Nhảy đến nội dung

Trò chuyện cà phê buổi sáng với Chúa Giêsu

  • T4, 30/07/2025 - 22:09
  • ai AM

+ Góc nhật ký bên Chúa +
Chúa Nhật 18 Thường Niên Năm C

Trò chuyện cà phê buổi sáng với Chúa Giêsu

Image

Tôi bước vào Quán nhỏ Giêsu, nắng sớm chiếu nhẹ qua rèm cửa sổ. Tôi lấy ly cà phê ngồi xuống bàn mở sách Thánh kinh ra đọc. Tôi chợt linh cảm thấy như thấy Chúa Giêsu đến bên cạnh. Chúa mỉm cười nhìn tôi, và tôi cúi đầu chào buổi sáng Chúa Giêsu:

- Con kính chào Chúa của con.

Image

Chúa ngồi xuông bên cạnh và tôi liền thưa với Chúa:
- Chúa ơi, trên đường tới đây con nghe đoạn dụ ngôn kinh thánh về người phú hộ. Con thấy ông ấy cũng giống nhiều người ngày nay — làm việc vất vả, dành dụm, mong sẻ được nghỉ ngơi, tận hưởng giây phút thanh thản về sau. Nhưng rồi... Chúa lại gọi ông ấy là “ hỡi kẻ ngu dại”. Tại sao vậy, thưa Chúa?

Chúa Giêsu giải thích:
- Con thấy đấy, người phú hộ không sai khi làm việc và dành dụm tiền. Vấn đề là ông ta chỉ nghĩ đến mình và cho mình. Ông ấy có hoa lợi nhiều, nhưng câu hỏi đầu tiên là: “Tôi sẽ làm gì đây?” — và rồi chỉ nghĩ đến việc cất và giữ. Ông không nghĩ đến người khác, không nghĩ đến việc biết ơn Ta, cũng chẳng nghĩ đến làm sinh lợi cho phần linh hồn của mình.

Tôi lại hỏi tiếp:
- Nhưng thưa Chúa… ông ấy đâu có làm gì xấu, đâu làm thiệt hại ai. Chỉ là ông muốn an nhàn sau những năm tháng lao động cực khổ thôi mà?

Chúa Giêsu nhìn tôi với đôi mắt tội nghiệp:
- Về khía cạnh con người thì đúng. Nhưng cái nguy là ở chỗ là ông ta tưởng mình là chủ tương lai và cuộc đời. Ông ta không biết rằng sự sống là ân huệ mỗi ngày từ trên cao ban cho. Ông ta nói với linh hồn mình như thể có quyền kiểm soát sức khỏe, thời gian và sự sống. Nhưng Ta hỏi con: nếu đêm đó linh hồn ông bị gọi về, thì tất cả của cải đó để làm gì, cho ai, và linh hồn ông sẽ đi về đâu hả con?

Tôi trầm ngâm một chút:
- Chúa ơi, vậy thì con nên sống sao cho đúng? Vì con vẫn phải lo cho gia đình, tương lai, và sự nghiệp… Con sợ nghèo đói, sợ túng thiếu…

Chúa Giêsu:
- Ta hiểu, con có trách nhiệm với gia đình, có những lo toan, nhưng đừng để tiền bạc chiếm trọn thời giờ và tâm trí con. Của cải, tiền bạc không xấu nếu biết sử dụng đúng cách, nhưng nếu con để nó làm chủ trái tim và tâm trí con thì con đang làm nô lệ cho nó mà vô tình không hay biết. Làm giàu trước mặt Thiên Chúa là biết sống có nhận và có cho đi và luôn nhớ rằng từng hơi thở là ân huệ và từng ngày là món quà từ trên ban xuống — chứ không phải điều đương nhiên.

Image

Tôi nhìn ra ánh nắng ban mai chan hòa như khai mở lòng trí tôi:
- Dạ, con hiểu rồi... Khi con cứ chạy theo tích góp để hưởng thụ mà quên mất người nghèo bên cạnh là con sống vô ơn và ích kỷ.

Chúa Giêsu vỗ vai tôi mỉm cười:
- Và sống quên cả Ta nữa, Đấng luôn đồng hành với con, ngồi chờ tâm sự với con mỗi buổi sáng như hôm nay. Hãy sống mỗi ngày như thể nó là món quà cuối cùng — và con sẽ chẳng bao giờ lãng phí một khoảnh khắc nào.

Tôi nhắm mắt để khoảnh khắc bình an thấm sâu trong lòng như thể để Chúa ngự trong tôi. Mờ mắt ra, ly cà phê đã nguội, nhưng lòng tôi ấm lạ thường... vì tôi khởi đầu một ngày với Chúa.

Con người không thể làm tôi hai chủ.
Tác giả: