Nhảy đến nội dung

Người Thân Cận - Vĩnh Cửu

Người Thân Cận

“Hãy đi, và cũng hãy làm như vậy!”.

“Chúa Kitô không đi ngang qua cuộc khổ đau của con người - Ngài bước vào đó. Như người Samaritanô, Ngài không hỏi quá khứ, không tính toán hậu quả - chỉ biết cúi xuống và mang lấy!” - Adrienne von Speyr.

Kính thưa Anh Chị em,

Theo Đức Phanxicô, Tin Mừng Chúa Nhật hôm nay là cuốn Phúc Âm rút gọn; qua đó, hai giới răn trọng nhất được Chúa Giêsu nêu bật - đặc biệt, giới răn thứ hai, Ngài trả lời câu hỏi của một người thông luật, “Ai là người thân cận của tôi?”. Thật bất ngờ, chính Ngài, ‘người thân cận!’.

Người bị nạn là hình ảnh của Ađam, biểu tượng cho một nhân loại sa ngã; các Thầy Tư tế và Lêvi, biểu tượng của Lề Luật vốn không thể cứu chuộc. Nhưng người Samaritanô - Đấng mà thế gian coi thường - chính là Chúa Kitô; Ngài băng bó vết thương người bị nạn bằng dầu và rượu - biểu tượng của lòng thương xót và hy sinh! Do đó, chính Chúa Kitô đã hành động như một ‘người thân cận’ với nhân loại, với mỗi người chúng ta; chúng ta yêu mến Ngài “hết lòng, hết linh hồn, hết sức lực và hết trí khôn” là điều phải lẽ.

Tuy nhiên, quan trọng hơn, Chúa Giêsu còn nói, “Hãy đi và làm như vậy!”. Đây là một sứ mệnh dành cho nhân loại sa ngã, trong đó, có chúng ta - nay đã được chữa lành khỏi tội lỗi - là ra đi đến với người khác để hành động như Ngài, nghĩa là mang ân sủng chữa lành đã lãnh nhận và quảng đại trao tặng nó cho người khác. “Chúng ta không thể là ‘người thân cận’ thật sự nếu chưa một lần là kẻ bị bỏ rơi mà Chúa Giêsu đã cúi xuống. Tình yêu thương thật sự bắt đầu từ lòng biết ơn - và đến lượt mình - biến lòng biết ơn này thành hành động cúi xuống như Ngài!” - Henri Nouwen.

Mặc dù tình yêu thường đi kèm với những cảm xúc và một số tình cảm nhất định, nhưng tình yêu còn nhiều hơn thế. Nó là một hành động! Nếu người Samaritanô chỉ nhìn nạn nhân, cảm thấy thương hại, động lòng trắc ẩn nhưng rồi bỏ đi, ông đã không thể hiện tình yêu. Tình yêu là một hành động vốn rất đòi hỏi. Nếu muốn thực hiện điều răn đầu tiên và quan trọng nhất, chúng ta không thể chờ đợi cho đến khi cảm thấy muốn yêu thương rồi mới hành động. Thay vào đó, phải hành động ngay bây giờ và không do dự. “Tình yêu không sống trong ý định, nhưng trong quyết định. Nó buộc ta hành động ngay khi bất tiện nhất - như người Samaritanô giữa đường vắng!” - Romano Guardini.

Anh Chị em,

“Hãy đi, và cũng hãy làm như vậy!”. Hôm nay, hãy suy ngẫm về bản chất thực sự của tình yêu ở dạng cao cả nhất - chọn làm điều tốt nhất cho người khác - giúp họ thoát khỏi tội lỗi và bạn trở thành ‘người thân cận’ - công cụ quan phòng của Chúa - trong cuộc sống của tất cả những ai cần trợ giúp. Đó là sự tham gia vào tình yêu Thiên Chúa đã thể hiện với chúng ta trong Chúa Giêsu Kitô; nói cách khác, chúng ta được kêu gọi cống hiến bản thân cho cùng một hình thức tình yêu vị tha hy sinh này; và như thế, được chia sẻ vinh quang trong cuộc sống vĩnh cửu với Ngài.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, đừng để con đến với người khác như một người đạo đức, nhưng như một người đi đường - sẵn sàng dừng lại trước một linh hồn thương tích!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

 

***********

 

Vĩnh Cửu

“Ai cho một trong những kẻ bé nhỏ này uống, dù chỉ một chén nước lã, người đó sẽ  không mất phần thưởng đâu!”.

Nhà thờ cẩm thạch Milan nổi tiếng với ba dòng chữ trên ba ô cửa. Ô thứ nhất, “Những gì làm hài lòng, chỉ là tạm thời!” trang trí với một vòng hoa hồng; ô thứ hai, “Những gì gây phiền nhiễu, chỉ là phút chốc!” với một cây thánh giá; và ô cửa chính, “Chỉ vĩnh cửu mới quan trọng!”.

Kính thưa Anh Chị em,

Trong Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu bất ngờ khai triển ý lực “Chỉ vĩnh cửu mới quan trọng!”. Không phải những gì to tát, nhưng những gì nhỏ bé - cho ai một chén nước lã vì danh Chúa - thì ‘hành vi nhân linh’ này vẫn mang chiều kích ‘vĩnh cửu!’.

Việc trao một ly nước sẽ không gây chú ý, nhiều khả năng chỉ người cho và người nhận biết. Tuy nhiên, Chúa Giêsu xem hành động tử tế này có giá trị vô song. Ly nước ‘biểu tượng’ cho bất kỳ hành động bác ái nào - dù nhỏ bé đến đâu - vẫn được Chúa trân trọng. “Điều vĩ đại trong đời sống Kitô hữu không nằm ở sự kiện lớn, nhưng ở chỗ: giữa đời thường, bạn vẫn hành động như thể sự sống đời đời đang chảy qua mọi điều nhỏ nhất!” - Karl Rahner. Như vậy, một hành động đơn sơ vì thiện ích tha nhân sẽ luôn bất tử.

Tình yêu được thể hiện bằng những điều nhỏ - biểu lộ sự quan tâm - khiến con người cảm thấy ấm áp! Những gì tình yêu cần là những hành động cỏn con; một lời chúc ngủ ngon, một cái ôm hôn sau một ngày làm việc. Tình yêu không có thời gian để chờ đợi một vườn hồng hay một cánh đồng hồng; nó chỉ cần những nụ hồng hàm tiếu được trao nhiều lần trong ngày! “Mỗi hành động nhỏ trong đời thường, nếu được làm vì tình yêu Thiên Chúa và tha nhân, đều trở nên bất tử!” - Elisabeth Leseur.

Thế giới hiện đại luôn có khuynh hướng coi những gì lớn lao mới có giá trị; với Chúa Giêsu thì không! Vì thế, người ta có thể trao cho rất nhiều người một ‘điều gì đó’ chỉ tương đương với một ly nước lã; và với Ngài - chỉ ngần ấy thôi - vẫn có thể khiến một điều gì đó xảy ra, ‘một Ai đó’ hiện diện, “Ai tiếp đón anh em là đón tiếp Thầy, và ai đón tiếp Thầy là đón tiếp Đấng đã sai Thầy!”.

Anh Chị em,

“Người đó không mất phần thưởng đâu!”. Phần thưởng ở đây là chính Thiên Chúa. Chúa Giêsu bảo đảm, khi chúng ta tiếp đón nhau là chúng ta tiếp đón Ngài, tiếp đón Chúa Cha. Như thế, chúng ta đang đứng trên đất thánh mọi lúc vậy! “Chúa không chỉ hiện diện trong các nhà thờ, Ngài ở đó - nơi có người dang tay đón người khác - nơi nước được chia, bánh được bẻ. Tình yêu làm Ngài hiện hình!” - Phanxicô. Vì thế, ở đâu có lòng tốt, sự quan tâm và lòng hiếu khách; ở đó, có Chúa. Những cuộc gặp gỡ như thế có một phẩm chất bí tích thực sự; bởi lẽ, chính chúng ta đang làm cho Thiên Chúa hiện diện khắp nơi. “Tình yêu được sống cách cụ thể có một sức mạnh bí tích: nó khiến Chúa có mặt. Bất cứ nơi đâu có sự hiệp thông yêu thương thật, nơi đó có Thiên Chúa!” - Chiara Lubich.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, cho con hiểu rằng, bác ái trong những điều vô danh, nhỏ bé - đó là lúc con để Chúa bước vào thế giới cách sâu thẳm nhất!”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

Danh mục:
Tác giả: