Vang vọng trong suốt cuộc đời - Niềm hy vọng vượt quá mọi hy vọng
- CN, 26/01/2025 - 08:13
- Lm Minh Anh
VANG VỌNG TRONG SUỐT CUỘC ĐỜI
“Lạy Cha, con phó linh hồn con trong tay Cha!”.
Nhà thờ ‘cẩm thạch’ Milan nổi tiếng với ba dòng chữ ở ba ô cửa. Ô thứ nhất, với một vòng hoa hồng, “Tất cả những gì làm hài lòng chỉ là tạm thời!”; ô thứ hai, với một cây thánh giá, “Tất cả những gì gây phiền nhiễu chỉ là phút chốc!”; và ô cửa chính, “Chỉ ‘Vĩnh Cửu’ mới là quan trọng!”.
Kính thưa Anh Chị em,
Lời cầu nguyện cuối cùng của Chúa Giêsu chiều thứ Sáu Tuần Thánh đầu tiên cũng nói về một điều gì đó quan trọng, đó là ‘Vĩnh Cửu’; đúng hơn, một Đấng Vĩnh Cửu, “Lạy Cha, con phó linh hồn con trong tay Cha!”. Đây là một trong những lời cầu nguyện sâu sắc nhất, có sức biến đổi nhất mà chúng ta có thể lặp lại chiều nay và suốt cả cuộc đời. Tất nhiên, lời Thánh Vịnh 30 này đã được Chúa Giêsu thưa lên khi Ngài đang lơ lửng giữa trời và đất lúc sắp ‘sinh thì’; tuy nhiên, đó cũng là lời đã ‘vang vọng trong suốt cuộc đời’ trần thế của Ngài, và nó sẽ tiếp tục vang vọng mãi từ trái tim thần linh của Ngài trên chốn cửu trùng đến tận vĩnh cửu, “Lạy Cha, con phó linh hồn con trong tay Cha!”.
Hãy sống lại giây phút Chúa Giêsu giẫy giụa trên thập giá, Ngài cô đơn làm sao! Ngước mắt nhìn xuống, Ngài chỉ thẩy những bàn tay chỉ trỏ, hằm hè giáo mác; ngước mắt nhìn ngang, Ngài thấy những cánh tay của tên trộm dữ vùng vằng; ngước mắt nhìn lên, Ngài không thấy tay Cha đâu cả! Thế nhưng, Ngài vẫn xác tín Cha đang hiện diện, Cha đang chứng kiến, Cha đang cùng chịu sỉ nhục, chịu đau đớn với Con. Và điều này quả đã được chứng thực trong suốt cuộc khổ nạn; bằng chứng là, chúng ta không hề nghe Ngài mở miệng kêu than, “Bị ngược đãi, người cam chịu nhục, chẳng mở miệng kêu ca; như chiên bị đem đi làm thịt, như cừu câm nín khi bị xén lông, người chẳng hề mở miệng” như bài đọc Isaia hôm nay nói đến. Bởi lẽ, Ngài đang trò chuyện với Cha, ‘Cha ơi, cuộc sống dương thế của con sắp kết thúc, ý Cha đã trọn, sứ mạng con nay hoàn tất; xin Cha đón lấy linh hồn con’, “Lạy Cha, con phó linh hồn con trong tay Cha!”. Vì thế, với Chúa Giêsu, lời nguyện phó thác này là lời ‘vang vọng trong suốt cuộc đời’ của Ngài từ trần thế cho đến cõi thiên đàng.
Chúng ta hãy tưởng tượng phản ứng Chúa Cha dành cho Chúa Con khi từ thập giá, Con của Ngài đã thốt lên lời nguyện này, “Lạy Cha, con phó linh hồn con trong tay Cha!”. Dẫu câu trả lời của Chúa Cha không được Thánh Kinh ghi lại, nhưng chúng ta có thể tin chắc, câu trả lời của Cha, Đấng Vĩnh Cửu, là phản hồi của một tiếp nhận hoàn toàn có đi có lại. Qua lời cầu nguyện đó, Cha Vĩnh Cửu đón nhận Con Vĩnh Cửu và chấp nhận sự hy sinh cuối cùng của Con, những hy sinh sau hết trên trần gian để cứu rỗi nhân loại; và sau đó, Chúa Cha đáp trả một cách có đi có lại bằng việc ban cho Người Con trong nhân tính của Con quà tặng đầy đủ về chính Ngôi Vị Thiên Chúa của Cha. Dẫu Hai Ngôi, Cha Con, luôn hiệp nhất hoàn hảo như một, thì lời cầu nguyện từ thập giá này vẫn bày tỏ sự nên một thánh thiện tuyệt vời nhất khi Ngôi Hai còn ở thế gian; và như thế, rõ ràng, nó đã ‘vang vọng trong suốt cuộc đời’ Ngài không chỉ từ đời đời mà ngay cả ở phút cuối dưới cõi trần này.
Mặc dù thực tại vĩnh cửu về tình yêu của Cha, Con và Thánh Thần là một mầu nhiệm đức tin sâu xa, nhưng nó cũng là một mầu nhiệm mà chúng ta phải học cách đi vào và tham phần. Thiên đàng chính là sự tham dự vĩnh viễn của chúng ta trong tình yêu trọn vẹn này. Lời cầu nguyện của Chúa Giêsu trên thập giá, vì thế, đã nên lời cầu nguyện hoàn hảo nhất để chúng ta bắt chước thưa lên, hầu nó có thể ‘vang vọng trong suốt cuộc đời’; nhờ đó, mỗi người có thể bắt đầu đi vào thực tại vĩnh cửu ‘ở đây, lúc này’, chuẩn bị cho mình thông phần vào sự kết hợp ‘muôn đời với Đấng Đời Đời’.
Anh Chị em,
Thứ Sáu Tuần Thánh, khi chiêm ngắm Chúa Giêsu chịu đóng đinh, suy gẫm về sự thống khổ tàn bạo và cái chết dữ tợn của Ngài, chúng ta cố gắng nhìn xa hơn những khổ đau ấy để thấu cảm sự tùng phục hoàn hảo của Ngài đối với Chúa Cha. Cái chết thể xác của Ngài không gì khác hơn là một hành động của tình yêu tuyệt đối dành cho Cha, một hành động mà chúng ta được mời gọi bắt chước và dự phần. Hôm nay, hãy cùng Chúa Giêsu thưa lên lời nguyện này, “Lạy Cha, con phó linh hồn con trong tay Cha!”. Đó phải là lời cầu nguyện luôn luôn ‘vang vọng trong suốt cuộc đời’ chúng ta. Hãy lặp đi lặp lại nó một cách chậm rãi trong yêu mến; hãy thưởng thức từng chữ, từng lời! Hãy biến nó thành lời cầu nguyện cho riêng mình và để nó phát ra từ sâu thẳm của tâm hồn; hãy coi đó là hành động yêu mến Thiên Chúa và cùng chia sẻ cho người khác niềm tin yêu phó thác này. Được như vậy, hãy tin chắc, Cha Trên Trời cũng sẽ tiếp nhận chúng ta như đã tiếp nhận Con Một Ngài; và cùng Thánh Thần, Ngài sẽ ban cho mỗi người quà tặng sự sống Ba Ngôi; và đó là thiên đàng!
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, trên thập giá, Chúa ngước lên trời và thân thưa, “Lạy Cha, con phó linh hồn con trong tay Cha!”. Xin cho con biết nhìn xuống lòng mình, để lời nguyện này ‘vang vọng trong suốt cuộc đời’, hầu con cũng được chia sẻ thực tại thiên đàng với Chúa, ngay hôm nay và mai ngày”, Amen.
(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)
**************
NIỀM HY VỌNG VƯỢT QUÁ MỌI HY VỌNG
“Đức Maria hằng suy đi nghĩ lại trong lòng”.
Kính thưa Anh Chị em,
Đấng Cứu Độ thế giới đã chết, thi thể nát tan của Ngài đã được đặt trong mồ; sự dữ xem ra toàn thắng, thế lực sự chết toàn quyền; các môn đệ chạy tán loạn vì sợ hãi, bởi lẽ, họ có thể sẽ là người tiếp theo. Thế nhưng, vẫn còn đó một Đấng khơi nguồn sự sống đang yên giấc trong mồ; Ngài sẽ chỗi dậy, sự dữ sẽ bị đẩy xa, bình an sẽ lan toả. Hội Thánh sơ khai tin rằng, Mẹ Maria là người đã trực giác bí mật này; vì thế, ngày thứ Bảy Tuần Thánh đầu tiên, Mẹ canh thức trong tin yêu, hy vọng, một ‘niềm hy vọng vượt quá mọi hy vọng’, rằng, Chúa Giêsu, Con của Mẹ sẽ sớm phục sinh.
Dù không uyên thâm như các thầy thông luật, nhưng trong một mức độ nào đó, Mẹ Maria phải là người hiểu biết Thánh Kinh. Mẹ xác tín, từ khởi thủy Thiên Chúa đã tạo dựng mọi sự tốt đẹp; nhưng tội đã lẻn vào thế gian, phá hủy tất cả trật tự ấy. Thiên Chúa quyền năng, giàu lòng xót thương phải làm lại, một trời mới đất mới xuất hiện; Giêsu, Con của Mẹ đã đến khôi phục lại. Thế gian căm hờn Ngài, đến nỗi giết chết Ngài; nhưng làm sao Thiên Chúa thua con người, Ngài sẽ chiến thắng!
Theo truyền thống, mọi thứ Bảy, Giáo Hội dành riêng để kính Đức Mẹ. Truyền thống này được lưu truyền một phần do niềm tin rằng, khi mọi người lòng đầy bồi hồi và bất an vào thứ Bảy hôm ấy, thì Đức Maria vẫn canh thức cầu nguyện trong niềm mong đợi sự sống lại của Ngôi Hai. Chính tình yêu và sự mẫn cảm của Mẹ thôi thúc Mẹ canh thức đợi chờ Con của mình.
Trong nhiều thế kỷ, Hội Thánh tin rằng, người đầu tiên Chúa Giêsu hiện ra sau phục sinh là Mẹ của Ngài. Thánh Giáo Hoàng Gioan Phaolô II tin điều này, thánh Ignatio Loyola tin điều này, và nhiều người khác trong nhiều thế kỷ đã chia sẻ niềm tin này. Vì những lý do đó, thứ Bảy Tuần Thánh là ngày lý tưởng để chúng ta ‘suy đi nghĩ lại về một trái tim hằng suy đi nghĩ lại’ trong lòng, tim của Mẹ Chúa Trời. Tin Mừng cho biết, Đức Mẹ đã suy đi nghĩ lại trong lòng những mầu nhiệm xảy ra với Chúa Giêsu. Mẹ là một trong số ít người đã sát cánh bên Ngài trong cơn hấp hối và cái chết; Mẹ đứng trước thập giá, cầu nguyện và suy nghĩ về sự hy sinh hoàn hảo của Con; Mẹ ôm xác Con trong vòng tay và nghĩ xem linh hồn Ngài đi đâu. Hôm nay, Mẹ vẫn tỉnh thức, hy vọng, một ‘niềm hy vọng vượt quá mọi hy vọng’, suy nghĩ về việc Con sắp trở lại với Mẹ Ngài. Tại sao không?
Hôm nay, chúng ta gẫm suy điều đã xảy ra trong lòng Mẹ Maria, hãy hợp nhất trái tim của chúng ta với trái tim của Mẹ. Hãy cố hiểu những gì Mẹ đang gẫm suy và đang hy vọng; hãy cảm nhận những gì Mẹ cảm nhận trong ngày đau buồn này; hãy cảm nghiệm đức tin, lòng tín thác và niềm vui mong đợi cũng là niềm hy vọng của Mẹ, một ‘niềm hy vọng vượt quá mọi hy vọng’.
Đức Thánh Cha Phanxicô nói, “Mồ mả là nơi không ai đi vào để sau đó, đi ra. Thế nhưng, Chúa Giêsu đã ‘bước ra’ từ đó cho chúng ta; Ngài đã sống lại vì chúng ta, để mang lại sự sống ở nơi sự chết có mặt; Ngài đã sống lại để bắt đầu một câu chuyện mới chính nơi mà một viên đá đã được đặt. Ngài là Con Thiên Chúa, Đấng đã lăn đi hòn đá bịt kín lối vào của ngôi mộ, cũng có thể loại bỏ hòn đá đã đóng chặt trái tim chúng ta. Ánh sáng rạng ngày phục sinh đã rọi vào bóng tối ngôi mộ; hôm nay, Ngài cũng muốn ánh sáng đó chạm đến cả những góc tối thăm thẳm nhất của cuộc đời mỗi người. Dẫu lòng chúng ta như ngôi mộ đã chôn kín niềm hy vọng thì cũng đừng đầu hàng, Thiên Chúa còn vĩ đại hơn. Bóng tối và cái chết không có tiếng nói cuối cùng. Hãy can đảm, vì với Thiên Chúa, không có gì đã mất!”. Như Mẹ Maria, chúng ta hãy có một ‘niềm hy vọng vượt quá mọi hy vọng’, rằng, Chúa đã sống lại! Ngài sống lại cho tôi, cho Anh Chị em và cho toàn thế giới.
Anh Chị em,
Nhiều người trên thế giới hôm nay đang bước đi trong lo âu, tuyệt vọng; nhiều người đã mất hy vọng. Chỉ trong tháng 10/2020, Nhật Bản, một xứ có nền kinh tế khá nhất Đông Nam Á, có đến 2.153 người tự tử; cũng năm này, thế giới có 350 triệu người trầm cảm. Nhiều người có những ‘kiểu chết bên trong’ rất riêng của họ mà không cho phép Thiên Chúa kéo họ vào sự Phục Sinh của Con Một Ngài. Nhiều người hôm nay cần đến niềm hy vọng đã sống động trong lòng Đức Mẹ, một ‘niềm hy vọng vượt quá mọi hy vọng’. Hãy thinh lặng và để cho trái tim vinh hiển của Mẹ truyền cảm hứng; đồng thời, cuốn hút chúng ta chìm sâu hơn vào tâm hồn Mẹ, một tâm hồn tin, yêu, hy vọng tràn đầy.
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Mẹ Maria, Mẹ đã cho phép niềm hy vọng trở thành sức mạnh giữa nỗi kinh hoàng của thập giá. Xin Mẹ cầu bàu để con cũng tràn đầy hy vọng, một ‘niềm hy vọng vượt quá mọi hy vọng’, rằng, Chúa đã sống lại, khi con chịu đựng những thử thách của cuộc sống trần thế. Xin ban cho con một trái tim hân hoan đợi chờ ân sủng của sự sống mới trong Chúa Phục Sinh, một sự sống mới đáng khao khát vô cùng mà Ngài sẽ ban cho con, ban cho những ai biết cậy trông như Mẹ”, Amen.
(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)