Thuận theo Thánh Thần - Nghi ngờ và đấu tranh
- CN, 14/12/2025 - 19:27
- Lm Minh Anh
Thuận theo Thánh Thần
“Chúng tôi không biết!”.
“Thánh Kinh không công nhận một đức tin nào mà không dẫn đến sự mềm mỏng, cũng như không sự mềm mỏng nào mà không bắt nguồn từ đức tin! Chúa Thánh Thần là tác nhân của ‘chuyển động kép’ đó. Để được khôn ngoan, bạn hãy thuận theo Thánh Thần!”. - Wilson Tozer.
Kính thưa Anh Chị em,
Lời khuyên của Tozer được gặp lại qua Lời Chúa hôm nay! Phù thuỷ Bilơam không thể làm gì khác hơn điều mà Thánh Thần buộc ông làm; các thượng tế và kỳ lão thời Chúa Giêsu thì không; họ không ‘thuận theo Thánh Thần!’.
Sách Dân Số kể lại, khi Israel tiến gần đất hứa, vua Moáp sai Bilơam đến nguyền rủa họ. Với người xưa, lời nguyền của thầy sãi mang sức mạnh thần linh. Tuy nhiên, trên đường đi, thiên thần Chúa chặn lối con lừa của Bilơam. Bilơam đánh nó không thương tiếc. Cuối cùng, qua miệng con lừa, Thiên Chúa lên tiếng; mắt Bilơam mở ra. “Thiên Chúa có thể dùng những điều bất ngờ để nói sự thật về Ngài - ngay cả qua một con lừa!” - Aaron Profitt. Buộc phải vâng theo Thần Khí, Bilơam không thể chúc dữ, nhưng chỉ có thể chúc lành. Không những thế, ông còn loan báo, “Một vì sao xuất hiện từ Giacóp, một vương trượng trỗi dậy từ Israel”. Thật nghịch lý, một người ngoại giáo lại là khí cụ của Chúa, chỉ vì ông chịu ‘thuận theo Thánh Thần’.
Trái lại, các thượng tế và kỳ lão thời Chúa Giêsu thì không. Sau khi Ngài thanh tẩy Đền Thờ, họ chất vấn, “Ông lấy quyền nào mà làm các điều ấy?”. Chúa Giêsu đáp lại bằng một câu hỏi then chốt, “Phép rửa của Gioan do đâu mà có, do trời hay do người ta?”. Ngài biết, nếu nhận Gioan, họ buộc phải nhận Ngài. Sau khi cân nhắc thiệt hơn, họ trả lời, “Chúng tôi không biết!”. Đó không phải là thiếu hiểu biết, nhưng là một sự từ chối ‘thuận theo Thánh Thần’. “‘Chúng tôi không biết’ không phải là ngu dốt, nhưng là sự từ chối!” - David Guzik.
“Chúng tôi không biết!”. Họ không biết vì không muốn biết; vì nếu biết, họ phải thay đổi, từ bỏ quyền lợi và địa vị. Họ né tránh sự thật để giữ quyền lực! Trong khi đó, với Chúa Giêsu, biết Ngài không chỉ là nhận ra Ngài là Đấng Thiên Sai, nhưng còn là để Ngài giải phóng và cứu độ. Thánh Vịnh đáp ca vang lên như một lời khẩn xin, “Lạy Chúa, nẻo đường Ngài, xin dạy cho con biết!”.
Anh Chị em,
“Chúng tôi không biết!”. Câu nói ấy không chỉ thuộc về quá khứ, nó vẫn được lặp lại nơi mỗi chúng ta, mỗi khi sự thật đòi chúng ta hoán cải. Biết thì phải thay đổi từ cách sống cho đến tư duy; vì thế, chúng ta thường chọn không biết. “Tiến bộ là điều không thể nếu không có thay đổi; và ai không thể thay đổi tư duy thì không thể thay đổi gì cả!” - Bernard Shaw. Mùa Vọng mùa bạn và tôi dám nói với Chúa Giêsu, “Lạy Chúa, con biết!”. Con biết mình yếu đuối; con biết Chúa thương con là kẻ tội lỗi. Chỉ khi đó, chúng ta mới thật sự ‘thuận theo Thánh Thần’, để được Ngài biến đổi và tạo nên một khác biệt, ít nữa - trước hết - từ chính bản thân mình.
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, con thường cứng cỏi vì thiếu lòng tin; cho con được mềm mỏng và biết thuận theo tiếng Chúa trong những ngày hồng phúc này!”, Amen.
Lm. Minh Anh (Tgp. Huế)
++++++++++
NGHI NGỜ VÀ ĐẤU TRANH
“Thầy có thật là Đấng phải đến, hay chúng tôi còn phải đợi ai khác?”.
“Chúa chúng ta đã rời khỏi thế gian mà không để lại bất kỳ thông điệp bằng văn bản nào. Giáo lý của Ngài chính là Ngài!” - Fulton Sheen.
Kính thưa Anh Chị em,
Câu hỏi cốt lõi của Kitô giáo không phải là tin điều gì, nhưng là tin vào Ai? Tin Mừng hôm nay chạm đến câu hỏi ấy khi Gioan sai đồ đệ đến hỏi Chúa Giêsu, “Thầy có thật là Đấng phải đến?”. Đó là một câu hỏi rất ‘con người’ - câu hỏi của sự ‘nghi ngờ và đấu tranh!’.
Gioan là người dọn đường, đã thấy Thánh Thần ngự xuống trên Chúa Giêsu, đã giới thiệu Ngài là “Chiên Thiên Chúa”. Chẳng lẽ ông không biết Ngài? Hay phải chăng đó là một phương pháp sư phạm để các đồ đệ tự mình khám phá điều ông đã biết? Hoặc có thể Gioan đang ‘nghi ngờ và đấu tranh’ với đức tin của mình khi đang bị giam cầm? Tin Mừng không khẳng định giả thuyết nào, nhưng điều đó dẫn chúng ta đến một nhận định: đức tin không lớn lên bên ngoài thử thách, mà ngay trong thử thách! “Đức tin không cần ở trong nhà kính để khỏi gió mưa; thời gian dễ dàng làm yếu đức tin, thử thách mạnh mẽ củng cố nó!” - Elizabeth George.
Với câu hỏi của Gioan, Chúa Giêsu không trả lời trực tiếp mà bằng các dấu chỉ - kẻ mù thấy, kẻ điếc nghe, kẻ què đi, người nghèo nghe Tin Mừng - bài đọc một. Đó là những gì Isaia đã loan báo về ngày Chúa đến cứu dân. Ngài đang đến, không theo những mong đợi nóng vội; nhưng hiền hoà chữa lành, phục hồi và ban lại sự sống từ bên trong. Vì thế, thái độ cần có khi đức tin chúng ta bị thử thách là kiên nhẫn, “Kìa xem nhà nông!”; “Anh em cũng vậy, hãy kiên nhẫn và bền tâm vững chí!” - bài đọc hai. Kiên nhẫn không phải là thụ động, nhưng là ở lại trong niềm tin, cả khi chưa thấy kết quả. Ratzinger từng nói, “Người ta không bao giờ đạt được đức tin trọn vẹn; đức tin phải được ‘sống đi sống lại’ trong cuộc sống và trong đau khổ!”. Chính lúc ‘nghi ngờ và đấu tranh’ là lúc đức tin được tinh luyện.
Trong bối cảnh ấy, “Lạy Chúa, xin đến cứu chúng con!” - Thánh Vịnh đáp ca - không phải là tiếng nói của những người đã “nắm chắc mọi câu trả lời”, nhưng là lời van vỉ của những ai đang “chờ đợi trong đêm tối!”. Khi không thể giải thích, người tín hữu vẫn có thể cầu xin; và chính lời cầu xin ấy “giữ họ ở lại” với Thiên Chúa! “Cầu nguyện không phải là xin Thiên Chúa giải thích, nhưng là ‘ở lại với Ngài’ khi không có lời giải thích!” - Henri Nouwen.
Anh Chị em,
“Thầy có thật là Đấng phải đến?”. Gioan không kém vĩ đại vì đã đặt câu hỏi; trái lại, chính trong ‘nghi ngờ và đấu tranh’, lời chứng của Gioan càng trở nên giá trị và rạng rỡ. Chúa Nhật Hồng nhắc chúng ta rằng, niềm vui Kitô giáo không phát sinh từ việc đã thấy hết, nhưng từ việc biết chắc rằng - Chúa đang đến! Ngay giữa thử thách, Hội Thánh vẫn mỉm cười hy vọng, vì Đấng Phải Đến đang ở rất gần! “Đức tin bước lên những bậc thang mà tình yêu đã dựng, và nhìn qua những cửa sổ mà hy vọng đã mở!” - Charles Spurgeon.
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, con không xin hiểu hết, chỉ xin được ‘ở lại với Chúa’ trong lúc không hiểu gì!”, Amen.
Lm. Minh Anh (Tgp. Huế)