Nhảy đến nội dung

Thơ ( TTT)

    TRÔI QUA     Sương phủ mờ buổi sáng Nắng nhuộm vàng buổi trưa Mưa đưa chiều vào tối Lại một ngày trôi qua               Mờ ảo vàng trăng khuyết             Vằng vặc ánh trăng rằm             Mấy lần nước lên, xuống             Tháng qua dần cuối năm   Tuổi hồn nhiên xanh tóc Vô tư tiếng nói, cười Rồi lo bạc màu tóc Thế là hết một đời               Chợt ngước nhìn lên Chúa             Chết dang tay thảm thương             Vân vi chuyện sinh tử             Sướng, khổ hóa vô thường     TRẦM THIÊN THU     ***********************************       MIỀN YÊU THƯƠNG     Cuối làng vọng tiếng gà trưa Đầu làng vang tiếng ầu ơ ru hời Miền quê yên ả đất trời Gió hiu hiu thổi, lòng người nhẹ lâng   Trên trời mây trắng giăng ngang Cuối vườn chim hót giọng vàng líu lo Quê hương là áng thi ca Tháng ngày ngọt lịm bốn mùa ca dao   Nhờ ơn Thiên Chúa dạt dào Lung linh thánh thiện tình yêu đầy tràn Êm đềm như tiếng chuông ngân Vọng vang từ tháp cao bên giáo đường   TRẦM THIÊN THU     *****************************       BUÔN BÁN     Ta ngồi trong quán thời gian Ngẩn ngơ buôn bán trăm năm phận buồn Phôi pha ngày tháng cô đơn Bụi thương nhớ phủ nửa hồn thương đau   Cuộc đời một thoáng bóng câu Mà sao chồng chất khổ đau tháng ngày Niềm vui bán lẻ qua tay Nỗi buồn bán sỉ không ai mua dùm   Ta ngồi giữa chợ trần gian Bán buôn số phận trăm năm lạc loài Sáng, trưa, chiều, tối – Một ngày Bán buôn ế ẩm, mắt cay lệ sầu…     TRẦM THIÊN THU     ____________________________
Tác giả: