Nhảy đến nội dung

Thiên Chúa và dòng sông

Thiên Chúa Và Dòng Sông

Tin mừng hôm nay cho ta thấy sự khiêm nhường sâu thẳm của ngôn sứ Gioan: “ “Phần tôi, tôi làm phép rửa cho anh em bằng nước, nhưng có Đấng quyền thế hơn tôi đang đến, tôi không đáng cởi quai dép cho Người. Người sẽ làm phép rửa cho anh em bằng Thánh Thần và bằng lửa.” (Lc 3, 16)

Thật vậy, không phải người kém cỏi là người khiêm nhường nhưng ai càng giỏi, càng khôn ngoan, càng nhân đức thì người đó càng khiêm nhường. Đơn giản là vì họ biết rất rõ họ là ai. Họ biết rất rõ họ thế nào và Thiên Chúa là ai trong cuộc đời họ. Chúng ta là ai cơ chứ, nếu không phải là tạo vật của Thiên Chúa với những hạn hẹp, bất toàn của bản thân. Không một người nhân đức, tài giỏi nào mà lại không khiêm nhường, đơn giản vì họ biết tất cả những gì họ có đều là ân huệ Thiên Chúa ban. Chỉ những kẻ xem thường sự hiện diện của Thiên Chúa mới tự cho mình có tài năng mà không cần sự ban ơn trợ giúp của Ngài.

Người khiêm nhường là người trải qua nhiều cung bậc cảm xúc từ cuộc sống, hay nói khác hơn là người trải nghiệm nhiều về hạnh phúc, niềm vui và đau khổ. Từ đó họ rút ra được bài học cho bản thân, nhìn nhận được giá trị thật của mình và giá trị thật của Thiên Chúa. Khi biết sự mỏng manh, yếu đuối bất toàn của con người, bạn mới hiểu rằng mình thật ra chỉ là bụi đất…

Kẻ nào càng vênh váo, tự đắc, kẻ ấy càng coi thường Thiên Chúa và tha nhân. Người khiêm nhường sâu thẳm học được cách nhìn nhận sự thật về mình và chân nhận giá trị thật của Thiên Chúa từ đó họ học cách đối xử khiêm nhường với tha nhân.

Hôm nay Chúa Giêsu đã nêu gương cho chúng ta về sự khiêm nhường, Ngài là Đấng vô tội nhưng cũng xếp hàng làm tội nhân để được chịu phép rửa. Tại sao vậy? Tại sao Ngài lại hành động như vậy nếu không phải vì yêu thương con người. Ngài đã đồng hành với chúng ta trong hành trình làm người dương thế, để chúng ta thấy mình được đồng cảm, được thấu hiểu, được nâng đỡ và thương yêu. Hơn hết là được cứu độ.

Tôi thích hành động hôm nay của Ngài. Tôi thích bước chân lặng lẽ của Ngài xuống dòng sông Giođan chịu phép rửa từ tay Gioan. Tôi là người thích lặng lẽ nên tôi yêu những hành động lặng lẽ của Ngài. Và tôi khám phá ra sự yêu thương và hy sinh vô hạn mà Ngài đã dành cho tôi và cứu độ tôi.

Xưa kia tôi có rất nhiều tham vọng cũng như khát vọng nhưng ngày nay tôi chỉ còn có một tham vọng và khát vọng duy nhất là yêu kính Thiên Chúa. Tôi ao ước mình có thể yêu Ngài nhiều hơn, sống đẹp lòng Ngài nhiều hơn. Ngoài Thiên Chúa ra, đối với tôi bây giờ chả còn gì là quan trọng nữa. Sự thành công cũng không khiến tôi quá hạnh phúc, sự đau khổ cũng không khiến tôi quá thất vọng. Tôi đã bình tĩnh đủ và trưởng thành đủ để đối diện với cuộc sống đầy bất trắc này. Điều tôi khao khát và thao thức chỉ là làm sao trở thành một người xứng đáng được Thiên Chúa yêu thương.

Chúa Cha đã phán: “Hãy vâng nghe Lời Người.” (Lc 9, 35) Đó chính là lệnh truyền khiến ta bình an và hạnh phúc. Không có gì hạnh phúc và bình an khi ở trong tình yêu và ân sủng của Thiên Chúa. Thôi thì hãy bỏ qua tất cả mọi thử thách và đau khổ, hãy chọn lấy sự vâng phục Thiên Chúa và phó thác trọn vẹn cuộc sống cho Ngài. Vâng, Thiên Chúa, Ngài biết cần phải làm gì cho ta.

Lạy Chúa, con chỉ là một tội nhân không hơn không kém. Từ lòng mẹ, con đã là một tội nhân nhưng nhờ ân huệ Ngài thanh tẩy con trở nên hoàn hảo hơn mỗi ngày. Không bao giờ con có thể xứng đáng với tình yêu Ngài ban tặng vì mãi mãi con cũng chỉ là một tội nhân không hơn không kém. Một tội đồ đã mình trót đem lòng yêu thương Thiên Chúa với sự bất toàn của mình. Xin giúp con biết sống khiêm nhường và vâng phục. Như dòng sông lững lờ trôi mỗi ngày trong giọt nước mắt của chính mình mà tẩy rửa mọi vết nhơ. Nhưng mà không sao, chỉ cần kiên vững bước đi bởi trong lòng sông ấy có Con Một Thiên Chúa đang đứng chờ con. Thiên Chúa và dòng sông, Ngài một bên và con một bên…

M. Hoàng Thị Thùy Trang.