Tình yêu người mục tử
- T7, 13/12/2025 - 00:11
- Phạm Hùng Sơn
Tình yêu người mục tử
Chiên hoang lạc giữa đêm dài,
Mục Tử lần bước miệt mài gọi tên.
Dẫu là một giữa trăm riêng,
Ngài không đành để bãi miền vắng tanh.
Tình thương vượt cả mức cân,
Không theo lẽ tính, chẳng cần lợi riêng.
Một linh hồn giữa muôn miền,
Trong tay Thiên Chúa—trọn phiên nhiệm mầu.
Đường xa đá sắc nhiệm sâu,
Ngài men thung lũng u sầu tìm ta.
Không chờ sám hối xót xa,
Chính Ngài cúi xuống để mà nâng lên.
Tìm ta qua chốc muộn phiền,
Như tìm phần mất của riêng trái lòng.
Chiên vui trở lại đàn đông,
Thiên đình hoan hỷ một vòng sáng trong.
“Cha Trời chẳng muốn ai không,
Kẻ bé mọn nhất cũng đồng giá cao.”
Lời xưa vang giữa trăng sao,
Nhắc đừng bỏ kẻ lao đao bên đời.
Xin cho ánh mắt rạng ngời,
Nhìn nhau như Chúa nhìn người lạc xa.
Xin cho tay Chúa đưa qua,
Dẫn ta tìm lại mái nhà bình yên.
Giữa đời gió bụi đảo điên,
Nguyện xin được sống như chiên theo Ngài.
Mục Tử ơi, suốt đêm dài,
Giữ con khỏi lạc, khỏi sai đường trần.
Ngày mai sương đổ mỏng mảnh,
Xin cho tim nhỏ trong lành theo Cha.
Đến khi cuối chặng đường xa,
Con nghe tiếng Chúa gọi la: “Con về.”
Phạm Hùng Sơn
(John Pham)
==
Lời mời gọi yêu thương
Mệt rồi, xin Chúa thương con,
Đường đời trĩu nặng chẳng còn sức đi.
Bão giông phủ xuống đôi khi,
Hồn như cánh lá thầm thì giữa đêm.
Nghe lời Chúa gọi êm đềm:
“Hãy về với Ta, bình yên sẽ đầy.”
Một câu mời gọi xưa nay,
Vẫn như giọt mật đong đầy trái tim.
Gánh đời ai cũng nổi chìm,
Vết thương giấu kín, nỗi niềm chẳng nguôi.
Chúa nhìn thấu tận hồn người,
Không hề trách móc, chỉ mời: “Đến đây.”
Ách Ngài êm ái nhẹ thay,
Tựa như đôi cánh phủ đầy dấu yêu.
Chúa mang gánh nặng phần nhiều,
Cho con nương tựa, sớm chiều bình an.
Cho con học bước dịu dàng,
Từ nơi Trái Tim hiền lành, khiêm nhu.
Học yêu để biết nhân từ,
Học quên cái tôi, học dù khi đau.
Khiêm cung, con ngước nhìn cao,
Biết mình nhỏ bé, biết trao phó Ngài.
Dịu hiền giúp bước đường dài,
Vơi đi ghen tỵ, oán hờn, đắng cay.
Bình an Chúa tặng cho này,
Không như yên tĩnh mong manh thế trần.
Là nguồn mạch sống trong ngần,
Dẫu cho bão tố vẫn gần bên tai.
Đời con gánh nặng hôm nay,
Xin cho được vác cùng Ngài bước chân.
Ách Ngài dẫn lối ân cần,
Cho con tìm được mùa xuân tâm hồn.
Lạy Ngài yêu dấu sắt son,
Cho con nương náu trong hồn Chúa thôi.
Dạy con sống giữa cuộc đời,
Biết yêu, biết bỏ, biết cười, biết thương.
Cho con trọn cả đời thường,
Đi trong Ánh Sáng Tình Thương của Ngài.
Đến khi trút hết gánh vai,
Hồn con an nghỉ trong hoài “Shalom”.
Phạm Hùng Sơn
(John Pham)