Ngày 10 tháng 6: kính nhớ chân phước Edward Poppe
- T4, 11/06/2025 - 19:01
- Lm Anmai, CSsR
Ngày 10 tháng 6: kính nhớ chân phước Edward Poppe
Hôm nay, ngày 10 tháng 6 năm 2025, Giáo hội Công giáo hân hoan kính nhớ Chân Phước Edward Poppe, một vị thánh nhân của thời hiện đại, người đã qua đời ở tuổi 33, để lại một di sản đức tin sâu sắc và một cuộc đời tận hiến cho Thiên Chúa. Dù tuổi đời ngắn ngủi, Chân Phước Edward Poppe đã sống một cuộc đời tràn đầy nhiệt huyết, lòng sùng kính và sự dấn thân phục vụ những người nghèo khổ, trẻ em và những người sắp qua đời.
Chân Phước Edward Poppe sinh ra trong một gia đình khiêm tốn và đạo hạnh tại Bỉ, là một trong 11 người con. Gia đình ngài thấm đượm tinh thần Công giáo, với một người anh trai trở thành linh mục và năm người chị em chọn đời sống tu trì. Từ nhỏ, Edward đã là một cậu bé tràn đầy năng lượng, xuất sắc trong học tập nhưng cũng không kém phần tinh nghịch. Ngài thường vô tình làm đổ vỡ đồ đạc, đôi khi còn đặt mình vào những tình huống nguy hiểm. Tính cách cứng đầu của ngài khiến các chị em trong nhà thường xuyên bị quấy rầy, nhưng họ cũng không ngần ngại đáp trả bằng cách làm rối mái tóc của Edward mỗi khi bắt gặp cậu chải tóc trước gương.
Edward cũng nổi tiếng là người thích ăn uống, đặc biệt yêu thích những món quà ngọt ngào từ cửa hàng của cha mình. Tuy nhiên, vào năm 1902, khi lãnh nhận Bí tích Rước Lễ Lần Đầu và Bí tích Thêm Sức, ngài bắt đầu thay đổi. Những trò đùa và sự tinh nghịch dần nhường chỗ cho một thái độ nghiêm túc hơn, phản ánh sự trưởng thành thiêng liêng trong tâm hồn cậu bé.
Năm 1904, cha của Edward giới thiệu ngài với kế hoạch kinh doanh gia đình, hy vọng cậu con trai sẽ nối nghiệp nghề làm bánh. Ban đầu, Edward giữ im lặng, nhưng trong lòng ngài đã nhen nhóm ước mơ trở thành linh mục. Cuối cùng, ngài can đảm bày tỏ ý định này với cha mình. Một linh mục thân quen của gia đình đã ủng hộ ơn gọi của Edward, và cha của ngài, với lòng quảng đại, nói với mẹ ngài: “Chúng ta đừng ích kỷ. Thiên Chúa đã ban con cái cho chúng ta không phải để giữ cho riêng mình.” Lời nói này phản ánh tinh thần đức tin sâu sắc của gia đình Poppe, sẵn sàng dâng hiến con cái cho Thiên Chúa.
Khi Edward 16 tuổi, cha ngài qua đời, để lại gánh nặng kinh tế cho gia đình. Edward cảm thấy mình có trách nhiệm tiếp quản việc kinh doanh, nhưng nhờ sự khích lệ của mẹ, ngài quyết định bước vào chủng viện để theo đuổi ơn gọi linh mục. Quyết định này đánh dấu một bước ngoặt quan trọng, mở ra con đường đưa ngài đến với sứ mạng phục vụ Thiên Chúa và Giáo hội.
Năm 1910, Edward bị gọi nhập ngũ và phục vụ như một y tá chiến trường trong Thế chiến thứ nhất. Trong những năm tháng khó khăn này, ngài thường cầu nguyện cùng Thánh Giuse, và những lời cầu nguyện ấy đã dẫn đến phép lạ giải thoát cho nhiều tù nhân chiến tranh. Những trải nghiệm trên chiến trường không chỉ tôi luyện ý chí của ngài mà còn củng cố lòng tin vào sự quan phòng của Thiên Chúa.
Đến năm 1916, ở tuổi 25, Edward được thụ phong linh mục. Ngài được bổ nhiệm làm phó xứ, nơi ngài dồn tâm huyết phục vụ người nghèo, trẻ em và những người đang hấp hối. Với lòng nhiệt thành, ngài dạy giáo lý, thành lập các hội đoàn Thánh Thể, và chăm sóc thiêng liêng cho cộng đoàn. Lòng yêu mến Thánh Thể của ngài trở thành tâm điểm của sứ vụ linh mục, khơi dậy trong giáo dân lòng sùng kính và sự gắn bó với Bí tích Cực Thánh.
Sức khỏe của Chân Phước Edward Poppe luôn yếu ớt, một thử thách lớn trong cuộc đời ngài. Năm 1918, ngài được chuyển đến một vùng nông thôn ở Bỉ để phục hồi sức khỏe. Tuy nhiên, ngay cả trong hoàn cảnh này, ngài không ngừng làm việc. Năm 1919, một cơn đau tim nghiêm trọng khiến ngài phải nghỉ dưỡng, nhưng thay vì chìm trong sự chán nản, ngài dành thời gian nghiên cứu, cầu nguyện và viết lách. Trong giai đoạn này, ngài đã sáng tác hàng ngàn bài viết, trong đó ngài mạnh mẽ lên án chủ nghĩa Marx và xu hướng thế tục hóa, đồng thời kêu gọi Giáo hội canh tân thiêng liêng để đối phó với những thách thức của thời đại.
Cùng với đó, ngài phát triển lòng sùng kính đặc biệt đối với Thánh Nữ Têrêsa Hài Đồng Giêsu (Thérèse de Lisieux), đón nhận linh đạo “Con Đường Thơ Ấu” của vị thánh này. Linh đạo ấy, với sự đơn sơ và phó thác, đã định hình cách ngài sống và phục vụ, giúp ngài tìm thấy niềm vui trong những hy sinh nhỏ bé hàng ngày.
Tháng 1 năm 1924, Chân Phước Edward Poppe chịu thêm một cơn đau tim khác, làm suy yếu nghiêm trọng sức khỏe của ngài. Chỉ sáu tháng sau, vào ngày 10 tháng 6 năm 1924, ngài qua đời vì một cơn đột quỵ, để lại một khoảng trống lớn trong lòng Giáo hội. Dù cuộc đời ngắn ngủi, ngài đã để lại một di sản đức tin phong phú, với những bài viết sâu sắc, lòng sùng kính Thánh Thể, và một đời sống thánh thiện làm gương cho nhiều thế hệ.
Năm 1999, Đức Giáo Hoàng Gioan Phaolô II đã tuyên phong Chân Phước cho Edward Poppe, công nhận cuộc đời ngài như một mẫu gương thánh thiện cho các linh mục, giáo dân, và đặc biệt là những người trẻ. Lễ kính nhớ ngài vào ngày 10 tháng 6 là dịp để Giáo hội suy ngẫm về lòng nhiệt thành truyền giáo, sự đơn sơ trong đức tin, và tinh thần hy sinh của vị Chân Phước trẻ tuổi này.
Cuộc đời của Chân Phước Edward Poppe là một lời mời gọi mạnh mẽ để sống đức tin cách trọn vẹn, bất chấp những hạn chế về thể chất hay những thử thách của thời đại. Từ một cậu bé tinh nghịch, ngài đã trở thành một linh mục tận tụy, một nhà trí thức sắc sảo, và một chứng nhân của lòng yêu mến Thánh Thể. Ngài nhắc nhở chúng ta rằng thánh thiện không đòi hỏi những điều phi thường, mà là sự trung thành trong những việc nhỏ bé, được thực hiện với tình yêu lớn lao.
Trong Năm Thánh 2025, khi Giáo hội Công giáo toàn cầu đang hướng tới sự canh tân thiêng liêng, di sản của Chân Phước Edward Poppe trở thành nguồn cảm hứng đặc biệt. Ngài dạy chúng ta rằng, dù cuộc đời có ngắn ngủi hay đầy thử thách, mỗi người đều được mời gọi để trở nên ánh sáng của Chúa Kitô, loan báo Tin Mừng qua những hành động yêu thương và sự dấn thân không mệt mỏi. Xin Chân Phước Edward Poppe cầu bầu cho chúng ta, để chúng ta cũng biết sống đời Kitô hữu cách trọn vẹn, như ngài đã sống.
Lm. Anmai, CSsR tổng hợp