Nhảy đến nội dung

Chiêm ngưỡng cây Thánh Giá giúp chúng ta lớn lên trong nhân đức

CHIÊM NGƯỠNG CÂY THÁNH GIÁ GIÚP CHÚNG TA LỚN LÊN TRONG NHÂN ĐỨC

Ở Ý, nhà thờ chính tòa Orvieto, dù có rất nhiều nơi để tham quan, tìm đến nhà thờ San Domenico, nơi lưu giữ cây thánh giá (có tượng Chúa Giêsu) đã từng nói chuyện với Thánh Thomas Aquinas.

Khi pranzo – giờ nghỉ trưa ở châu Âu, thời điểm các nhà thờ đóng cửa – đến gần, chúng tôi thong thả tận hưởng khung cảnh trên đường đi. Chúng tôi dạo bước qua thị trấn cổ kính thời trung cổ, say mê những con phố nhỏ lát đá cuội, ngỡ ngàng trước những con ngựa gỗ kích thước thật được đặt dọc lối đi, bật cười trước một bức tượng gỗ Pinocchio đang nghỉ ngơi trên băng ghế sắt, và trầm trồ trước khung cảnh tuyệt đẹp của vùng quê xung quanh.

Khi giờ pranzo cuối cùng cũng kết thúc, chúng tôi không còn thư thả nhưng nhanh chóng len lỏi qua vài con phố tiếp theo, cuối cùng cũng tìm thấy điểm đến mong muốn: Nhà thờ San Domenico.

Nhà thờ này khá đơn sơ. Khi bước vào, chúng tôi cẩn thận quan sát những bức tường bằng đá tufa và lớp vôi trắng, được trang trí bằng một vài bức bích họa và tranh vẽ. Đi ngang qua khoảng chục hàng ghế gỗ, chúng tôi tiến đến gần bàn thờ, quỳ gối tôn kính. Ngồi xuống hàng ghế đầu tiên, chúng tôi ngước nhìn cây thánh giá treo phía trên nhà tạm.

"Đây có phải là cây thánh giá đó không"? chúng tôi hỏi nhau.

Vì không thấy cây thánh giá nào khác, chúng tôi – dù có chút hoài nghi – kết luận rằng đây hẳn là cây thánh giá mà chúng tôi đã tìm kiếm bấy lâu. Chúng tôi quỳ xuống, dâng lời cầu nguyện. Một lúc sau, sau khi chiêm ngắm kỹ hơn, chúng tôi nhận ra cây thánh giá trước mặt có vẻ quá hiện đại để có thể thuộc về thế kỷ XIII.

Rà soát kỹ các bức tường trong nhà thờ. Nhưng vẫn không thấy cây thánh giá nào khác. Khi đến gần lối vào, chúng tôi tình cờ phát hiện một điều kỳ lạ: một bàn thờ phụ nằm khuất bên phải. Một tấm vải trắng khổng lồ buông xuống từ đỉnh vòm bàn thờ, che khuất một vật gì đó. Đứng ngay trước bàn thờ phụ, chúng tôi tự hỏi: Điều gì đang ẩn sau tấm màn che đó?

Đảo mắt quanh nhà thờ và không thấy một ai khác, tôi bước sang bên phải tấm màn và nhận ra góc dưới của nó nằm trong tầm tay. Run rẩy, tôi nhẹ nhàng vén một góc màn lên để xem liệu có kho báu nào ẩn giấu đằng sau hay không. Ngước nhìn lên, tôi bắt gặp hình ảnh Chúa Kitô chịu khổ nạn, dang rộng trên cây thánh giá.

Ngay khoảnh khắc đó, bạn tôi và tôi nhận ra rằng mình đang đứng dưới chân và cầu nguyện trước chính cây thánh giá mà xưa kia Thánh Thomas Aquinas từng quỳ gối. Nhiều thế kỷ trước, cây thánh giá này đã phán với vị thánh vĩ đại: “Thomas, con đã viết rất hay về Ta”. Và nhiều thế kỷ sau, cây thánh giá vẫn đang nói với chúng ta, và với tất cả những ai chiêm ngưỡng nó.

Câu chuyện hành trình trên không chỉ là một kỷ niệm cá nhân. Nó mang một ý nghĩa biểu tượng sâu sắc cho đời sống thiêng liêng của mỗi Kitô hữu. Trong cuộc đời, chúng ta thường tìm kiếm Chúa qua những vẻ đẹp hào nhoáng, những công trình vĩ đại, hay những lý thuyết thần học phức tạp. Nhưng đôi khi, kho tàng quý giá nhất, nguồn mạch của sự khôn ngoan đích thực, lại được che phủ bởi một tấm màn đơn sơ, khiêm nhường. Kho tàng đó chính là Thập Giá Chúa Kitô – nơi không chỉ chứa đựng mầu nhiệm cứu chuộc mà còn là ngôi trường tối cao dạy dỗ chúng ta về nhân đức.

Các bức tranh về Thánh Thomas thường khắc họa ngài đứng dưới chân cây thánh giá, tay cầm sách và bút lông. Hình ảnh này không phải là một sự sắp đặt ngẫu nhiên của người họa sĩ, mà là một sự tóm kết tuyệt vời về nguồn cảm hứng và linh đạo của vị Tiến sĩ Hội Thánh. Dù là một học giả lỗi lạc, người đã viết nên những bộ sách thần học đồ sộ, chắc chắn đã nghiên cứu và tham khảo vô số sách vở, nhưng chính Thomas lại xem cây thánh giá như ngôi trường khôn ngoan đích thực của mình. Ngài từng quả quyết rằng mình học được nhiều điều từ cây thánh giá hơn bất kỳ cuốn sách nào.

Lời quả quyết này có thể gây ngạc nhiên. Làm sao một hình ảnh của sự đau khổ, thất bại và chết chóc lại có thể chứa đựng nhiều sự khôn ngoan hơn cả một thư viện? Câu trả lời nằm ở bản chất của sự khôn ngoan Kitô giáo. Đó không phải là sự tích lũy kiến thức trừu tượng, mà là sự hiểu biết về tình yêu của Thiên Chúa và con đường để đáp lại tình yêu đó. Thập giá chính là nơi mặc khải trọn vẹn nhất về hai điều này.

Đối với Thánh Thomas Aquinas, cuộc khổ nạn của Chúa Kitô không chỉ là một sự kiện lịch sử cần thiết để cứu chuộc nhân loại sa ngã, mà nó còn là một khuôn mẫu vĩnh cửu cho chúng ta noi theo trong hành trình nên thánh. Trong bài giảng về Kinh Tin Kính, vị thánh đã suy ngẫm sâu sắc về lý do thứ hai này. Ngài giải thích rằng thập giá thể hiện mọi nhân đức một cách hoàn hảo. Chúa Kitô chịu đóng đinh chính là bài học trọn vẹn, sống động và cụ thể nhất về cách chúng ta phải sống, phải sắp xếp cuộc đời mình và phải trưởng thành trong nhân đức.

Bí quyết mà Thánh Thomas khám phá ra thật đơn giản nhưng vô cùng sâu sắc: khao khát những gì Chúa Kitô khao khát trên thập giá và khước từ những gì Người đã khước từ trên thập giá.

Khi chúng ta nhìn lên Thánh Giá, chúng ta không chỉ thấy một người đang hấp hối. Chúng ta thấy:

• Tình yêu được đẩy đến tột cùng.

• Sự kiên nhẫn chịu đựng những nỗi đau thể xác và tinh thần khủng khiếp.

• Sự khiêm nhường của một vị Thiên Chúa chấp nhận bị sỉ nhục.

• Sự vâng phục tuyệt đối thánh ý Chúa Cha.

• Sự từ bỏ hoàn toàn mọi vinh hoa, danh vọng, và của cải trần thế.

Thập giá trở thành một tấm gương, một cuốn sách giáo khoa sống động. Mỗi vết thương của Chúa là một bài học, mỗi lời nói của Ngài là một chỉ dẫn. Chiêm ngắm Thập giá không phải là một hành vi sùng kính thụ động, mang tính ủy mị; trái lại, đó là một hành động học hỏi tích cực, một cuộc đối thoại sâu thẳm với người Thầy Chí Thánh. Trong sự thinh lặng của cuộc khổ nạn, Chúa Giêsu dạy chúng ta nhiều hơn bất kỳ bài giảng nào. Ngài không chỉ nói về nhân đức, Ngài sống nhân đức. Ngài không chỉ chỉ đường, Ngài là con đường.

Vì vậy, đứng dưới chân cây thánh giá không chỉ là để xin ơn, mà còn là để học. Học cách yêu, học cách tha thứ, học cách chịu đựng, học cách từ bỏ, và học cách sống một cuộc đời đẹp lòng Thiên Chúa. Đó chính là ngôi trường mà Thánh Thomas đã theo học, và cũng là ngôi trường mà mỗi chúng ta được mời gọi ghi danh.

Trong các tác phẩm của mình, nhà thần học dòng Đa Minh đã liệt kê một loạt các nhân đức, cho thấy Chúa Kitô hiện thân cho sự hoàn hảo của từng nhân đức như thế nào, và nhờ đó Người trở thành mẫu gương thánh thiện cho chúng ta ra sao. Hãy cùng đi sâu vào hai nhân đức nền tảng được tỏa sáng rực rỡ nhất từ Thập giá: Đức Ái và Đức Kiên Nhẫn.

Thánh Thomas khẳng định rằng Chúa Kitô, bị treo trên thập giá, tỏa sáng đức ái khi hiến dâng mạng sống để cứu độ nhân loại. Đây không phải là một tình yêu cảm tính, lãng mạn, nhưng là tình yêu agape – một tình yêu hoàn toàn vị tha, tự hiến. Thánh Gioan Tông đồ đã định nghĩa về nó một cách tuyệt vời: “Không có tình yêu nào lớn hơn tình yêu của người hy sinh mạng sống mình vì bạn hữu” (Ga 15,13).

Trên Thập giá, Chúa Giêsu đã biến lời nói này thành hành động. Tình yêu của Ngài không chỉ dành cho các môn đệ, cho những người thân yêu, mà còn dành cho cả những kẻ đã đóng đinh Ngài, những người đã chế nhạo, phỉ báng Ngài. Lời cầu nguyện “Lạy Cha, xin tha cho họ, vì họ không biết việc họ làm” (Lc 23,34) là bằng chứng hùng hồn nhất cho một tình yêu vô điều kiện, vượt trên mọi sự thù ghét và bất công.

Thánh Thomas suy tư rằng, khi chiêm ngắm tình yêu vĩ đại ấy, chúng ta được thúc đẩy để đáp trả. Sự đáp trả này không chỉ là những lời kinh hay những bài thánh ca, mà còn là việc dâng lên Chúa Kitô mọi đau khổ, gian truân và thử thách của chính mình. Khi chúng ta đón nhận những khó khăn trong cuộc sống với tình yêu, kết hợp những hy sinh nhỏ bé của mình với Hy Tế Vĩ Đại của Chúa Giêsu trên Thánh Giá, chúng ta đang thực hành đức ái theo mẫu gương của Ngài.

• Học từ Thập giá: Chiêm ngắm Thập giá dạy chúng ta yêu thương cả những người khó thương, tha thứ cho những người làm tổn thương ta, và phục vụ người khác mà không mong đền đáp. Nó thách thức chúng ta vượt ra khỏi sự ích kỷ của bản thân để sống cho Thiên Chúa và cho tha nhân. Mỗi khi cảm thấy khó tha thứ, hãy nhìn lên Đấng đã tha thứ cho cả nhân loại. Mỗi khi ngại hy sinh, hãy nhìn lên Đấng đã hy sinh tất cả.

Khi bàn về sự kiên nhẫn, Thánh Thomas giải thích rằng một người thể hiện sự kiên nhẫn anh hùng bằng hai cách: chịu đựng những đau khổ “mãnh liệt” một cách kiên trì, hoặc chấp nhận những đau khổ có thể tránh được. Thánh nhân cho rằng Chúa Kitô, Người Tôi tớ đau khổ, hội tụ cả hai hình thức kiên nhẫn này một cách trọn vẹn.

• Chịu đựng đau khổ mãnh liệt: Không ai có thể đo lường được sự thống khổ mà Chúa Giêsu đã phải chịu. Từ những trận đòn roi xé da nát thịt, chiếc mão gai đâm sâu vào đầu, đến những chiếc đinh xuyên qua tay chân và cái chết ngạt thở trên thập giá. Nỗi đau thể xác đó còn đi kèm với nỗi đau tinh thần tột cùng: sự phản bội của Giuđa, sự chối bỏ của Phêrô, sự bỏ rơi của các môn đệ, và cảm giác bị Chúa Cha từ bỏ. Thế nhưng, Ngài đã chịu đựng tất cả trong thinh lặng và nhẫn nại.

• Chấp nhận đau khổ có thể tránh được: Đây là điểm mấu chốt. Chỉ với một suy nghĩ hoặc một lời nói, Đấng Mêsia hoàn toàn có thể ngăn chặn cuộc khổ nạn và cái chết của mình. Ngài đã nói với Phêrô: “Anh tưởng Thầy không thể kêu cứu với Cha Thầy sao? Người sẽ cấp ngay cho Thầy hơn mười hai đạo binh thiên thần!” (Mt 26,53). Thế nhưng, Người đã tự nguyện đón nhận và chịu đựng tất cả vì tình yêu dành cho nhân loại và vì vâng phục thánh ý Cha.

• Học từ Thập giá: Cuộc sống của chúng ta đầy những lúc phải thực hành đức kiên nhẫn. Đó là sự kiên nhẫn với căn bệnh tật, với những khó khăn tài chính, với những mối quan hệ căng thẳng, với những bất công trong xã hội. Chiêm ngắm Chúa Kitô kiên nhẫn trên Thập giá mang lại cho chúng ta sức mạnh và ý nghĩa. Nỗi đau của chúng ta, dù lớn đến đâu, cũng không thể sánh bằng nỗi đau của Ngài. Sự kiên nhẫn của chúng ta trở thành một lời chứng, một sự thông phần vào cuộc khổ nạn của Chúa, và là một con đường dẫn đến sự sống lại.

Tiếp nối bài học từ Thập giá, chúng ta khám phá hai nhân đức song hành, là nền tảng cho mọi hành động của Chúa Giêsu trong cuộc khổ nạn: Đức Khiêm Nhường và Đức Vâng Phục. Đây là hai liều thuốc đặc trị cho căn bệnh kiêu ngạo và bất tuân, vốn là nguồn gốc của tội lỗi.

Thánh Thomas chỉ ra rằng Chúa Kitô chịu đóng đinh mang đến phương dược chữa trị tính kiêu ngạo – đó là đức khiêm nhường. Dù là Con Thiên Chúa, là Ngôi Lời vĩnh cửu, Đấng mà “nhờ Người, vạn vật được tạo thành” (Ga 1,3), Chúa Kitô đã tự hạ mình đến mức không thể tưởng tượng được.

Sự khiêm nhường của Ngài được thể hiện qua nhiều giai đoạn của cuộc khổ nạn:

• Ngài chấp nhận bị bắt và bị xét xử như một tội nhân: Đấng là Thẩm phán tối cao của toàn thể vũ trụ lại im lặng đứng trước tòa án của những con người phàm trần như Philatô và Hêrôđê.

• Ngài phục tùng quyền bính trần thế: Ngài chấp nhận phán quyết bất công của vị tổng trấn Rôma, để cho ý muốn của con người định đoạt số phận của mình.

• Ngài chịu một án tử nhục nhã: Cái chết trên thập giá là hình phạt dành cho những tên nô lệ và tội phạm nguy hiểm nhất. Vua các vua đã chấp nhận chết như một tên tội đồ bị ruồng bỏ.

Thánh Phaolô đã diễn tả mầu nhiệm tự hạ này một cách hùng hồn trong thư gửi tín hữu Philipphê: “Đức Giêsu Kitô, vốn dĩ là Thiên Chúa, mà không nghĩ phải nhất quyết duy trì địa vị ngang hàng với Thiên Chúa, nhưng đã hoàn toàn trút bỏ vinh quang, mặc lấy thân nô lệ, trở nên giống phàm nhân, sống như người trần thế. Người lại còn hạ mình, vâng lời cho đến nỗi bằng lòng chịu chết, chết trên cây thập tự.” (Pl 2,6-8).

• Học từ Thập giá: Trong một thế giới tôn vinh cái tôi, sự tự khẳng định và danh vọng, Thập giá dạy chúng ta một bài học ngược lại. Đức khiêm nhường đích thực không phải là tự ti, mặc cảm, nhưng là nhận biết sự thật về mình trước mặt Thiên Chúa: chúng ta là những thụ tạo được yêu thương nhưng cũng đầy yếu đuối và tội lỗi. Chiêm ngắm Chúa Giêsu khiêm hạ trên Thập giá mời gọi chúng ta từ bỏ tính kiêu căng, sẵn sàng phục vụ trong âm thầm, nhìn nhận lỗi lầm, và đặt mình dưới thánh ý Chúa.

Trong khi đó, những ai tìm kiếm một mẫu gương về vâng phục chỉ cần suy ngẫm về cách Chúa Kitô hoàn toàn vâng phục Chúa Cha. Sự vâng phục này là sợi chỉ đỏ xuyên suốt cuộc đời tại thế của Ngài, và đạt đến đỉnh cao trên đồi Canvê.

Sự vâng phục của Chúa Giêsu không phải là sự tuân lệnh một cách máy móc, mù quáng hay miễn cưỡng. Đó là một sự vâng phục xuất phát từ tình yêu và sự tín thác tuyệt đối vào kế hoạch của Chúa Cha.

• Trong vườn Cây Dầu, đối diện với sự kinh hoàng của cái chết, bản tính nhân loại của Ngài đã phải thốt lên: “Lạy Cha, nếu có thể được, xin cho con khỏi phải uống chén này.” Nhưng ngay lập tức, tình yêu và sự vâng phục đã chiến thắng: “Tuy vậy, xin đừng theo ý con, mà xin theo ý Cha.” (Mt 26,39).

• Sự vâng phục của Ngài kéo dài cho đến hơi thở cuối cùng. Ngài đã hoàn tất mọi điều được viết trong Kinh Thánh, và cuối cùng phó thác linh hồn trong tay Cha. Thánh Phaolô nhấn mạnh: “Người đã vâng lời cho đến nỗi bằng lòng chịu chết, và chết trên cây thập giá.” (Pl 2,8).

Sự vâng phục của Chúa Kitô đã sửa lại sự bất tuân của Ađam xưa. Nếu sự bất tuân của một người đã đem đến sự chết cho toàn thể nhân loại, thì sự vâng phục của một người đã đem lại ơn cứu độ và sự sống đời đời.

• Học từ Thập giá: Chiêm ngắm Chúa Giêsu vâng phục trên Thập giá dạy chúng ta về giá trị của việc từ bỏ ý riêng để đi theo thánh ý Chúa. Đôi khi, thánh ý Chúa thể hiện qua những điều chúng ta không mong muốn, những con đường chúng ta không chọn lựa. Đó có thể là một công việc không như ý, một hoàn cảnh gia đình khó khăn, một ơn gọi mà ta ngần ngại. Sự vâng phục đòi hỏi lòng tin, rằng kế hoạch của Thiên Chúa, dù khó hiểu, luôn là tốt đẹp nhất. Thập giá đảm bảo với chúng ta rằng sự vâng phục, dù có phải trả giá bằng đau khổ, cuối cùng sẽ dẫn đến vinh quang Phục Sinh.

Vị Tiến sĩ Thiên thần, Thánh Thomas Aquinas, kết thúc suy tư của mình bằng một lời mời gọi mạnh mẽ và triệt để. Ngài khuyến khích những ai muốn có một tấm gương “khinh chê những sự đời này” hãy noi theo Đấng là Vua các vua, Chúa các chúa. Nơi Người chất chứa mọi kho tàng khôn ngoan và thông hiểu, nhưng trên Thập giá, Người đã chấp nhận một cuộc lột trần toàn diện.

Lời mời gọi này không phải là một sự bi quan yếm thế, coi thường thế giới vật chất. Trái lại, đó là một cuộc cách mạng về giá trị, một sự sắp xếp lại các ưu tiên trong cuộc sống dựa trên sự thật được mặc khải từ Thập giá. Thánh Thomas đã phác họa một bức tranh tương phản sống động:

• Người đã bị lột trần: Đấng tạo dựng nên vũ trụ và muôn loài lại không còn một mảnh vải che thân. Chúng ta được mời gọi không bám víu vào tiền bạc hay y phục, vì “chúng đã chia nhau áo xống của Ta” (Tv 22,19). Điều này thách thức chủ nghĩa tiêu dùng, lòng tham lam, và sự nô lệ vào vật chất. Nó dạy chúng ta sự tự do của tinh thần nghèo khó.

• Người đã bị chế nhạo, bị phỉ nhổ, bị đánh đập: Đấng là Vinh Quang của Chúa Cha lại bị đối xử như một kẻ đáng khinh bỉ. Chúng ta được mời gọi không khao khát vinh quang hão huyền, vì “Chúa Kitô đã bị đánh đòn và lăng nhục”. Điều này thách thức sự tìm kiếm danh vọng, sự sợ hãi bị chỉ trích, và nỗi ám ảnh về hình ảnh của bản thân trong mắt người khác. Nó dạy chúng ta tìm kiếm vinh quang đích thực nơi Thiên Chúa.

• Người đã bị đội mão gai: Đấng là Vua muôn đời lại bị đội lên đầu một chiếc vương miện của sự đau đớn và chế giễu. Chúng ta được mời gọi không ham muốn quyền lực trần thế, vì “chúng đã đội mão gai lên đầu Người”. Điều này thách thức tham vọng thống trị, thói quen áp đặt ý muốn của mình lên người khác, và sự say mê quyền bính. Nó dạy chúng ta về sự phục vụ khiêm tốn theo gương Thầy Giêsu, Đấng đến “không phải để được phục vụ, nhưng là để phục vụ” (Mt 20,28).

• Người đã bị cho uống giấm và mật đắng: Đấng là Bánh Hằng Sống và Nguồn Nước Trường Sinh lại phải chịu cơn khát cháy cổ và nếm vị đắng của giấm. Chúng ta được mời gọi không quá chú trọng đến của ăn thức uống và những lạc thú chóng qua, vì “trong cơn khát, chúng đã cho Ta uống giấm” (Tv 69,22). Điều này thách thức chủ nghĩa khoái lạc, sự tìm kiếm thỏa mãn tức thời, và việc đặt tiện nghi thể xác lên trên hết. Nó dạy chúng ta sự tiết độ và khao khát những thực tại thiêng liêng.

Thập giá, do đó, là một sự đảo ngược hoàn toàn các giá trị của thế gian. Thế gian nói: “Hãy thu tích cho nhiều”. Thập giá nói: “Hãy cho đi tất cả”. Thế gian nói: “Hãy tìm kiếm danh vọng”. Thập giá nói: “Hãy chấp nhận bị sỉ nhục”. Thế gian nói: “Hãy nắm giữ quyền lực”. Thập giá nói: “Hãy quỳ xuống phục vụ”.

Học hỏi từ ngôi trường Thập giá trong khía cạnh này là học cách sống tự do. Tự do khỏi sự ràng buộc của cải, tự do khỏi nỗi lo sợ bị người đời phán xét, tự do khỏi tham vọng quyền hành, và tự do khỏi sự nô lệ cho các đam mê. Đó là con đường hẹp, nhưng là con đường duy nhất dẫn đến sự sống và bình an đích thực. Bằng cách khước từ những gì Chúa Kitô đã khước từ trên Thập giá, chúng ta bắt đầu khao khát điều duy nhất cần thiết: chính Thiên Chúa.

Hơn tám thế kỷ trước, cây thánh giá đã nói với Thánh Thomas Aquinas. Và ngày nay, cây thánh giá vẫn tiếp tục nói với mỗi người chúng ta, nếu chúng ta biết dành thời gian để chiêm ngắm Chúa Kitô chịu đóng đinh và ghi nhớ gương mẫu của Người trên thập giá.

Hành trình chiêm ngắm Thập giá mà chúng ta vừa đi qua, dưới sự hướng dẫn của Thánh Thomas, cho thấy rằng đây không phải là một biểu tượng của sự chết, mà là một suối nguồn của sự sống thiêng liêng. Giữ ánh nhìn hướng về Chúa Kitô chịu đóng đinh sẽ hoàn toàn biến đổi cuộc sống của chúng ta. Điều đó làm mềm trái tim chai đá của chúng ta trong hành trình tìm kiếm nhân đức và thôi thúc ta hoán cải không ngừng.

Trên Thập giá, Chúa Kitô dạy chúng ta rằng:

• Người nâng đỡ chúng ta trong gian nan: Khi nhìn vào những đau khổ của Ngài, chúng ta nhận ra mình không đơn độc trong những thử thách của riêng mình. Ngài đã đi trước và thông phần vào sự yếu đuối của nhân loại.

• Người truyền cảm hứng để chúng ta bước theo: Gương sáng của Ngài về đức ái, kiên nhẫn, khiêm nhường, vâng phục và từ bỏ trở thành một lời mời gọi, một động lực mạnh mẽ để chúng ta noi gương bắt chước.

Vì thế, hình ảnh Chúa Kitô chịu khổ nạn chứa đựng mọi bài học mà chúng ta cần. Nó sâu sắc hơn những gì chúng ta có thể hiểu thấu. Đó là một trường học của nhân đức, của tình yêu kiên trung và trung tín. Dù chúng ta đang ở trong hoàn cảnh nào, dù đang đối diện với thử thách nào, dù đang cần một tấm gương nào nhất – dù đó là sự kiên nhẫn khi xếp hàng ở siêu thị, sự dứt bỏ khi đánh mất một món đồ yêu quý, lòng bác ái và cảm thông trong một tình huống khó chịu, hay sự vâng phục thánh ý Thiên Chúa trong một quyết định lớn lao của cuộc đời – ta chỉ cần hướng mắt lên Thập giá và nhớ đến gương Chúa Kitô. Khi làm vậy, Người sẽ âm thầm dạy ta con đường nhân đức, không qua những lời nói phức tạp, mà qua chính sự hiện diện đầy yêu thương và hy sinh của Ngài.

Cây thánh giá lịch sử đã được che phủ bởi một tấm màn. Điều này cũng có thể đúng trong cuộc sống của chúng ta. Đôi khi, sự hối hả, những lo toan, những thú vui trần thế giống như một tấm màn che khuất đi ý nghĩa thực sự của Thập giá. Nhiệm vụ của người Kitô hữu là can đảm vén tấm màn đó lên mỗi ngày, để đối diện với thực tại của tình yêu Thiên Chúa, để lắng nghe tiếng nói của Thập giá.

Ước gì mỗi chúng ta, giống như Thánh Thomas Aquinas, có thể tìm thấy nơi Thập giá Chúa Kitô ngôi trường đích thực của mình. Ước gì chúng ta có thể nói với lòng xác tín rằng: “Con học được từ Thập giá nhiều hơn bất kỳ cuốn sách nào.” Và ước gì, trong sự thinh lặng của tâm hồn, chúng ta cũng có thể nghe được lời thì thầm của Đấng Chịu Đóng Đinh, không phải vì chúng ta đã viết hay nói giỏi về Ngài, nhưng vì chúng ta đã cố gắng sống theo những bài học mà Ngài đã dạy từ chính cây Thập tự giá vinh quang.

Lm. Anmai, CSsR

Danh mục:
Tác giả: