Nhảy đến nội dung

Thiên Chúa dường như im lặng trước nỗi đau con người?

THIÊN CHÚA DƯỜNG NHƯ IM LẶNG TRƯỚC NỖI ĐAU CON NGƯỜI?

Có một câu hỏi âm thầm hiện hữu trong mỗi trái tim con người: Nếu Chúa Kitô là Chúa, tại sao Ngài dường như im lặng trước sự đau khổ của con người?

  • Đó là câu hỏi của Gióp.
  • Đó là câu hỏi của Vua David.
  • Đó là câu hỏi của Gioan Tẩy giả trong tủ ngục.
  • Và đó là câu hỏi mà chính Chúa Giêsu đã kêu lên từ Thập Giá.

Câu hỏi này không phải là dấu hiệu của đức tin yếu kém.

Đó là dấu hiệu của một đức tin vào Thiên Chúa.

Tin Mừng hôm nay cho thấy Gioan — vị tiên tri vĩ đại nhất hỏi Chúa Giêsu: “Ngài có phải là Đấng sẽ đến không?”

Ông hỏi điều này không phải từ vị thế chiến thắng, mà từ trong ngục tù.

Từ sự thất vọng. Từ nỗi đau của một thế giới vẫn chưa thay đổi bởi sự hận thù và chiến tranh.

Và Chúa Giê-su đáp lại theo một cách vừa đẹp đẽ vừa gây xáo trộn:

  • Ngài không phá vỡ nhà tù.
  • Ngài không xóa bỏ sự đau khổ.
  • Ngài không im lặng trước sự bất công.
  • Ngài chỉ đơn giản nói: “Hãy nhìn xem điều gì đang xảy ra.”
  • Người mù được thấy.
  • Người què đi được.
  • Người nghèo nghe được Tin mừng.

Nói cách khác: Nước Trời đã bắt đầu – dù chưa hoàn toàn. Đây là mầu nhiệm sâu sắc của Ki-tô giáo:

Chúng ta đang sống trong thế giới đã xảy ra, nhưng chưa trọn vẹn. Chúa Kitô đã đến, nhưng thế giới vẫn còn bị tổn thương. Sự cứu rỗi đã bắt đầu, nhưng lịch sử vẫn đang tiếp diễn.

Ân sủng đang hoạt động, nhưng tự do vẫn làm tổn thương thế giới. Và trong sự căng thẳng này, tôi xin được chia sẻ một câu chuyện đã xảy ra tại một đêm thánh phố chìm trong bóng tối vì sự cố mất điện.

  • Không có đèn.
  • Không có đèn tín hiệu giao thông.
  • Không có thang máy.
  • Không có hệ thống sưởi.

Người dân bị mắc kẹt trong tàu điện ngầm, bị nhốt trong các tòa nhà cao tầng, sợ hãi trên đường phố. Nhưng một điều bất ngờ đã xảy ra. Ở một khu phố, một nhóm thiếu niên — những đứa trẻ thường bị coi là kẻ gây rối, bắt đầu đi bộ trên đường phố với đèn pin.

  • Họ thăm hỏi những người hàng xóm lớn tuổi.
  • Họ hướng dẫn mọi người qua đường.
  • Họ mang đồ tạp hóa lên hai mươi tầng cầu thang.
  • Họ ở ngoài suốt đêm, không gây hỗn loạn, mà tạo ra sự an toàn.

Sáng hôm sau, một phóng viên hỏi một trong số họ, “Tại sao các em lại làm điều này? Không ai bảo các em làm cả.”

Cậu bé nói, “Khi đèn tắt, chúng em nhận ra rằng chúng em có thể là ánh sáng.”

Đó chính là giá trị của Tin Mừng.

  • Chúa Kitô không im lặng.
  • Chúa Kitô đang nói qua mọi hành động thương xót, mọi khoảnh khắc can đảm, mọi người từ chối để bóng tối có tiếng nói cuối cùng.
  • Chúa Kitô không vắng mặt. Chúa Kitô hiện diện trong những người mang đèn pin vào màn đêm.
  • Chúa Kitô không thờ ơ. Chúa Kitô đang hành động qua những người chọn tình yêu thương khi thế giới chìm trong bóng tối.

Tại sao Chúa Giê-su dường như im lặng?

  • Bởi vì Ngài đã chọn nói qua chúng ta.
  • Bởi vì Ngài không muốn chữa lành thế giới nếu không có bàn tay của chúng ta.
  • Bởi vì Ngài đã gieo trồng Vương quốc của Ngài trong lòng người, chứ không phải trên những tầng trời xa xôi.

Sự im lặng của Chúa Kitô không phải là sự bỏ rơi. Đó là lời mời gọi.

  • Lời mời gọi để trở thành ánh sáng.
  • Lời mời gọi để trở thành dấu hiệu.
  • Lời mời gọi để trở thành câu trả lời cho lời cầu nguyện của người khác.

Đây là lý do tại sao chúng ta vui mừng — không phải vì sự đau khổ đã qua đi, mà vì Chúa Kitô đã đang hành động ngay giữa con người và trong thế giới này. Vương quốc Ngài chưa kết thúc, nhưng nó đã bắt đầu.

Và mỗi hành động yêu thương là chữa lành một vết thương trong bóng tối. Con Thiên Chúa đến thế gian mang lại cho anh sáng, hy vọng, hòa bình và niềm vui trong đêm Giáng Sinh.

Lm. John Nguyễn