Nhảy đến nội dung

Muối đất và ánh sáng - Trưởng thành qua những ngày giông gió

MUỐI ĐẤT VÀ ÁNH SÁNG

Lời Chúa hôm nay trong bài Tin Mừng theo thánh Mát-thêu, tiếp nối bài giảng trên núi với Tám Mối Phúc, mời gọi chúng ta sống căn tính Kitô hữu trong một thế giới cần được ướp mặn và soi sáng. Đức Giêsu không chỉ mạc khải sứ mạng ấy cách lý thuyết, nhưng còn trao phó cho từng người môn đệ: “Chính anh em là muối cho đời… là ánh sáng cho trần gian.” Lời tuyên bố này không mang tính lựa chọn mà là một xác tín, là một căn tính, là một định mệnh gắn liền với người môn đệ. Điều ấy có nghĩa là nếu không sống như muối như ánh sáng, người Kitô hữu đánh mất chính bản thân mình, không còn là Kitô hữu đích thực.

“Chính anh em là muối cho đời”. Hình ảnh muối không xa lạ với bất kỳ nền văn hóa nào. Trong thời Đức Giêsu, muối không chỉ dùng để nêm nếm, mà còn là phương tiện bảo quản thực phẩm trong một thế giới chưa có tủ lạnh. Muối cũng là biểu tượng của giao ước bền vững. Trong sách Lê-vi, Thiên Chúa phán rằng lễ vật phải được dâng với muối, như dấu chỉ của giao ước bất biến giữa Ngài và dân Ngài. Vậy thì khi Chúa Giêsu gọi chúng ta là muối, Ngài đang mời gọi chúng ta làm cho đời sống này khỏi bị hư thối, khỏi rơi vào sự mục ruỗng luân lý và sự tha hóa đạo đức. Nhưng muối chỉ có giá trị khi nó tan biến đi trong món ăn, không ai ăn muối sống mà khen là ngon. Cũng vậy, người Kitô hữu phải dám tan biến đi cái tôi ích kỷ, để tình yêu Đức Kitô trong họ được thấm sâu và gìn giữ thế giới này khỏi mục nát.

Nhưng Chúa cũng cảnh báo: “Nếu muối mà nhạt đi, thì lấy gì muối nó cho mặn lại?” Câu hỏi này chất chứa nỗi xót xa của Chúa trước một thực tại: người môn đệ có thể đánh mất bản chất của mình. Điều ấy xảy ra khi đời sống Kitô hữu trở nên thỏa hiệp, không còn vị mặn của chân lý, của bác ái, của hy sinh, mà trở thành nhạt nhẽo, vô cảm, giống y hệt thế gian. Khi ấy, thay vì gìn giữ thế gian khỏi mục nát, chính chúng ta lại góp phần vào sự thối rữa của nó.

“Chính anh em là ánh sáng cho trần gian.” Ánh sáng là biểu tượng của Thiên Chúa. Trong Cựu Ước, vinh quang Thiên Chúa hiện diện như đám mây rực sáng. Trong Tân Ước, Đức Giêsu tuyên bố: “Ta là ánh sáng thế gian.” Và hôm nay, Người chia sẻ ánh sáng ấy cho các môn đệ. Nhưng ánh sáng không tự nó phát sinh. Như mặt trăng chỉ tỏa sáng khi phản chiếu ánh sáng mặt trời, người Kitô hữu cũng chỉ trở nên ánh sáng khi kết hiệp mật thiết với Đức Kitô, nguồn sáng đích thực. Vì thế, đời sống cầu nguyện, đời sống bí tích, đặc biệt là Thánh Thể, là điều kiện tiên quyết để người môn đệ có thể phát sáng.

Người ta không thắp đèn rồi để dưới thùng, nhưng đặt trên đế để soi sáng cho cả nhà. Đức Giêsu khẳng định rằng, đời sống chứng tá của người Kitô hữu không thể che giấu được. Không ai là người tin Chúa thực sự mà đời sống lại vô danh tiểu tốt, chẳng gây được ảnh hưởng nào lên môi trường quanh mình. Nếu một người sống kết hiệp thật với Chúa, tự thân họ sẽ toả sáng bằng sự hiền lành, chân thật, công chính, bao dung, bác ái. Ánh sáng đó không làm ai chói mắt, nhưng hướng dẫn người khác về nguồn sáng là chính Thiên Chúa. Vì thế, ánh sáng Kitô hữu không phải để người ta khen ngợi chính mình, mà để “người ta thấy những việc tốt đẹp anh em làm mà ngợi khen Cha của anh em, Đấng ngự trên trời.”

Ở đây, Chúa Giêsu đặt ra một nguyên lý nền tảng cho đời sống tông đồ: đời sống gương sáng là phương thế rao giảng hữu hiệu nhất. Người ta có thể không đọc Kinh Thánh, nhưng họ sẽ đọc cuộc đời ta. Người ta có thể không đi nhà thờ, nhưng họ sẽ cảm nhận được Đức Kitô nếu gặp nơi ta một trái tim biết yêu, một bàn tay biết trao, một đôi mắt biết cảm thông. Đó là ánh sáng chiếu tỏa. Trái lại, nếu đời sống ta đầy mâu thuẫn, lời ta không ăn khớp với việc ta làm, thì ánh sáng đó bị che khuất, thậm chí trở thành phản chứng.

Vậy làm sao để trở nên muối đất và ánh sáng thế gian? Chúng ta cần can đảm sống chứng tá trong đời sống hằng ngày, từ những điều nhỏ nhặt nhất: lời nói tử tế thay vì cay độc, cử chỉ tha thứ thay vì thù hằn, sự trung tín thay vì gian dối. Làm việc thiện không cần phải phô trương, nhưng cần được thực hiện với một trái tim trong sạch. Người môn đệ không sống theo dư luận, theo số đông, mà theo lẽ thật. Dù trong âm thầm hay nơi công khai, Kitô hữu phải để cho Tin Mừng được thể hiện qua chính cuộc đời mình.

Muối và ánh sáng không được sinh ra để tồn tại cho chính nó, nhưng để phục vụ. Muối nếu giữ trong hũ mãi mãi thì chẳng có ích gì. Ánh sáng nếu che giấu đi thì trở nên vô nghĩa. Kitô hữu sống đức tin nhưng giữ lại cho riêng mình, không chia sẻ, không sống chứng nhân, thì chẳng khác gì ngọn đèn bị úp lại. Thế giới hôm nay cần ánh sáng và vị mặn ấy biết bao! Trong một xã hội đang bị nhấn chìm bởi giả dối, bạo lực, ích kỷ và vô cảm, người Kitô hữu càng cần sống dấn thân, hy sinh, chân thật và yêu thương để cứu lấy phần người đang phai mờ trong lòng nhân loại.

Hơn nữa, trong bài đọc thứ nhất hôm nay, thánh Phaolô nhấn mạnh đến sự trung tín của Thiên Chúa: nơi Đức Kitô không hề có chuyện “vừa có vừa không”, nhưng là “có” hoàn toàn. Vì thế, chúng ta cũng phải là những người sống có lập trường rõ ràng, trung thành với lời cam kết theo Chúa. Trong xã hội của sự thỏa hiệp, tương đối hóa mọi giá trị, Kitô hữu càng cần rõ ràng trong đức tin và đời sống đạo đức. Không thể vừa theo Chúa, vừa chạy theo lợi ích riêng. Không thể vừa đi lễ, vừa sống gian lận trong kinh doanh. Không thể vừa đọc kinh cầu nguyện, vừa sống ích kỷ, thù hận. Lời chứng của chúng ta phải đồng nhất với chính bản thân mình.

Thật vậy, Chúa không đòi chúng ta làm những điều lớn lao, nhưng Ngài muốn từng hành động nhỏ của chúng ta mang hương vị yêu thương, và ánh sáng sự thật. Một lời an ủi dành cho người cô đơn, một sự giúp đỡ âm thầm cho người thiếu thốn, một cái ôm cho người đang đau khổ… tất cả đều là những tia sáng, những hạt muối cho đời. Và khi cả cộng đoàn tín hữu cùng nhau sống như thế, thế gian sẽ cảm nếm được tình thương và ánh sáng của Thiên Chúa.

Kết thúc, chúng ta hãy cầu xin Chúa cho mỗi người chúng ta biết can đảm sống sứ mạng làm muối và ánh sáng giữa lòng đời. Xin cho ta biết ở lại trong ánh sáng Đức Kitô để phản chiếu ánh sáng đó cho thế giới. Và xin đừng để cuộc đời Kitô hữu của chúng ta trở nên nhạt nhòa, vô nghĩa, nhưng luôn tỏa hương vị yêu thương, rực sáng sự thật, và dẫn đưa nhiều người đến với Chúa.

Lm. Anmai, CSsR

++++++++++

Trưởng thành qua những ngày giông gió 

– Vài lời ngày 8 tháng 6 – Lm. Anmai, CSsR

Vượt qua khó khăn không chỉ là điều kiện để tồn tại, mà còn là hành trình để lớn lên – từ bên trong. Đó không phải là một cuộc đua tranh hơn thua với người khác, mà là một hành trình không ai có thể thay ta đi qua. Trên hành trình đó, từng vết thương hóa thành bài học, từng lần vấp ngã trở nên viên đá mài giũa ý chí, và từng lần mất mát dạy ta cách biết ơn điều mình còn có.

Không ai sinh ra đã mạnh mẽ. Chúng ta chỉ trở nên mạnh mẽ sau khi đã từng yếu đuối. Cuộc sống sẽ không vì ai mà dịu dàng hơn. Nhưng chính vì vậy, nó lại là người thầy trung thực và nghiêm khắc nhất. Cuộc sống không trao cho ai tất cả, nhưng cũng chẳng lấy đi tất cả mọi thứ. Nó luôn giữ lại cho ta một điều gì đó – có thể là một bàn tay dang ra đúng lúc, một tia sáng le lói cuối đường hầm, hay một mảnh hy vọng đủ để ta gắng gượng thêm một ngày.

Ai đi đủ xa, sẽ thấy đường không còn quá dài. Ai đứng đủ lâu trong mưa giông, sẽ thấy ánh sáng dần hé lộ sau từng đám mây. Bởi lẽ, trời không mưa mãi. Gió không nổi suốt cả đời. Sự bền chí – thứ tưởng chừng mờ nhạt giữa thời đại của vội vã – lại chính là kim chỉ nam cho những ai muốn sống sâu sắc và thật sự trưởng thành.

Đừng mong cuộc sống dễ dàng, bởi nếu dễ dàng, ta sẽ không học được điều gì quý giá. Điều cần cầu xin không phải là một con đường bằng phẳng, mà là một trái tim kiên cường để bước đi trên những đoạn đường gồ ghề. Mỗi gian khổ là một lời mời gọi ta khám phá nội lực ẩn sâu trong chính mình – thứ sức mạnh mà khi còn bình an, ta không bao giờ nhận ra.

Có những ngày, thử thách chồng chất, thất bại đổ ập xuống như thác đổ. Ta mỏi mệt đến mức muốn buông xuôi tất cả. Nhưng rồi, nếu ta đủ kiên nhẫn để đứng lại, hít một hơi thật sâu và tự hỏi: “Liệu mình có thể bước thêm một bước nữa không?”, thì đó chính là khoảnh khắc chuyển mình. Bước nhỏ đó, dù chậm, cũng là minh chứng cho một tinh thần không chịu khuất phục.

Sự trưởng thành đích thực không đến từ những lời dạy trên sách vở, mà từ những lần khóc lặng lẽ một mình, từ những đêm trắng trăn trở, từ những lúc tuyệt vọng nhưng vẫn không ngừng cố gắng. Không phải người thành công nào cũng hạnh phúc, nhưng những người hạnh phúc thật sự thường là những người đã từng đi qua đau khổ mà không để nó cướp mất lòng nhân hậu và sự lạc quan.

Khi ta bước qua được một giai đoạn khó khăn, ta không chỉ đến gần hơn với mục tiêu, mà còn đến gần hơn với chính bản thân mình. Ta hiểu mình là ai, mình cần gì, điều gì là thật sự đáng quý. Chính những vết nứt trong cuộc sống lại là nơi để ánh sáng lọt vào. Chính những va đập mới khiến ta học được cách đứng vững.

Vì thế, đừng né tránh khó khăn. Hãy nhìn nó như một phần không thể thiếu của đời sống. Hãy để mỗi thử thách là một dấu mốc, mỗi nỗi đau là một bài ca, và mỗi bước chân vượt qua là một khúc khải hoàn thầm lặng. Đừng để thất bại khiến bạn chùn bước, cũng đừng để lời chê bai khiến bạn hoài nghi chính mình. Hãy nhớ rằng: những viên ngọc quý đều được mài giũa dưới áp lực. Những thanh gươm sắc bén đều được tôi luyện trong lửa.

Cuối cùng, hãy tin rằng: bạn không đơn độc. Ai cũng có những ngày đen tối, những vết sẹo giấu kín. Nhưng chính điều đó làm nên con người bạn – mạnh mẽ hơn, sâu sắc hơn, trọn vẹn hơn. Và một ngày kia, khi ngoảnh lại, bạn sẽ mỉm cười tự hào mà nói: “Mình đã không gục ngã. Mình đã đi qua, và mình đã lớn lên.”

Trưởng thành không phải là một điểm đến. Đó là hành trình bạn chấp nhận đi qua, với lòng tin vào ánh sáng phía cuối con đường – ánh sáng không chỉ từ bầu trời, mà từ chính nội tâm kiên cường của bạn.

TRƯỞNG THÀNH QUA NHỮNG NGÀY GIÔNG GIÓ – Vài lời ngày 8 tháng 6 – Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/1ouJO2-maTQ

Chúa Thánh Thần hiện xuống -  – Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/Rj0mo1CxMYc

10 bài suy niệm Lời Chúa Chúa Thánh Thần hiện xuống (của Lm. Anmai, CSsR)

https://ducmemangden.net/10-bai-suy-niem-loi-chua-chua-thanh-than-hien-xuong-cua-lm-anmai-cssr.html

 

Chúa Thánh Thần và ...

LÒNG BÁC ÁI CHÂN THẬT: HÀNH TRÌNH SỐNG THEO ÁNH SÁNG TIN MỪNG – Lm. Anmai, CSsR

https://youtu.be/DWXUcU2ukQ8

Danh mục:
Tác giả: