Nhảy đến nội dung

Chầu Thánh Thể

  • CN, 07/09/2025 - 16:01
  • admin1

Thứ sáu 26/09/2025

27  06  Tr  Thứ Bảy Tuần XXV Thường Niên.

Thánh Vi-xen-tê Phao-lô (Vincent de Paul), Linh mục, lễ nhớ.

Dcr 2,5-9.14-15a; Lc 9,43b-45.

CON NGƯỜI SẮP BỊ NỘP VÀO TAY NGƯỜI ĐỜI

MỞ ĐẦU VÀO GIỜ CHẦU

Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể, chúng con đang quy tụ trước tôn nhan Chúa, trước sự hiện diện thinh lặng nhưng đầy quyền năng của Chúa trong hình bánh bé nhỏ. Chúng con đến đây không mang theo gì hơn ngoài con người yếu đuối, mỏng giòn của chúng con. Chúng con mang theo những niềm vui và sự kinh ngạc trước những điều kỳ diệu Chúa đã làm trong cuộc đời chúng con, trong gia đình, và trong thế giới. Như dân chúng và các môn đệ xưa, chúng con cũng đã nhiều lần phải trầm trồ, thán phục trước quyền năng và tình thương của Chúa. Chúa đã chữa lành những vết thương tâm hồn, đã mở ra những con đường tưởng như bế tắc, đã ban cho chúng con những ơn lành mà chúng con không bao giờ dám mơ tới. Thật dễ dàng để chúng con ca tụng Chúa, yêu mến Chúa khi cuộc đời là những chuỗi ngày thành công, bình an và đầy ắp phép lạ.

Thế nhưng, lạy Chúa, giờ chầu hôm nay, chúng con không chỉ đến để kinh ngạc trước vinh quang của Chúa. Chúng con đến đây để lắng nghe, để thinh lặng và để đối diện với một sự thật khác, một sự thật mà Chúa đã từng nói với các môn đệ thân tín, một sự thật mà các ông khi xưa đã không hiểu và sợ hãi không dám hỏi. Đó là sự thật về con đường thập giá, về mầu nhiệm đau khổ và sự tự hiến. Giữa những tiếng tung hô và sự ngưỡng mộ của dân chúng, Chúa đã kéo các môn đệ lại và nói về một tương lai bị chối bỏ, bị trao nộp. Lời của Chúa như một nốt nhạc trầm, lạc lõng giữa bản hợp xướng huy hoàng của những phép lạ.

Trong giờ phút linh thiêng này, chúng con xin Chúa cho chúng con được ơn can đảm để không trốn chạy khỏi sự thật này. Chúng con thường đến với Chúa để tìm kiếm sự an ủi, những giải pháp cho vấn đề của mình, tìm kiếm một Thiên Chúa quyền năng giải quyết mọi khó khăn. Nhưng chúng con lại thường bịt tai lòng mình lại khi Chúa nói về sự từ bỏ, về việc vác thập giá mình hằng ngày, về con đường hẹp dẫn đến sự sống. Tiếng ồn của thế gian, sự mê hoặc của vinh quang trần thế, và cả những nỗi sợ hãi cố hữu trong lòng chúng con đã khiến chúng con trở nên “điếc” trước lời mời gọi sâu thẳm nhất của Chúa. Xin Chúa Thánh Thần thanh tẩy đôi tai tâm hồn chúng con, giúp chúng con gạt bỏ đi những định kiến, những mong chờ sai lệch về một Đấng Cứu Thế theo ý riêng mình. Xin cho chúng con, trong giờ chầu này, dám đối diện với con người thật của mình và dám lắng nghe đến cùng Lời Chúa muốn nói với mỗi người chúng con hôm nay. Amen.

CẦU NGUYỆN TRƯỚC THÁNH THỂ

Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể, con đang hiện diện trước nhan thánh Chúa, một sự hiện diện khiêm hạ và vĩ đại biết bao. Chúa ở đây, ẩn mình trong tấm bánh mỏng manh, không hào quang rực rỡ, không quyền năng tỏ tường như khi Chúa làm phép lạ cho dân chúng xưa trầm trồ thán phục. Nơi đây, Chúa là một vị Vua thinh lặng, một Thiên Chúa chờ đợi, một Tình Yêu kiên nhẫn. Con thờ lạy Chúa từ sâu thẳm tâm hồn. Con thờ lạy sự vĩ đại ẩn trong cái bé nhỏ, thờ lạy quyền năng ẩn trong sự yếu đuối, thờ lạy tình yêu vô biên ẩn trong sự lặng thinh. Con nhìn lên Thánh Thể và con thấy mình cũng giống như các môn đệ năm xưa. Lòng con khao khát được thấy những điều kỳ diệu, được chứng kiến những phép lạ cả thể để củng cố đức tin. Con vui mừng khi Chúa ban ơn, con hạnh phúc khi mọi sự hanh thông, và con dễ dàng cất tiếng tạ ơn khi cảm nhận được bàn tay quyền năng của Chúa che chở. Con thích một Đức Giêsu của những bài giảng trên núi đầy uy quyền, một Đức Giêsu hóa bánh ra nhiều cho hàng ngàn người ăn, một Đức Giêsu đi trên mặt biển và làm cho sóng gió yên lặng. Con yêu mến Đức Giêsu vinh quang.

Nhưng lạy Chúa, con phải thú nhận với Chúa rằng, con sợ hãi và lúng túng khi Chúa nói về con đường khổ nạn. Con sợ phải nghe về việc “bị nộp vào tay người đời”. Con sợ những thất bại, những đau khổ, những hiểu lầm, những khi bị người khác bỏ rơi, phản bội. Con sợ phải đối diện với thập giá trong chính cuộc đời của con: thập giá của bệnh tật, của sự thiếu thốn, của những mối tương quan đổ vỡ, của những yếu đuối tội lỗi mà con không sao thoát ra được. Giống như các môn đệ, con không hiểu, hoặc con cố tình không muốn hiểu rằng con đường theo Chúa là con đường đi qua Canvê để đến vinh quang Phục sinh. Lời Chúa nói về đau khổ vẫn còn “bí ẩn” đối với con, vì con luôn tìm cách né tránh nó. Con sợ hãi không dám hỏi Chúa, không dám thưa với Chúa rằng: “Lạy Chúa, tại sao lại là con? Tại sao con phải chịu những điều này? Chúa muốn con làm gì giữa những thử thách này?” Con sợ rằng câu trả lời của Chúa sẽ đòi hỏi con một sự phó thác lớn hơn, một sự từ bỏ triệt để hơn, một tình yêu quảng đại hơn mà con thì chưa sẵn sàng. Xin Chúa thương xót sự yếu đuối và nỗi sợ hãi của con. Xin đừng để con mãi là một người môn đệ chỉ biết kinh ngạc trước vinh quang mà lại chạy trốn khi thấy bóng thập giá. Amen.

LỜI CHÚA (Lc 9, 43b-45)

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.

Khi ấy, đang lúc mọi người còn kinh ngạc về tất cả những gì Đức Giê-su đã làm, thì Người nói với các môn đệ: “Phần anh em, hãy lắng tai nghe cho kỹ những lời này: Con Người sắp bị nộp vào tay người đời.” Nhưng các ông không hiểu lời đó, vì đối với các ông, lời đó còn bí ẩn, đến nỗi các ông không lĩnh hội được ý nghĩa. Và các ông sợ không dám hỏi lại Người về lời đó.

Đó là Lời Chúa.

SUY NIỆM LỜI CHÚA

Đoạn Tin Mừng ngắn ngủi của Thánh Luca hôm nay đặt chúng ta vào một bối cảnh đầy nghịch lý, một sự tương phản sâu sắc giữa ánh sáng và bóng tối, giữa vinh quang và đau khổ, giữa sự hiểu biết của Thiên Chúa và sự mù quáng của con người. Bối cảnh được mở ra bằng một bầu không khí hân hoan, tưng bừng. Mọi người, từ dân chúng đến các môn đệ, đang "kinh ngạc về tất cả những gì Đức Giê-su đã làm". Chắc hẳn trước đó là một phép lạ vĩ đại, có thể là việc chữa lành một người bệnh nan y, hoặc xua trừ một quỷ dữ hung hãn. Không khí tràn ngập sự ngưỡng mộ, những lời tán dương. Hình ảnh Đức Giêsu lúc này là hình ảnh của một vị ngôn sứ quyền năng, một Đấng Thiên Sai vinh hiển mà dân Israel hằng mong đợi. Các môn đệ, những người thân cận nhất với Ngài, chắc chắn cũng đang chìm đắm trong niềm tự hào và hãnh diện. Thầy của mình thật vĩ đại, thật phi thường. Đi theo một người Thầy như vậy, tương lai của các ông chắc chắn sẽ rất rạng rỡ. Các ông đang ở trên đỉnh cao của sự phấn khích, của niềm hy vọng về một vương quốc trần thế huy hoàng.

Chính vào lúc đỉnh điểm của vinh quang đó, Đức Giêsu đã làm một hành động hoàn toàn bất ngờ. Ngài không tận hưởng sự tung hô, không củng cố hình ảnh quyền năng của mình. Thay vào đó, Ngài kéo các môn đệ ra khỏi đám đông ồn ào, tách họ ra khỏi tâm trạng phấn khích chung để nói với họ một sự thật trần trụi và phũ phàng. Lời của Ngài như một gáo nước lạnh dội vào ngọn lửa hân hoan của họ: "Phần anh em, hãy lắng tai nghe cho kỹ những lời này: Con Người sắp bị nộp vào tay người đời." Lời cảnh báo bắt đầu bằng một mệnh lệnh khẩn thiết "hãy lắng tai nghe cho kỹ", cho thấy tầm quan trọng và sự nghiêm túc của thông điệp. Đây không phải là một dụ ngôn hay một lời rao giảng cho đám đông. Đây là một lời tâm sự, một lời tiên báo dành riêng cho những người thân tín nhất, những người được mời gọi để hiểu sâu hơn về sứ mệnh của Ngài. Và nội dung của lời tiên báo ấy đã làm đảo lộn hoàn toàn mọi mong đợi của họ. Đấng đang được ca tụng, Đấng có quyền năng trên cả bệnh tật và ma quỷ, lại sắp "bị nộp vào tay người đời". "Bị nộp" là một từ thụ động, mang đầy ý nghĩa của sự bất lực, sự phản bội và sự thất bại trong con mắt người đời. Từ đỉnh cao vinh quang, Chúa Giêsu đã chỉ cho họ thấy con đường xuống vực thẳm của sự sỉ nhục và cái chết.

Phản ứng của các môn đệ được Tin Mừng mô tả rất rõ ràng: "Nhưng các ông không hiểu lời đó." Tại sao các ông lại không hiểu? Ngôn từ của Chúa Giêsu rất rõ ràng, không hề ẩn dụ. Vấn đề không nằm ở trí tuệ, mà ở con tim và tâm thức của các ông. Sự không hiểu này bắt nguồn từ nhiều lớp rào cản sâu xa. Thứ nhất, đó là rào cản của những định kiến. Suốt bao thế hệ, người Do Thái, và các môn đệ cũng không ngoại lệ, đã được nuôi dưỡng bằng hình ảnh về một Đấng Thiên Sai chiến thắng, một vị vua hùng mạnh sẽ đến giải phóng dân tộc khỏi ách đô hộ của Rôma và thiết lập một vương quốc trần thế hùng cường. Hình ảnh một Đấng Thiên Sai đau khổ, thất bại và bị giết chết là một điều không thể tưởng tượng, một sự xúc phạm, một điều phi lý. Lời của Chúa Giêsu đi ngược lại hoàn toàn với mọi khuôn mẫu suy nghĩ, mọi niềm hy vọng mà các ông đã ấp ủ. Đôi tai các ông có thể nghe thấy âm thanh, nhưng tâm trí các ông từ chối tiếp nhận ý nghĩa của nó vì nó không phù hợp với "kịch bản" mà các ông đã viết sẵn cho Thầy mình.

Thứ hai, sự không hiểu còn đến từ sự quyến rũ của vinh quang. Các ông đang tận hưởng cảm giác được thuộc về một người Thầy vĩ đại. Vinh quang của Thầy cũng là vinh quang của các ông. Lời tiên báo về cuộc khổ nạn như một mối đe dọa trực tiếp đến địa vị, đến tương lai và đến cả sự an toàn của chính các ông. Việc chấp nhận lời của Thầy có nghĩa là chấp nhận rằng con đường các ông đang đi không phải là con đường trải hoa hồng dẫn đến ngai vàng, mà là con đường sỏi đá dẫn đến đồi Canvê. Việc hiểu ra sự thật này đòi hỏi một sự hoán cải triệt để, một sự từ bỏ hoàn toàn những tham vọng trần thế. Và điều đó quá khó khăn, quá đau đớn. Vì vậy, trong vô thức, các ông đã chọn cách "không hiểu" như một cơ chế tự vệ để bảo vệ sự bình an giả tạo và những ảo mộng của mình. Thánh Luca còn nói thêm, "đối với các ông, lời đó còn bí ẩn, đến nỗi các ông không lĩnh hội được ý nghĩa". Điều này cho thấy rằng, sự không hiểu của các ông không chỉ là vấn đề tâm lý, mà còn mang một chiều kích mầu nhiệm. Có một bức màn thiêng liêng nào đó vẫn còn che phủ tâm trí các ông. Thiên Chúa chưa cho phép các ông hiểu trọn vẹn mầu nhiệm này, có lẽ vì các ông chưa đủ sức để đón nhận. Chỉ sau này, dưới ánh sáng của Chúa Thánh Thần sau biến cố Phục Sinh, bức màn đó mới được vén lên, và các ông mới thực sự "lĩnh hội được ý nghĩa" của những lời này trong sự vỡ òa của đức tin.

Và cuối cùng, Tin Mừng ghi nhận một chi tiết tâm lý hết sức chân thực: "Và các ông sợ không dám hỏi lại Người về lời đó." Nỗi sợ. Đây chính là bức tường cuối cùng ngăn cản các ông đến với sự thật. Các ông sợ điều gì? Các ông sợ phải nghe một lời xác nhận cho điều mà các ông không muốn tin là sự thật. Các ông sợ câu trả lời của Thầy sẽ phá tan những giấc mơ đẹp đẽ của mình. Đôi khi, sự thiếu hiểu biết mang lại một cảm giác an toàn giả tạo. Thà không biết, không hiểu, còn hơn là biết một sự thật quá đau lòng. Nỗi sợ này cũng là nỗi sợ phải đối diện với chính sự yếu đuối của mình. Hỏi lại Thầy có nghĩa là thừa nhận sự ngu dốt của mình, và quan trọng hơn, là mở lòng ra để đón nhận một con đường mới, một con đường mà các ông cảm thấy mình không đủ sức để đi theo. Sự im lặng của các ông là một sự im lặng nặng nề, chất chứa sự hoang mang, bối rối và cả sự né tránh.

Suy niệm về đoạn Tin Mừng này, chúng ta không thể không nhìn lại chính đời sống đức tin của mình. Chúng ta cũng là những môn đệ của Chúa Giêsu trong thế kỷ 21, và bi kịch của các môn đệ năm xưa vẫn đang tái diễn trong cuộc đời chúng ta. Chúng ta cũng dễ dàng "kinh ngạc" và ca tụng Chúa khi Ngài ban cho chúng ta sức khỏe, thành công, bình an. Chúng ta xây dựng trong tâm trí mình một hình ảnh Thiên Chúa theo ý muốn của chúng ta: một Thiên Chúa quyền năng luôn giải quyết mọi vấn đề, một "thần tài" ban phát của cải, một vị bác sĩ chữa lành mọi bệnh tật. Chúng ta đến với Ngài với một danh sách những điều cần xin, những mong đợi về một cuộc sống dễ dàng, hạnh phúc theo tiêu chuẩn thế gian. Chúng ta yêu mến một Đức Kitô của vinh quang trên núi Tabor, nhưng lại xa lạ với một Đức Kitô đẫm máu trong vườn Cây Dầu.

Và rồi, cũng như các môn đệ, giữa những lúc chúng ta đang say sưa với những thành công hay bình an đó, Chúa lại thầm thì vào tai tâm hồn chúng ta những lời về thập giá. Thập giá không phải là một điều gì đó xa xôi, mà chính là những thực tại rất cụ thể của cuộc sống: một căn bệnh bất ngờ ập đến, một thất bại trong công việc, một sự hiểu lầm từ những người thân yêu, sự phản bội của bạn bè, cuộc chiến đấu mỗi ngày với những nết xấu, những đam mê tội lỗi của bản thân, hay sự bổn phận đơn điệu, nhàm chán nhưng đòi hỏi lòng kiên trì và hy sinh. Đó chính là lúc Chúa nói với chúng ta: "Con Người sắp bị nộp vào tay người đời" trong chính cuộc đời của con. Đó là lời mời gọi chúng ta cùng chia sẻ chén đắng với Ngài, cùng vác lấy thập giá của mình.

Và phản ứng của chúng ta thường là gì? Có phải chúng ta cũng "không hiểu"? Chúng ta không hiểu tại sao một Thiên Chúa yêu thương lại để cho những điều tồi tệ xảy ra với chúng ta. Chúng ta chất vấn, oán trách: "Tại sao lại là con, lạy Chúa? Con đã làm gì nên tội?" Sự "không hiểu" của chúng ta cũng bắt nguồn từ những định kiến về một hạnh phúc trần thế, về một Thiên Chúa phải hành động theo logic và sự công bằng của con người. Lời mời gọi của Chúa về con đường thập giá đi ngược lại với văn hóa hưởng thụ, chủ nghĩa cá nhân và tâm lý tìm kiếm sự dễ dàng của thời đại. Nó trở thành một "lời bí ẩn" mà chúng ta không muốn và cũng không thể lĩnh hội. Và rồi, chúng ta cũng "sợ không dám hỏi". Chúng ta sợ đi sâu vào cầu nguyện, sợ thinh lặng để lắng nghe tiếng Chúa, vì chúng ta sợ câu trả lời của Ngài. Chúng ta sợ Ngài sẽ đòi hỏi chúng ta phải tha thứ cho người đã làm tổn thương mình, sợ Ngài mời gọi chúng ta phải từ bỏ một thói quen tội lỗi đã ăn sâu, sợ Ngài muốn chúng ta phải hy sinh thời gian, tiền bạc, công sức cho người khác. Sự im lặng trong cầu nguyện của chúng ta đôi khi không phải là sự chiêm niệm sâu xa, mà là sự im lặng của nỗi sợ, của sự trốn chạy.

Giờ đây, trước Thánh Thể Chúa, chúng ta được mời gọi hãy phá vỡ sự im lặng của nỗi sợ đó. Chúa Giêsu Thánh Thể chính là câu trả lời trọn vẹn nhất cho mầu nhiệm vinh quang và đau khổ. Trong hình bánh bé nhỏ, Chúa vừa là Đấng quyền năng vô cùng, là Thiên Chúa tạo dựng nên trời đất, lại vừa là "Con Người bị nộp", tự hiến mình làm của ăn nuôi dưỡng chúng ta. Thánh Thể là cuộc khổ nạn được kéo dài, là tình yêu tự hiến đến cùng. Nhưng Thánh Thể cũng là bảo chứng của sự Phục Sinh, là sự hiện diện sống động của Đấng đã chiến thắng sự chết. Chiêm ngắm Thánh Thể là học cách chấp nhận rằng vinh quang đích thực không nằm ở quyền lực trần thế, mà ở tình yêu phục vụ; hạnh phúc thật không nằm ở sự hưởng thụ, mà ở sự cho đi. Đứng trước Thánh Thể, chúng ta hãy can đảm thưa với Chúa: "Lạy Chúa, xin hãy nói với con, dù đó là lời về thập giá. Xin mở tai tâm hồn con để con không chỉ nghe, mà còn hiểu. Xin ban cho con sức mạnh để con không còn sợ hãi, nhưng dám hỏi Chúa về thánh ý của Ngài và dám xin vâng như Mẹ Maria." Xin cho mỗi lần chúng con rước Mình và Máu Thánh Chúa, chúng con được biến đổi, để chúng con không chỉ biết kinh ngạc trước phép lạ Chúa làm, mà còn can đảm bước theo Chúa trên con đường thập giá, con đường duy nhất dẫn đến vinh quang bất diệt. Amen.

LỜI CẦU NGUYỆN

Chủ tế: Anh chị em thân mến, Chúa Giêsu đã tỏ cho các môn đệ thấy con đường cứu độ phải đi qua đau khổ và thập giá. Với lòng tin tưởng vào tình yêu quan phòng của Chúa, chúng ta hãy dâng lên Ngài những lời nguyện xin tha thiết:

  1. Chúng ta cầu xin cho Đức Thánh Cha, các Giám mục và các Linh mục trong Hội Thánh. Xin Chúa ban cho các ngài ơn can đảm để không bị quyến rũ bởi vinh quang hay quyền lực trần thế, nhưng luôn trung thành rao giảng Tin Mừng về một Đức Kitô chịu đóng đinh, và dùng chính đời sống hy sinh phục vụ của mình để làm chứng cho tình yêu cứu độ của Chúa. Cộng đoàn đáp: Xin Chúa nhậm lời chúng con.
  2. Chúng ta cầu xin cho mỗi người chúng ta đang hiện diện trong giờ chầu này. Xin Chúa chữa lành chứng "điếc" thiêng liêng nơi tâm hồn chúng con, giúp chúng con vượt qua nỗi sợ hãi và những định kiến sai lầm, để chúng con dám lắng nghe và đón nhận cả những sứ điệp khó khăn nhất mà Chúa muốn ngỏ lời với chúng con qua các biến cố của cuộc đời. Cộng đoàn đáp: Xin Chúa nhậm lời chúng con.
  3. Chúng ta cầu xin cho những anh chị em đang phải gánh chịu những thập giá nặng nề của bệnh tật, nghèo đói, bất công, và cô đơn. Xin Chúa Giêsu, Đấng đã trải qua đau khổ, ở bên cạnh và nâng đỡ họ, giúp họ nhận ra sự hiện diện đầy yêu thương của Chúa trong thử thách và tìm thấy ý nghĩa cứu độ khi kết hợp những đau khổ của mình với cuộc khổ nạn của Ngài. Cộng đoàn đáp: Xin Chúa nhậm lời chúng con.
  4. Chúng ta cầu xin cho cộng đoàn giáo xứ chúng ta. Xin cho việc siêng năng thờ lạy Thánh Thể giúp mỗi người chúng ta hiểu sâu sắc hơn mầu nhiệm tình yêu tự hiến của Chúa Giêsu, để chúng ta biết thôi tìm kiếm những vinh quang chóng qua, nhưng sẵn sàng chấp nhận những hy sinh thầm lặng trong gia đình và ngoài xã hội, hầu xây dựng một cộng đoàn yêu thương và phục vụ đích thực. Cộng đoàn đáp: Xin Chúa nhậm lời chúng con.

LỜI NGUYỆN KẾT THÚC GIỜ CHẦU THÁNH THỂ

Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể, giờ chầu thiêng liêng sắp kết thúc. Chúng con xin dâng lời tạ ơn Chúa vì đã thương cho chúng con được ở lại bên Chúa, được chiêm ngắm tôn nhan ẩn khuất của Chúa và được lắng nghe Lời Chúa. Chúng con cảm tạ Chúa vì đã kiên nhẫn với sự yếu đuối, chậm hiểu và sợ hãi của chúng con, như Chúa đã kiên nhẫn với các môn đệ xưa.

Chúng con đã đến đây với tâm trạng kinh ngạc trước những điều kỳ diệu Chúa làm, nhưng qua Lời Chúa, chúng con đã được mời gọi đi sâu hơn vào mầu nhiệm của Ngài, mầu nhiệm của hạt lúa mì phải mục nát đi để sinh nhiều bông hạt. Chúng con nhận ra rằng, đức tin của chúng con sẽ mãi non nớt nếu chỉ dừng lại ở việc tìm kiếm phép lạ và vinh quang, mà không dám đối diện với thực tại của thập giá.

Giờ đây, khi trở về với cuộc sống thường nhật, xin Chúa ban cho chúng con ơn can đảm. Xin cho chúng con can đảm để không bịt tai trước tiếng Chúa, dù đó là tiếng nói đòi hỏi chúng con phải hy sinh, từ bỏ. Xin cho chúng con can đảm để không sợ hãi khi phải hỏi Chúa về thánh ý Ngài trong những hoàn cảnh éo le nhất của cuộc đời. Xin cho sức mạnh của Thánh Thể Chúa thấm nhập vào tâm hồn, biến đổi chúng con từ những môn đệ sợ hãi thành những chứng nhân trung thành của Chúa, sẵn sàng bước theo Chúa trên mọi nẻo đường, kể cả con đường dẫn đến Canvê, vì chúng con tin chắc rằng đó là con đường duy nhất dẫn đến vinh quang Phục Sinh. Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể, chúng con yêu mến Chúa, chúng con tín thác vào Chúa. Amen.