Nhảy đến nội dung

Thánh Phan-xi-cô Át-xi-di: Hình Mẫu Của Tình Yêu và Khiêm Nhường

4.10 Thánh Phan-xi-cô Át-xi-di

Thánh Phan-xi-cô Át-xi-di: Hình Mẫu Của Tình Yêu và Khiêm Nhường

Thánh Phan-xi-cô sống trong một thế giới đầy rẫy những giá trị vật chất, nhưng ngài đã từ bỏ tất cả để theo Chúa. Ngài không chỉ nói về tình yêu, mà còn thể hiện tình yêu qua hành động. Ngài yêu thương mọi người, không phân biệt sang hèn, và đặc biệt là những người nghèo khổ, bất hạnh. Ngài đã sống một cuộc đời phục vụ, đi ra ngoài chính mình để chăm sóc cho những người cần sự giúp đỡ.

Khi nhìn vào cuộc đời ngài, chúng ta thấy một tình yêu vô điều kiện, một tình yêu sẵn sàng hy sinh. Ngài đã từng nói: "Hãy yêu thương và làm những gì bạn muốn làm." Điều này nhắc nhở chúng ta rằng tình yêu không chỉ là cảm xúc, mà còn là hành động cụ thể, là sự chăm sóc, sẻ chia và đồng hành với người khác.

Hôm nay, chúng ta cùng nhau cử hành lễ kính Thánh Phan-xi-cô Át-xi-di, một vị thánh vĩ đại trong Giáo hội, người mà cuộc đời và những giáo huấn của ngài đã để lại một dấu ấn sâu đậm trong lịch sử Kitô giáo. Thánh Phan-xi-cô không chỉ là người sáng lập Dòng Anh Em Hèn Mọn, mà còn là biểu tượng của tình yêu thương, sự khiêm nhường và lòng tha thứ.

Thánh Phan-xi-cô sinh ra trong một gia đình giàu có, nhưng cuộc sống của ngài đã thay đổi hoàn toàn sau một trải nghiệm sâu sắc trong chiến tranh. Ngài đã gặp gỡ Chúa Giêsu và nhận ra sự trống rỗng của những giá trị vật chất. Thay vì tiếp tục sống trong sự giàu sang, ngài đã từ bỏ mọi thứ để theo Chúa. Điều này nhắc nhở chúng ta về tầm quan trọng của việc đặt Chúa lên hàng đầu trong cuộc sống, hơn là những thú vui tạm bợ của thế gian.

Thánh Phan-xi-cô không chỉ từ bỏ của cải, mà còn sống trong tinh thần phục vụ. Ngài yêu thương tất cả mọi người, từ những người nghèo khổ cho đến những sinh vật nhỏ bé. Ngài gọi mọi người là “anh em” và “chị em”, phản ánh một tấm lòng bao dung và một tâm hồn quảng đại. Thánh Phan-xi-cô đã dạy chúng ta rằng tình yêu thương không chỉ là một cảm xúc, mà còn là hành động cụ thể, là sự chia sẻ và phục vụ.

Thánh Phan-xi-cô là hình mẫu của sự khiêm nhường. Ngài đã từ bỏ địa vị xã hội, của cải và danh vọng để sống một đời sống giản dị. Ngài không tìm kiếm sự công nhận hay vinh quang cho bản thân, mà chỉ tìm kiếm vinh quang cho Thiên Chúa. Ngài thường nói: "Hãy làm cho tôi trở thành người hèn mọn, để tôi có thể phục vụ." Sự khiêm nhường này không phải là sự tự ti, mà là nhận thức sâu sắc về vị trí của mình trước Thiên Chúa và trước người khác.

Trong cuộc sống hàng ngày, chúng ta cũng được mời gọi sống khiêm nhường. Điều này có nghĩa là đặt người khác lên trước bản thân, biết lắng nghe và học hỏi từ người khác, và không tự mãn với những thành công của mình. Khi chúng ta khiêm nhường, chúng ta mở lòng mình ra với tình yêu của Thiên Chúa và với những người xung quanh.

Thánh Phan-xi-cô còn được biết đến như một người mang lại hòa bình. Ngài đã cầu nguyện: “Lạy Chúa, xin hãy làm cho con nên khí cụ bình an của Chúa.” Ngài không chỉ cầu xin hòa bình mà còn thực sự sống trong tinh thần hòa bình. Trong bối cảnh thế giới hiện nay, nơi mà xung đột và chia rẽ vẫn còn hiện hữu, lời cầu nguyện này càng trở nên quan trọng hơn bao giờ hết. Chúng ta được mời gọi sống như những khí cụ của hòa bình, bắt đầu từ những mối quan hệ trong gia đình và cộng đồng của chúng ta.

Thánh Phan-xi-cô cũng có một tình yêu sâu sắc với thiên nhiên. Ngài gọi các loài vật và cây cỏ là "anh em" và "chị em", thể hiện sự kính trọng đối với mọi tạo vật của Chúa. Ngài nhắc nhở chúng ta rằng chúng ta có trách nhiệm chăm sóc và bảo vệ môi trường, một món quà quý giá mà Thiên Chúa đã ban cho chúng ta. Khi chúng ta tôn trọng thiên nhiên, chúng ta cũng tôn trọng công trình sáng tạo của Thiên Chúa.

Tình yêu và khiêm nhường không thể tách rời trong cuộc sống của Thánh Phan-xi-cô. Tình yêu dẫn ngài đến sự phục vụ và khiêm nhường, và sự khiêm nhường lại làm cho tình yêu của ngài trở nên chân thật hơn. Ngài đã sống một cuộc đời mà trong đó tình yêu dành cho Chúa và cho tha nhân luôn được đặt lên hàng đầu.

Chúng ta hãy học hỏi từ ngài, để mỗi ngày chúng ta có thể sống tình yêu và khiêm nhường trong cuộc sống của mình. Hãy nhìn vào những mối quan hệ của chúng ta, hỏi xem chúng ta có đang sống yêu thương và khiêm nhường không. Có thể chúng ta cần buông bỏ cái tôi của mình để mở lòng ra với những người khác.

Qua cuộc đời và gương sáng của Thánh Phan-xi-cô Át-xi-di, chúng ta được mời gọi sống một đời sống đầy yêu thương, khiêm nhường và hòa bình. Hãy để lời cầu nguyện của ngài trở thành lời cầu nguyện của chúng ta, để chúng ta có thể trở thành khí cụ bình an của Chúa trong thế giới này.

Xin Thánh Phan-xi-cô cầu bầu cho chúng ta, giúp chúng ta sống theo gương của ngài, để mỗi ngày chúng ta đều có thể phản ánh tình yêu và lòng thương xót của Chúa đến với mọi người xung quanh.

4.10 Thánh Phan-xi-cô Át-xi-di

Hãy học với tôi, vì tôi có lòng hiền hậu và khiêm nhường

Thánh Phanxicô Assisi (1181/1182 – 1226) là một trong những vị thánh nổi tiếng và được tôn kính nhất trong lịch sử Giáo hội Công giáo. Ngài không chỉ là người sáng lập Dòng Anh Em Hèn Mọn (Dòng Phanxicô) mà còn được biết đến với lòng yêu thương đặc biệt dành cho thiên nhiên, người nghèo, và tinh thần từ bỏ mọi của cải vật chất để sống khó nghèo theo gương Chúa Giêsu.

Phanxicô sinh ra tại Assisi, Ý, trong một gia đình thương gia giàu có. Cha của ngài, ông Pietro di Bernardone, là một thương nhân vải, còn mẹ ngài, bà Pica, là một người phụ nữ đạo hạnh. Từ nhỏ, Phanxicô được hưởng một cuộc sống sung túc, giàu có và phóng khoáng. Ngài thích cuộc sống tiệc tùng, hưởng thụ và có ước mơ trở thành hiệp sĩ, tham gia vào các cuộc chiến tranh.

Cuộc đời của Phanxicô thay đổi hoàn toàn sau một loạt biến cố. Năm 1202, khi tham gia một trận chiến giữa Assisi và Perugia, ngài bị bắt làm tù nhân và giam cầm trong suốt một năm. Khi được trả tự do, Phanxicô bắt đầu nhận thấy sự vô nghĩa của cuộc sống giàu sang và hưởng lạc. Sau một giấc mơ thần bí và một trải nghiệm trong nhà thờ San Damiano, nơi ngài nghe tiếng Chúa phán bảo: “Hãy sửa chữa nhà của Ta,” Phanxicô quyết định từ bỏ cuộc sống vật chất để theo đuổi một đời sống nghèo khó và phụng sự Chúa.

Phanxicô từ bỏ mọi của cải, thậm chí cởi bỏ quần áo và trả lại cho cha mình, công khai tuyên bố từ bỏ quyền thừa kế. Ngài bắt đầu cuộc sống mới bằng cách sống như một người ăn xin, tự tay sửa chữa nhà thờ San Damiano và chăm sóc người nghèo, người bệnh.

Sự đơn sơ, tình yêu thương và lòng hăng say phục vụ Chúa của Phanxicô đã thu hút nhiều người theo ngài. Năm 1209, ngài thành lập Dòng Anh Em Hèn Mọn (Dòng Phanxicô) dựa trên những lời khuyên Phúc Âm: khó nghèo, khiêm nhường, và yêu thương mọi người. Dòng Phanxicô phát triển nhanh chóng và được Giáo hoàng Innocent III phê chuẩn vào năm 1209.

Phanxicô nổi tiếng với tình yêu đặc biệt dành cho thiên nhiên và mọi sinh vật. Ngài thường được gọi là “Vị Thánh của các thụ tạo.” Ngài tin rằng mọi sinh vật đều là anh em, chị em với con người, và tất cả đều phải được yêu thương và tôn trọng vì chúng đều là tạo vật của Chúa. Một trong những câu chuyện nổi tiếng là Phanxicô đã thuyết giảng cho loài chim và thuyết phục một con sói hung dữ không làm hại con người.

Thánh ca nổi tiếng của Phanxicô, “Bài ca Mặt trời” (Canticle of the Sun), là một minh chứng cho lòng yêu thiên nhiên của ngài. Trong bài ca này, ngài ca ngợi Chúa qua mọi yếu tố thiên nhiên: Mặt trời, Mặt trăng, gió, nước, lửa và cả cái chết.

Sự khiêm nhường là một trong những nhân đức nổi bật nhất của Thánh Phanxicô. Ngài không bao giờ tìm kiếm sự tôn vinh hay quyền lực, mà luôn tự nhận mình là "người hèn mọn nhất" trong số các anh em. Ngài tin rằng việc sống một cuộc đời khó nghèo không chỉ là một hành động vâng lời Chúa mà còn là cách để đến gần với những người khốn khổ và yêu thương họ.

Ngoài ra, lòng yêu thương người nghèo của Phanxicô rất sâu sắc. Ngài thường chăm sóc người bệnh, người cùng khổ và không bao giờ từ chối giúp đỡ ai. Ngài xem việc phục vụ họ là một cách để phục vụ Chúa.

Cuối đời, Phanxicô phải chịu nhiều đau đớn về thể xác. Ngài mắc nhiều bệnh tật, bao gồm bệnh về mắt và bệnh phong cùi. Tuy nhiên, ngài vẫn sống với lòng tin tưởng tuyệt đối vào Chúa và luôn vui mừng, ngay cả trong đau khổ. Năm 1224, trong khi cầu nguyện trên núi La Verna, ngài được nhận dấu thánh (stigmata), những vết thương của Chúa Giêsu trên thân thể mình.

Thánh Phanxicô qua đời vào ngày 3 tháng 10 năm 1226, khi mới khoảng 44 tuổi. Ngài được phong thánh chỉ hai năm sau khi qua đời, vào năm 1228, bởi Giáo hoàng Grêgôriô IX.

Thánh Phanxicô để lại một di sản sâu sắc trong Giáo hội và thế giới. Dòng Phanxicô do ngài sáng lập đã phát triển mạnh mẽ và vẫn tiếp tục tồn tại cho đến ngày nay. Tư tưởng của ngài về sự khó nghèo, lòng khiêm nhường và tình yêu thiên nhiên đã ảnh hưởng lớn đến không chỉ trong tôn giáo mà còn trong triết học và môi trường.

Thánh Phanxicô Assisi là một hình mẫu tuyệt vời về sự từ bỏ mọi sự để theo Chúa, sống đời khiêm nhường, yêu thương và hòa hợp với tất cả tạo vật.

Trong Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu mở lòng mình ra với những ai đang cảm thấy mệt mỏi và gánh nặng. Ngài nói: "Tất cả những ai làm việc và nặng nề, hãy đến cùng Ta, và Ta sẽ cho các ngươi nghỉ ngơi." Đây là một lời mời gọi đầy yêu thương và dịu dàng, không chỉ cho các môn đệ của Ngài, mà cho tất cả chúng ta.

Chúa Giêsu bắt đầu bằng một lời tạ ơn lên Thiên Chúa vì Ngài đã mặc khải những điều này cho "những người bé mọn." Điều này nhắc nhở chúng ta rằng sự khôn ngoan và sự hiểu biết về Thiên Chúa không phải chỉ dành riêng cho những người có học thức hay quyền lực, mà dành cho tất cả những ai khiêm nhường, đơn sơ. Khi chúng ta mở lòng mình ra với Chúa trong sự đơn sơ, chúng ta sẽ nhận ra những điều kỳ diệu mà Ngài muốn ban cho chúng ta.

Trong cuộc sống, ai trong chúng ta cũng có lúc cảm thấy mệt mỏi, áp lực từ công việc, gia đình, và những lo toan hàng ngày. Chúa Giêsu mời gọi chúng ta đến với Ngài để tìm kiếm sự nghỉ ngơi. Ngài không chỉ là một người hướng dẫn, mà còn là một người bạn đồng hành, luôn sẵn sàng chia sẻ gánh nặng với chúng ta. Hãy nhớ rằng, trong những lúc khó khăn nhất, Ngài luôn hiện diện bên cạnh chúng ta, để nâng đỡ và khích lệ.

Chúa Giêsu cũng nói rằng "Gánh của Ta thì nhẹ nhàng." Ngài không chỉ yêu cầu chúng ta vác gánh nặng của Ngài mà còn đảm bảo rằng gánh nặng đó không phải là một gánh nặng thêm cho chúng ta. Thực ra, gánh nặng của Ngài là một lời mời gọi sống theo sự hướng dẫn của Ngài, là sống theo tinh thần yêu thương, phục vụ, và khiêm nhường. Khi chúng ta để Ngài dẫn dắt, cuộc sống của chúng ta sẽ trở nên nhẹ nhàng hơn, đầy ý nghĩa và niềm vui.

Hôm nay, Chúa Giêsu mời gọi chúng ta đến với Ngài, để tìm kiếm sự bình an và nghỉ ngơi trong tâm hồn. Hãy để Ngài mang gánh nặng của chúng ta và giúp chúng ta tìm thấy sức mạnh trong những lúc khó khăn. Hãy mở lòng ra với Chúa, đặt niềm tin vào Ngài và sống một cuộc đời đầy yêu thương và khiêm nhường.

Tác giả: