Nhảy đến nội dung

Ý Nghĩa Tiềm Ẩn trong Dụ Ngôn Người Quản Gia Bất Lương

Ý Nghĩa Tiềm Ẩn trong Dụ Ngôn Người Quản Gia Bất Lương

Để hiểu rõ dụ ngôn Người Quản Gia Bất Lương (Lc 16:1-13), chúng ta phải đào sâu ý nghĩa của lời khen của Chúa Giêsu về người quản gia khi Ngài nói ông là đứa khôn lanh...  Sau đó chúng ta sẽ thấy rõ ý tưởng của Chúa về ba lời khuyên về cách dùng tiền của. 

Con cái trần gian khôn lanh hơn con cái sự sáng khi đối xử với người đồng loại (Lc 16:8):  sự khôn lanh của người quản gia là ở điểm khi ông biết mình sắp sửa bị mất việc, ông đã tìm mọi mánh khóe để lấy lòng những con nợ, và để rồi khi bị sa thải ông có chỗ để cậy nhờ trong cơn túng thiếu.  Người quản gia này có thể làm chuyện đó vì truyền thống Do Thái (*) phân định ba cách trả tiền thuê mướn đất: trả theo tỷ lệ thâu hoạch, theo sự ấn định trước, hay bằng tiền (**); các con nợ ở đây có lẽ ở trong trường hợp thứ hai – trả theo sự ấn định trước – và người quản gia đã khôn lanh đã cho các con nợ sửa lại giao kèo để hạ thấp số lượng phải trả.  Khi người phú hộ khám phá được mưu mô của người quản gia, ông biết mình bị đặt vào hoàn cảnh tiến thoái lưỡng nan: nếu ông sa thải người quản gia, ông sẽ làm những con nợ và làng xóm dị nghị ông vì họ đã hưởng được lòng tốt của ông qua người quản gia; và tuy dù lượng thu năm nay sẽ không nhiều nhưng người ta đã ngợi khen ông là người rộng lượng và vinh dự của ông càng ngày càng tăng trước công chúng.  Chúa Giêsu dùng sự khôn lanh của người quản gia này để làm mốc điểm cho những lời Ngài khuyên các môn đệ về vấn đề xử dụng tiền bạc sau đây:  

Hãy dùng tiền của gian dối mà mua lấy bạn hữu, để khi mất hết tiền bạc, thì họ sẽ đón tiếp các con vào chốn an nghỉ đời đời (Lc 16:9): Chúa Giêsu nhấn mạnh rằng trần gian này sẽ qua đi, và hãy dùng của cải tạm bợ đời này để chuẩn bị cho cuộc sống đời sau vì chỉ có đời sau mới là trường tồn vĩnh viễn.  [“Con Chỉ Là Đứa Đầy Tớ - Kẻ Quản Lý Không Xứng Đáng” (CN 19 TN – C @ thanhlinh.net)].

Ai trung tín trong việc nhỏ, thì cũng trung tín trong việc lớn; ai gian dối trong việc nhỏ, thì cũng gian dối trong việc lớn; vậy, nếu các con không trung thành trong việc tiền của gian dối, thì ai sẽ giao phó của chân thật cho các con? (Lc 16:10-12).  Điều quan trọng ở đây là chữ trung tín (Lc 16:10); do đó, nếu chúng ta tin rằng tất cả của cải trần gian ta có hiện thời là do Chúa trao ban cho ta quản lý thì ta sẽ dùng của cải theo tinh thần “Thiên Ký Nhân Quản” (CN 18 TN – C @ thanhlinh.net); đừng gian tham về chuyện tiền bạc vì đây sẽ trở thành thói quen xấu như trộm cắp sẽ đi từ ít tới nhiều (Lc 16:11); và có  nhiều người đã thành công về tài chánh nhưng họ chỉ là kẻ “giầu sổi” nên không biết quản lý của cải và đã trở thành trắng tay vì cờ bạc, hay tham lam khi chưa có nền tảng vững chắc (Lc 16:12).

Không đầy tớ nào có thể làm tôi hai chủ (Lc 16:13): làm ăn là để có tiền để nuôi thân và gia đình, nhưng khi của cải trần gian trở thành mục đích tối hậu ta muốn chiếm đoạt thì tiền của sẽ trở thành một chúa mới ta thờ (“Ba Cái Từ Bỏ”, CN 24 TN – C @ thanhlinh.net).

Nhiều người trong chúng ta đã sống đời mình như người quản gia bất lương khi chúng ta dùng của cải Chúa ban trên đời này để hưởng thụ mà quên mất Chúa.  Người quản gia bất lương đã dùng mánh khoé để được lợi trên đời này, nhưng xin Chúa Thánh Thần soi sáng cho ta để chúng ta biết dùng những của cải trần gian không để thỏa mãn thú vui trong chốc lát nhưng để làm giầu cho Chúa và luôn hướng về một tương lai vĩnh cửu trên trời.  

LM JP Vũ Minh

* Mishnah: Nezikin - Bava Metzia 1,3,5,9: http://emishnah.com/bava_metzia.html

** Landlord and Tenant.  1906 Jewish Encyclopedia:  http://www.jewishencyclopedia.com/articles/9618-landlord-and-tenant

The Hidden Meaning in the Parable of the Dishonest Steward

In order to appreciate the meaning of the Parable of the Dishonest Steward (Lk 16:1-13), we must explore the depth of Our Lord’s praise of the steward when He called him “a shrewd”, and then to further understand His three advices on the use of earthly wealth.

The children of this world are more prudent in dealing with their own generation than are the children of light (Lk 16:8): the steward’s shrewdness was manifested when he, knowing that he will soon be dismissed from the job, had cleverly used his position to win the hearts of the tenants so that after he is dismissed from the job he may be able to lean on them in times of need.  This steward had the right to do so because the Jewish tradition (*) provisioned three kinds of land renters: paying a percentage of the crop, a fixed amount, and in money (**); these tenants are more than likely to be in the second group – paying a fixed amount of the produce – and the steward had allowed the tenants to amend the contracts for lower payments.  When the landlord discovered this scam, he realized that he was in a dilemma: if he fired the steward, he would be ridiculed by the tenants and the whole village because through the steward they have already enjoyed his clemency; though the payments this year may be lower than expected but the people have before now praised him and his honor will continue to be known throughout the village.  Our Lord Jesus used the steward’s shrewdness as the parting point for his following advices to the disciples on the use of money:     

Make friends for yourselves with dishonest wealth, so that when it fails, you will be welcomed into eternal dwellings (Lk 16:9): Our Lord Jesus underlined that this world will pass away, and we must use this temporal wealth to prepare for the next world because that world will be eternal.  [“I am Only a Servant – an Unworthy Steward” (CN 19 TN – C @ thanhlinh.net)].

Whoever can be trusted with very little can also be trusted with much, and whoever is dishonest with very little will also be dishonest with much.  So, if you have not been trustworthy in handling worldly wealth, who will trust you with true riches; and if you have not been trustworthy with someone else’s property, who will give you property of your own? Lk 16:10-12):  the key point here is in the word “fidelity -or- trust” (Lk 16:10); therefore, if we believe that all the wealth we have now is from God who entrusts to us for management then we would have to use them in the spirit of stewardship (CN “Stewardship” – CN 18 TN - C @ thanhlinh.net); do not deceit in money matters because it would become a bad habit as thievery will become addicted, and a small object we illegally take now will sooner or later involve bigger things (Lk 16:11); and there have been many people, who became successful in business but they were the “nouveau riche”, they lacked management skills and they have lost their wealth due to gambling or dreamed too big too soon (Lk 16:12). 

No one can serve two masters (Lk 16:13): a person works in order to take care of oneself and family is a noble way of living; but, when riches become the main goal, it will become a new god we worship (“Thee Renunciations”, CN 24 TN – C @ thanhlinh.net).   

Many among us have been like that unfaithful steward when we used our wealth for our own pleasure and forgot about God.  May the Holy Spirit inspire and guide us in this earthly life so that we will not lose sight of heaven while we manage our money here on earth. 

Rev. JP Minh Vũ

* Mishnah: Nezikin - Bava Metzia 1,3,5,9: http://emishnah.com/bava_metzia.html

** Landlord and Tenant.  1906 Jewish Encyclopedia:  http://www.jewishencyclopedia.com/articles/9618-landlord-and-tenant

Tác giả: