Nhảy đến nội dung

Suy niệm Thứ Năm Tuần II Mùa Chay.

Thứ Năm Tuần II Mùa Chay.

Gr 17,5-10; Lc 16,19-31.

LỜI CHÚA:

Lc 16, 19-31

Một hôm, Ðức Giêsu nói với những người Pharisêu rằng: “Có một ông nhà giàu kia, mặc toàn lụa là gấm vóc, ngày ngày yến tiệc linh đình. Lại có một người nghèo khó tên là Ladarô, mụn nhọt đầy mình, nằm trước cổng ông nhà giàu, thèm được những thứ trên bàn ăn của ông ấy rớt xuống mà ăn cho no. Lại thêm mấy con chó cứ đến liếm ghẻ chốc anh ta. Thế rồi người nghèo này chết, và được thiên thần đem vào lòng ông Ápraham. Ông nhà giàu cũng chết, và người ta đem chôn. Dưới âm phủ, đang khi chịu cực hình, ông ta ngước mắt lên, thấy tổ phụ Ápraham ở tận đàng xa, và thấy anh Ladarô trong lòng tổ phụ. Bấy giờ ông ta kêu lên: ‘Lạy tổ phụ Ápraham, xin thương xót con, và sai anh Ladarô nhúng đầu ngón tay vào nước, nhỏ trên lưỡi con cho mát; vì ở đây con bị lửa thiêu đốt khổ lắm!’ Ông Ápraham đáp: ‘Con ơi, hãy nhớ lại: suốt đời con, con đã nhận phần phước của con rồi; còn Ladarô suốt một đời chịu toàn những bất hạnh. Bấy giờ, Ladarô được an ủi nơi đây, còn con thì phải chịu khốn khổ. Hơn nữa, giữa chúng ta đây và các con đã có một vực thẳm lớn, đến nỗi bên này muốn qua bên các con cũng không được, mà bên đó có qua bên chúng ta đây cũng không được’. Ông nhà giàu nói: ‘Lạy tổ phụ, vậy thì con xin tổ phụ sai anh Ladarô đến nhà cha con, vì con hiện còn năm người anh em nữa. Xin sai anh đến cảnh cáo họ, kẻo họ lại cũng sa vào chốn cực hình này!’ Ông Ápraham đáp: ‘Chúng đã có ông Môsê và các Ngôn Sứ, thì chúng cứ nghe lời các vị đó’. Ông nhà giàu nói: ‘Thưa tổ phụ Ápraham, họ không chịu nghe đâu, nhưng nếu có người từ cõi chết đến với họ, thì họ sẽ ăn năn sám hối’. Ông Ápraham đáp: ‘Ông Môsê và các Ngôn Sứ mà họ còn chẳng chịu nghe, thì người chết có sống lại, họ cũng chẳng chịu tin đâu’.”


 

THIÊN CHÚA YÊU NGƯỜI ĐẾN TỘT CÙNG

Hôm nay, chúng cùng nhau suy ngẫm về bài Tin Mừng từ sách Lu-ca (16,19-31) trong Thứ Năm Tuần II của Mùa Chay. Trong bài Tin Mừng này, Chúa Giê-su đã kể cho chúng ta nghe một câu chuyện đầy ý nghĩa về lòng nhân từ và công lý của Thiên Chúa, qua dụ ngôn “Người giàu và Ladarô”. Đây không chỉ là một câu chuyện đơn thuần mà còn là một thông điệp sâu sắc về tình yêu vô điều kiện của Thiên Chúa dành cho con người, và lời nhắc nhở mạnh mẽ về trách nhiệm của chúng ta trong cuộc sống hiện tại.

Trong câu chuyện này, chúng ta thấy rõ sự tương phản giữa hai nhân vật chính: người giàu và Ladarô. Người giàu sống trong sự xa hoa, mặc những bộ quần áo lụa là gấm vóc, ngày ngày tận hưởng những bữa tiệc linh đình. Trong khi đó, Ladarô, một người nghèo khó, đầy mụn nhọt, nằm trước cửa nhà giàu, thèm khát những thứ từ bàn ăn của ông ta nhưng không được tiếp cận. Thậm chí, Ladarô còn bị những con chó liếm ghẻ. Khi cả hai đều qua đời, số phận của họ hoàn toàn trái ngược nhau. Ladarô được thiên thần đem vào lòng ông Ápraham, trong khi người giàu bị chôn cất và chịu cực hình trong âm phủ.

Câu chuyện này không chỉ nói về sự giàu có hay nghèo khó về mặt vật chất, mà còn là một lời nhắc nhở về tình trạng tâm linh của mỗi chúng ta. Người giàu không chỉ giàu về vật chất mà còn giàu về những thói quen xấu xa, những sự phàn nàn, những lòng ích kỷ. Trong khi đó, Ladarô dù nghèo khó về vật chất nhưng lại giàu lòng thương xót, sự khiêm nhường và tình yêu thương. Đây là sự phản chiếu về tình trạng tâm hồn của chúng ta trong cuộc sống hiện đại, khi mà nhiều người có thể đạt được sự giàu có về vật chất nhưng lại lạc lối về tinh thần, bỏ quên những giá trị cốt lõi của cuộc sống như tình yêu, lòng nhân ái và sự khiêm nhường.

Thật vậy, câu chuyện của Chúa Giê-su hôm nay là một lời cảnh tỉnh mạnh mẽ. Nó nhắc nhở chúng ta rằng, không nên để cho sự giàu có, danh vọng và những thứ vật chất chi phối cuộc sống đến mức chúng ta quên đi trách nhiệm của mình đối với những người xung quanh và đối với Thiên Chúa. Chúng ta cần nhìn nhận lại bản thân, xem xét xem mình đã sống như thế nào, liệu chúng ta có đang sử dụng những gì mình có một cách đúng đắn và đầy ý nghĩa hay không.

Lời cảnh báo của Chúa Giê-su trong dụ ngôn này không chỉ dành riêng cho người giàu hay những ai có vị thế cao trong xã hội, mà còn dành cho tất cả mọi người. Dù bạn là ai, bạn đang ở đâu trong cuộc sống, bạn đều phải đối mặt với sự phán xét của Thiên Chúa dựa trên cách bạn sống và cách bạn đối xử với người khác. Điều quan trọng là chúng ta phải nhận thức được rằng, sự giàu có vật chất không thể mua được sự giàu có tinh thần, và sự giàu có tinh thần mới là điều duy nhất mang lại hạnh phúc và sự bình an đích thực.

Trong bối cảnh hiện đại, nơi mà vật chất ngày càng trở nên quan trọng, chúng ta dễ dàng bị cuốn vào vòng xoáy của sự tiêu thụ và sự tham lam. Chúng ta có thể dễ dàng đánh mất bản thân trong những thứ vật chất, quên đi những giá trị cốt lõi của cuộc sống như tình yêu thương, lòng nhân ái và sự khiêm nhường. Nhưng Chúa Giê-su đã nhắc nhở chúng ta rằng, những giá trị này mới thực sự quan trọng và mang lại ý nghĩa cho cuộc sống của chúng ta.

Thánh Phaolô Thánh Giá đã từng nói: “Nếu Thiên Chúa yêu thương chúng ta, đến nỗi ban con mình cho chúng ta làm sao Người có thể bỏ rơi chúng ta được?” Điều này thể hiện rõ nét tình yêu vô điều kiện và sự thương xót không giới hạn của Thiên Chúa đối với con người. Dù chúng ta có lầm lạc đến đâu, Thiên Chúa vẫn luôn yêu thương và sẵn sàng tha thứ cho chúng ta, chỉ cần chúng ta có lòng sám hối và quay về với Ngài.

Mùa Chay là thời gian của sự hoán cải, của sự hòa giải với Thiên Chúa, và là thời gian để chúng ta đoạn tuyệt với tội lỗi. Đây là thời gian để chúng ta nhìn lại bản thân, nhận thức những lỗi lầm và tìm cách sửa chữa chúng. Thời gian để chúng ta hướng về phía Thiên Chúa, tìm kiếm sự tha thứ và lòng nhân từ của Ngài. Chúng ta được mời gọi không chỉ để tìm hiểu về bản thân mình mà còn để mở rộng lòng thương xót và sự tha thứ đối với người khác. Trong xã hội hiện đại, chúng ta cần nhớ rằng sự tha thứ và lòng nhân từ không phải là sự yếu đuối mà là biểu hiện của sức mạnh và sự trưởng thành tâm linh. Khi chúng ta thực hành lòng nhân từ, chúng ta đang sống theo gương của Thiên Chúa, người luôn yêu thương và tha thứ chúng ta, dù chúng ta có lầm lạc đến đâu.

Chúng ta hãy suy nghĩ về trách nhiệm của mình trong việc chăm sóc và bảo vệ những ơn phúc mà Thiên Chúa đã ban cho chúng ta. Hãy là những người canh tác trung thực, biết trân trọng và sử dụng những gì mình có một cách hợp lý, để đem lại hoa lợi cho Nước Thiên Chúa. Hãy tránh xa sự tham lam, sự bất công và hãy luôn sống với lòng nhân từ, tình yêu thương và sự công bằng. Bằng cách đó, chúng ta không chỉ góp phần xây dựng một cộng đồng công bằng, yêu thương mà còn thể hiện lòng biết ơn và tình yêu của mình đối với Thiên Chúa, người luôn yêu thương và bảo vệ chúng ta.

Trong thời gian Mùa Chay này, hãy để chúng ta cùng nhau cầu nguyện, xin Chúa ban cho chúng ta sức mạnh, sự kiên nhẫn và lòng nhân từ để thực hiện trách nhiệm của mình một cách tốt nhất. Hãy để tình yêu và lòng tha thứ của Thiên Chúa thấm đẫm trong tâm hồn chúng ta, giúp chúng ta vượt qua mọi khó khăn và thử thách trong cuộc sống, và hướng về một tương lai đầy hy vọng và tình yêu thương.

Những lời dạy của Chúa Giê-su hôm nay là một lời kêu gọi mạnh mẽ để chúng ta tự xem xét lại mình, để nhận thức rằng mỗi người trong chúng ta đều có trách nhiệm và vai trò quan trọng trong việc xây dựng và duy trì một cộng đồng công bằng, yêu thương và tràn đầy sự sống. Hãy để mùa Chay này trở thành thời gian để chúng ta hướng về phía Thiên Chúa, nhận thức được những lỗi lầm của mình và tìm kiếm sự tha thứ, để khi mùa Phục Sinh đến, chúng ta có thể sống một cuộc sống mới, trọn vẹn và đầy ý nghĩa hơn.

Hãy cùng nhau cầu nguyện, xin Chúa ban cho chúng ta lòng khiêm nhường, sự nhận thức và sức mạnh để thực hành sự sám hối trong cuộc sống hàng ngày. Nguyện Chúa luôn dẫn dắt và bảo vệ chúng ta trên con đường đi đến sự cứu rỗi và hạnh phúc vĩnh cửu. Amen.

Lm. Anmai, CSsR


 

SỰ ĐỔI MỚI VĨNH CỬU: BÀI HỌC TỪ LAZARÔ VÀ NGƯỜI PHÚ HỘ

Hôm nay, trong khoảnh khắc Thứ Năm của Tuần II Mùa Chay, chúng ta được mời gọi suy ngẫm sâu sắc về câu chuyện trong Tin Mừng của Thánh Giêsu về Lazarô và người phú hộ. Đây không chỉ là một câu chuyện về sự giàu có và nghèo khó trên đời, mà còn là một thông điệp mạnh mẽ về số phận đời sau và những giá trị thực sự mà Chúa muốn chúng ta theo đuổi.

Trong câu chuyện này, chúng ta chứng kiến hai khung cảnh hoàn toàn đối lập nhau. Trước khi chết, Lazarô là một người nghèo khó, đầy mụn nhọt, nằm trước cổng ông nhà giàu, khao khát những gì tốt đẹp mà người phú hộ có được. Ông phú hộ, ngược lại, sống trong sự sang trọng, yến tiệc hàng ngày mà dường như không thiếu thốn gì cả. Nhưng khi cả hai qua đời, sự trớ trêu đã xảy ra: Lazarô được đưa vào lòng Abraham, nơi an ủi và hạnh phúc, trong khi người phú hộ phải chịu đựng đau khổ khôn cùng trong âm phủ.

Điều này nhấn mạnh rằng của cải vật chất không phải là thước đo của sự được Chúa chúc phúc hay sự thánh thiện của con người. Trong thế giới hiện đại, chúng ta thường dễ dàng bị lôi cuốn vào sự hào nhoáng của vật chất, nghĩ rằng sự giàu có và sang trọng là minh chứng cho sự thành đạt và được Chúa yêu thương. Tuy nhiên, câu chuyện này nhắc nhở chúng ta rằng những giá trị đích thực không nằm ở sự giàu sang mà ở lòng thương xót, sự quan tâm và giúp đỡ người nghèo khó xung quanh chúng ta.

Người phú hộ trong câu chuyện đã có đủ của cải để giúp đỡ những người nghèo, nhưng ông đã chọn cách bỏ rơi họ. Điều này cho thấy rằng sự giàu có mà không có lòng thương xót là vô nghĩa. Thật đáng buồn khi nhiều người trong chúng ta ngày nay cũng giống như ông phú hộ, họ có đủ mọi thứ nhưng lại thiếu đi tấm lòng quan tâm và chia sẻ với những người kém may mắn hơn. Thay vì dùng của cải để thực hiện lòng thương xót của Chúa, chúng ta lại để cho sự ích kỷ chi phối hành động của mình, làm mờ nhạt những giá trị tinh thần mà Chúa dạy bảo.

Câu chuyện cũng đưa ra một bài học quan trọng về sự lựa chọn và hậu quả của nó. Người phú hộ đã lựa chọn sống cuộc đời theo cách của mình, không quan tâm đến những người xung quanh và không thực thi lòng thương xót. Khi đối mặt với sự chết, ông không thể thay đổi được số phận đã chọn, và sự lựa chọn của ông dẫn đến một kết cục đau thương. Ngược lại, Lazarô, dù sống trong nghèo khó, nhưng lại được an ủi trong lòng Abraham vì sự khiêm nhường và lòng thương xót của mình. Đây là minh chứng cho thấy, trong mắt Chúa, những hành động và lòng nhân từ của chúng ta mới là điều quan trọng nhất.

Chúng ta cũng có thể nhìn thấy hình ảnh đối lập này trong cuộc sống hàng ngày của mình. Những người Kinh sư, Pharisêu, thầy Tư tế và Lêvi trong dụ ngôn người Samari nhân lành đã chứng minh rằng sự giàu có về vật chất và sự hiểu biết tôn giáo không đủ để làm cho họ trở nên thánh thiện trong mắt Chúa. Họ có thể nghe nhiều lời Chúa, nhưng lại không thực hành những gì họ dạy. Trong khi đó, những người có vẻ "nghèo khó" về mặt tinh thần lại thể hiện được lòng thương xót và sự nhân từ, trở nên "giàu có" trong mắt Chúa.

Trong thế giới ngày nay, chúng ta thường dễ dàng bị cuốn vào những thứ tạm thời, như danh tiếng, sự nghiệp hay của cải vật chất, mà quên mất những giá trị vĩnh cửu. Chúng ta có thể dành thời gian và công sức để xây dựng hình ảnh hoàn hảo trên mạng xã hội, nhưng lại bỏ qua việc thực sự giúp đỡ những người xung quanh. Những đồng hồ đính kim cương hay những món đồ xa xỉ có thể làm chúng ta khoe khoang, nhưng chúng không thể mang lại hạnh phúc vĩnh cửu hay sự an ủi trong cuộc sống sau này.

Thật đáng buồn khi nhiều người trong chúng ta đã tự kết án chính mình bằng cách không thực thi lòng thương xót và sự quan tâm đến người khác. Điều này không chỉ làm mất đi những giá trị đích thực của cuộc sống mà còn có thể dẫn đến những hậu quả nghiêm trọng trong đời sau. Sự lựa chọn của mỗi người về cách sống và sử dụng của cải sẽ quyết định số phận vĩnh cửu của chính mình. Chúng ta cần nhận thức rõ rằng, của cải vật chất không thể mua được tình yêu thương, sự tha thứ hay hạnh phúc vĩnh cửu.

Lm. Anmai, CSsR
 

LÀM THẾ NÀO CHÚNG TA CÓ THỂ LÀ NGƯỜI BẠN ĐỒNG HÀNH TRONG PHÚC LÀNH CỦA THIÊN CHÚA

Hôm nay, trong Thứ Năm Tuần II của Mùa Chay, chúng ta cùng nhau suy ngẫm về lời Chúa thông qua đoạn Tin Mừng từ Lu-ca 16,19-31. Đây là câu chuyện về một người giàu có và một người nghèo tên là Ladarô, mà Đức Chúa Giêsu đã kể để dạy chúng ta về lòng nhân ái, sự công bằng và trách nhiệm của mỗi chúng ta đối với những người kém may mắn.

Trong câu chuyện này, chúng ta chứng kiến sự chênh lệch rõ rệt giữa hai cuộc sống: người giàu mặc lụa gấm vóc, sống trong sự sung túc và yến tiệc linh đình, trong khi Ladarô, người nghèo khó, đầy mụn nhọt và phải nằm trước cổng nhà giàu để thèm muốn những gì rơi xuống từ bàn ăn. Sự đối lập này không chỉ là minh chứng cho sự bất bình đẳng kinh tế mà còn là hình ảnh phản chiếu hiện thực xã hội mà chúng ta đang đối mặt ngày nay.

Hãy nhìn vào thế giới hiện tại, chúng ta thấy rằng sự chênh lệch giàu nghèo ngày càng gia tăng. Ba người giàu nhất thế giới sở hữu tài sản lớn hơn cả tài sản của 48 quốc gia kém phát triển. Bill Gates, một trong những người giàu có nhất, giàu hơn 100 triệu người Mỹ nghèo nhất. Chỉ cần 40 tỷ đô la của ông ta, Liên Hiệp Quốc có thể đảm bảo giáo dục cơ bản, sức khỏe, nước sạch và vệ sinh cho toàn thế giới trong một thời gian dài. Tuy nhiên, thay vì chia sẻ, chúng ta lại chứng kiến hố sâu ngăn cách giữa giàu và nghèo ngày càng trở nên rộng lớn.

Có khoảng 800 triệu người đang sống trong đói nghèo cùng cực và hơn một tỷ người đang phải đối mặt với bệnh tật mà không được chăm sóc. Mỗi ngày, hàng nghìn người chết đói vì không được hưởng gì từ những bàn tiệc thịnh soạn mà người giàu tổ chức. Đây chính là hiện thực của bức tranh thế giới mà Chúa Giêsu đã vẽ ra trong dụ ngôn của mình. Ông nhà giàu trong câu chuyện không chỉ bị phạt vì sự giàu có, mà còn vì sự thờ ơ và không có lòng thương xót đối với Ladarô, người nghèo khổ.

Sự thờ ơ này không chỉ là thiếu lòng nhân ái mà còn là sự tự cô lập, một hố sâu mà chúng ta tự tạo ra giữa những người có tài sản và những người thiếu thốn. Ông nhà giàu sống trong sự an toàn mãn nguyện, bị bao quanh bởi tiện nghi vật chất, nhưng chính ông đã xây dựng nên một vực thẳm không thể vượt qua giữa ông và Ladarô. Điều này phản ánh một thực tế đau lòng: trong khi chúng ta có nhiều của cải vật chất, chúng ta lại không sẵn lòng chia sẻ và giúp đỡ những người kém may mắn xung quanh mình.

Hỏa ngục mà ông nhà giàu phải chịu không phải chỉ là hình phạt về địa vị tài chính mà còn là sự cô lập tự nguyện, khi ông không còn khả năng để cảm nhận và chia sẻ nỗi khổ của người khác. Vực thẳm ngăn cách con người ở đời sau là kết quả của chính những hành động thiếu lòng nhân ái và sự không quan tâm đến những người xung quanh trong cuộc sống hiện tại.

Chúng ta cần nhìn nhận lại bản thân mình. Giàu có không phải là một tội lỗi, và của cải không tự nó là xấu xa. Có rất nhiều người giàu tốt bụng như Dakêu, Nicôđêmô hay Giuse Arimathia, những người đã sử dụng tài sản của mình để phục vụ cộng đồng và giúp đỡ những người kém may mắn. Tuy nhiên, giàu sang cũng có thể dẫn đến những cám dỗ nguy hiểm như tích trữ, tham lam, hà tiện, và sự mê hoặc bởi đồng tiền và lợi nhuận. Những cám dỗ này có thể khiến chúng ta quên đi trách nhiệm của mình đối với những người xung quanh và làm lu mờ lòng nhân ái.

Chúng ta được mời gọi không chỉ là giàu có về tài sản mà còn giàu có về tâm hồn. Giàu có về kiến thức, sức khỏe, tình bạn, tình yêu, niềm vui và ơn Chúa. Khi chúng ta giàu có về tinh thần và lòng nhân ái, chúng ta có thể nhìn xuống và nhận ra những người xung quanh mình đang cần giúp đỡ. Chia sẻ không chỉ là hành động đơn thuần mà còn là cách chúng ta lấp đầy những vực thẳm của bất công và nâng đỡ người khác bằng chính sự giàu có mà chúng ta có.

Hãy để Lời Chúa thay đổi chúng ta, để chúng ta nhận ra trách nhiệm của mình trước những Ladarô hiện hữu ngay trước cửa chúng ta, trong khu xóm, trong cộng đồng của mình. Chỉ cần một chút bớt đi những dư thừa, xa xỉ trong cuộc sống của chúng ta, chúng ta có thể góp phần làm giảm bớt nỗi khổ đau và giúp đỡ những người đang cần.

Câu chuyện của ông nhà giàu và Ladarô không chỉ là một dụ ngôn mà còn là lời nhắc nhở sâu sắc về trách nhiệm của mỗi chúng ta đối với người khác và về cách chúng ta sử dụng những gì chúng ta có. Trong thời kỳ Mùa Chay này, hãy cùng nhau suy ngẫm và hành động để trở thành những người bạn đồng hành chân thành trong phước lành của Thiên Chúa, lan tỏa lòng nhân ái và sự công bằng trong cuộc sống hàng ngày.

Lm. Anmai, CSsR

Danh mục:
Tác giả: