Vụn vặt suy tư 1 tháng 2
- CN, 02/02/2025 - 17:41
- Lm Anmai, CSsR
HỤT HẪNG – AI BẢO NGHÈO VÀ ĐỪNG TIN VÀO LỜI HỨA
Phải nói rằng đi xa và ở nơi bình yên thì không muốn về cái nơi ồn ào và náo nhiệt
Cảm nghiệm ấy nơi người anh kết nghĩa : “Cha ơi ! Khi con chết, cha và M em con lo đám tang cho con. Cho con về quê nằm trong nghĩa trang của họ đạo ông bà tổ tiên. Đất Sài Gòn này cho con thành công nhưng cũng gây cho con bao tội lỗi … Con muốn về quê … Nơi bia mộ của con Cha ghi là nơi an nghỉ của Kẻ có tội nha Cha …”
Cảm nghiệm ấy thật sâu sắc.
Thật sự ở cái nơi bình an từ khí hậu, tình anh em đến tình vài giáo dân thôi thật ấm lòng. Sáng sáng có tô phở, thi thoảng có gói xôi bắp, gói bánh tằm, gói cốm dẹp, hộp xôi thôi. Vậy mà vui hơn những nơi đô hội, nơi khó tìm được tình người chân thật.
Vì khám bệnh và Tết nên về Sài Gòn
Lòng đơn sơ cứ ngỡ …
Mời một số rất ít người thân quen đến dùng cơm hay ra quán nhâm nhi vài món yêu thích.
Gọi điện thoại và nghe ngay : Cha ơi ! Con bận lắm Cha ơi ! Các cháu bên kia về ! Con kẹt quá Cha ơi !
HỤT HẪNG
Hụt hẫng ! Một sự hụt hẫng không hề nhẹ !
Con cháu về cả tháng, Cha về có vài ngày thôi mà !
Sẽ không hụt hẫng khi nghe điện thoại : Khi nào về Sài Gòn cha gọi con nhé !
Từ nay để không hụt hẫng sẽ không bao giờ nhấc máy gọi nữa.
NGHÈO CÓ PHẢI LÀ CÁI TỘI ?
Rát chân tình để mời cơm một số người.
Nhà mình nghèo, nhà mình chật ! Mình biết mà ! Mình đâu có mời đại trà đâu. Nhận lời đàng hoàng, đến bữa cơm không có mặt
Rồi cũng xong ! Giá như nhà mình giàu có rượu ngon, thức ăn ngon họ sẽ đến.
Cũng do bởi nghèo mà ra !
THÀ ĐỪNG HỨA – ĐỪNG VỘI TIN LỜI HỨA
Rất chắc chắn !
Trưa mùng 2 con rảnh mà Cha ! Con sẽ ghé Cha ! Thế là nhắn địa chỉ ! Không phải 1 lần mà đến 2 lần cái địa chỉ nhà nghèo
Nếu không đến được thì nên chăng thả cho 1 câu : Cha thông cảm ! Con kẹt !
Một dòng tin nhắn nó đâu có đáng vài giây ! Thế nhưng bặt vô âm tính.
Với tất cả những điều diễn ra trong cuộc đời, đừng vội tin ai hứa cả. Họ hứa là quyền của họ, tin hay không là quyền của mình
Thứ Bảy đầu tháng an lành hen
Nói thẳng nói chân thành hông có quạu hen
Nghĩ cũng đúng thôi ! Ai bảo nhà nghèo không chức không quyền chi ?
Nghèo mà đèo bồng không biết thân biết phận
Lm. Anmai, CSsR
PS : Dĩ nhiên không ai nói trước được điều gì nhưng nên thận trọng lời hứa và chữ tín ! Thà thẳng thắn Cha ơi ! Con kẹt ! Vậy mà vui !
Thà thẳng với nhau mà vui chứ đừng có thảo mai !
SỐNG DỊU DÀNG VỚI CHÍNH MÌNH & VỚI CHÚA
Năm nay, mình chọn sống dịu dàng hơn với chính mình. Không còn ép bản thân phải vội vã chạy theo những tiêu chuẩn của xã hội, không còn trách móc mình vì những điều chưa hoàn hảo, không còn gồng mình để trở thành một phiên bản mà người khác mong muốn. Mình chọn lắng nghe trái tim, chấp nhận những điều chưa trọn vẹn, và nhẹ nhàng vỗ về chính mình sau những giông bão.
Mình nhận ra, cuộc sống không phải là một cuộc đua, cũng chẳng phải là một bảng thành tích để khoe với người khác. Cuộc sống là từng khoảnh khắc trôi qua, là từng hơi thở an yên, là từng buổi sáng thức dậy với lòng biết ơn. Giá trị của mình không nằm ở những gì mình làm được, mà nằm ở cách mình yêu thương chính mình trong từng ngày sống.
Nhưng không chỉ dừng lại ở đó, năm nay, mình cũng chọn sống dịu dàng với Chúa. Không còn oán trách hay hoài nghi mỗi khi gặp thử thách, không còn nặng lòng với những điều đã qua, không còn mong cầu mọi thứ phải xảy ra theo ý mình. Mình học cách đặt trọn niềm tin vào Chúa, để Ngài dẫn dắt con đường phía trước.
Sống dịu dàng với Chúa là khi mình biết chấp nhận những điều đến và đi như một phần của hành trình thiêng liêng. Là khi mình dám buông bỏ những lo lắng, những tổn thương, và cả những tham vọng quá mức, để tâm hồn nhẹ nhàng hơn. Là khi mình không còn chỉ tìm đến Chúa trong những lúc yếu lòng, mà luôn nhớ Ngài trong từng niềm vui, từng nụ cười, từng phút giây hạnh phúc.
Dịu dàng với chính mình và với Chúa, không có nghĩa là buông xuôi hay thụ động. Ngược lại, đó là một sự kiên định mạnh mẽ, một niềm tin sâu sắc rằng cuộc đời này vẫn luôn có tình yêu và hy vọng. Đó là khi mình biết dừng lại để trân quý bản thân, biết dành thời gian cầu nguyện, biết sống chậm lại để lắng nghe tiếng Chúa trong lòng mình.
Năm nay, mình không mong cuộc sống ít thử thách hơn, mà chỉ mong trái tim mình đủ bình an để đối diện với mọi điều bằng sự dịu dàng. Dịu dàng với chính mình, với Chúa, và với cả những người xung quanh. Bởi vì khi có Chúa đồng hành, mình hiểu rằng, dù cuộc đời có ra sao, thì mọi sự cũng đều có ý nghĩa.
Và thế là đủ cho một năm mới an yên.
Lm. Anmai, CSsR
BỎ CÁI TÔI ĐỂ MÀ SỐNG, BỎ CÁI TÔI ĐỂ MÀ LỚN
Sau khi nhận được bài chia sẻ, chú em thân quen nhắn : Cám ơn Cha nhắc nhở, nhiều khi ko nhắn tin hay không chúc Tết vì cái tôi của mình lớn, không muốn chúc nó trước, chờ nó chúc mình đã.
Đó cũng là một suy nghĩ, một quan điểm và suy nghĩ cũng như quan điểm rất bình thường. Thế nhưng, người lớn thì phải lớn nghĩa là phải hạ mình và có khi bỏ cái tôi để mình sống.
Có khi mình bỏ cái tôi và hạ mình xuống với người nhỏ tuổi hơn, người dưới hơn để thức tỉnh trong lòng họ sự trân trọng.
Mình vẫn thường xưng con khi thưa chuyện. Nhiều người không chịu ! Không chịu thì cũng chịu vì mình quen xưng con rồi.
Trong cuộc sống mà, nuôi cái tôi của mình lớn để làm gì ? Có những người chết vì cái tôi đó thôi. Mình luôn nhắc mình sống khiêm hạ với mọi người.
Lời chúc, tin nhắc, bài giảng, bài chia sẻ, vài lời … mình gửi cho người mình trân quý. Còn Tết hay bổn mạng thì mình cứ dò trong đầu và mình chúc chứ không phân biệt. Có những người không chúc người nhỏ hơn mình, như thế mình thể hiện cái tôi của mình lớn quá.
Lớn rồi, sống cho bé cái tôi của mình đi để thành công. Người ta chỉ sợ người kiêu ngạo và kính nể người khiêm nhường.
Sống để người ta sợ hay kính nể là lựa chọn của mình.
Tưởng nghĩ mình càng làm lớn càng khiêm nhường thì người ta càng nể.
Vậy hen ! Đầu năm vui ! Không có quạu hen !
Lm. Anmai, CSsR
ĐẦU XUÂN TẢN MẠN TÌNH NGƯỜI – TIN NHẮN – LỜI CHÚC XUÂN
Ở đời, có cái người ta hay gọi với nhau là tình người.
Tình người đẹp và thiêng liêng lắm !
Không đơn giản mà biết nhau, quen nhau và thân nhau cũng như có qua có lại với nhau.
Ngày tư ngày tết là ngày mà người ta nhớ nhau để chúc cho nhau những lời chúc tốt đẹp nhất, nhất là cầu nguyện cho nhau vì chúng ta là người Công Giáo.
Thử hỏi, nếu mình nhớ đến ai, mình trân quý ai thì chắc chắn mình sẽ gửi vài dòng chúc Tết đến người đó. Và cũng dễ hiểu nếu mình không quan tâm và người đó chẳng là gì thì mình chẳng chúc.
Tết có lẽ là dịp tiện nhất để chúc nhau. Thế nhưng có nhiều người chọn sự im lặng.
Giá như im lặng mãi cũng được. Tiếc thay là đến lúc cần nhờ là họ vui vẻ nhờ trong khi đó họ chẳng quan tâm.
Sáng nay, mình nhận tin và cú phone xem chừng ra phải xin phép dừng máy. Đơn giản là cả năm trời không quan tâm, không nhớ đến. Thậm chí về thăm quê hương cũng chẳng một lời thăm. Mình đâu đợi quà của họ. Mình đợi một lời hỏi thăm thôi.
Có lẽ ế quá hay cần nhờ gì đó nên mới gọi đến mình.
Chưa hết, là người Công Giáo nhưng mặc áo lam, đi chùa … khen vào Chùa êm ả và sẽ quy y theo Phật. Gửi cho mình hình chụp trước tượng Phật Chưa hết ! Gửi cho mình những bài kệ phật pháp.
Tương quan như thế là tương quan gì ? bạn ? bè ? Thế là mình xin chấm dứt cuộc nói chuyện.
Nhiều người hỏi trong cuộc sống sao mình thành công thế !
Xin thưa mình chẳng có làm gì to lớn để thành công. Mình cũng chẳng có chức có quyền gì, chỉ là một linh mục bình thường ở Nhà Hưu Dưỡng để nghỉ ngơi. Tiền bạc cũng chẳng có … Thế nhưng khi cần hay nhờ ai đó thì người được nhờ hết sức mau mắn và sẵn lòng.
Bí kíp để được điều đó chính là SỰ CHÂN THÀNH.
Không phải đến dịp Tết mình mới nhắn hay gọi chúc Tết nhưng những dịp như sinh nhật, bổn mạng, Giáng Sinh, Phục Sinh … mình đều gọi hay chúc Lễ những người thân quen và nhất là những người mình hay nhờ vả
Nghe mình gọi họ ngạc nhiên vì họ cứ ngỡ mình nhờ ! Không ! Mình gọi thăm thôi.
Trong năm mình vẫn thăm thường xuyên những tương quan gần để rồi khi hữu sự họ sẵn lòng ngay.
Có những người quái lạ ! Vài năm không liên lạc chả biết Cha sống chết bệnh tình ra sao nhưng gọi là nhờ như là người thân thiết. Mình vui vẻ giúp như không có chuyện gì xảy ra. Không biết là bên kia có ngượng hay không ? Thế nhưng dù sao đi chăng nữa mình vẫn giúp họ trong khả năng cho phép.
Thật sự, ai nào đó thân quen với mình mình mới gửi tin nhắn và bài giảng hàng ngày.
Có người thì báo đã nhận và có người im lặng.
NÊN NHỚ RẰNG BẤT CỨ AI NHẬN ĐƯỢC TIN NHẮN CỦA MÌNH ĐỒNG NGHĨA LÀ NGƯỜI ĐÓ CÓ HIỆN DIỆN TRONG THÁNH LỄ VÀ Ý NGUYỆN MÌNH DÂNG.
Mình không tạo nhóm, mình không gửi tin nhắn hàng loạt hay gửi sỉ. Thật sự là TRÂN QUÝ AI MÌNH MỚI GỬI CHO NGƯỜI ĐÓ. Và ai nhận được thì hiểu rằng mình QUÝ nên mình mới GỬI. Và khi mình gửi cho ai đó thì NGƯỜI ĐÓ CÓ LỜI CẦU NGUYỆN CỦA MÌNH TRONG THÁNH LỄ
Không có ngẫu nhiên mà mỗi sáng mình gửi Vài lời và bài giảng đâu. Quý lắm mới gửi
Đời mà ! Mỗi người một suy nghĩ. Có người chả bao giờ nhớ đến người khác và nhất là ngày Tết chẳng một lời chúc nhưng d9e611n khi cần là réo. Khôn như thế xóm mình có mà đầy.
Đầu năm viết vài dòng tản mạn về tình người với nhau. Nếu trân quý nhau thật thì chẳng tiếc gì 1 tin nhắn hay 1 cuộc gọi. Còn xã giao, qua đường thì đến khi cần họ mới gọi mới nhắn.
Bạn hôm nay ngồi nghĩ lại đi ! Mùng 3 Tết rồi nhưng có những người chịu ơn hay luôn nhờ bạn vẫn im như thóc ! Nhưng đến khi cần là họ réo bạn thôi
Cũng như khi bạn cho vay nợ thì vui vẻ nhưng khi bạn đòi có khi bạn phải quỳ.
Vậy nhé !
Sáng mùng 3 Tết
Thánh hóa công ăn việc làm
Lm. Anmai, CSsR
TB : Hôm nay mình xin Chúa cho mình có sức khỏe và ơn khôn ngoan để từng câu từng chữ mình gửi đi gói trọn tình Chúa tình người và loan báo Tin Mừng tình thương của Chúa.
ĐỪNG SỐNG PHÔNG BẠT KHI NHÀ CÒN DỘT NÁT
Cuộc sống hiện đại mang đến cho chúng ta nhiều cơ hội, sự phát triển và cả những thử thách, nhưng đôi khi, chúng ta lại quên đi những điều quan trọng, những giá trị cốt lõi mà mình từng trải qua. Lúc chúng ta còn khó khăn, thiếu thốn, những ngày tháng đói khát, chính là lúc ta cảm nhận rõ ràng sự quý giá của từng bữa ăn, của từng hơi thở. Nhưng rồi, khi cuộc sống khá giả hơn, khi chúng ta có thể dễ dàng đạt được những thứ mình mong muốn, đôi khi, chúng ta lại sống quá phông bạt, mải mê đuổi theo những thứ xa xỉ mà quên mất rằng “nhà còn đang dột nát”.
"Phông bạt" là việc chúng ta sống quá hào nhoáng, sống bên ngoài mà không chú trọng đến những điều thiết yếu bên trong. Đó là khi ta chạy theo những giá trị bề ngoài, chỉ chăm chăm làm đẹp cho hình thức mà bỏ quên sự chăm sóc, vun đắp cho những mối quan hệ, những mục tiêu lâu dài trong cuộc sống. Đôi khi, ta đổ hết thời gian, tiền bạc vào việc thể hiện sự thành công, nhưng lại lơ là những điều đơn giản nhưng quý giá, như tình yêu gia đình, sức khỏe, hay sự bình an nội tâm.
Chúng ta cần nhớ rằng, trước khi chạy theo những thứ hào nhoáng, chúng ta cần chăm sóc "ngôi nhà" của chính mình. Ngôi nhà này không chỉ là nơi ở mà còn là những giá trị sống, những mối quan hệ trong gia đình, những mục tiêu trong cuộc đời. Khi nhà còn dột nát, tức là khi cuộc sống của chúng ta vẫn còn những vấn đề chưa được giải quyết, những thiếu thốn về tình cảm, về sự an yên, thì việc mải mê xây dựng vẻ ngoài sẽ không giúp ích gì lâu dài. Nếu chúng ta không chú ý đến những giá trị căn bản của cuộc sống, những thứ thiết yếu, thì có thể một ngày nào đó, chúng ta sẽ nhận ra rằng mình đã xây dựng một cuộc sống không vững chãi, dễ dàng sụp đổ khi gặp thử thách.
Khi chúng ta còn nghèo khó, còn gặp khó khăn, mỗi ngày qua đi đều là một bài học lớn. Chúng ta học được cách trân trọng những điều nhỏ nhặt, như một bữa cơm, một phút giây bên gia đình. Những ngày tháng đói khát không chỉ là thử thách về vật chất mà còn là cơ hội để ta nhận ra giá trị của sự giản dị, của những điều mà trước đây ta có thể đã xem nhẹ.
Nếu chỉ mong no bụng trong những ngày tháng ấy, thì khi cuộc sống trở nên dễ dàng hơn, chúng ta sẽ cảm thấy đủ đầy và hạnh phúc. Tuy nhiên, khi ta có nhiều hơn, chúng ta cần phải cẩn thận, không để mình rơi vào tình trạng tham lam, mà hãy giữ lại lòng biết ơn và sự khiêm nhường, để không bao giờ quên được những ngày tháng ấy.
Điều quan trọng là, dù có đi qua những ngày khó khăn hay thịnh vượng, chúng ta đừng bao giờ quên những bài học mà cuộc sống đã dạy. Đừng sống phông bạt, đừng quên chăm sóc những giá trị nội tâm, đừng để những khát khao bên ngoài làm ta quên đi tình yêu thương, gia đình, và những mối quan hệ thật sự quan trọng. Chúng ta phải biết trân trọng từng khoảnh khắc, từng bước đi và đừng bao giờ quên rằng hạnh phúc thật sự không phải ở những điều xa hoa mà là trong những giá trị giản dị, gần gũi.
Cuối cùng, chúng ta phải luôn nhớ rằng, dù có đạt được bao nhiêu thành công, đạt được bao nhiêu mục tiêu, thì việc giữ gìn và vun đắp “ngôi nhà” bên trong mình, từ những mối quan hệ đến những giá trị sống, vẫn luôn là điều quan trọng nhất. Hãy sống khiêm nhường và luôn trân trọng những điều đã giúp ta vững vàng vượt qua những gian khó, vì chính những trải nghiệm ấy sẽ là nền tảng cho một cuộc sống bền vững và đầy ý nghĩa.
Lm. Anmai, CSsR
THÌ THẦM VỚI CHÚA
Chúa ơi,
Giữa không khí thiêng liêng của những ngày Tết cổ truyền, khi mọi thứ xung quanh con đang khoe sắc xuân, tâm hồn con cũng dâng trào những cảm xúc bồi hồi. Giống như những cánh hoa đào khoe sắc dưới nắng xuân, con quỳ gối trước Chúa, lòng con tràn ngập niềm cảm tạ và ngưỡng mộ. Con cảm nhận sự hiện diện của Ngài, trong những khoảnh khắc bình yên và cả trong những thử thách của cuộc đời. Con tạ ơn Chúa vì Ngài luôn hiện diện và đồng hành với con qua từng bước đi, dù là lúc con hạnh phúc hay khi con đối mặt với gian nan.
Chúa ơi,
Nhìn lại năm qua, con không thể không cảm nhận tình yêu và sự bảo vệ vô điều kiện của Chúa. Có những lúc con cảm thấy mệt mỏi với những lo toan của cuộc sống, những khó khăn trong công việc, những giây phút cô đơn trong các mối quan hệ. Những lúc ấy, con tưởng chừng như không thể bước tiếp. Nhưng mỗi khi con quay lại nhìn, con nhận ra rằng, chính Chúa là người đã đồng hành cùng con, nâng đỡ con bằng tình yêu thương vô biên. Dấu chân của Chúa luôn hiện diện bên cạnh những bước đi của con, cho dù trong gian khó hay trong những lúc con cảm thấy bế tắc nhất.
Chúa ơi,
Trong năm mới này, con dâng lên Chúa những lo âu và nỗi lo thầm kín mà con mang trong lòng. Lo về sức khỏe của Mẹ, người mà con yêu quý nhưng đang dần yếu đi theo thời gian. Lo về công việc, với những dự định còn dang dở, với những thử thách chưa biết bao giờ mới vượt qua. Lo về những mối quan hệ cần được hàn gắn, những sự hiểu lầm cần được tháo gỡ. Nhưng con biết rằng, đối với Chúa, không có gì là không thể. Chúa luôn biết những điều thầm kín trong trái tim con, và con tin rằng Ngài sẽ ban cho con sự khôn ngoan, bình an và sức mạnh để đối diện với mọi thử thách.
Xin Chúa dẫn dắt con trong năm mới này. Như ánh nắng xuân nhẹ nhàng sưởi ấm vạn vật, xin Người soi sáng và dìu dắt con trên con đường phía trước. Con nguyện sẽ sống một năm mới tràn đầy yêu thương và biết ơn, để có thể là một ánh sáng nhỏ bé của Chúa trong cuộc đời này, để chia sẻ tình yêu và sự bình an mà Chúa đã dành cho con. Xin Chúa giúp con biết sống khiêm nhường, nhận thức được ơn lành Ngài ban và luôn sẵn lòng phục vụ anh em trong tình yêu.
Lạy Chúa, con biết rằng không có gì là chắc chắn trong cuộc sống này, nhưng chỉ có một điều con luôn tin tưởng – đó là sự hiện diện của Chúa bên cạnh con, trong mọi hoàn cảnh. Xin Chúa đồng hành với con, giúp con vượt qua mọi gian khó, và mở rộng trái tim con để con luôn biết đón nhận và sẻ chia tình yêu của Ngài.
Lạy Chúa, con dâng lên Ngài những tâm tư, ước nguyện của con trong năm mới này. Xin Ngài luôn bên con, ban cho con sức mạnh và sự bình an để con có thể bước đi vững vàng trên con đường mà Chúa đã vạch sẵn. Con xin trao cho Ngài những lo âu và khắc khoải trong lòng con, và xin Chúa thay đổi chúng thành niềm hy vọng, tình yêu và sự thánh thiện.
Con xin cảm tạ Chúa vì tất cả những phúc lành mà Ngài đã ban cho con. Xin Chúa tiếp tục đổ đầy ân sủng trên con và gia đình con trong năm mới này. Con tin tưởng vào sự dẫn dắt của Chúa, và nguyện sẽ luôn sống theo thánh ý của Ngài.
Xin đồng hành cùng con, Chúa ơi. Amen.
Lm. Anmai, CSsR
SAU LY HÔN: HÀNH TRÌNH TÌM HIỂU VÀ TRÂN QUÝ
Có những điều trong cuộc sống chỉ khi chúng ta mất đi mới cảm nhận được giá trị thật sự của nó. Câu chuyện về một người bạn, về cuộc hôn nhân đã đổ vỡ, là một minh chứng cho việc ta đôi khi chỉ nhận ra giá trị của những thứ đã mất khi không còn chúng bên cạnh.
Trong cuộc trò chuyện với anh bạn đã ly hôn, tôi đã nghe câu chuyện về một cuộc hôn nhân tưởng chừng như đầy đủ, nhưng lại thiếu đi những yếu tố thiết yếu mà chỉ người trong cuộc mới có thể hiểu thấu. Anh bạn tôi không thể hiểu được những hy sinh thầm lặng mà người vợ đã bỏ ra trong suốt cuộc hôn nhân. Những đứa con lớn lên không chỉ nhờ vào đồng tiền anh kiếm được, mà còn là nhờ sự chăm sóc, lo lắng từng ngày của người vợ. Cô ấy không chỉ là một người vợ, mà còn là người mẹ, là người quản lý gia đình, là người luôn hy sinh thời gian cho con cái, cho gia đình mà không nhận được sự quan tâm xứng đáng từ chồng.
Khi anh bạn tôi uống rượu và kể lại những câu chuyện đã qua, tôi nhận ra rằng rất nhiều người đàn ông, giống như anh ấy, không hiểu được công sức và tình yêu mà người phụ nữ dành cho họ. Chỉ khi mọi thứ đã rạn nứt, khi người phụ nữ đã quyết định rời xa, họ mới nhận ra những thiếu sót, những thiếu thốn mà họ không nhìn thấy trong suốt thời gian qua.
Câu chuyện của anh bạn tôi là một bài học lớn về sự thiếu thấu hiểu, sự thiếu quan tâm đến người bạn đời và những giá trị vô hình trong một cuộc hôn nhân.
Có một số người đàn ông chỉ nhìn thấy giá trị của người phụ nữ khi họ mất đi, khi không còn ai để chăm sóc, để quan tâm, và để giúp đỡ họ trong cuộc sống hàng ngày. Sau khi ly hôn, anh bạn tôi muốn tìm một người phụ nữ khác để thay thế vị trí của mẹ con anh, nhưng các con của anh lại không muốn. Từ đó, anh nhận ra rằng những đứa trẻ không lớn lên chỉ nhờ vào tiền bạc, mà còn nhờ vào tình yêu, sự chăm sóc và sự hiện diện của người mẹ.
Những người đàn ông như anh bạn tôi cần phải học cách yêu thương, trân trọng và hiểu rõ giá trị của người phụ nữ. Họ không nên chỉ nhìn nhận người phụ nữ như một bảo mẫu, một người giúp việc hay đơn giản chỉ là mẹ của con cái. Một cuộc hôn nhân không thể bền vững nếu chỉ có những kỳ vọng một chiều. Phải có sự chia sẻ, sự quan tâm và tôn trọng lẫn nhau, để cả hai có thể đồng hành và xây dựng cuộc sống hạnh phúc.
Có một số người đàn ông chỉ biết tiếc nuối khi đã mất đi những thứ quý giá mà họ không bao giờ trân trọng. Họ không hiểu rằng tình yêu và hôn nhân cần có sự chăm sóc liên tục, cần sự nỗ lực từ cả hai phía. Không phải chỉ có tiền bạc mới nuôi dưỡng gia đình, mà còn có tình yêu thương, sự thấu hiểu và sẻ chia trong từng hành động, từng lời nói.
Hãy trân quý những gì mình đang có, đặc biệt là những người thân yêu. Hãy yêu thương họ không chỉ qua lời nói, mà còn bằng hành động cụ thể, bằng sự quan tâm, chia sẻ và trân trọng trong từng khoảnh khắc. Khi chúng ta nhận ra giá trị của những người bên cạnh mình, có thể đã quá muộn để thay đổi mọi thứ. Vì vậy, hãy yêu thương và trân trọng từ hôm nay, đừng đợi đến khi mất đi mới hối tiếc.
Hãy biết trân quý những người mình yêu thương, bởi vì họ chính là những người sẽ cùng bạn trải qua mọi thử thách và thăng trầm trong cuộc sống. Họ là những người khiến cuộc sống của bạn trở nên ý nghĩa hơn, và chỉ khi họ rời đi, bạn mới nhận ra rằng bạn không thể sống thiếu họ.
Lm. Anmai, CSsR
THẬT THÀ THƯỜNG THUA THIỆT, NHƯNG ĐỪNG VÌ ĐỜI GIẢ DỐI MÀ MẤT ĐI CỐT CÁCH"
Cuộc sống đầy rẫy những cám dỗ và thử thách, đôi khi khiến chúng ta phải băn khoăn về cách sống sao cho đúng. Có những lúc, vì quá thật thà, quá chân thành, chúng ta bị lợi dụng, bị tổn thương, bị người khác coi thường. Điều đó khiến không ít người nản lòng và dần mất đi sự chân thật, trở nên hoài nghi về giá trị của lòng trung thực.
Tuy nhiên, chân thành là một phẩm chất quý giá, dù cho trong mắt người khác có thể là sự yếu đuối, ngây thơ hay khờ dại. Sự chân thành không có nghĩa là thiếu suy nghĩ hay dễ bị lợi dụng, mà là sống với trái tim rộng mở, vô tư, không vụ lợi. Người chân thành không mong cầu gì ngoài sự bình yên trong tâm hồn. Chân thành là sự đối xử từ tâm, với mỗi người xung quanh, không phân biệt lợi ích, không tính toán thiệt hơn.
Trong cuộc sống, sự chân thành không phải lúc nào cũng được đền đáp ngay lập tức. Đôi khi, sự thật thà của ta lại bị lợi dụng, và những người giả dối dường như có thể đạt được nhiều hơn. Nhưng điều quan trọng là chúng ta không để những thói giả dối làm nhòa đi cốt cách và phẩm giá của mình. Không phải ai cũng xứng đáng với sự thật thà của ta, nhưng ta vẫn có quyền sống đúng với chính mình, không vì hoàn cảnh mà đánh mất bản sắc.
Chúng ta có thể nhìn vào cuộc đời của Chúa Giêsu, Người sống luôn chân thật và đầy tình yêu thương. Ngài không mưu cầu quyền lực hay danh lợi, mà chỉ sống vì lợi ích của người khác, vì sự cứu rỗi của nhân loại. Chúa đã dạy chúng ta rằng, dù cuộc sống có bao nhiêu khó khăn và gian nan, chúng ta vẫn phải giữ vững cốt cách và sống đúng với giá trị bản thân.
Vậy nên, dù thế gian có thay đổi, dù người đời có thay lòng đổi dạ, chúng ta vẫn cần phải sống thật, sống chân thành, và đừng vì sự giả dối của đời mà đánh mất đi cốt cách của mình. Hãy nhớ rằng, sự chân thành không phải là yếu đuối mà là một loại trí tuệ sống, một sự mạnh mẽ để đứng vững trong những giông bão của cuộc đời. Và cuối cùng, chỉ có sống thật như Chúa dạy mới là con đường dẫn đến bình an và hạnh phúc thật sự.
Lm. Anmai, CSsR
HÃY BIẾT ƠN VÌ ĐIỀU ĐÓ
Một năm trôi qua thật nhanh, như một cái chớp mắt. Cuộc sống có những biến động không thể tránh khỏi – có thể bạn đã kiếm được rất nhiều tiền, nhưng cũng có thể bạn đã mất đi không ít. Có thể bạn đã gặp được những người tốt, nhưng cũng không thiếu những lần phải chia tay những người đã từng quan trọng trong cuộc đời bạn. Những điều đó làm cho cuộc sống của chúng ta thêm phần đa dạng và phong phú, đôi khi là thử thách, đôi khi là may mắn, nhưng tất cả đều dạy cho chúng ta những bài học quý giá.
Thế nhưng, điều quan trọng nhất mà ta không bao giờ được quên, chính là trân trọng hiện tại. Vì đôi khi, chúng ta mải mê với những gì đã qua hoặc những gì sắp tới mà quên mất rằng, ngay bây giờ, chính là món quà quý giá nhất. Nếu bạn vẫn có thể hít thở, nếu bạn vẫn cảm nhận được nhịp đập của trái tim mình, thì đó là một năm đầy may mắn.
Những điều đơn giản như thế, chúng ta thường bỏ qua và không nhận ra giá trị của chúng. Nhưng hãy thử nghĩ, khi không còn sức khỏe, không còn niềm tin, không còn những khoảnh khắc bình yên như thế này, liệu chúng ta còn có thể tìm lại được? Sự sống và sức khỏe là điều vô giá, và chúng ta có thể không nhận ra cho đến khi mất đi.
Hãy biết ơn vì những điều nhỏ bé mà cuộc sống đã ban tặng. Hãy biết ơn vì những ngày bình yên, vì tình yêu thương của gia đình và bạn bè, vì sức khỏe để ta có thể tiếp tục sống, yêu thương và cống hiến. Một năm qua đi, không quan trọng bạn có kiếm được bao nhiêu tiền hay bạn gặp phải bao nhiêu khó khăn. Điều quan trọng nhất là bạn đã sống, bạn đã cảm nhận được sự sống, và bạn vẫn đang tiếp tục bước đi trên con đường của mình.
Cuộc sống không phải lúc nào cũng dễ dàng, nhưng mỗi ngày trôi qua đều là một cơ hội mới để ta sống trọn vẹn và biết ơn những gì mình đang có. Vì thế, đừng bao giờ quên trân trọng từng khoảnh khắc của hiện tại, và luôn nhớ rằng, dù thế nào đi nữa, chỉ cần bạn còn sống, đó đã là một món quà tuyệt vời.
Hãy biết ơn vì điều đó.
Lm. Anmai, CSsR
SỨC MẠNH CỦA LỜI NÓI
Lời nói, dường như là thứ vô hình nhưng lại có sức mạnh vô cùng lớn lao. Một câu nói nhẹ nhàng có thể là liều thuốc xoa dịu nỗi đau trong lòng ai đó, nhưng cùng một lời nói ấy, nếu không cẩn thận, có thể khiến người khác đau đớn, tổn thương sâu sắc mà chẳng thể chữa lành.
Đôi khi, chúng ta không nhận ra rằng lời nói là một món quà vô giá mà mỗi chúng ta có thể trao đi. Thế nhưng, không phải lúc nào món quà này cũng được trao với sự trân trọng. Chúng ta thường dùng lời nói để đáp trả những cảm xúc nhất thời, để thể hiện sự bất mãn hoặc bực tức mà không nghĩ đến hậu quả của nó. Một câu nói thô lỗ có thể làm tổn thương mối quan hệ, khiến trái tim người khác phải chịu đựng những vết thương không thể xóa mờ.
"Người khôn ngoan không phải là người nói nhiều, mà là người biết nói đúng."
Lời nói có thể xây dựng, nhưng cũng có thể hủy hoại. Một lời nói đúng lúc có thể cứu vãn cả một mối quan hệ, làm lành vết thương, trong khi một câu nói vô tình lại có thể làm rạn nứt mọi thứ. Chúng ta cần hiểu rằng, mỗi lời nói đều mang một trọng lượng, dù vô tình hay hữu ý. Mỗi lời nói đều là một hành động thể hiện con người bạn, tâm hồn bạn, và niềm tin của bạn vào đối phương.
Có những lúc, im lặng lại chính là sự lựa chọn đúng đắn nhất. Im lặng không phải là sự yếu đuối hay bỏ cuộc, mà là dấu hiệu của sự trưởng thành và thấu hiểu. Im lặng để cho mình một chút thời gian suy nghĩ, để hiểu rõ bản thân và cảm nhận trái tim của người khác. Không phải lúc nào cũng cần nói, và đôi khi, sự im lặng lại có thể nói lên nhiều điều hơn cả lời nói.
"Im lặng để lắng nghe, để suy ngẫm, để cảm nhận lòng người."
Khi đã nói, hãy nói bằng cả trái tim, để lời nói không chỉ là âm thanh đơn thuần, mà là sự chia sẻ từ tâm hồn đến tâm hồn. Đừng để lời nói chỉ chạm vào tai, mà phải chạm đến trái tim người nghe, để họ cảm nhận được sự chân thành trong từng câu từ.
Cuộc sống này sẽ trở nên nhẹ nhàng hơn rất nhiều nếu mỗi người đều ý thức rằng lời nói là một món quà, và phải trao đi với sự trân trọng. Hãy suy nghĩ thật kỹ trước khi mở miệng, vì một lời nói đi không bao giờ quay lại được. Đừng để những lời nói vội vàng của mình làm tổn thương những điều đáng quý trong cuộc sống.
Và nếu mỗi lời nói đều được trao đi trong Chúa và với Chúa, khi đó, lời nói không chỉ mang lại sự an ủi, niềm vui mà còn có sức mạnh chữa lành, kết nối và xây dựng tình yêu thương. Chúa dạy chúng ta: "Hãy yêu thương nhau như Ta đã yêu thương các ngươi." Chính vì vậy, mỗi lời nói chúng ta thốt ra đều cần mang trong mình tình yêu thương, sự thấu hiểu và sự bình an từ trong trái tim.
Chúa là nguồn gốc của mọi lời nói chân thật và yêu thương. Hãy để lời nói của bạn trở thành những nhịp đập của trái tim yêu thương, là công cụ để chữa lành và xây dựng, chứ không phải để làm tổn thương. Sức mạnh của lời nói chỉ thực sự tỏa sáng khi được nói ra từ một trái tim biết yêu thương, kính trọng và thấu hiểu.
Hãy dùng lời nói của mình để truyền tải sự an ủi, niềm vui và tình yêu thương – những món quà quý giá mà chỉ có trong Chúa.
Lm. Anmai, CSsR
SỐNG CHÂN THÀNH NHƯ CHÚA DẠY
Người ta thường nói: “Muốn biết rõ bản chất của một con người, chỉ có những người tiếp xúc gần gũi mới hiểu rõ nhất.” Nhưng đáng buồn thay, cuộc sống lại đầy rẫy những ánh nhìn vội vàng, những lời đánh giá hời hợt, và những phán xét chỉ dựa trên vẻ bề ngoài.
Có những người luôn tỏ ra hào nhoáng, nói những lời hoa mỹ, nhưng khi ở gần mới thấy lòng họ lạnh lẽo, toan tính. Cũng có những người đơn sơ, chẳng biết khoe khoang, sống chân thành mà chẳng mấy ai trân trọng. Đời là vậy, người chân thành thường là người thiệt thòi.
💔 Ai thật thà, ai chân thành thì người đó sẽ chịu thiệt.
💔 Ai sống ngay thẳng thì dễ bị hiểu lầm.
💔 Ai sống biết nghĩ cho người khác thì thường bị lợi dụng.
Thế nhưng, nếu sống chân thành là thiệt thòi, vậy có đáng để tiếp tục không?
Người ta có thể giả vờ tốt đẹp trong một thời gian ngắn, nhưng bản chất thật sự sẽ bộc lộ qua năm tháng. Một người có thể dùng lời nói để che giấu lòng dạ mình, nhưng cách họ đối xử với những người xung quanh sẽ nói lên tất cả.
Sống chân thành không phải để được lợi, mà vì đó là điều đúng đắn.
Sống lương thiện không phải để được công nhận, mà vì đó là giá trị làm người.
Vậy nên, đừng buồn khi ai đó không nhận ra sự chân thành của bạn. Đừng tiếc nuối khi lòng tốt của bạn không được đáp lại. Vì khi bạn sống tốt, bạn không cần ai thừa nhận – Chúa đã thấy tất cả.
Khi nhìn vào cuộc đời Chúa Giêsu, chúng ta thấy một tấm gương của lòng chân thành và yêu thương. Người không bao giờ dùng lời hoa mỹ để che giấu sự thật, không bao giờ thỏa hiệp với giả dối. Nhưng điều Người nhận lại là gì? Phản bội, ruồng bỏ, hiểu lầm, thậm chí là cái chết trên thập giá.
Nhưng dù vậy, Ngài chưa bao giờ ngừng yêu thương.
Sống thật thà, chân thành, có thể khiến bạn thiệt thòi trước mắt, nhưng Chúa không bao giờ bỏ rơi người sống ngay thẳng. Thế gian có thể hiểu lầm bạn, nhưng Chúa biết rõ lòng bạn. Con người có thể quên đi những điều bạn làm, nhưng Chúa không bao giờ quên.
🌿 Dù bị hiểu lầm, hãy cứ thật thà.
🌿 Dù bị tổn thương, hãy cứ yêu thương.
🌿 Dù bị lợi dụng, hãy cứ sống tử tế.
Bởi vì, một tấm lòng chân thành luôn có giá trị trước mặt Chúa.
Cuộc đời này, có thể không phải ai cũng trân trọng bạn, nhưng Chúa nhìn thấy tất cả những gì bạn đã làm, những yêu thương bạn đã trao, những thiệt thòi bạn đã chịu.
Và đến một ngày, khi tất cả những giả dối phai nhòa, chỉ còn lại sự thật và lòng người, bạn sẽ thấy rằng: mình đã không hề chọn sai.
🌻 Hãy cứ sống chân thành như Chúa dạy, vì đó là điều đẹp lòng Người nhất. 🙏✨
Lm. Anmai, CSsR
BÌNH YÊN VÌ CÓ CHÚA Ở CÙNG
Trong cuộc sống, không ít lần chúng ta bị tổn thương bởi những người xung quanh. Có những lời nói vô tình hay cố ý cứa sâu vào trái tim ta. Có những hành động thiếu tôn trọng khiến ta cảm thấy nhỏ bé, vô giá trị. Nhưng điều khiến ta đau lòng nhất không phải là vết thương ban đầu, mà là khi chính cảm xúc của mình bị phủ nhận.
“Sao lại nhạy cảm thế?”
“Chuyện có gì đâu mà phải làm quá lên?”
“Tại sao không bỏ qua cho nhẹ lòng?”
Khi ai đó làm tổn thương bạn, họ hiếm khi nhận lỗi. Thay vào đó, họ quay sang chỉ trích phản ứng của bạn, khiến bạn bắt đầu nghi ngờ chính mình. Có phải mình đã phản ứng thái quá không? Có phải mình quá yếu đuối không? Dần dần, bạn chấp nhận câu chuyện họ dựng lên, cho rằng mình sai, rằng nếu mình biết chịu đựng hơn, biết nhẫn nhịn hơn, mọi chuyện đã không xảy ra.
Nhưng sự thật không phải như thế.
Giống như khi chạm vào lửa, bạn giật tay lại vì đau – đó là bản năng. Khi ai đó làm bạn tổn thương, bạn đau lòng, bạn phản ứng – đó là điều tự nhiên. Sai không nằm ở cảm xúc của bạn, mà ở hành động của họ.
Nhưng điều đáng buồn là khi bạn càng yêu thương ai đó, bạn càng có xu hướng tìm lý do để bào chữa cho họ.
💔 “Có lẽ họ không cố ý.”
💔 “Chắc mình đã làm gì sai khiến họ nổi giận.”
💔 “Thôi bỏ qua đi, mình nhạy cảm quá rồi.”
Và cứ thế, bạn dần quên mất rằng bạn có quyền được tôn trọng, có quyền bảo vệ cảm xúc của chính mình.
Có những người không muốn lắng nghe bạn, chỉ muốn khiến bạn cảm thấy mình sai. Có những mối quan hệ khiến bạn phải gồng mình chịu đựng, cố gắng hết sức mà vẫn chẳng bao giờ được trân trọng. Nhưng hãy nhớ rằng:
✨ Mạnh mẽ không có nghĩa là im lặng chịu đựng.
✨ Mạnh mẽ không có nghĩa là bào chữa cho hành vi của người khác.
✨ Mạnh mẽ đôi khi là biết dừng lại, biết nói “đủ rồi”, và chọn rời đi.
Chúa không bao giờ muốn bạn sống trong tổn thương. Người dạy ta về yêu thương, nhưng cũng dạy ta biết gìn giữ chính mình.
Khi lòng bạn chông chênh, khi bạn nghi ngờ giá trị của chính mình, hãy quay về với Chúa. Ngài không bao giờ trách cứ bạn vì đã tổn thương. Ngài không bao giờ bảo bạn phải chịu đựng những điều không xứng đáng.
🕊️ Hãy học cách buông bỏ những điều làm bạn đau lòng.
🕊️ Hãy tìm về sự bình an nơi Chúa.
🕊️ Hãy tin rằng bạn xứng đáng được yêu thương theo cách Chúa yêu thương bạn.
💛 Vì bình yên thật sự không đến từ việc cố gắng làm vừa lòng người khác, mà đến từ việc biết rằng mình được Chúa yêu thương, được Chúa gìn giữ, và không bao giờ phải nghi ngờ giá trị của chính mình. 💛
🙏 Bình yên nhé, vì Chúa luôn ở cùng! 🙏
Lm. Anmai, CSsR
NĂM MỚI CÓ CHÚA – BÌNH AN TRỌN VẸN
Xuân về, người người chúc nhau những lời tốt đẹp nhất: bình an, tài lộc, sức khỏe dồi dào, gia đình đoàn viên. Những lời chúc ấy không chỉ là mong ước, mà còn là niềm hy vọng cho một năm mới đủ đầy, hạnh phúc. Nhưng giữa muôn ngàn điều chúc lành, có một điều quý giá hơn cả – đón năm mới với Chúa trong lòng.
Ai cũng mong một năm mới sung túc, công danh thuận lợi, tiền bạc rủng rỉnh. Nhưng nếu tâm chưa an, lòng chưa tịnh, thì dù có cả bạc vàng, vẫn chẳng thể thấy đủ. Đời người lắm khi lao đao vì những thứ phù du, để rồi quên mất điều quan trọng nhất: sự bình an trong tâm hồn, sự đủ đầy trong ân sủng Chúa.
Chúa dạy ta rằng:
💛 “Người ta sống không chỉ nhờ cơm bánh, mà còn nhờ Lời Chúa.” (Mt 4,4)
Vậy nên, năm mới không chỉ chúc nhau tiền tài, mà còn chúc nhau niềm tin, lòng yêu thương, và một tâm hồn luôn an vui trong Chúa.
Năm cũ qua đi với bao bộn bề, lo toan. Nhưng năm mới là cơ hội để mỗi người sống chậm lại, thương yêu nhiều hơn, tha thứ nhiều hơn.
Nếu từng giận hờn, hãy bỏ qua.
Nếu từng ganh ghét, hãy hóa giải.
Nếu từng mệt mỏi, hãy để Chúa nâng đỡ.
Chẳng có tài sản nào quý giá hơn một trái tim rộng mở, một gia đình sum vầy, một tấm lòng biết yêu thương.
Năm mới có Chúa, lòng người sẽ vững vàng hơn trước mọi sóng gió. Vì có Chúa, ta không còn sợ thiếu thốn, không còn lo lắng tương lai, không còn trống rỗng trong tâm hồn.
🌿 Năm mới, hãy mời Chúa vào nhà.
🌿 Hãy để Chúa đồng hành trên mọi chặng đường.
🌿 Hãy sống trọn vẹn trong tình yêu Chúa, để mỗi ngày đều là một ngày an vui.
💛 Chúc một năm mới không chỉ đầy lộc xuân, mà còn tràn ân sủng. Không chỉ giàu của cải, mà còn giàu tình yêu thương. Không chỉ đong đầy niềm vui, mà còn vững vàng trong Chúa. 💛
🙏 Xuân này có Chúa, năm mới bình an! 🙏
Lm. Anmai, CSsR
SỐNG ĐẸP – GIEO YÊU THƯƠNG, GẶT BÌNH AN
Cuộc đời là một hành trình dài, nơi mỗi người đều để lại dấu ấn bằng những điều mình làm, những yêu thương mình trao đi. Sống đẹp không phải để được trả ơn, không phải để tìm kiếm sự công nhận, mà là để khi ngoảnh lại, ta có thể mỉm cười với chính mình, vì đã sống đúng với trái tim, đúng với giá trị làm người.
Trong cuộc sống, đôi khi ta giúp ai đó hết lòng nhưng chỉ nhận lại sự hờ hững. Đôi khi ta đối xử chân thành nhưng lại bị hiểu lầm. Có những hạt giống của yêu thương ta gieo xuống, nhưng mãi chẳng thấy nảy mầm. Nhưng đừng vì thế mà ngừng gieo điều tốt đẹp.
Bởi mỗi điều thiện ta làm, dù nhỏ bé hay lặng thầm, đều là những hạt giống của ánh sáng. Có thể hôm nay chưa nở hoa, có thể không nở ở nơi ta mong đợi, nhưng một ngày nào đó, ở một nơi nào đó, nó sẽ đơm bông kết trái theo cách tuyệt vời nhất.
Nhiều khi, điều làm ta đau không phải là những gì đã cho đi, mà là kỳ vọng vào sự đáp lại. Ta mong chờ một lời cảm ơn, một sự hồi đáp, nhưng đôi khi, đời chỉ cho ta sự im lặng.
Nhưng nếu ta học cách cho đi mà không mong nhận lại, sống mà không để lòng bận tâm về được – mất, thì tâm hồn sẽ nhẹ nhõm hơn. Niềm vui lớn nhất không phải là nhận được sự báo đáp, mà là biết mình đã sống đúng với lương tâm, với trái tim chân thành.
Chúa Giê-su đã yêu thương mà không đòi hỏi. Ngài tha thứ dù bị tổn thương, hy sinh dù không ai hiểu thấu. Ngài dạy ta rằng, tình yêu đích thực là yêu thương vô điều kiện, là làm điều tốt không vì danh lợi, mà vì đó là điều đúng đắn.
Sống như Chúa dạy, ta học cách:
Yêu thương không cần lý do.
Giúp đỡ không cần đáp trả.
Tha thứ không cần điều kiện.
Sống tốt dù đời có đối xử ra sao.
Sống đẹp không phải để ai đó nhớ ơn, mà là để chính mình không hối tiếc khi nhìn lại. Ta không thể kiểm soát cách người khác đối xử với mình, nhưng ta có thể chọn cách mình đối xử với đời.
💛 Hãy cứ sống thật đẹp, cứ gieo điều thiện, cứ yêu thương, vì ánh sáng từ tâm hồn ta tỏa ra sẽ luôn tìm được con đường để soi rọi, dù ta có nhìn thấy hay không. 💛
Lm. Anmai, CSsR
SỐNG ĐẸP – ĐỂ LÒNG MÌNH BÌNH AN
Cuộc đời là một hành trình dài, và mỗi người chúng ta đều để lại dấu chân riêng trên con đường ấy. Có những bước chân nhẹ nhàng, thanh thản; nhưng cũng có những bước chân nặng trĩu vì muộn phiền, hối tiếc. Vậy nên, hãy sống đẹp, không phải để được đền đáp, không phải để trả ơn, mà để khi nhìn lại, lòng mình được an nhiên.
Nhiều người cho rằng, nếu ta sống tốt với ai đó, ta xứng đáng được họ đối xử tốt lại. Nhưng sự thật là, cuộc đời không phải lúc nào cũng công bằng. Ta có thể yêu thương ai đó thật nhiều, nhưng chưa chắc họ cũng yêu thương ta như vậy. Ta có thể giúp đỡ hết lòng, nhưng đôi khi chỉ nhận lại sự vô tâm, thậm chí là phản bội.
Nhưng hãy cứ sống đẹp, không phải vì ai khác, mà là vì chính ta. Để khi thời gian trôi qua, khi nhìn lại, ta không phải dằn vặt vì những điều chưa làm, những yêu thương chưa trao, hay những cơ hội giúp đỡ đã bỏ lỡ.
Cuộc đời này, có những ân nghĩa không thể trả hết, có những hy sinh không thể đong đếm. Chúng ta không thể sống chỉ để trả ơn từng người, nhưng có thể sống một cuộc đời xứng đáng với những điều tốt đẹp mình đã nhận.
Chúa Giê-su đã dạy ta sống yêu thương vô điều kiện, không phải để đổi lấy sự biết ơn, mà để chính tâm hồn ta không vướng bận bởi thù hận, oán trách. Ngài yêu thương ngay cả những kẻ làm hại mình, tha thứ ngay cả khi bị chối bỏ, vì Ngài chọn sống đẹp theo ý Chúa Cha.
Yêu thương mà không mong đáp trả.
Giúp đỡ mà không chờ báo đáp.
Tha thứ mà không cần lời xin lỗi.
Chân thành dù thế gian đầy toan tính.
Sống đẹp không phải là làm điều to lớn, mà là biết trao đi những điều nhỏ bé với tấm lòng chân thật. Đôi khi, chỉ cần một nụ cười, một lời động viên, một hành động nhân hậu, cũng có thể làm ấm áp trái tim người khác, và chính ta cũng thấy bình yên trong tâm hồn.
Cuộc sống không cần hoàn hảo, chỉ cần ta sống đẹp theo cách của mình. Đừng sống để làm hài lòng người khác, cũng đừng để những điều tiêu cực làm chai sạn trái tim. Hãy cứ sống thật đẹp, không phải để được khen ngợi hay ghi nhận, mà để mỗi khi ngoảnh lại, ta có thể mỉm cười vì đã sống trọn vẹn, sống như Chúa đã dạy.
💛 Vì cuối cùng, điều quý giá nhất không phải là những gì ta nhận được, mà là những gì ta đã cho đi bằng cả tấm lòng. 💛
Lm. Anmai, CSsR
TẾT – CHUYỆN LÒNG NGƯỜI & CHUYỆN LÒNG CHÚA
Tết về, người ta thường nghĩ đến niềm vui đoàn viên, sự ấm áp sum vầy. Nhưng cũng chính Tết là lúc lòng người trĩu nặng với bao tâm tư, với những mất mát, đổi thay và cả những nỗi niềm khó nói.
Giữa vòng xoay của cuộc đời, có những lúc ta cố gắng hết mình, yêu thương hết lòng, nhưng lại chẳng được hồi đáp như mong đợi. Có những người ta hết lòng chăm sóc, quan tâm, nhưng lại nhận lại sự thờ ơ, lạnh nhạt, thậm chí là phản bội và thất vọng. Câu nói "Đời bạc, người cũng bạc" như một lời nhắc nhở rằng chẳng có gì là vĩnh viễn, ngay cả lòng người cũng có thể thay đổi theo thời gian.
Như chanh vốn chua, tắc cũng chua, có những điều ta không thể thay đổi, dù ta có cố gắng ngọt ngào đến mấy. Cuộc sống vốn dĩ không phải lúc nào cũng êm đềm, và đôi khi, thử thách cứ ập đến như những vị chua chát để ta học cách nhẫn nhịn, trưởng thành và mạnh mẽ hơn.
Nhưng cái đau đớn nhất không phải là những khó khăn ta gặp phải, mà là sự đổi thay của lòng người. Khi ta đã vượt qua biết bao gian khó, đã nỗ lực giữ gìn mọi thứ, nhưng cuối cùng vẫn thua cuộc chỉ vì niềm tin bị đánh mất, tình cảm bị phai nhạt. Không có gì làm tổn thương sâu sắc hơn là cảm giác đặt trọn lòng tin vào một người, để rồi cuối cùng nhận lại sự vô tâm, hoặc tệ hơn – là sự quay lưng.
Vậy phải làm sao giữa một thế gian đầy những đổi thay và vô thường?
Lm. Anmai, CSsR
SỐNG NHƯ CHÚA, GIỮ TRỌN NIỀM TIN
Đời có thể bạc, lòng người có thể thay đổi, nhưng Chúa không bao giờ đổi thay. Nếu lòng người dễ dàng lung lay theo những điều tạm bợ, thì tình yêu của Chúa dành cho chúng ta luôn bền vững, mãi mãi không phai nhòa.
Khi con người bạc bẽo, Chúa vẫn yêu thương.
Khi ta tổn thương, Chúa là nơi ta tựa nương.
Khi ta thất vọng, Chúa là nguồn hy vọng không bao giờ cạn.
Sống trong đời, thay vì đặt tất cả niềm tin vào con người, hãy đặt niềm tin vào Chúa, vì chỉ nơi Ngài, ta mới có thể tìm được sự bình an đích thực.
Sống như Chúa, ta học cách yêu thương mà không mong đáp trả.
Sống với Chúa, ta không còn buồn phiền vì lòng người đổi thay, mà chỉ biết tín thác vào tình yêu vô biên của Ngài.
Tết đến, thay vì bận lòng vì những mất mát hay thay đổi của con người, hãy dành thời gian để đón Chúa vào lòng, để tìm lại bình an và yêu thương đích thực. Vì chỉ khi có Chúa, ta mới có thể sống mạnh mẽ, bao dung và hạnh phúc giữa một thế gian đầy vô thường.
💛 Vậy nên, đừng để lòng mình chai cứng vì những điều đã mất, mà hãy để trái tim mình rộng mở với tình yêu và niềm tin nơi Chúa. 💛
Lm. Anmai, CSsR
SỐNG NHƯ CHÚA GIỮA LÒNG ĐỜI
Cuộc đời vốn dĩ vô thường, lòng người lại càng khó đoán. Khi đối diện với những đổi thay, sự phản bội hay những đắng cay mà cuộc sống mang lại, ta dễ cảm thấy chạnh lòng. Đời có thể bạc, người có thể thay đổi, nhưng liệu đó có phải là lý do để ta cũng sống bạc bẽo theo?
Ai cũng từng trải qua những lần bị tổn thương. Có những người ta từng tin tưởng lại quay lưng, có những tình cảm ta từng trân trọng lại trở thành gánh nặng. Đời có lúc cho ta tất cả, nhưng cũng có lúc lấy đi mọi thứ. Cuộc sống vốn không công bằng, và lòng người thì chẳng thể đo lường.
Nhưng nếu ta mãi oán trách sự bạc bẽo của cuộc đời, mãi đau đáu vì sự đổi thay của người khác, ta chỉ tự làm khổ chính mình. Ta không thể thay đổi được lòng người, cũng không thể làm cho đời bớt khắc nghiệt, nhưng ta có thể chọn cách mình đối diện với tất cả.
Có những người mạnh mẽ vượt qua biết bao thử thách, thành công trong sự nghiệp, chiến thắng bao gian nan, nhưng lại gục ngã trước lòng người. Vì sao? Vì vết thương tinh thần sâu hơn bất kỳ nỗi đau thể xác nào. Lời nói vô tâm có thể làm tổn thương hơn cả nhát dao. Sự lạnh nhạt có thể giết chết một trái tim yêu thương.
Nhưng Chúa Giê-su cũng từng chịu đựng những điều đó. Ngài bị phản bội, bị chối bỏ, bị sỉ nhục và đóng đinh trên thập giá. Thế nhưng, điều Ngài để lại không phải là sự hận thù, mà là tình yêu và lòng tha thứ. Đó chính là con đường mà mỗi người chúng ta được mời gọi bước theo.
Giữa một thế gian đầy tính toán và đổi thay, ta có thể chọn sống như Chúa.
Sống yêu thương dù đời có bạc.
Sống chân thành dù lòng người có giả dối.
Sống bao dung dù bản thân từng bị tổn thương.
Chúa không bao giờ đòi hỏi chúng ta phải hoàn hảo, nhưng Ngài mong muốn chúng ta sống đẹp trong từng hành động nhỏ. Một lời nói yêu thương, một hành động nhân hậu, một sự tha thứ dù khó khăn – tất cả đều có thể biến đổi cuộc đời này.
Cuộc sống có thể không như ta mong đợi, nhưng cách ta đối diện với nó sẽ quyết định tất cả. Đừng để lòng mình chai sạn vì sự bạc bẽo của đời. Đừng để tâm hồn mình trở nên cay đắng vì lòng người đổi thay. Hãy sống như Chúa – yêu thương, tha thứ và bao dung.
Lm. Anmai, CSsR