Được Thay Đổi nhờ Việc Tôn Thờ thánh Thể
- T6, 14/02/2025 - 06:25
- Lại Thế Lãng
Được Thay Đổi nhờ Việc Tôn Thờ thánh Thể
Tác giả: Judy Vaughan – Lại Thế Lãng chuyển ngữ
Mười năm trước, tôi đã ở trong một giai đoạn rất đen tối trong cuộc đời. Tôi tuyệt vọng và cố gắng tìm cách để đối phó, xoay sở hoặc sống sót qua giai đoạn này.
Tôi bắt đầu tham dự Thánh lễ hằng ngày và dành nhiều thời gian hơn để cầu nguyện. Là một người mới vào đạo, tôi còn mới mẻ với ý tưởng về việc Chầu Thánh Thể, mặc dù tôi đã chứng kiến điều đó tại một nhà thờ mà tôi đến để tham dự Thánh lễ hằng ngày. Sau đó, tôi biết được một nhà nguyện trong khuôn viên trường đại học gần nhà tôi sẽ bắt đầu việc Chầu Thánh Thể liên tục. Dù vẫn chưa biết hoặc hiểu nhiều nhưng nóng lòng muốn làm bất cứ điều gì để cảm thấy tốt hơn, tôi đã đăng ký một khung giờ vào lúc sáu giờ sáng thứ Bảy. Tôi chọn thời gian đó vì tôi hy vọng mình sẽ là người duy nhất ở đó. Tôi thực sự muốn ở một mình với Chúa.
Tôi cảm thấy an toàn. Tôi không biết mình phải làm gì ở đó, nhưng biết rằng Thân thể của Chúa Kitô hiện diện trước mặt tôi vừa khiêm nhường vừa an ủi. Trong vài tháng đầu, tôi khóc suốt cả giờ—dường như đó là nơi duy nhất tôi cảm thấy đủ an toàn để giải tỏa nỗi đau của mình. Tôi đã nói chuyện với Chúa Giêsu và khóc, nói và khóc. Tôi hẳn đã nói ra mọi điều trong lòng mình. Tôi cảm thấy như thể tôi có Chúa Giêsu cho riêng mình, và đó là một phước lành lớn lao. Tôi mong chờ đến giờ đó suốt cả tuần. Tôi không thể chờ đến sáng thứ Bảy! Cuối cùng, tôi ngừng khóc và chỉ ngồi lặng lẽ tận hưởng khoảng thời gian đặc biệt, yên bình này với Chúa Giêsu.
Tôi không biết điều gì đã xảy ra với tôi sau khoảng thời gian ở bên Chúa, nhưng tôi biết rằng có điều gì đó quan trọng và sâu sắc đã thay đổi bên trong tôi. Tôi không thể xóa bỏ hoàn cảnh khó khăn mà tôi đang phải đối mặt khi đó, nhưng tôi biết rằng tôi luôn có thể đến với Chúa Giêsu, dành thời gian cho Người và cảm nhận tình yêu của Người. Bây giờ tôi mang mọi thứ trong trái tim mình đến với Chúa Giêsu trong sự tôn thờ. Tôi thực sự hạnh phúc ở đó vì tôi biết rằng Chúa Giêsu lắng nghe và đối xử với tôi bằng tình yêu thương và lòng thương xót lớn lao.
Hai năm sau, tôi quyết định chuyển đến một nơi khác và điều đầu tiên tôi làm là tìm hiểu xem tôi có thể tham dự việc tôn thờ Thánh Thể ở đâu. Tôi tìm thấy hai giáo xứ gần đó có Chầu Thánh Thể liên tục. Tôi cảm thấy thật may mắn khi có thể tham dự thường xuyên! Mặc dù bầu không khí và nghi thức hơi khác so với những gì tôi biết ở nhà thờ trước đây, nhưng tôi vẫn có thời gian quý báu bên Chúa Giêsu.
Quá nhiều Quà tặng và Ơn lành. Tôi rất thích tất cả quà tặng và ơn lành mà tôi đã nhận được trong giờ Chầu Thánh Thể—và các món quà và ơn lành mà tôi đã chứng kiến ở những người khác.
Tôi đã thấy những người có đức tin sâu sắc và sùng đạo như vậy tại nhà nguyện đến nỗi tôi cảm thấy mình nhận được nhiều ân sủng mỗi lần tôi đến. Thật là một niềm vui khi thấy những người anh chị em của tôi trong Chúa Kitô thể hiện lòng sùng kính và đức tin của riêng họ.
Một ngày nọ, tôi thấy một người đàn ông ngồi trước mặt tôi với đứa con trai nhỏ. Người đàn ông đang quỳ gối trong sự sùng kính trang nghiêm. Con trai ông đang nhìn khuôn mặt của cha mình, dường như đã biến đổi. Cậu bé nhẹ nhàng chạm vào một bên khuôn mặt của cha mình—như thể cậu đang cố gắng hiểu cha mình đang làm gì và tại sao ông lại thay đổi như vậy. Người đàn ông không rời mắt mà đưa cánh tay yêu thương của mình ôm lấy con trai và kéo cậu lại gần. Tôi nghĩ đây là một món quà tuyệt vời cho cậu bé—khi thấy cha mình đắm chìm trong sự tôn thờ Chúa và Đấng cứu chuộc của chúng ta.
Nhiều gia đình trẻ đến nhà nguyện, và đôi khi họ xin lỗi vì tiếng ồn của con cái họ. Tôi nói với họ rằng tôi tin rằng đối với Chúa Giêsu và các thiên thần, những "tiếng ồn" này giống như âm nhạc tuyệt đẹp, và tôi khuyến khích họ luôn đưa con cái đến nhà nguyện.
Tôi cũng thấy rất nhiều người trẻ tuổi đại học dường như đang cố gắng sắp xếp lại cuộc sống của mình. Một số đang khóc, một số có vẻ mặt tha thiết, cầu xin. Tôi rất vui khi được ở gần họ khi họ mang trái tim, ước muốn và những cuộc vật lộn của mình đến với Chúa Giêsu.
Mỗi lần tôi đến đó, một chàng trai trẻ bước vào với sự tôn kính sâu lắng và lặng lẽ. Nếu ai nhìn thấy anh ấy, họ sẽ biết rằng nhà nguyện này thực sự là một nơi linh thiêng. Chỉ cần nhìn anh ấy cũng giúp tôi trải nghiệm sự đồng hành của Chúa Giêsu một cách sâu sắc hơn.
Một ngày khác khi tôi bước vào nhà nguyện, một cặp đôi trẻ và một phụ nữ lớn tuổi đang quỳ trước bàn thờ khóc nức nở. Khi người phụ nữ lớn tuổi lùi lại một chút, tôi đưa tay ra để giữ bà ấy đứng vững vì tôi sợ bà ấy sẽ ngã. Bà ấy quay lại và lao vào vòng tay tôi. Tôi ôm bà ấy một lúc lâu trong khi bà ấy khóc. Bà ấy liên tục nói, “Te amo” (Con yêu mẹ) và tiếp tục khóc. Con gái bà ấy nói với tôi rằng mẹ của người phụ nữ đó, tức bà ngoại của cô gái, đang hấp hối. Tôi biết rằng Chúa đã ban cho tôi một món quà tuyệt vời vào ngày hôm đó—món quà chia sẻ nỗi đau của một người phụ nữ khác và mang đến cho bà ấy sự an ủi của Chúa Giêsu.
Tôi không thể tưởng tượng cuộc sống sẽ ra sao nếu tôi không có thời gian đặc biệt này để tôn thờ Chúa. Cùng với Thánh lễ, Tôn thờ Thánh Thể là trung tâm của cuộc sống tôi. Tôi biết mình là một con người khác bây giờ. Tôi biết rằng tôi đang được kéo lại gần với Chúa hơn và tội lỗi của tôi đang được giải quyết nhẹ nhàng. Tôi rất biết ơn vì Thiên Chúa đã ban cho tất cả chúng ta một nơi đặc biệt như vậy—một nơi mà chúng ta có thể tách biệt khỏi thế giới bên ngoài và dành thời gian quý báu với Chúa Giêsu.