Nhảy đến nội dung

Tiếng kêu cứu từ những người gác đền đức tin

TÂM THƯ: TIẾNG KÊU CỨU TỪ NHỮNG NGƯỜI GÁC ĐỀN ĐỨC TIN – KHI MẦM NON YẾU ỚT GIỮA CƠN LỐC THỜI ĐẠI

(Bức Tâm Thư của một giáo lý viên gửi phụ huynh – rất đáng để chúng ta suy nghĩ về việc học giáo lý của một số em thiếu nhi, và về vai trò không thể thay thế của gia đình trong việc ươm mầm đức tin.)

“Chúng con viết tâm thư này với nước mắt, với nỗi lo, và với niềm hy vọng: rằng sẽ có những người cha người mẹ bừng tỉnh, sẽ có những bàn tay siết lại, những trái tim rung lên, để con em chúng ta không lạc lối giữa cơn lốc thời đại…”

“Lạy Chúa, xin đừng để một em nhỏ nào trong đoàn chiên này lạc mất khỏi tình yêu của Ngài…”

Kính thưa quý phụ huynh thân mến,

Trong tâm tình tha thiết của những người đang ngày đêm lo lắng, thao thức cho phần linh hồn của các em thiếu nhi – những mầm non đức tin quý giá của giáo xứ Nghĩa Yên và của toàn thể Giáo Hội – chúng con, những giáo lý viên, những người gác đền đức tin thầm lặng, xin được gửi đến quý vị vài dòng tâm thư này. Đây không chỉ là những con chữ được sắp đặt, mà là những lời từ trái tim, đầy nặng lòng, trăn trở và không giấu nổi sự xót xa khi chứng kiến những điều đang diễn ra trong chính lớp học giáo lý của chúng ta.

Mỗi tuần, chúng con vẫn thấy các em đến lớp giáo lý. Đó là một hình ảnh quen thuộc, một phần của nhịp sống giáo xứ. Có em đến sớm, với ánh mắt háo hức, lanh lợi, sẵn sàng đón nhận những điều mới mẻ. Có em đến muộn, vội vã chen chân vào hàng ghế cuối. Nhưng rồi, có những em dường như chỉ “có mặt” cho đúng giờ, còn trái tim và tâm trí lại ở một nơi rất xa, rất khác. Ngồi đó, nhưng đôi mắt vô hồn, không tiếp nhận được điều gì.

Chúng con đau lòng khi thấy có em vào lớp với ánh mắt thờ ơ, hoàn toàn không nhớ nổi một lời kinh căn bản nhất như Kinh Lạy Cha hay Kinh Kính Mừng. Có em không thể trả lời nổi một điều răn tối thiểu, hay thậm chí một câu hỏi đơn sơ đến nghẹn ngào: “Chúa Giêsu là ai?” – Đấng mà chúng ta hằng thờ phượng, Đấng mà tên Ngài được vang lên mỗi ngày trong nhà thờ. Rồi khi cầm trên tay tờ bài thi giáo lý hạt của một em chỉ đạt vỏn vẹn 1 điểm trên 50, trái tim chúng con như bị bóp nghẹt. Nỗi đau ấy không chỉ là vì kết quả kém cỏi, mà là nỗi đau của một linh hồn đang đứng trước nguy cơ lạc mất. Chúng con tự hỏi, với tất cả sự trăn trở và bất lực: Phải chăng chúng ta – cả gia đình và giáo xứ – đang để mất các em vào tay thế gian này, vào cơn lốc của thời đại này, quá dễ dàng?

Chúng con không viết những dòng này để trách cứ, để đổ lỗi cho bất kỳ ai. Bởi vì chúng con hiểu, mỗi gia đình có những gánh nặng, những lo toan riêng. Nhưng chúng con viết vì yêu thương tha thiết, vì nỗi đau xót xa, và vì sự sợ hãi tột cùng – sợ rằng một ngày kia các em lớn lên mà không còn Chúa trong đời. Sợ rằng sau bao nhiêu năm học hành vất vả, thi cử căng thẳng, lập nghiệp thành công… các em sẽ bước đi trong cuộc sống với một trái tim trống rỗng, không biết đến Thiên Chúa, không còn phân biệt được điều thiện điều ác, mất phương hướng giữa một thế giới đầy rẫy cám dỗ, đầy những giả trá và mưu toan. Một cuộc đời thiếu vắng đức tin, dù có thành công đến đâu về vật chất, cũng sẽ là một cuộc đời thiếu đi ý nghĩa và bình an đích thực.

Giáo lý không chỉ là những kiến thức khô khan, những định nghĩa hay những câu hỏi và trả lời. Giáo lý, đối với một người Công giáo, là hơi thở đức tin, là nguồn sống nuôi dưỡng linh hồn, là cánh cửa đầu tiên để các em thiếu nhi biết sống, biết yêu, biết làm người con Chúa giữa trần gian.

  • Là nền tảng cho sự sống đích thực: Giáo lý dạy các em về tình yêu Thiên Chúa, về mầu nhiệm cứu độ, về các giới răn yêu thương, về các nhân đức. Đó là những bài học về lòng trung thực, sự bác ái, lòng khiêm nhường, sự kiên nhẫn, lòng biết ơn – những giá trị không thể mua được bằng tiền bạc, nhưng lại là nền tảng để các em trở thành những con người trưởng thành, có đạo đức, có trách nhiệm.
  • Là chiếc la bàn định hướng: Trong một thế giới đầy rẫy thông tin nhiễu loạn, những trào lưu tư tưởng trái chiều, và những cám dỗ luôn rình rập (như đã phân tích về 10 cách Satan tấn công con cái chúng ta), giáo lý chính là chiếc la bàn giúp các em phân biệt đâu là chân lý, đâu là điều thiện, đâu là con đường đúng đắn. Nó giúp các em có một nền tảng vững chắc để đứng vững trước mọi bão tố cuộc đời, không bị cuốn theo những giá trị phù phiếm hay những ham muốn nhất thời.
  • Là ngọn lửa sưởi ấm tâm hồn: Nếu cánh cửa giáo lý bị đóng lại, nếu ngọn lửa đức tin không được nhóm lên trong những năm tháng thơ ngây, khi tâm hồn còn trong trắng và dễ đón nhận, thì sau này, khi các em lớn lên, đối mặt với sự phức tạp của cuộc đời, có muốn thắp lại ngọn lửa ấy, e rằng đã quá muộn. Một tâm hồn trống rỗng, không có Thiên Chúa làm trung tâm, sẽ dễ dàng bị lấp đầy bởi những điều tiêu cực, những nỗi lo âu, và sự cô đơn.

Chúng con nhận thức sâu sắc rằng, những gì chúng con giảng dạy trong lớp giáo lý, dù có nhiệt thành đến mấy, cũng chỉ là một phần nhỏ trong toàn bộ quá trình hình thành đức tin của các em.

Chúng con biết cuộc sống bộn bề với bao lo toan về vật chất, cơm áo gạo tiền, công việc, và sự nghiệp. Đôi khi, quý vị chỉ kịp lo cho các em học giỏi các môn văn hóa, chăm ngoan trong trường lớp, và thành đạt trong xã hội – mà quên mất việc hỏi han, quan tâm đến phần linh hồn các em: “Hôm nay con có cầu nguyện không?”, “Chúa có còn trong trái tim con không?” Quý vị có thể nghĩ rằng, giáo lý là trách nhiệm của nhà xứ, của giáo lý viên. Nhưng xin quý vị đừng quên: mọi thành công trần thế sẽ vô nghĩa nếu con em chúng ta mất đi phần rỗi linh hồn.

Sự thành công vật chất, danh vọng hay địa vị xã hội, dù quan trọng, nhưng tất cả đều sẽ qua đi. Chỉ có tình yêu Thiên Chúa, đức tin vững vàng và phần rỗi linh hồn mới là vĩnh cửu. Nếu một đứa trẻ lớn lên trở thành một người tài giỏi, giàu có nhưng không biết đến Thiên Chúa, không có đạo đức, không biết yêu thương, thì cuộc đời chúng sẽ thiếu đi ý nghĩa sâu sắc nhất.

Giáo lý viên không thể làm thay cha mẹ. Chúng con có thể truyền đạt kiến thức, tổ chức các hoạt động, nhưng chúng con không thể sống thay các em, không thể truyền tình yêu Chúa vào tận xương tủy các em như quý vị. Nhà xứ không thể dạy đức tin một cách hiệu quả nếu gia đình không sống đức tin. Môi trường gia đình là trường học đầu tiên và quan trọng nhất của đức tin. Lời kinh được dạy từ tấm bé, tấm gương sống đạo của cha mẹ, bầu khí đạo đức trong nhà, tất cả đều thấm vào tâm hồn các em sâu sắc hơn bất kỳ bài giảng nào trên lớp.

Chúng con cần quý vị, như Mẹ Maria xưa đã đồng hành với Chúa Giêsu trong suốt hành trình làm người, từ thuở ấu thơ đến khi trưởng thành, cho đến tận chân Thập Giá. Mẹ đã không ngừng yêu thương, dạy dỗ và làm gương cho Chúa Giêsu. Cũng vậy, xin quý vị hãy cùng chúng con đỡ nâng các em – không phải bằng áp lực, bằng sự ép buộc hay trách mắng, mà bằng sự hiện diện đầy yêu thương, bằng lời nhắc nhở nhẹ nhàng, bằng ánh mắt trìu mến dõi theo, và bằng lời cầu nguyện âm thầm nhưng đầy quyền năng mỗi đêm.

Chúng con viết tâm thư này với nước mắt của sự xót xa khi thấy những linh hồn non nớt đang đứng trước nguy cơ lạc lối. Chúng con viết với nỗi lo lắng khôn nguôi về tương lai đức tin của thế hệ kế cận Giáo hội. Và chúng con viết với niềm hy vọng cháy bỏng: rằng sẽ có những người cha người mẹ bừng tỉnh sau những bộn bề cuộc sống, nhận ra trách nhiệm thiêng liêng của mình. Sẽ có những bàn tay siết chặt lấy tay con, dẫn dắt con đi trên con đường đức tin. Sẽ có những trái tim rung lên vì tình yêu Chúa và con cái mình, và rồi hành động một cách cụ thể, thiết thực hơn.

Tất cả là để con em chúng ta không lạc lối giữa cơn lốc thời đại – một cơn lốc đang cố gắng cuốn phăng mọi giá trị truyền thống, mọi nền tảng đạo đức, và đặc biệt là đức tin vào Thiên Chúa. Đây là thời điểm mà con cái chúng ta cần sự bảo vệ và hướng dẫn hơn bao giờ hết, không chỉ từ giáo lý viên, từ nhà xứ, mà chính từ mái ấm gia đình.

Xin quý phụ huynh hãy đọc tâm thư này không phải như một lời trách cứ hay phán xét, mà như một tiếng chuông đánh thức lương tâm, một lời kêu cứu cho chính con em mình. Bởi vì tương lai đức tin của chúng, và xa hơn là tương lai của Giáo hội, phụ thuộc rất nhiều vào sự cộng tác của quý vị.

Với tất cả lòng yêu thương và thao thức cho các em thiếu nhi, những mầm non đức tin quý giá, chúng con xin gửi gắm niềm hy vọng vào vòng tay yêu thương và trách nhiệm của quý vị. Nguyện xin Thiên Chúa ban ơn soi sáng và ban sức mạnh cho quý vị để chu toàn sứ mạng cao cả này.

Kính thư, 

Các Giáo Lý Viên của Giáo xứ  

Danh mục:
Tác giả: