Nhiều hơn - Nhưng còn là giáo hội
- T4, 21/05/2025 - 07:33
- Lm Minh Anh
NHIỀU HƠN
“Cành nào sinh hoa trái, Người cắt tỉa cho nó sinh hoa trái nhiều hơn!”.
“Một khu vườn không chăm sóc, cỏ dại sẽ sớm mọc; một trái tim không trau dồi chân lý sẽ sớm ‘hoang vu thần học’; một linh hồn không cắt tỉa sẽ không bao giờ là khí cụ của ân sủng vốn có khả năng sinh hoa trái nhiều hơn!” - Anon.
Kính thưa Anh Chị em,
Lời Chúa hôm nay nói đến cắt tỉa! Hội Thánh sơ khai cần được cắt tỉa; các môn đệ cần được cắt tỉa. Chúa Giêsu muốn dùng chúng ta như những khí cụ ân sủng; nhưng bạn và tôi chỉ có thể sinh hoa trái ‘nhiều hơn’ nếu - trước hết - dám sẵn sàng để Ngài cắt tỉa!
‘Công Đồng đầu tiên’ được triệu tập khi một vấn đề gai gốc nảy sinh: “Cắt bì hay không cắt bì?” - bài đọc một. Để Tin Mừng có thể thích ứng với mọi hoàn cảnh, Giáo Hội cần được cắt tỉa cả với những gì ‘được coi là truyền thống’ nhất. Đó có thể là những ‘nghi thức’, ‘tập tục’ lâu đời nhưng đã mai một theo thời gian. Sẽ luôn có những căng thẳng giữa hai xu hướng - vốn đều cần thiết - ‘bảo thủ’ và ‘tiến bộ’; tuy nhiên, một khi được xem xét, điều chỉnh, dưới sự dẫn dắt của Thánh Thần, kết quả sẽ là những hoa trái của hiệp nhất. Và đây là dấu hiệu của một Giáo Hội trưởng thành vốn có thể thích ứng với con người của mọi thời.
Việc cắt tỉa thúc đẩy sự tăng trưởng và sinh hoa trái ‘nhiều hơn’. Chúa Thánh Thần sẽ cắt tỉa, loại bỏ những ‘cỏ dại và lỗi lầm’ ra khỏi cuộc sống chúng ta; nhờ đó, các nhân đức được nuôi dưỡng để trái tim của chúng ta không ‘hoang vu thần học’. Công việc này có thể gây thương tổn, nhưng những ‘vết cắt’ tâm linh sẽ góp phần mở ra cánh cửa trưởng thành trong đời sống thiêng liêng. “Ngày nay, trong những cuộc khủng hoảng về ý tưởng và phong tục khác nhau, đôi khi chúng ta cảm thấy thất vọng và thất bại; có thể cảm thấy như đây là giờ của Ghếtsêmani, giờ của thập giá. Nhưng đó cũng phải là giờ tin tưởng tuyệt đối vào “ân sủng” vốn hoạt động cách vô hình, không thể đoán trước và bí ẩn, thậm chí thông qua sự giày vò của những bất lực nơi con người!” - Gioan Phaolô II.
Vậy bạn và tôi cần cắt tỉa điều gì trong cuộc sống để phát triển trong sự hiệp nhất với Chúa và trở thành những môn đệ sinh hoa trái ‘nhiều hơn?’. Chớ gì chúng ta không kháng cự, nhưng tỉnh thức đủ, để đừng vì đau nhức mà bỏ cuộc. Hãy mềm mỏng với Thánh Thần, hầu có thể trở nên một công cụ tốt, sinh ích cho tha nhân và cho thế giới!
Anh Chị em,
“Cành nào sinh hoa trái, Người cắt tỉa cho nó sinh hoa trái nhiều hơn!”. Bản thân Chúa Giêsu, Ngài cũng chịu cắt tỉa; cái chết trên thập giá là cắt tỉa nghiệt ngã nhất của Ngài; nhưng cũng từ đó, Ngài trở nên căn nguyên ơn cứu độ đời đời cho nhân loại! Với Chúa Giêsu, thập giá và khổ đau như là điều kiện không thể thiếu cho việc xây dựng Vương Quốc. Cũng thế, với chúng ta, Thiên Chúa - Chủ Vườn đại tài - biết cần cắt tỉa cành nào và cắt tỉa lúc nào, vì “một linh hồn không được cắt tỉa sẽ không bao giờ là một khí cụ của ân sủng vốn có thể sinh hoa trái ‘nhiều hơn!’”.
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, không cuộc giải phẫu nào mà không chảy máu, xin cứ cắt tỉa con! Nhờ đó, con không là một khí cụ tồi, mà là một công cụ sắc bén trong tay Chúa!”, Amen.
(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)
“Hãy ở lại trong tình thương của Thầy!”.
“Để làm công việc của Chúa Kitô - đúng theo nghĩa đen - Giáo Hội là đôi tay; để lên đường rao truyền Chúa Kitô, Giáo Hội là đôi chân; để công bố Lời Chúa Kitô, Giáo Hội là tiếng nói. Yêu mến Chúa Kitô là yêu mến Giáo Hội; chống đối Chúa Kitô, thì không chỉ chống đối Ngài, nhưng còn là Giáo Hội của Ngài!” - William Barclay.
Kính thưa Anh Chị em,
Khi nói “Hãy ở lại trong tình thương của Thầy”, Chúa Giêsu không chỉ nói đến tình yêu của chúng ta đối với Ngài; ‘nhưng còn là Giáo Hội’ của Ngài!
Như Eva hình thành từ cạnh sườn Ađam, Giáo Hội hình thành từ cạnh sườn Chúa Kitô. Bạn không thể nói, “Lạy Chúa, vâng! Và Giáo Hội, không!”. Chính nhờ Giáo Hội, chúng ta chào đời trong đức tin, lãnh nhận bao ân tứ đức tin và lớn lên trong đức tin.
Tình yêu của Chúa Kitô thể hiện rõ nét qua ‘tông sắc’ của ‘Công Đồng đầu tiên’ về việc “Cắt bì hay không cắt bì!”. Các tông đồ với sự trợ giúp của Thánh Thần đã tìm ra giải pháp tối ưu cho nan đề! Nhờ đó, Giáo Hội tránh được những thực hành không là trọng tâm của đức tin; cùng lúc loại bỏ những gì không thiết yếu - cho dẫu “cắt bì” là một truyền thống hàng ngàn tuổi. Nguyên tắc vàng ‘khoan dung’ và ‘hiệp nhất’ được tuân thủ từ cả hai phía ‘bảo thủ’ lẫn ‘tiến bộ’. Nhờ vậy, Tin Mừng tiếp tục toả lan, “Hãy kể cho muôn dân được biết những kỳ công Chúa làm!” - Thánh Vịnh đáp ca.
Gần gũi chúng ta hơn, tình yêu của Chúa Kitô thể hiện tỏ tường qua mật nghị bầu chọn Đức Lêô XIV. Hồng y người Pháp Pierre nhận xét - bằng cách đảo ngược câu nói thời danh của nhà thơ Charles Péguy - theo đó, “Mọi thứ bắt đầu bằng thần bí và kết thúc bằng chính trị!”; “Trong mật nghị, tôi đã trải nghiệm rằng, mọi thứ bắt đầu bằng chính trị và kết thúc bằng thần bí!”. Thế giới bàng hoàng! Bạn có tin cơn lốc của Thánh Thần đã vần vũ một góc trời Rôma trong những ngày qua? Hãy tin và biết rằng, Chúa Kitô muốn chúng ta yêu thương các Giám mục, Linh mục; đặc biệt, Đức Thánh Cha. Chỉ cần một chút thời gian, bạn có thể tiếp cận ngài; biết các khó khăn của các mục tử, cả sự kiên trì của họ. Chính nhờ các ngài, Thánh Thể hiện diện khắp nơi. Hãy cám ơn Đức Thánh Cha, các Giám mục, Linh mục; cám ơn Giáo phận, Giáo xứ và cộng tác theo sức mình!
Anh Chị em,
“Yêu mến Chúa Kitô là yêu mến Giáo Hội!”. “Bạn không trở thành Kitô hữu từ phòng thí nghiệm; Giáo Hội sinh chúng ta như bà mẹ sinh con! Tại giếng Rửa Tội Latêranô, có một bản khắc Latin: “Nơi đây, sinh ra một dân tộc, dòng dõi Thiên Chúa, bởi Thánh Thần, Đấng làm nước này nên phong phú. Mẹ Giáo Hội sinh con cái trong sóng nước này!”. Đẹp không? Chúng ta không thuộc về Giáo Hội như thuộc về một hiệp hội; nhưng như ‘cuống rốn’ nối kết sinh tử với mẹ mình!”. Mọi bà mẹ đều thiếu sót. Khi ai nói tới các thiếu sót của mẹ mình, chúng ta che lại, chúng ta yêu chúng, thế thôi! Tôi có yêu Giáo Hội như yêu Mẹ tôi? Tôi có giúp Mẹ tôi đẹp hơn không?” - Phanxicô. Đừng quên, tôi càng thánh thiện, khuôn mặt Mẹ tôi càng xinh; tôi càng bất xứng, khuôn mặt Mẹ tôi càng khó nhìn! Mẹ tôi sáng láng hay lấm lem, tuỳ ở tôi!
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, con không chỉ là con, ‘nhưng còn là Giáo Hội’ và Giáo Hội là Mẹ con. Đừng để con quên, khuôn mặt Mẹ con xinh đẹp hay lấm lem, tuỳ con!”, Amen.
(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)