Thiên Chúa của chúng ta
- CN, 26/01/2025 - 16:13
- Lm Dương Trung Tín
CN 19 QN
Thiên Chúa của chúng ta
“Hãy ra ngoài và đứng trên núi trước mặt Đức Chúa. Kìa Đức Chúa đang đi qua” (Is 19,11).
Có 4 hình ảnh mà ngôn sứ Ê-li-a đã thấy. Đó là gió bão, động đất, lửa và gió hiu hiu. Qua đó, sẽ cho thấy Thiên Chúa chúng ta là Đấng nào.
Hình ảnh thứ nhất: Gió bão. “Gió to bão lớn xẻ núi non, đập vỡ đá trước nhan Đức Chúa, nhưng Đức Chúa không ở trong gió bão” (x. Is 11,19b).
Trên khắp thế giới, hằng năm chúng ta nghe thấy có nhiều cơn bão và đặc biệt có những cơn bão lớn gây thiệt hại nặng nề về tài sản cũng như thương vong cho con người. Đi kèm với bão là những cơn gió mạnh, chúng thổi bay tất cả. Người ta gọi đó là thiên tai. Dầu vậy, nếu không có bão, chắc cũng ít có mưa, nên bão cũng có lợi phần nào đó.
Thế nhưng khi gặp những cơn bão lớn, con người chúng ta cũng hay than trời trách Chúa lắm. Tại sao Chúa lại để xảy ra như vậy? Người chết thì mất xác; người sống thì mất nhà mất của.
Lời Chúa nói : “Nhưng Đức Chúa không ở trong gió bão”. Điều đó có nghĩa là Chúa không làm ra gió bão. Chúa không dùng gió bão để trừng phạt con người. Vì nếu khi trừng phạt thì Chúa sẽ trừng phạt người xấu; đằng này, khi có gió bão thì cả người tốt lẫn người xấu đều bị ảnh hưởng. Nói cho cùng, gió bão chỉ là những hiện tượng tự nhiên, mà khoa học đã chứng minh và tìm ra được nguyên nhân. Và nguyên nhân đó không phải là Chúa; mà là do khí áp nóng và lạnh chênh lệch quá lớn.
Qua đó cũng nói lên rằng Chúa không phải là Đấng “tàn bạo”.
Ngày nay, hình như càng có nhiều cơn bão lớn, không phải vì tội lỗi của con người nhiều mà do con người ngày càng phát minh ra những điều hay và đi kèm đó cũng gây ra không kém những tác hại cho môi trường sinh thái. Như rác thải nhựa hay các linh kiện điện tử; chặt cây, phá rừng,........
Hình ảnh thứ hai là động đất. “Sau đó là động đất, nhưng Đức Chúa không ở trong động đất” (x. Is 19,11c).
Động đất cũng là một hiện tượng tự nhiên. Chúng gây là những thiệt hại kinh hoàng nếu kèm theo sóng thần. Theo các nhà khoa học, động đất là do các vụ nổ mạnh ở trong lòng đất, làm cho bề mặt của trái đất rung chuyển. Nếu nhỏ thì ta cảm thấy như có một làn sóng nhẹ bò qua chân của ta. Nếu mạnh từ 5 độ rích-te trở lên, sẽ làm rung chuyển các tòa nhà. Những tòa nhà cao tầng, đưa qua đưa lại như chiếc võng, người ta chạy ra ngoài mà sợ phát khiếp vì không biết chúng sẽ sụp đổ lúc nào. Còn các tòa nhà không xây kiên cố sẽ sụp đổ tan tành ngay thức khắc. Sự thiệt do động đất không nhỏ chút nào, nào là người chết, nào nhà cửa không còn. Động đất cũng không là hình phạt của Chúa. Và Chúa cũng không phải là “Tên bạo chúa”.
Hình ảnh thứ ba là lửa. “Sau động đất là lửa, nhưng Đức Chúa cũng không ở trong lửa” (x. Is 19,12).
Lửa ở đây, chúng ta có thể hiểu là những cuộc phun trào của các núi lửa. Ngày nay, vẫn còn các ngọn núi lửa phun. Chúng như một cột lửa khổng lồ, phun trào nham thạch; chúng chảy xuống núi như nước biển tràn và đốt cháy tất cả những gì chúng đi qua, với nhiệt độ trên 4000 độ. Ngay tại miệng núi lửa, chúng như cái chảo khổng lồ đang sôi sùng sục. Đó cũng chỉ là hiện tượng tự nhiên.
Chúa không ở trong lửa, có nghĩa là Chúa không dựng nên núi lửa và cũng không dùng núi lửa phun để trừng phạt con người chúng ta. Chúa cũng không là Đấng Nóng Nảy như bà La-xát trong phim Tây Du Ký, muốn tru diệt con người đâu. Chúa Giê-su có dùng hình ảnh lửa này trong hỏa ngục. “Con người sẽ sai các Thiên Thần của Người tập trung mọi kẻ làm gương xấu, gương mù và mọi kẻ làm điều gian ác, mà tống ra khỏi Nước của Người, rồi quẳng chúng vào lò lửa, ở đó chúng phải khóc lóc và nghiến răng”(x. Mt 13,41-42).
Hình ảnh thứ bốn là gió hiu hiu. “Sau lửa có tiếng gió hiu hiu” (x. Is 19,12b).
Tiếng gió hiu hiu là tiếng gió thổi nhẹ, man mác, trái lại với gió to bão lớn; không mạnh mẽ như động đất; không ào ào, nóng bỏng như núi lửa phun. Nói cách khác trong gió hiu hiu có Chúa. Thiên Chúa của chúng ta là “Thiên Chúa nhân hậu, từ bi; hay nén giận, giàu nhân nghĩa và thành tín” (x. Xh 34,6).
Thiên Chúa ở trong thinh lặng và nhẹ nhàng. Thiên Chúa chúng ta giàu lòng xót thương; không dữ dằng; không tàn bạo; không trừng phạt con người như chúng ta nghĩ đâu. Chúa hằng yêu thương và ban mọi ơn lành cho mọi người, mọi nơi và mọi lúc. Ơn Chúa ban như mặt trời chiếu sáng trên kẻ xấu cũng như người tốt; như mưa xuống trên kẻ bất lương cũng như trên người công chính (x. Mt 5, 45).
Quả thật, Chúa hằng mong muốn cho con người chúng ta được sống bình an và hạnh phúc ở đời này cũng như ở đời sau. Qua những hiện tượng tự nhiên đó, chúng ta càng phải thêm tin tưởng, hy vọng và yêu mến Chúa hơn. Thế nhưng, chúng ta là những người kém lòng tin như Phê-rô, cứ mãi hoài nghi và than trách Chúa thôi. Dầu vậy, như Phê-rô, chúng ta cứ an tâm mà đến với Chúa. Nếu có sợ hãi chi thì xin Chúa cứu giúp: “Lạy Chúa, xin cứu, xin giúp chúng con, Chúa ơi !!!”.
Và nhất là chúng ta phải cố gắng sống tốt lành và thánh thiện, theo Lời Chúa dạy, để chúng ta đứng vững và không phải vào lửa hỏa ngục đời đời kiếp kiếp. Ngôi nhà của chúng ta sẽ không sụp đổ : “Ai nghe những lời Thầy nói đây mà đem ra thực hành, thì ví được như người khôn xây nhà mình trên đá. Dù mưa sa, nước cuốn hay bão táp ập vào, nhà ấy cũng không sụp đổ, vì đã xây nhà trên nền đá” (x. Mt 7, 24-25).
Chúa chỉ ở trong “tiếng gió hiu hiu” thôi, nên chúng ta hãy đến với Chúa trong sự thinh lặng và âm thầm. Trong cuộc sống sô bồ và sôi động của thế giới này, chúng ta hãy dành những giờ phút âm thầm và thinh lặng để gặp gỡ Chúa, để nói chuyện với Chúa; để cầu nguyện với Chúa. Ta sẽ có được sự bình an và sức mạnh để sống và làm việc trên trần gian này.
Lm. Bosco Dương Trung Tín