Nhảy đến nội dung

Lời Chúa và suy niệm Chúa Nhật 21C TN

LỜI CHÚA (Lc 13,22-30) VÀ SUY NIỆM CHÚA NHẬT 21 THƯỜNG NIÊN C

Lời Chúa, Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo thánh Luca (Lc 13,22-30): “...Khi ấy, Chúa Giêsu rảo qua các đô thị và làng mạc, vừa giảng dạy vừa đi về Giêrusalem. Có kẻ hỏi Người rằng: “Lạy Thầy, phải chăng chỉ có một số ít sẽ được cứu độ?” Nhưng Người phán cùng họ rằng: “Các ngươi hãy cố gắng vào qua cửa hẹp, vì Ta bảo các ngươi biết: nhiều người sẽ tìm vào mà không vào được. Khi chủ nhà đã vào và đóng cửa lại, thì lúc đó các ngươi đứng ngoài mới gõ cửa mà rằng: ‘Thưa ngài, xin mở cửa cho chúng tôi’. Chủ sẽ trả lời các ngươi rằng: ‘Ta không biết các ngươi từ đâu tới’. Bấy giờ các ngươi mới nói rằng: ‘Chúng tôi đã ăn uống trước mặt ngài và ngài đã giảng dạy giữa các công trường chúng tôi’. Nhưng chủ sẽ trả lời các ngươi rằng: ‘Ta không biết các ngươi tự đâu mà tới, hỡi những kẻ làm điều gian ác, hãy lui ra khỏi mặt ta’. Khi các ngươi sẽ thấy Abraham, Isaac, Giacóp và tất cả các tiên tri ở trong nước Thiên Chúa, còn các ngươi bị loại ra ngoài, nơi đó các ngươi sẽ khóc lóc nghiến răng. Và người ta sẽ từ đông chí tây, từ bắc chí nam đến dự tiệc trong nước Thiên Chúa. Phải, có những người sau hết sẽ trở nên trước hết và những người trước hết sẽ nên sau hết…” Ðó là Lời Chúa

Suy Niệm Lời Chúa:

+/ Cuộc đời hôm nay gồm nhiều cửa hẹp. Cửa hẹp khi thi vào đại học. Cửa hẹp khi đi xin việc làm. Cửa hẹp khi muốn đưa trái banh vào lưới. Cuộc sống là phấn đấu bước qua nhiều cửa hẹp.

- Cửa càng hẹp, càng phải cố gắng nhiều. Cửa hẹp mà vào được mới quý.

+/ Trong mùa thi chuyển cấp và vào đại học vừa qua, có những học sinh đã bị chứng suy dinh dưỡng, mất ngủ, thậm chí bị bệnh tâm thần. Lý do là các bạn phải học rất nhiều, phải phấn đấu để được vào đại học. Đại học hiện tại vẫn là một khung cửa hẹp.

- Nếu thiên đàng có cửa, thì hẳn vào cửa thiên đàng chẳng phải như đi dạo chơi. Hãy chiến đấu để vào qua cửa hẹp, vì cửa hẹp dẫn đến sự sống. 
+/ Điều nói trên đây dẫn ta đến ý tưởng chính là cửa hẹp của bài Tin Mừng theo thánh Luca hôm nay đề cập.

- Cửa hẹp không phải vì Nước Trời chật hẹp. Nước Trời rộng mênh mông, có thể đón tiếp tất cả mọi người. Cửa hẹp chính là để tuyển lựa những người có phẩm chất thích hợp với Nước Trời. Ai muốn vào Nước Trời đều phải phấn đấu.

- Trước hết phải phấn đấu hạ mình xuống. Ở đời người ta thường phấn đấu để vươn lên. Người ở địa vị thấp phấn đấu để được địa vị cao. Người hèn kém phấn đấu để được trọng vọng.

- Nhưng trong Nước Trời thì ngược lại. Phải phấn đấu để đi xuống. Phải phấn đấu để tìm chỗ thấp hèn nhất. Phải phấn đấu để phục vụ anh em.

- Sau đó phải phấn đấu để bé nhỏ lại. Thông thường ở đời người ta phấn đấu để to ra. Ai có nhà nhỏ phấn đấu để có nhà

lớn hơn. Ai có ruộng vườn nhỏ cũng phấn đấu để vườn ruộng lớn rộng thêm. Ai cũng phấn đấu để có nhiều của cải hơn, có nhiều bằng cấp hơn, có nhiều đặc quyền đặc lợi hơn.

- Trái lại, người muốn vào Nước Trời phải phấn đấu để trở nên bé nhỏ. Phải phấn đấu để trở nên nghèo. Phải phấn đấu để bỏ bớt của cải đi, như lời Tin Mừng: Phúc thay ai có tinh thần nghèo khó, vì Nước Trời là của họ.

- Bài Ðọc I lễ hôm nay, trích sách Huấn Ca: Càng làm lớn, con càng phải hạ mình trong mọi sự, thì con sẽ được đẹp lòng Chúa; vì chỉ có một mình Thiên Chúa có quyền năng cao cả, và mọi kẻ khiêm nhường phải tôn vinh Chúa.

+/ Cửa vào Nước Trời nếu có hẹp là vì được làm theo kích thước của Chúa Giêsu.

- Cửa này thấp vì Chúa Giêsu đã hạ mình thẳm sâu. Là Thiên Chúa, Người đã tự nguyện trở nên người phàm. Là bậc Thầy, nhưng Người đã tự nguyện trở nên người phục vụ. Vô cùng thánh thiện nhưng Người đã để bị đối xử như một đại tội phạm. Người đã bị vùi dập xuống tận bùn đen.

- Cửa này bé vì Chúa Giêsu đã trở nên bé nhỏ. Người đã sinh ra nghèo, sống nghèo và chết nghèo. Người đã bị bóc lột hết, không phải chỉ quần áo mà cả uy tín và danh dự.

- Chúa Giêsu đã mở đường về Nước Trời. Muốn vào Nước Trời chẳng có con đường nào khác ngoài con đường Chúa Giêsu đã đi. Chẳng có cửa nào khác ngoài khung cửa hẹp mà Chúa Giêsu đã qua.

+/ Thật ra cửa vào sự sống không hẹp, nhưng hẹp vì cái tôi của ta to quá. Cần nỗ lực liên tục để giữ cho cái tôi nhỏ lại, khiêm hạ trước Thiên Chúa, cởi mở trước anh em. Cần có một cái tôi như trẻ thơ mới được vào Nước Trời.

- Cái tôi của chúng ta luôn có khuynh hướng bành trướng nhờ thu tích nơi mình tri thức, tiền bạc, khả năng. Cả kinh nghiệm, tuổi tác, đạo đức, chức vụ, cũng có thể làm cái tôi xơ cứng và khép lại. Cần phải biến đổi và tự hạ. Ðây thật là một cuộc chiến với chính mình. Khi hủy mình ra không, ta sẽ dễ đi qua cửa hẹp.

- Nhiều người Do Thái đến chậm, khi cửa đã đóng. Họ gõ cửa và đòi vào. Họ tưởng thế nào mình cũng có một chỗ nơi bàn tiệc, bởi lẽ mình đã từng ngồi đồng bàn với Ðức Giêsu, và đã nhiều lần nghe Ngài giảng dạy. Tiếc thay, tương quan đó lại quá hời hợt đến độ Chúa phải lên tiếng nói với họ: Ta không biết các anh từ đâu đến. 
- Chúa cũng có thể nói với chúng ta như vậy, dù chúng ta đã dự lễ, rước lễ, nghe giảng, tĩnh tâm. Chúa vẫn không quen biết chúng ta vì chúng ta chẳng để cho Ngài đi vào đời mình. Chúng ta vẫn là những người xa lạ trước mắt Chúa.

+/ Ta hãy suy thêm về câu Tin Mừng: Nhiều Người Sẽ Tìm Vào Mà Không Được.

- Cửa hẹp ở đây là vác thập giá cả cuộc đời trần thế của người tín hữu, chứ không phải chỉ một bước chân đi qua một cánh cửa nhỏ hẹp vật lý nào đó.

- Vì là vác thập giá lâu dài, có khi 50 – 60 – 70 – 80 hay 100 năm tuổi, nên cần phải kiên trì bền đỗ đến cùng, phải cố gắng liên lỷ và từng ngày. Không thụt lùi, không chán nản buông xuôi mà hy vọng tín thác vào Chúa để vươn lên không ngừng nghỉ, không bỏ cuộc giữa chừng.

- Nhiều Người,  Theo thống kê của AI 2025, Ki-tô-giáo (những người tin Chúa Ki-tô là Chúa cứu độ thế giới) là 2,4 tỷ người/8,09 tỷ người, chiếm 31% dân số toàn cầu. Riêng người Công Giáo 2025 này là: 1tỷ 406 triệu người.

- Hiện đang còn  69 % người, là còn 806,600,000,000 người chưa biết Chúa Giê-su là Chúa cứu độ thế giới. Đang rất Nhiều Người.

- Chưa nói đến khía cạnh Chất Lượng của vấn đề. Nghĩa là những người đã tin đã thề hứa ĐI QUA CỬA HẸP, tức là VÁC THẬP GIÁ ĐI THEO ĐỨC-KI-TÔ rồi mà không chịu thực hành, không sống chịu khó kiên trì bền đỗ đến cùng, mà sống buông thả, bỏ cuộc giữa chừng.

- Trước khi kết thúc chúng ta hãy cậy nhờ công nghiệp và cầu bầu của mẹ Ma-ri-a, qua lời của thánh A-mê-đê, giám mục Lô-dan: Phần Mẹ, Mẹ trổi vượt hơn mọi người nhờ ân sủng dồi dào như vực thẳm, nhưng Mẹ lại tuôn đổ thật rộng rãi xuống trên đoàn dân đang tin tưởng và khao khát…Mẹ ban sức khoẻ cho thân xác và thần dược cho linh hồn, Mẹ có khả năng giúp thân xác và linh hồn được trỗi dậy từ cõi chết. Có ai từ biệt Mẹ ra về mà vẫn còn đau yếu, buồn phiền và dốt nát không hiểu các mầu nhiệm thiên quốc bao giờ? Có ai về tới nhà mà lại không hân hoan vui mừng, vì đã nhờ Đức Ma-ri-a, Thân Mẫu của Chúa, mà được như lòng mong muốn. Amen

Linh Mục G.B Nguyễn Ngọc Nga