằm giữa đêm.
Ngoài kia thiên hạ gọi tên,
Trong con chỉ có tiếng mềm tắt hơi.

 

Con mang dáng vẻ mỉm cười,
Mà tim rạn vỡ rã rời bên trong.
Con khát một ánh mắt trông,
Khát bàn tay chạm tận vòng xót xa.

 

Giữa đời lạc hướng người ta,
Chúa lên tiếng gọi: “Kêu Ta, Ta gần.”
Khi con yếu đuối cầu xin,
Chính là lúc mở ân tình tuôn rơi.

 

Phúc cho kẻ biết đợi Trời,
Giữa đêm vẫn giữ một lời cậy trông.
Không do nắm chặt mà xong,
Nhưng do buông xuống để lòng được nâng.

 

Đức Giê-su thấy đau thầm,
Thấy từng gương mặt âm thầm tuyệt vọng.
Người không thương kiểu xúc động,
Mà thương bằng cả hành động hy sinh.

 

Con mang thương tích đời mình,
Ngỡ là dấu vết tội tình không tên.
Ngờ đâu vết rạn mong manh,
Lại là cửa ngõ Thánh Linh bước vào.

 

Từ nơi yếu đuối thấp nao,
Ơn thương đổ xuống ngọt ngào lặng sâu.
Ai từng được Chúa chữa đau,
Sẽ mang thương xót nhiệm mầu cho ai.

 

Mùa Vọng không đợi con tài,
Chỉ mong con dám trải dài vết thương.
Dám kêu, dám khóc, dám buông,
Để ơn cứu độ mở đường đi qua.

 

“Nội đêm Ta sẽ đến nhà,
Nghe con kêu cứu – Ta là ánh dương.”
Chúa không chỉ thấy vết thương,
Mà còn chữa khỏi tận nguồn đêm sâu.

 

Xin cho con biết cúi đầu,
Biết chờ, biết đợi, biết cầu nguyện suông.
Giữa bao hỗn loạn trần truồng,
Vẫn tin Thiên Chúa xót thương phận người.

 

Để khi con bước vào đời,
Không khoe chiến thắng rực trời hư hao,
Chỉ mang một trái tim đau,
Đã từng được Chúa chạm vào hồi sinh.

 

Và từ thương tích phận mình,
Con đi chữa lành nhân sinh âm thầm.
Đúng như lời Chúa ngàn năm:
“Khi con kêu cứu – Ta thi ân rồi.”

 

Phạm Hùng Sơn

(John Pham)

==

Danh mục:
Tác giả: