Nhảy đến nội dung

Thơ Nhạc: Ngũ ngôn cho Mẹ

Thơ Nhạc: Ngũ ngôn cho Mẹ

Nhạc Văn Duy Tùng, thơ Trịnh Tây Ninh, tiếng hát Châu Thùy Dương:

Nếu mẹ là gió thổi 
con sẽ ngồi bên đồi 
cho tung bay tóc rối 
buông sợi mềm lả lơi
Nhưng hôm nay rất lặng 
mẹ đã mãi xa xôi 
làm sao cho gió thoảng 
chút hương nồng, mẹ ơi!

 

Nếu mẹ là hoa thắm 
con sẽ cất nên lời 
mừng đóa hoa rất lạ 
nở trong lòng con tươi 
Nhưng hôm nay héo úa 
cánh tàn phai rã rời 
con rưng rưng mắt ướt 
mất mẹ đời đơn côi

Nếu mẹ là dòng suối 
con sẽ đến ngồi chơi 
thả hồn theo dòng nước 
con vui tiếng hát cười 
Nhưng hôm nay suối cạn 
hững hờ mây lặng trôi 
mẹ đã đi xa mãi 

suối buồn, con chơi vơi!

 

Nếu mẹ là áo mới

con sẽ mặc mỗi ngày

vải tơ mềm óng ả

mùi thơm tỏa muôn nơi

Nhưng hôm nay rách áo

mẹ đã xa con rồi

Lòng trĩu nặng trăm mối

biết làm sao cho vơi?

 

Nếu mẹ là sương khói 
lung linh bay giữa trời 
con đưa tay đón lấy 
tim rộn ràng reo vui 
Nhưng hôm nay lịm tắt 
khói bay cõi xa vời 
mẹ qua đời lặng lẽ 
giọt sương sầu rụng rơi

 

Nếu mẹ là chăn gối 
con sẽ đắp suốt đời 
cho con giấc mơ đẹp 
khi mẹ kề bên nôi 
Nhưng hôm nay mất ngủ 
mẹ không còn trên đời 
ai là người nâng đỡ 
khi tuổi còn đôi mươi?

Nếu mẹ là kết nối 
gia đình ta tuyệt vời 
thì hôm nay tiếc nuối 
vĩnh viễn mẹ xa khơi 
Còn đâu ngày hạnh phúc 
tim thổn thức bồi hồi 
nhiều khi mất nghị lực 
lòng chỉ muốn buông xuôi!

Hôm nay sầu chấp chới 
biết làm sao tỏ lời 
nhớ mẹ ngày hấp hối 
nước mắt tràn mắt môi 
và bây giờ con, mẹ 
muôn đời mãi chia phôi

 

Chiều nay về trên lối 
 nỗi u hoài lên ngôi .....

 

Trịnh Tây Ninh

(Bài thơ được giải Văn Thơ Lạc Việt 2013)

Tác giả: