Nhảy đến nội dung

Cứ ở yên! - Xa cách - Về với cộng đoàn

CỨ Ở YÊN!

“Xin cứu chúng con!”.

Trong “Giữa Mắt Bão” - “In The Eye of the Storm” - Max Lucado viết, “Cứ ở yên, cầu nguyện gấp hai lần khi bạn sợ hãi! Lắng nghe gấp hai lần khi bạn khẩn xin!”.

Kính thưa Anh Chị em,

Câu chuyện Tin Mừng hôm nay thể hiện những lời khuyên của Lucado. Giữa biển khơi, các môn đệ gặp bão. Con thuyền là hình ảnh Giáo Hội, hình ảnh thế giới, gia đình, cộng đoàn - trong đó - có chúng ta. Và trước bất cứ cơn bão nào, để tồn tại, bạn và tôi ‘cứ ở yên’, cầu nguyện gấp hai lần, lắng nghe gấp hai lần!

Cơn bão dữ dội là hình ảnh những cuộc đấu tranh cá nhân và cộng đồng mà mỗi người trải qua trong cuộc sống. Trước hết, đó là những cuộc bách hại cách này cách khác mà Giáo Hội không tránh khỏi; đó còn là những cơn bão của một cuộc chiến dai dẳng giữa thánh thiện và tội lỗi, sự thiện và sự ác, Thiên Chúa hay thế gian. Nó ập xuống cộng đoàn, gia đình và linh hồn bất cứ lúc nào. Không ít lần, chúng ta cảm thấy Thiên Chúa vắng mặt hoặc ít nữa, Ngài “vẫn ngủ” đang khi những hỗn mang xáo trộn vẫn dồn dập. “Bão tố là một phần của hành trình đức tin. Tin là nhận ra rằng, cả khi chúng ta không cảm thấy Ngài, Chúa vẫn ở đó - gần hơn bao giờ hết!” - Henri Nouwen.

Gặp bão, bài học đầu tiên là - như các môn đệ - bạn ‘cứ ở yên’ trong thuyền, vì Chúa Giêsu đang ở đó, dù Ngài đang ngủ! Thứ đến - cấp thiết hơn - họ tìm đến Chúa, van xin Ngài. Cần nhận ra rằng, tôi cần Chúa, khả năng tôi không đủ cho chính mình. Khi chúng ta vượt qua cám dỗ ‘khép mình lại’, hoặc chiến thắng cám dỗ ‘bỏ thuyền’; hay khi vượt qua lòng mộ đạo sai lầm là ‘không muốn phiền Chúa’ để bắt đầu cầu nguyện, thì Thiên Chúa mới có thể ra tay cách kỳ diệu. “Cầu nguyện không đưa con ra khỏi bão, nhưng đặt Chúa vào giữa bão với con - và thế là đủ!” - Thomas Merton.

Một ‘cơn bão’ tương tự đã xảy ra cho Lót và gia đình ông - bài đọc một. Họ chạy trốn vì Chúa sắp huỷ diệt Sôđôma. Thiên thần giục Lót, “Đừng ngoái lại đằng sau, đừng dừng lại!”. Điều Lót cần là chạy về phía trước - về phía Chúa, Đấng cùng chạy với ông - “Nếu Chúa muốn con ở trong chiếc thuyền ấy, Ngài sẽ chèo nó cùng con!” - Mẹ Têrêxa; “Lạy Chúa, con hằng nghĩ tới tình thương của Chúa!” - Thánh Vịnh đáp ca.

Anh Chị em,

“Xin cứu chúng con!”. Chúa Giêsu muốn chúng ta tập trung vào Ngài; nhìn vào Chúa, đừng nhìn vào sóng; cầu nguyện gấp hai lần, lắng nghe gấp hai lần. Ngài sẽ “chỗi dậy, truyền lệnh cho gió và biển. Và biển yên lặng như tờ!”. Vậy ngọn gió nào đang ‘thổi thốc’ đời bạn? Đâu là những con sóng cản trở định hướng của bạn khiến bạn hoảng loạn? Hãy giải bày và cho phép linh hồn nói với Chúa Giêsu mọi thứ! Đó là sức mạnh nhẹ nhàng nhưng phi thường nhất - cầu nguyện - nó sẽ đưa thuyền bạn cập bến bình an! “Chúng ta không được hứa một hành trình dễ dàng, nhưng được hứa rằng, Chúa sẽ không bao giờ rời bỏ con thuyền của chúng ta!” - Charles Spurgeon.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, mỗi khi ‘gặp bão’, đừng để con động đạc, toan tính rồi quên cầu nguyện. Cho con xác tín, chính sự hiện diện thinh lặng của Ngài là bình an!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế) 

 

XA CÁCH

“Chúng rất dữ tợn, đến nỗi không ai dám qua lại lối ấy”.

Mùa đông đến, một thợ săn muốn có một chiếc áo lông gấu, anh vào rừng. Một con gấu xuất hiện, anh đưa súng lên. “Chờ đã!”, con gấu nói, “Tại sao bạn muốn bắn tôi?” - “Tôi lạnh!”. “Nhưng tôi đói!”, con gấu trả lời, “Chúng ta nên có một thoả thuận!”. Thợ săn đồng ý. Rốt cuộc, anh ‘được bao bọc’ bởi một bộ lông ấm áp; và con gấu đã chén xong bữa tối!

Kính thưa Anh Chị em,

Đối thoại với ma quỷ, bạn luôn thiệt! Đó là bài học của ngụ ngôn. Tin Mừng hôm nay nói đến tội lỗi, điều khiến chúng ta ‘xa cách’ Thiên Chúa và ‘xa cách’ tha nhân. Hai người bị quỷ ám nhất định giữ khoảng cách với Chúa Giêsu, họ muốn Ngài để họ yên, nhưng Ngài đã trục xuất chúng và chúng nhập vào đàn heo!

Dù trọng hay nhẹ, tội lỗi luôn đẩy Thiên Chúa ra khỏi cuộc sống con người. Nó lấy đi ân sủng thánh hoá, cắt đứt chúng ta khỏi Ngài, khiến Thiên Chúa trở nên ‘xa lạ’; đồng thời làm phương hại các mối tương quan của chúng ta đối với tha nhân - ‘xa cách’ cộng đồng. “Tội lỗi biến trái tim thành sa mạc - nơi không còn chỗ cho Thiên Chúa ngự và không còn nước cho người lân cận uống!” - Catharina Siêna.

Mọi tội lỗi đều ‘mang tính xã hội’, gây ra những ‘hậu quả xã hội’. Cả những tội thầm kín vẫn làm thiệt hại Thân Thể Mầu Nhiệm Chúa Kitô; đó là chưa nói đến những tội công khai, vốn sẽ tác hại nghiêm trọng, gây tai tiếng và có thể dẫn người khác vào đường tội lỗi; thậm chí, mất đức tin. Địa vị càng cao, tàn phá của tội càng lớn!

Tội lỗi, dĩ nhiên, tác hại - trước hết - linh hồn. Marcô viết, “Người bị quỷ ám tru tréo và lấy đá rạch vào mình” - biểu tượng một nỗi đau tinh thần sâu sắc. “Lỗi lầm âm thầm của linh hồn còn làm cho lòng đau hơn những vết roi trên da thịt!” - Thomas à Kempis. Con người là vậy, nhưng Thiên Chúa thì không! Ngài làm mọi cách để đến gần, cứu lấy tội nhân. Làm sao một Đấng mủi lòng vì lời than vãn của một người mẹ nô tỳ đến nỗi không cầm mình khi nghe tiếng khóc của đứa bé, con nàng, giữa rừng - bài đọc một - lại có thể để một linh hồn chết trong tội? Hai câu chuyện hôm nay, một lần nữa, cho thấy Thiên Chúa là Đấng cứu kẻ khốn cùng, “Kẻ nghèo hèn kêu xin, và Chúa đã nhận lời!” - Thánh Vịnh đáp ca.

Anh Chị em,

“Không ai dám qua lại lối ấy”. Vậy ‘quỷ dữ’ nào đang trói buộc bạn; tội lỗi nào đang làm bạn ‘xa cách’ Thiên Chúa và ‘xa cách’ anh chị em mình; xiềng xích nào đang khiến bạn và tôi sợ hãi sự hiện diện và can thiệp xót thương của Ngài? Không ai trong chúng ta không ước muốn được giải thoát; với Thiên Chúa, đó không chỉ là ước muốn nhưng là khát khao! Ngài khát khao chúng ta, khát khao linh hồn chúng ta! Ngài đang ở trong Bí tích Hoà Giải để tháo cởi, ở trong Bí tích Thánh Thể để chữa lành. Hãy đến, đừng chạy trốn Ngài! “Không gì làm cho Thiên Chúa phải ‘chuyển động’ nhanh bằng một tiếng rên rỉ của tội nhân đang cố gắng quay về!” - Bernard Clairvaux.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, tội lỗi luôn làm con ấm áp dễ chịu, nhưng cuối cùng, luôn ‘chén’ con. Dạy con khôn ngoan, đừng bao giờ ngồi xuống thoả hiệp với nó!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

 

VỀ VỚI CỘNG ĐOÀN

“Tám ngày sau, các môn đệ lại có mặt trong nhà, có cả Tôma ở đó với các ông!”.

“Không có cộng đoàn thì khó tìm được Chúa Giêsu!” - Phanxicô.

Kính thưa Anh Chị em,

Lời Chúa lễ kính thánh Tôma tông đồ cho thấy cách tốt nhất, nhanh nhất để gặp lại Chúa Giêsu là ‘về với cộng đoàn!’.

Khi Chúa Giêsu hiện ra với các môn đệ chiều ngày Phục Sinh, Tôma không có mặt. Thật thú vị, tên của ông có nghĩa là “Đi đy mô!”; nhưng “Tám ngày sau, các môn đệ lại có mặt trong nhà, có cả Tôma ở đó với các ông”, Chúa Giêsu đã hiện ra với họ. Rõ ràng tự tách mình khỏi cộng đoàn, Tôma bỏ lỡ cơ hội gặp Thầy; rời xa cộng đoàn, đương nhiên Tôma sống trong sợ hãi, buồn sầu và nghi nan. Khi Tôma trở lại, những người bạn thân yêu nói với ông, “Chúng tôi đã được thấy Chúa!”. Dĩ nhiên là Tôma không tin và ông đưa ra một loạt các điều kiện.

Chúa Giêsu đã đến, đáp ứng những điều kiện đó; Ngài chỉ cho Tôma thấy những vết thương theo cách thông thường, trước mặt mọi người, trong cộng đoàn chứ không phải bên ngoài. “Cộng đoàn là nơi những vết thương được đụng chạm và đức tin được phục hồi. Không ở đó, Tôma không thể chạm vào những dấu đinh!” - James Martin. Chúa Giêsu như muốn nói với Tôma rằng, “Muốn gặp Thầy, con đừng tìm đâu xa; hãy về đây - ‘về với cộng đoàn’ của con - anh em của con, đừng bao giờ rời xa họ! Hãy cầu nguyện với họ, bẻ bánh với họ!”.

Chúa Giêsu cũng nói điều này với chúng ta, “Hãy ‘về với cộng đoàn’, về với gia đình; ở đó, con sẽ tìm thấy ta. Đó là nơi ta sẽ tỏ cho chúng con thấy những dấu đinh của những vết thương in trên cơ thể ta - những dấu hiệu của tình yêu - dấu hiệu của sự sống chiến thắng sự chết, tình yêu chiến thắng ích kỷ và tha thứ chiến thắng trả thù. Chính ở đó - cộng đoàn, gia đình - chúng con sẽ khám phá ra khuôn mặt của ta, khi chúng con chia sẻ những khoảnh khắc nghi ngờ và sợ hãi với những người thân yêu. Hãy bám chặt vào họ hơn!”. “Chúa Giêsu không hiện ra riêng cho Tôma trong một khoảnh khắc đặc biệt cá nhân, nhưng nơi các môn đệ tụ họp. Đó là bài học cho tất cả những ai tìm Ngài!” - Erik Varden.

Anh Chị em,

“Có cả Tôma ở đó với các ông!”. ‘Về với cộng đoàn’ cho dù cộng đoàn không hoàn hảo, nhưng là nơi Chúa hiện diện. Tôma phải quay lại cộng đoàn để thấy điều ông khao khát. Cộng đoàn là nơi phải trở về vì ít nhất ba lý do: nơi an ủi chúng ta trong những lúc bất an; nơi mọi nghi ngờ đều có thể dẫn đến một kết quả sáng sủa hơn - bất chấp một sự không chắc chắn nào đó; và cuối cùng, thông thường, đó là nơi Chúa Giêsu tỏ mình cho những ai biết gắn bó với nhau trong cầu nguyện, trong hiện diện và trong những chia sẻ yêu thương. “Tôma không tin không phải vì ông thiếu lý trí, mà vì ông ‘thiếu cộng đoàn’. Đức tin được củng cố trong sự hiệp thông. Nơi nào có hai hay ba người họp lại, nơi đó có Đức Kitô sống động như Ngài đã nói!” - Luis Antonio Tagle.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, cho con hiểu rằng, rời xa cộng đoàn, con có thể giữ lý thuyết về Chúa, nhưng đánh mất sự hiện diện của Ngài!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế) 

Danh mục:
Tác giả: