Sự chia sẻ và lắng nghe: yếu tố then chốt để gia đình thêm gắn bó
- T7, 08/11/2025 - 07:38
- Lm Anmai, CSsR
SỰ CHIA SẺ VÀ LẮNG NGHE: YẾU TỐ THEN CHỐT ĐỂ GIA ĐÌNH THÊM GẮN BÓ
Gia đình, đơn vị cơ bản và thiêng liêng nhất của xã hội, luôn được ví như bến đỗ bình yên, là nơi khởi nguồn của yêu thương và là điểm tựa vững chắc cho mỗi thành viên trong hành trình cuộc đời. Tuy nhiên, sự gắn bó ấy không tự nhiên mà có, mà phải được vun đắp, chăm sóc mỗi ngày bằng những hành động cụ thể, giản dị nhưng đầy ý nghĩa. Trong số vô vàn yếu tố làm nên sự bền chặt của một gia đình, sự chia sẻ và lắng nghe nổi lên như hai trụ cột chính, hai nhịp cầu nối kết tâm hồn, là chìa khóa then chốt giúp các thành viên thấu hiểu và thương yêu nhau cách trọn vẹn. Nếu sự chia sẻ là sự mở lòng, là hành động mời gọi người khác bước vào thế giới nội tâm của mình, thì lắng nghe chính là sự hiện diện trọn vẹn, là thái độ đón nhận và tôn trọng chân thành. Thiếu đi một trong hai, sự giao tiếp trong gia đình sẽ trở nên hời hợt, và theo thời gian, những khoảng cách vô hình sẽ dần nới rộng, đẩy mỗi người vào sự cô lập ngay trong chính mái ấm của mình.
Sự chia sẻ là biểu hiện đầu tiên và thiết yếu của tình yêu thương gia đình. Nó không chỉ đơn thuần là việc thông báo về những sự kiện đã xảy ra trong ngày—như một cuộc họp ở công ty hay một bài kiểm tra ở trường—mà còn là việc mạnh dạn bộc lộ những cảm xúc, suy nghĩ, hy vọng, và cả những nỗi sợ hãi thầm kín nhất. Khi một người, đặc biệt là con cái, cảm thấy an toàn để chia sẻ những thất bại hay niềm vui của mình mà không sợ bị phán xét hay chỉ trích, đó là lúc nền tảng niềm tin được củng cố. Cha mẹ chia sẻ không chỉ bằng lời nói mà còn bằng kinh nghiệm sống, bằng những bài học đã học được từ những sai lầm của chính mình, để con cái cảm nhận được sự gần gũi và tính nhân văn nơi người lớn. Sự chia sẻ này tạo nên một bầu không khí minh bạch, nơi mọi vấn đề, dù lớn hay nhỏ, đều được đưa ra ánh sáng. Trong guồng quay hối hả của cuộc sống hiện đại, khi mỗi thành viên đều bận rộn với công việc, học tập, và các mối quan hệ xã hội, việc dành thời gian chất lượng để ngồi lại, ăn một bữa cơm chung, và chân thành hỏi "Hôm nay của con thế nào?" hoặc "Em/anh đang lo lắng điều gì?", chính là những hành động chia sẻ cụ thể nhất, nhắc nhở nhau rằng dù thế giới ngoài kia có xô bồ đến đâu, gia đình vẫn là nơi họ thuộc về, nơi họ được chấp nhận vô điều kiện. Sự chia sẻ giúp giải tỏa những áp lực cá nhân, biến gánh nặng của một người thành trách nhiệm chung của cả nhà, từ đó nhân đôi niềm vui và chia nửa nỗi buồn.
Tuy nhiên, chia sẻ chỉ thực sự có ý nghĩa và hiệu quả khi nó gặp được sự lắng nghe chân thành. Lắng nghe không phải là việc chờ đợi đến lượt mình nói, cũng không phải là việc nghe để tìm kiếm sơ hở mà là một nghệ thuật, một hành động của lòng trắc ẩn và sự tôn trọng sâu sắc. Người lắng nghe chân thật phải dẹp bỏ định kiến cá nhân, tắt đi những thiết bị điện tử làm xao nhãng, và tập trung toàn bộ sự chú ý vào người đang nói. Sự lắng nghe này đòi hỏi sự kiên nhẫn để đón nhận cả những lời nói lắp bắp, những cảm xúc hỗn loạn hay những câu chuyện tưởng chừng như vô nghĩa đối với người lớn nhưng lại rất quan trọng đối với con trẻ. Đôi khi, một cái gật đầu cảm thông, một ánh mắt động viên, hay chỉ đơn giản là sự im lặng đồng hành đã có sức mạnh hơn ngàn lời khuyên. Lắng nghe hiệu quả trong gia đình chính là sự thấu hiểu ngầm, là khả năng nhìn thấy thế giới qua đôi mắt của người thân, đặc biệt là con cái, để hiểu được góc nhìn, động cơ và cảm xúc thật của họ. Việc này đặc biệt quan trọng trong việc nuôi dạy con cái tuổi vị thành niên, giai đoạn mà tâm lý và cảm xúc dễ bị tổn thương và thay đổi nhanh chóng. Một người cha/mẹ biết lắng nghe sẽ không vội vàng đưa ra giải pháp hay bài học đạo đức, mà sẽ đặt câu hỏi để dẫn dắt con tự tìm ra câu trả lời, từ đó xây dựng sự tự tin và khả năng giải quyết vấn đề độc lập cho con. Lắng nghe là hành động xây dựng lòng tự trọng cho người nói, cho họ cảm thấy mình được coi trọng và có giá trị.
Sự gắn kết gia đình đạt đến mức độ lý tưởng nhất khi chia sẻ và lắng nghe tạo thành một vòng tròn khép kín, một chu kỳ tương hỗ không ngừng. Sự chia sẻ chân thật của vợ/chồng hay con cái mời gọi người còn lại lắng nghe bằng tất cả tâm hồn; và chính thái độ lắng nghe không phán xét đó lại khích lệ người nói dám cởi mở và đi sâu hơn vào nội tâm mình trong những lần giao tiếp tiếp theo. Sự tương tác này tạo nên một "không gian an toàn" về mặt cảm xúc trong gia đình. Trong không gian đó, mọi thành viên đều có thể bày tỏ sự yếu đuối, sự thất vọng mà không sợ bị chế giễu hay bị lợi dụng. Đây là một môi trường giúp các cá nhân phát triển lành mạnh, nơi họ học được cách bày tỏ sự khác biệt mà vẫn duy trì được sự hòa hợp. Ví dụ, trong một cuộc xung đột, người dám chia sẻ nỗi đau hoặc sự giận dữ của mình đã mở ra cơ hội hòa giải; và người lắng nghe, thay vì phòng thủ, lại chấp nhận sự tổn thương đó và tìm kiếm một giải pháp chung. Sự kết hợp giữa chia sẻ và lắng nghe trở thành công cụ đắc lực nhất để giải quyết mâu thuẫn, vì nó chuyển đổi cuộc tranh luận từ việc tìm ra ai đúng ai sai sang việc tìm hiểu điều gì đang thực sự xảy ra trong lòng mỗi người.
Tuy nhiên, việc thực hành chia sẻ và lắng nghe không phải không có những thách thức. Trong thời đại kỹ thuật số, thời gian dành cho nhau bị phân tán bởi màn hình và công việc, khiến cho việc có được "thời gian chất lượng" trở nên khó khăn hơn bao giờ hết. Sự mệt mỏi sau một ngày làm việc cũng thường giết chết sự kiên nhẫn cần thiết để lắng nghe một cách thấu đáo. Để vượt qua những trở ngại này, gia đình cần chủ động thiết lập những "nghi thức" giao tiếp. Chẳng hạn, một gia đình có thể thống nhất dành 15 phút mỗi tối sau bữa ăn để mọi người chia sẻ ba điều tốt đẹp và một điều thách thức trong ngày của mình. Trong khoảng thời gian này, mọi thiết bị điện tử phải được tắt đi hoặc đặt xa tầm tay. Một giải pháp khác là việc cha mẹ cần làm gương. Bằng cách tự mình chia sẻ những khó khăn trong công việc hoặc những cảm xúc cá nhân một cách có chừng mực, cha mẹ dạy cho con cái thấy rằng việc bộc lộ cảm xúc là một hành vi bình thường và lành mạnh, không phải là dấu hiệu của sự yếu đuối. Hơn nữa, việc lắng nghe con cái ngay từ những câu chuyện nhỏ nhặt nhất khi chúng còn thơ bé sẽ xây dựng được thói quen tin tưởng, để khi chúng lớn lên và gặp phải những vấn đề lớn, chúng vẫn tìm đến cha mẹ như những người bạn tâm giao đầu tiên.
Cha mẹ và những người lớn tuổi trong gia đình mang trách nhiệm tiên quyết trong việc xây dựng và duy trì văn hóa chia sẻ và lắng nghe này. Họ là kiến trúc sư của bầu không khí gia đình, phải là người chủ động tạo điều kiện cho các cuộc trò chuyện ý nghĩa. Trách nhiệm này đòi hỏi sự khiêm tốn để thừa nhận rằng ngay cả người lớn cũng không phải lúc nào cũng đúng, và cần học hỏi từ con cái. Đôi khi, chia sẻ có thể là việc kể lại những kỷ niệm gia đình, những câu chuyện về nguồn cội, giúp các thế hệ trẻ kết nối với quá khứ và nuôi dưỡng ý thức về bản sắc. Đối với những bậc cha mẹ bận rộn, việc cam kết về số lượng và chất lượng thời gian dành cho gia đình là điều không thể thiếu. Một giờ lắng nghe chân thành có giá trị hơn cả tuần ở chung nhà mà ai cũng dán mắt vào điện thoại hay TV. Việc này đòi hỏi sự hy sinh, sự sắp xếp ưu tiên, nhưng thành quả mà nó mang lại—một gia đình đoàn kết, nơi mỗi thành viên cảm thấy được yêu thương và tôn trọng—là vô giá.
Khi văn hóa chia sẻ và lắng nghe được thiết lập vững chắc, gia đình sẽ đạt được những lợi ích lâu dài và sâu sắc. Thứ nhất, nó tạo ra sự an toàn về mặt cảm xúc, giúp các thành viên vượt qua khủng hoảng cá nhân và ngoại cảnh. Một đứa trẻ được lớn lên trong môi trường biết lắng nghe sẽ có khả năng tự điều chỉnh cảm xúc tốt hơn, có chỉ số EQ cao hơn và có mối quan hệ xã hội lành mạnh hơn. Thứ hai, sự chia sẻ và lắng nghe là liều thuốc giải độc cho sự hiểu lầm. Nhiều cuộc cãi vã trong gia đình bắt nguồn từ việc giải thích sai lời nói hoặc ý định của nhau. Việc dành thời gian để lắng nghe và làm rõ sẽ phá vỡ bức tường phòng thủ và tái thiết lập sự đồng cảm. Cuối cùng, và quan trọng nhất, hai yếu tố này giúp chuyển giao di sản gia đình, không chỉ là tài sản vật chất, mà là những giá trị tinh thần, là cách yêu thương, cách đối nhân xử thế, và cách giao tiếp giữa người với người. Đây chính là nền tảng tinh thần bền vững nhất mà cha mẹ có thể để lại cho con cái.
Tóm lại, sự chia sẻ và lắng nghe không phải là kỹ năng phức tạp, mà là những hành vi đơn giản nhưng đòi hỏi sự cam kết và tình yêu lớn lao. Chúng là linh hồn của giao tiếp gia đình, là yếu tố then chốt biến một tập hợp các cá nhân sống dưới một mái nhà thành một gia đình thực sự gắn bó, một cộng đồng của lòng tin và tình thương. Trong mọi gia đình, hành trình vun đắp sự gắn bó là một công việc không ngừng nghỉ. Mỗi lời nói được chia sẻ một cách chân thật, mỗi khoảnh khắc được lắng nghe một cách trọn vẹn, là một viên gạch quý giá được đặt xuống để xây dựng nên một tổ ấm kiên cố, một nơi mà tình yêu thương được bảo tồn và nhân rộng qua nhiều thế hệ. Chính nhờ sự chia sẻ và lắng nghe mà gia đình không chỉ là nơi ta sinh ra, mà còn là nơi ta học cách sống, cách yêu và cách trở thành một con người trọn vẹn.
Lm. Anmai, CSsR.