Nhảy đến nội dung

Thánh Thể ban sự sống Thần linh - ĐGH Lêô XIV và sự phục hưng Thánh Thể

BÍ TÍCH THÁNH THỂ BAN SỰ SỐNG THẦN LINH

Khi đọc lại những dòng Kinh Thánh từ Cựu Ước đến Tân Ước, người ta nhận ra một mạch xuyên suốt chương trình cứu độ của Thiên Chúa: ban cho sự sống muôn đời, mà đỉnh cao là Bí tích Thánh Thể, lương thực thần linh.

 

1. Menkixêđê: tiên báo mầu nhiệm Thánh Thể

Trong sách Sáng Thế, khi tổ phụ Ápram chiến thắng trở về, ông được đón tiếp bởi một nhân vật lạ lùng: Menkixêđê, vua thành Salem, tư tế của Thiên Chúa Tối Cao, mang bánh và rượu ra

Menkixêđê là một nhân vật đầy huyền nhiệm. Thánh Vịnh 110 loan báo rằng: “Muôn thuở, Con là Thượng Tế theo phẩm trật Menkixêđê” (Tv 110: 4). Tác giả Thánh Phaolô sau này giải thích: “Trước hết, ông tên là Menkixêđê, nghĩa là vua công chính; rồi ông lại là vua Salem, nghĩa là vua bình an. Ông không có cha, không có mẹ, không có gia phả, cuộc đời không có khởi đầu, cũng không có kết thúc. Như thế là ông giống Con Thiên Chúa: mãi mãi ông vẫn là tư tế” (Hípri 7: 2- 3). Bánh và rượu ông dâng, chính là hình bóng của Thánh Thể – Mình và Máu Chúa Kitô.

Thánh Gioan Kim Khẩu viết: “Chúa Giêsu không theo phẩm trật Lêvi, nhưng theo Menkixêđê – tư tế không có khởi đầu hay kết thúc, dâng bánh và rượu, báo trước bàn tiệc Thánh Thể” (Bài giảng về thư Hípri, số 7).

Chính trong Bữa Tiệc Ly chức vị tư tế này được thể hiện trọn vẹn. Thánh Phaolô, trong thư thứ nhất gửi tín hữu Côrintô, đã ghi lại chính xác lời Chúa Giêsu trong Bữa Tiệc Ly: “Đây là Mình Thầy, hiến tế vì anh em… Đây là chén Máu Thầy, Máu đổ ra để lập Giao Ước Mới” (1Cr 11: 24 - 25).

Bánh và rượu ở đây không còn là biểu tượng nữa, mà trở thành thực tại thánh thiêng – Mình và Máu thật của Chùa Kitô, hiến tế cho nhân loại. Qua lời truyền phép của linh mục trong Thánh Lễ, người Kitô hữu không chỉ tưởng niệm biến cố xưa, mà còn thực sự được tham dự vào chính hy tế của Chúa Kitô trên Thập Giá, nay hiện diện một cách không đổ máu.

Thánh Tôma Aquinô xác tín: “Trong Bí tích Thánh Thể, không còn là hình bóng nữa, mà là chính Chúa Kitô – Ngôi Lời Nhập Thể, hiện diện thật sự” (Tổng luận Thần học III, quyển.75).

Đức Giáo Hoàng Phanxicô khẳng định trong Tông thư Desiderio Desideravi ban hành năm 2022: “Ước muốn vô hạn của Chúa Kitô là tái lập sự hiệp thông với chúng ta, vốn đã và vẫn là kế hoạch ban đầu của Ngài, sẽ không được thoả mãn cho đến khi mọi người nam nữ, từ mọi bộ tộc, mọi ngôn ngữ, mọi dân tộc và mọi quốc gia (Kh 5: 9), sẽ được ăn Mình và uống Máu Ngài. Và vì lý do này, cũng một Bữa Tối đó sẽ được làm cho hiện diện trong việc cử hành Bí Tích Thánh Thể cho đến khi Ngài trở lại lần nữa” (số 4).

Đức Giáo Hoàng giải thích lý do: “Chúng ta cần Ngài. Trong Bí tích Thánh Thể và trong tất cả các bí tích, chúng ta được bảo đảm khả năng gặp gỡ Chúa Giêsu và được quyền năng của Mầu nhiệm Vượt qua của Ngài đến với chúng ta…Chúng ta là Nicôđêmô, là người phụ nữ Samaria bên giếng, là người bị quỷ ám ở Caphácnaum, là người bại liệt trong nhà Phêrô, là người đàn bà tội lỗi được ân xá, là người đàn bà bị băng huyết, là con gái của Giaia, là người mù thành Giêricô, là Giakêu, là Ladarô, là tên trộm và là Phêrô, tất cả đều được ân xá. Chúa Giêsu, Đấng không chết nữa, Đấng sống đời đời với các dấu chỉ cuộc Khổ nạn của Ngài tiếp tục tha thứ cho chúng ta, chữa lành chúng ta, cứu chúng ta bằng quyền năng của các bí tích” (số 11).

 

2. Phép lạ hoá bánh ra nhiều – bánh cho cộng đoàn

Trong một khung cảnh hoang vắng, với hàng ngàn người đang đói khát, Chúa Giêsu nói một điều lạ: “Chính anh em hãy cho họ ăn” (Lc 9,13).

Với chỉ năm chiếc bánh và hai con cá, Chúa Giêsu dâng lời chúc tụng, bẻ ra và trao cho các môn đệ phân phát. Mọi người đều ăn và no nê, lại còn dư mười hai thúng đầy. Trình thuật này mang đậm hình ảnh Thánh Thể: dâng lời chúc tụng, bẻ ra, trao ban. Điều đáng chú ý là phép lạ không xảy ra trực tiếp từ tay Chúa Giêsu cho dân chúng, mà qua các môn đệ. Điều này báo trước vai trò của Hội Thánh trong việc phân phát Thánh Thể cho dân Chúa. Thánh Augustinô viết: “Điều nằm trên bàn thờ là chính Mình Ngài. Và Ngài muốn chính chúng ta trở nên bánh – được bẻ ra và chia sẻ cho người khác” (Bài giảng 272, Các giáo phụ Công đồng Nixêa và sau Nixêa, tập I).

Bí tích Thánh Thể là bánh sự sống, là quà tặng tình yêu cho mọi người. Bí tích Thánh Thể không chỉ dành cho việc thờ phượng, mà là sức sống nuôi dưỡng người tín hữu trên hành trình dương thế. Như dân Israel được nuôi bằng manna trong sa mạc (Xh 16), người Kitô hữu hôm nay được nuôi bằng chính Mình Máu Chúa Kitô. Hội Thánh khẳng định: “Bí tích Thánh Thể là nguồn mạch và chóp đỉnh của toàn thể đời sống Kitô giáo. Những bí tích khác cũng như mọi thừa tác vụ trong Hội Thánh, và các hoạt động tông đồ, đều gắn liền với bí tích Thánh Thể và quy hướng về bí tích đó. Thật vậy, phép Thánh Thể Chí Thánh chứa đựng toàn bộ của cải thiêng liêng của Hội Thánh, đó là chính Chúa Kitô, Chiên Vượt Qua của chúng ta” (GLHTCG, số 1324).

Trong Tông huấn Sacramentum Caritatis, Đức Bênêđictô XVI nhấn mạnh: “Hội Thánh sống nhờ Bí tích Thánh Thể. Vì trong bí tích này hy tế cứu độ của Chúa Kitô thực sự hiện diện, buộc mọi người phải chân nhận có một ảnh hưởng nhân quả của Bí tích Thánh Thể vào chính nguồn gốc của Hội Thánh. Bí tích Thánh Thể chính là Chúa Kitô, Đấng tự hiến ban chính mình cho chúng ta và không ngừng xây dựng chúng ta trở thành thân thể của Ngài. Vì thế, trong liên hệ hỗ tương giữa Bí tích Thánh Thể là bí tích xây dựng Hội Thánh, với chính Hội Thánh là nơi làm nên Bí tích Thánh Thể” (số 14).

 

3. Các dấu chứng Thánh Thể

Phép lạ Thánh Thể đã xảy ra trong suốt lịch sử Công giáo, liên quan đến những phẩm chất sinh học của máu, thịt hoặc cả máu và thịt của Chúa Kitô trong Bí tích Thánh Thể. Những sự kiện phi thường này đã giúp mọi người thấy được thực tại linh thánh của bàn tay Thiên Chúa đằng sau thế giới vật chất, nhắc nhở những người Công giáo ngày nay rằng sự sống của chúng ta còn có nhiều điều hơn những gì chúng ta chỉ có thể hiểu bằng năm giác quan của mình.

*LM Otty Ossa Aristizábal là tuyên úy của Đền thánh Đức Mẹ Finca Betania, tại Cúa, Venezuela, vào năm 1991. Trong Thánh lễ nửa đêm kính Đức Mẹ Vô nhiễm Nguyên tội, ngày 8 tháng 12 năm 1991, Cha Otty và nhiều tín hữu hành hương đã chứng kiến ​​Mình Thánh Chúa xuất hiện một đốm đỏ, và từ đốm đó dường như có chất lỏng màu đỏ chảy ra, như thể máu đang chảy ra. Cha Otty và những người hành hương đã xác định rằng máu không phải từ vị linh mục. Sau Thánh lễ, Cha Otty đã cất Bánh Thánh an toàn trong Phòng thánh của Đền thờ qua đêm. Ngày hôm sau, Cha Otty vẫn thấy một ít máu tiếp tục chảy và bắt đầu khô. Ngài nhận thấy rằng máu chỉ chảy từ một bên, mà không thấm sang phần còn lại của Mình Thánh. Sau khi Đức Hồng Y Pio Bello Ricardo, Giám mục Los Teques lúc bấy giờ, cho phép xét nghiệm và nghiên cứu, kết quả cho thấy máu thuộc nhóm AB. Mình Thánh hiện đang được lưu giữ tại tu viện các nữ tu Augustinô Thánh Tâm ở Los Teques. Nhiều khách hành hương đến đó để tôn thờ và chầu Thánh Thể (https://veym.net)

* Vào tháng 10 năm 2006, một giáo xứ trong Giáo phận Chilpancingo-Chilapa của Mexico đã tổ chức một buổi tĩnh tâm. Trong thánh lễ, hai linh mục và một nữ tu đang trao Mình Thánh Chúa thì vị nữ tu nhìn linh mục chủ tế với đôi mắt đẫm lệ. Mình Thánh mà vị nữ tu đang cầm bắt đầu chảy ra một chất lỏng màu đỏ.

Để thẩm định tính xác thực của sự kiện này, Đức Giám Mục Alejo Zavala Castro đã yêu cầu Tiến sĩ Ricardo Castañón Gómez, người nghiên cứu phép lạ Thánh Thể ở Buenos Aires, và nhóm của ông tiến hành nghiên cứu khoa học. Năm 2013, nghiên cứu kết luận rằng: “Chất màu đỏ được phân tích tương ứng với máu có chứa hemoglobin và DNA có nguồn gốc từ con người. . . Nhóm máu là AB, tương tự như nhóm máu được tìm thấy trong Bánh thánh Lancianô và trong Tấm vải liệm Turinô” (https://www.magistercenter.com).

*Vào ngày Giáng sinh năm 2013, tại Nhà thờ Saint Hyacinth ở Legnica, Ba Lan, một bánh thánh đã được thánh hiến rơi xuống sàn. Bánh thánh được đặt vào một thùng chứa nước để hòa tan. Thay vì tan ra, Bánh thánh đó tạo thành các vết màu đỏ. Vào tháng 2 năm 2014, bánh thánh đã được nhiều viện nghiên cứu khác nhau kiểm tra, bao gồm cả Khoa Y học Pháp y ở Szczecin, tuyên bố: “Trong hình ảnh mô bệnh học, các mảnh vỡ được tìm thấy chứa các phần bị phân mảnh của cơ vân chéo, rất giống với cơ tim.” Nghiên cứu phát hiện ra rằng mô có những thay đổi vốn chỉ xuất hiện trong tình trạng rất đau đớn.

Bánh Thánh chảy máu đã được Đức Giám mục Zbigniew Kiernikowski của Legnica chấp thuận cho tôn kính vào tháng 4 năm 2016. Ngài cho biết rằng Bánh Thánh chảy máu đó “có dấu hiệu của một phép lạ Thánh Thể” (https://www.magistercenter.com).

Mẹ Têrêsa Calcutta từng nói: “Nếu chúng ta có Chúa ở giữa chúng ta, với Thánh lễ và Rước lễ hằng ngày, tôi không sợ gì cho các chị em hay cho chính mình; Ngài sẽ chăm sóc chúng ta. Nhưng nếu không có Ngài, tôi không thể - tôi bất lực” (Mother Teresa: Come Be My Light, trang 26, 1947, Brian Kolodiejchuk).

Trong mỗi Thánh Lễ, Chúa Giêsu vẫn lặp lại: “Anh em cầm lấy mà ăn, đây là mình Thầy” (Mt 26: 26) và “Tất cả anh em hãy uống chén này, vì đây là máu Thầy” (Mt 26: 27-28). Và chúng ta đáp lại, không chỉ bằng việc rước lễ, mà bằng chính đời sống được “bẻ ra” cho anh em, như chính Chúa đã làm. Đức Giáo Hoàng Phanxicô nói: “Mỗi Thánh Lễ là một cuộc sai đi – sai chúng ta đến với người nghèo, người đau khổ, người bị bỏ rơi” (Evangelii Gaudium, số 179, năm 2013).

Phêrô Phạm Văn Trung 

 

ĐGH BÊNÊĐÍCTÔ XVI VÀ SỰ PHỤC HƯNG THÁNH THỂ
 

1. Một khởi đầu muộn

Giống như nhiều sinh viên nghiên cứu sau đại học về thần học Công giáo vào thời điểm Hồng Y Joseph Ratzinger được bầu chọn làm Giáo Hoàng, tôi không hy vọng gì nhiều khi nghe tin đó. Ấn tượng chung của nhiều giáo sư của tôi là Hồng Y Joseph Ratzinger là một nhà tư tưởng cứng nhắc, độc đoán. Tôi cho rằng những điều ngài viết có thể sai. Và do đó, tôi đã không đọc các tác phẩm của ngài – mãi cho đến khi tôi vào lớp học của Cha Richard McBrien, nay đã qua đời.

Có lẽ Cha McBrien không được biết đến ngay lập tức như một người ủng hộ Hồng y Ratzinger, nhưng Cha McBrien, đã làm tôi kinh ngạc khi Cha nói về vẻ đẹp của thông điệp đầu tiên của Đức Giáo Hoàng Bênêđíctô XVI, Deus Caritas Est – Thiên Chúa là Tình yêu. Cha McBrien lưu ý cách mà Đức cố Giáo Hoàng đã giải thích lời tuyên xưng cốt lõi của Kitô giáo một cách rõ ràng như vậy. Thiên Chúa là tình yêu. Và rằng Thiên Chúa là tình yêu đã ngự giữa chúng ta, thay đổi chính tiến trình lịch sử cá nhân của tôi và toàn bộ lịch sử nhân loại. Câu trả lời thích hợp của chúng ta dành cho Chúa Giêsu Kitô là trao ban chính mình, thông qua tình yêu dành cho Thiên Chúa và dành cho người lân cận.

‍2. Ngài đã mở mắt tôi

Tôi đã bị cuốn hút. Tôi bắt đầu đọc toàn bộ tác phẩm của Đức Hồng Y Ratzinger, khám phá ra rằng ngài không phải một học giả độc đoán mà là một nhà thần học đã tìm ra những cách mới lạ để chiêm nghiệm về mầu nhiệm tình yêu được tiết lộ trong Chúa Giêsu Kitô. Ngài đã mở mắt tôi để hiểu về phụng vụ, vốn không dựa trên hoạt động của con người mà là cuộc xuất hành của tình yêu của Thiên Chúa, một cuộc xuất hành mà trong đó con người được mời gọi đáp lại bằng cách trao tặng món quà là toàn bộ con người chúng ta. Ngài đã chỉ cho tôi thấy rằng một nền chính trị bị tước khỏi bất cứ nguồn siêu việt thần thánh nào cuối cùng sẽ trở thành tôn giáo của riêng nó, thậm chí có khả năng dẫn đến không phải tự do mà là chủ nghĩa toàn trị. Ngài đã làm cho các học thuyết truyền thống của Kinh Tin Kính ngân vang một bài hát mới, đánh thức tôi về một sự chính thống năng động, nơi đức tin có thể đáp ứng các cuộc khủng hoảng sâu sắc nhất do chủ nghĩa hiện đại gây ra, bao gồm cả sự tục hóa, chủ nghĩa cá nhân, tăng trưởng kinh tế vô độ, không kiểm soát và những tác hại mà chúng ta đã gây ra cho trật tự được Thiên Chúa tạo ra. Ngài đã làm điều này trong khi tham gia đối thoại với những nhân vật quan trọng của đời sống trí thức ở Châu Âu - cho dù họ có theo Công giáo hay không.

Chính trong Tông Huấn Sacramentum Caritatis - Bí tích tình yêu - của Đức Bênêđíctô XVI, tôi nhận ra rõ nhất các chủ đề này kết hợp với nhau như thế nào. Trong văn kiện này, được viết sau Thượng hội đồng về Bí tích Thánh Thể được tổ chức khi Thánh Gioan Phaolô II làm Giáo Hoàng, Hồng y Ratzinger đưa ra giáo lý về Bí tích Thánh Thể chung quanh ba chiều kích - Bí tích Thánh Thể là một mầu nhiệm cần phải tin, cử hành và sống. Tôi tin rằng mỗi chiều kích này đều quan trọng để Giáo hội ghi nhớ khi chúng ta thực hiện Cuộc Phục hưng Thánh Thể này trong những năm tới. Suy cho cùng, Đức Bênêđíctô XVI nhắc nhở chúng ta trong văn kiện này rằng “Mọi cuộc canh tân, một cách nào đó, đều liên kết với sự tái khám phá đức tin vào sự hiện diện của Chúa giữa Dân Người trong Bí tích Thánh Thể” (Sacramentum Caritatis, số 6). Dưới góc độ này, Cuộc Phục hưng Thánh Thể thực sự là một dịp cải cách trong Giáo hội, định hướng lại chúng ta theo cuộc gặp gỡ cá vị với Chúa Giêsu Kitô.

 

3. Bí tích Thánh Thể là một Mầu nhiệm đáng tin

Tông huấn Scramentum Caritatis – Bí tích Tình yêu - của Đức Giáo Hoàng Bênêđíctô XVI nêu rõ tính trung tâm của Bí tích Thánh Thể đối với chính căn tính của Giáo hội. Bí tích Thánh Thể không chỉ là một thực hành tôn giáo trong những thực hành khác mà còn là cách đặc ân để Giáo hội gặp gỡ mầu nhiệm tình yêu trong Chúa Giêsu Kitô. Thiên Chúa là tình yêu và từ thuở ban đầu, Ngài đã mặc khải chính Ngài là Đấng được yêu mến. Và trong Bí tích Thánh Thể, Ngài ngự giữa chúng ta. Khi Giáo hội tưởng nhớ đến hy tế của Chúa Kitô trên thập giá trong Thánh lễ, Ngôi Lời một lần nữa trở thành xác phàm và ngự giữa chúng ta. Một chút vật chất này - một miếng bánh nhỏ và vài giọt rượu - được biến đổi thành sự hiện diện của tình yêu Thiên Chúa đồng hành cùng chúng ta suốt chặng đường đời.

Đây chính là cốt lõi của đức tin Thánh Thể của Giáo hội, nơi mà buổi qui tụ Chúa Nhật của chúng ta không phải là kết quả của kế hoạch chiến lược tốt hay chiến lược kinh doanh sáng tạo do các nhà tư vấn thông minh đưa ra cho chúng ta. Giáo hội cũng không phải là cộng đồng của những người đã đạt được sự cứu độ của mình thông qua nhân đức của các thành viên. Kiểu suy nghĩ này vẫn là tội lỗi của nhiều người, một dạng của chủ nghĩa Pelagiô, vốn quan niệm rằng con người có khả năng tự mình đạt được sự cứu độ mà không cần ân sủng của Thiên Chúa, thông qua ý chí tự do và nỗ lực của bản thân, trong đó chúng ta tưởng ra rằng nếu chúng ta đủ tốt, đủ tử tế và đủ dễ chịu, thì Thiên Chúa sẽ yêu thương chúng ta.

Đức Giáo Hoàng Bênêđíctô XVI ngắt lời chúng ta: không phải vậy. Ngài viết: “Bí tích Thánh Thể chính là Chúa Kitô, Đấng tự hiến ban chính mình cho chúng ta và không ngừng xây dựng chúng ta trở thành thân thể của Ngài. Vì thế, trong liên hệ hỗ tương giữa Bí tích Thánh Thể là bí tích xây dựng Hội Thánh, với chính Hội Thánh là nơi “làm nên” Bí tích Thánh Thể, nguyên nhân thứ nhất được diễn tả trong công thức đầu tiên: Hội Thánh có thể cử hành và thờ phượng mầu nhiệm Chúa Kitô hiện diện trong Bí tích Thánh Thể chính vì Chúa Kitô đã tự hiến trước cho Hội Thánh trong hy tế thập giá. Việc Hội Thánh có khả năng “làm nên” Bí tích Thánh Thể hoàn toàn bắt nguồn từ sự tự hiến của Chúa Kitô cho Hội Thánh” (Sacramentum Caritatis, số 14).

‍4. Nhận thức chữa lành về Giáo hội

Giáo hội trước hết là một món quà của tình yêu. Do đó, Phong trào Phục hưng Thánh thể phải chú ý đến trí tưởng tượng của những người nam và nữ vốn đã coi Giáo hội là không gian của chế độ quan liêu, tai tiếng hoặc sự loại trừ. Hy tế trên bàn thờ chính là ý nghĩa của Giáo hội, và sự hiện diện của Chúa Kitô trong các nhà tạm là một sự ngắt lời mang tính tiên tri, kêu gọi mỗi người chúng ta nhận ra rằng chúng ta được Thiên Chúa, vốn là tình yêu, có sáng kiến triệu tập chúng ta trước. Sự đồng hành mục vụ trong Giáo hội, như Đức Giáo Hoàng Phanxicô đã nhắc nhở chúng ta, thực ra là hệ quả của căn tính Thánh thể này của Giáo hội. Chúng ta không phải là người phân phát ơn cứu độ do chính mình tạo ra. Thiên Chúa Cứu Độ, như Đức Giáo Hoàng Bênêđíctô XVI đã nhắc nhở chúng ta trong thông điệp Spe Salvi – Niềm Hy vọng Cứu độ, và nhiệm vụ của chúng ta là mời gọi mọi người trên trái đất này biết đến sự thật này một cách cá vị.

Vì tất cả những điều này nghe có vẻ hơi phức tạp, chúng ta hãy nói về bản thân mỗi người chúng ta. Tôi đi lễ không phải vì tôi muốn tụ tập với một nhóm người có cùng chí hướng, cùng quan điểm, hoặc có những sở thích, tư tưởng tương đồng với nhau, những người ngẫu nhiên đồng ý với tôi về cùng một chuyện. Chúng ta có quan điểm chính trị khác nhau, cách làm cha mẹ khác nhau, và chúng ta cổ vũ cho các đội bóng khác nhau. Tôi đi lễ vì Thiên Chúa ngự giữa chúng ta, ở đây, trong khu phố của tôi. Trong cảnh nghèo đói của tôi, có Thiên Chúa ở đó. Và một phần không thể thiếu của Sự Phục hưng Thánh thể là học cách yêu Giáo hội đích thực, đó là khu phố nơi tôi đang sống. Thiên Chúa đã đến với mỗi người, nam và nữ này, để chia sẻ chính Ngài với họ. Nếu tôi không thể thực hiện được việc chia sẻ này, thì chính tôi là người cần thay đổi chứ không phải Thiên Chúa.

 

Tiến sĩ Tim O’Malley

Chuyển ngữ: Phêrô Phạm Văn Trung,

Danh mục:
Tác giả: