Nhảy đến nội dung

Noah thời hiện đại - Khiêm hạ

NOAH THỜI HIỆN ĐẠI

            Câu chuyện ông Noah trong lịch sử cứu độ vẫn còn mãi trong ký ức của nhiều người, cách riêng cho những ai đam mê Kinh Thánh.

Đức Chúa nói với Noah, “Thời gian tới, khi tất cả đàn ông và phụ nữ trên trái đất này bị tiêu diệt. Mọi người phải chết bởi vì họ là những kẻ xấu xa. Nhưng con và gia đình của con sẽ được cứu rỗi, vì chỉ mình con biết cố gắng làm những điều đúng đắn lương thiện”.

Sau đó đức Chúa đã chỉ cho Noah cách cứu rỗi cuộc đời của chính mình và những đứa con trai. Ông ta đã làm một chiếc thuyền lớn, lớn bằng những chiếc thuyền lớn nhất trong thời đại của chúng ta. Thuyền rất dài, rất rộng và rất cao, mỗi một vòm mái của nó dài và rộng bằng cả ngôi nhà ba tầng, nó có thể nổi lềnh bềnh trên mặt nước. Mỗi một con thuyền như vậy gọi là “một Ark”. Đức Chúa bảo Noah chế tạo con thuyền lớn này và chuẩn bị sẵn sàng phòng khi cần dùng đến nó.

Noah đã làm tất cả những việc mà Chúa Trời căn dặn, mặc dầu những người xung quanh xem đó như là những việc kỳ quái, vì làm chiếc thuyền lớn như thế ở đây làm gì có nước để căng buồm. Thời gian trôi qua, Noah và con trai của mình ngày đêm hì hục làm thuyền, trong khi những người xấu xa xung quanh vô cùng ngạc nhiên và rất có thể họ đã cười chế nhạo việc Noah làm thuyền lớn ở nơi không có biển.

Vợ chồng Noah với ba người con của họ là Shem, Ham và Japheth cùng ba nàng dâu lên thuyền. Chúa cũng đã mang những loài thú vật, chim muông và những loài bò sát đưa chúng đến và cho lên thuyền. Noah và con trai nhốt những con vật vào đúng vị trí, mang thức ăn cho chúng. Sau đó, họ đóng cánh cửa thuyền lớn lại, không còn người nào và thú vật nào lên thuyền được nữa.

Ít ngày sau, mưa bắt đầu đổ xuống, những cơn mưa lớn mà trước đây chưa bao giờ có. Dường như cánh cửa trời đã được mở để dội xuống trần gian những dòng nước cuồn cuộn. Những con suối đầy nước, những động sông nước dâng mỗi lúc mỗi cao, chiếc thuyền lớn của Noah bắt đầu nổi lềnh bềnh trên mặt nước. Mọi người rời bỏ nhà cửa để chạy lên đồi cao; nhưng không lâu những ngọn đồi cũng bị ngập nước, tất cả mọi người trên đồi đều bị chết đuối.

Một vài người leo lên những ngọn núi cao hơn để lánh nạn, nhưng nước dâng lên cao và cao mãi đến lúc ngay cả những ngọn núi cao chót vót cũng bị nhấn chìm và tất cả những kẻ xấu xa đều cùng chung số phận, đều bị chết đuối trong biển nước mênh mông. Dòng nước lăn mình đến khắp nơi trên trái đất, chảy khắp những nơi có loài người sinh sống. Tất cả động vật, thú vật thuần hoá, vật nuôi, cừu, bò. .. đều bị chết đuối; các loài động vật hoang dã, sư tử, hổ báo và các loài khác cũng đều bị chết đuối. Ngay cả loài chim cũng không thể sống sót, tổ của chúng cũng bị nước cuốn trôi, chúng đã không còn nơi nào để bay trong cơn bão tố khủng khiếp. Qua bốn mươi ngày đêm, cơn mưa vẫn còn kéo dài, mãi cho đến khi không còn sự sống nào nữa, ngoại trừ những loài còn sót lại trên chiếc thuyền lớn của Noah.

Sau bốn mươi ngày thì cơn mưa bắt đầu tạnh, nhưng nước lũ vẫn bao phủ trái đất suốt hơn sáu tháng trời, chiếc thuyền Ark đã trôi qua biển và dạt vào một vùng đất liền. Thế rồi đức Chúa đã cho thổi một cơn gió lên mặt nước, làm cho nước bị bốc hơi; vì thế mà mực nước ngày càng hạ xuống. Ngọn núi đầu tiên nhô lên khỏi mặt nước, rồi đến những ngọn đồi và cuối cùng con thuyền lớn của Noah cũng ngừng trôi và nằm lại trên một ngọn núi, tên của ngọn núi này là Mount Ararat.

Việc đầu tiên Noah làm khi rời khỏi con thuyền là đến tạ ơn đức Chúa đã ban sự sống cho gia đình mình trong khi mọi loài trên trái đất đã bị diệt vong. Anh ta lại thiết lập bàn thờ và phẩm vật dâng cúng đức Chúa và cùng với gia đình mình thề trước Chúa những việc sẽ làm sau này.

Đức Chúa vui vẻ nhận sự dâng cúng của Noah và dạy rằng:

“Ta sẽ không huỷ diệt lại trái đất và con người nữa, không còn điều gì xấu xảy đến với họ. Từ nay về sau không còn nạn lụt nào ngập chìm quả đất; nhưng các mùa xuân, hạ, thu, đông sẽ không thay đổi. Ta tặng cho con Trái đất; con sẽ là người thống trị Trái đất và toàn bộ sinh vật trên trái đất này”.

Chúa đã phán như vậy.

Và rồi, chúng ta thấy ngày hôm nay có nhiều hiện tượng xảy ra và một số người lợi dụng những hiện tượng ấy và bày trò Noah.

Còn nhớ cuối năm 1999, chuẩn bị bước qua năm 2000 thì bao nhiêu lời đồn đoán. Người người đi mua gạo, mua dầu hôi, mua mì gói, mua lương thực để tích trữ vì sợ tận thế. Năm 2000 trôi qua cách nhẹ nhàng.

Ngày nay do con người tàn phá thiên nhiên để rồi thiên nhiên quay lưng với con người. Dựa vào sự kiện ấy, có người đã nói như là tiên tri nói. Có người còn bày cho người ta đi mua lương khô (lương được bảo hành sử dụng đến 20 năm) hay mua gạo hút chân không (sử dụng được đến 5 năm). Tiếc thay những lời đồn đoán này được loan đi và không ít người đã tin theo.

Chuyện chích ngừa cũng thế ! Người ta đồn đoán là đến năm 2025 thì những ai đã chích vaccine ngừa covid sẽ chết. Chung chung là quá nhiều lời đồn đoán mà cứ như họ là Chúa vậy.

Giả sử như mua gạo và lương khô thì chắc là ăn lương khô và gạo để sống chắc ? Rồi người cạnh mình chết đói chắc mình không cho họ ăn chắc ? Rồi ăn hết sẽ liệu sống bao nhiêu năm nữa.

Thực tế đời người, chỉ mình Thiên Chúa mới là chủ đời của con người. Ngay cả những người gọi là nói tiên tri thì họ cũng chả biết họ sống được đến ngày nào. Cũng như thầy bói vậy, xem chừng xem bói thì nhiều người tin lắm nhưng nếu thầy đoán được vận mạng của Thầy xem chừng là hay. Với tôi, nếu xem bói hay thì biết chiều nay xổ số ra con mấy để tôi mua. Có tiền sống cho thoải mái tí chứ cái nghèo nó cứ ôm tôi mãi mà không tha.

Cuộc đời trong tay Chúa, vậy mà ngày hôm nay có nhiều người tự cho mình là Noah quá ! Và nực cười hơn là có nhiều người tin vào những lời của những người tự cho mình là Noah như thế.

Huệ Minh

Thứ Bảy trong tuần thứ Hai Mươi Mùa Quanh Năm

R 2:1-3,8-11; Tv 128:1-2,3,4,5; Mt 23:1-12

Khiêm hạ

Đức Giêsu đưa ra hình ảnh người luật sĩ và biệt phải giả hình. Họ là những người nói nhiều làm ít, mồm miệng đỡ chân tay, nói hay nhưng làm dở. Họ lo tô vẽ dáng bề ngoài cho đạo đức mẫu mực nhưng lòng họ thì hám danh, phô trương và tham lam. Chúa phân biệt rõ hai phương diện: những gì họ nói thì đều là nói Lời Chúa, nên hãy nghe theo; nhưng những việc họ làm thì mâu thuẫn với những lời họ giảng dạy, cho nên đừng bắt chước.

Luật sĩ và biệt phái tượng trưng cho quyền bính trong dân. Họ có bổn phận phải giảng dạy dân chúng và người dân có nghĩa vụ tuân giữ những lời họ giảng dạy. Thế nhưng nhiều lần họ đã bị Đức Giêsu khiển trách, chỉ vì họ tự cho mình là tài giỏi, đạo đức, từ đó họ phê bình chỉ trích lên án người khác; làm gì họ cũng muốn cho người khác thấy và khen ngợi; họ ham muốn danh vọng chức quyền, luôn luôn lên mặt dạy đời, nhất là họ nói mà không làm.

Tuy thế, Chúa vẫn khuyên chúng ta tôn trọng họ vì họ có nghĩa vụ giảng dạy, và hãy thực hiện những lời họ giảng dạy. Vì thế Chúa phán: “Vậy, những gì họ nói thì anh em hãy làm, hãy giữ!”

“Các ngươi chất lên vai kẻ khác những gánh nặng…”

Thật vậy, nhiều tiến sĩ luật Do thái ưa nói về luật cách tỉ mỉ, nhưng lời nói của họ không đi đôi với việc làm, nói một đàng làm một nẻo, lo tô vẽ cho cái bên ngoài nhằm che đậy sự xấu xa lợi dụng trong lòng họ. Họ dạy luật thì để cho dân giữ, còn chính họ lại không làm gương, họ dùng luật làm thứ bình phong che chắn và làm lợi cho họ, còn dân chúng thì cảm thấy nặng nề, để rồi thay vì yêu mến và tự nguyện, họ chỉ giữ vì buộc phải giữ và luật trở thành gánh nặng đè trên vai họ.

Phải chăng chỉ những luật sĩ và biệt phái thời xưa mới kiêu căng giả hình ? Phải chăng thời nay không còn hạng người đó nữa ? Nhan nhản trước mắt chúng ta: biết bao người ngoài miệng rêu rao là vị nhân vị nghĩa, mà kỳ thực, họ tham lam, ích kỷ, tự tôn, lợi dụng thế lực để bóc lột người khác; họ lường gạt xảo trá không những đối với con người mà cả với Chúa nữa.

Trong vô số những biểu hiện của căn bệnh sống theo vẻ bề ngoài, Đức Giê-su đặc biệt chú ý đến cách xưng hô; và dường như Ngài đặt những cách xưng hô bình thường của chúng ta thành vấn đề, vì chúng ta vẫn gọi người khác và người khác cũng vẫn gọi chúng ta là “thầy”, là “bà thầy” là “cha”, là “đức cha”, là “bề trên thứ cấp” hay “bề trên thượng cấp”… ; và những cách xưng hô tương đương đối với phái nữ.

Bởi lẽ, cách xưng hô diễn tả tương quan và những cách xưng hô như thế rất dễ làm cho tương quan của chúng ta trở thành lệch lạc, nghĩa là chúng ta có thể tự biến mình hay người khác thành thần linh, thành một thứ tuyệt đối hay không thể không có, thành trung tâm, thành mẫu mực, thành điểm qui chiếu mà mọi người phải hướng về. Bệnh vẻ bề ngoài ở dạng này có thể nó là nghiêm trọng nhất.

Như thế, rốt cuộc Chúa Giêsu không muốn chúng ta thay đổi cách xưng hô, cho dù đã có những thay đổi thực sự về cách xưng hô theo hướng tương quan huynh đệ của Tin Mừng, nhất là sau Công Đồng Vatinanô II, và chắc chắn đã có ảnh hưởng trên cách chúng ta tương quan với nhau.

Bởi vì, xét cho cùng, cách xưng hô vẫn dừng lại ở bên ngoài. Nhưng, sâu xa hơn nhiều vẻ bề ngoài, Đức Giêsu mời gọi chúng ta thay đổi cách chúng ta sống với nhau, ứng xử với nhau: dù chúng ta là ai, có chức vụ gì hay ở độ tuổi nào, tất cả chúng ta đều có một Cha, một vị Thầy, đồng thời là vị Lãnh Đạo, và do đó, chúng ta là anh chị em của nhau trong Chúa. Đó mới là Sự Thật và chúng ta được mời gọi sống theo Sự Thật này, theo khuôn mẫu của chính Chúa Giê-su.

Cuộc sống hôm nay, người người phải đương đầu với một thách đố và hoang mang rất lớn là “đồ giả”. Nhiều sự vật, với một cái võ bọc thật đẹp đẽ bắt mắt che đậy cái không thật chất bên trong của rất nhiều sự vật: bằng giả, thuốc giả, thức ăn giả, người giả…Đời sống nội tâm cũng thế, tâm hồn trống rỗng, không có chiều sâu, kinh nghiệm sống thiêng liêng hời hợt, người ta thường tìm cách khỏa lấp những yếu kém nội tâm của mình bằng những lối sống giả hình, bằng những lời nói khoác lác phô trương. Thường vì thiếu tự tin và không đủ khẳng định thực chất bên trong, người ta thường có khuynh hướng tạo một lớp võ đạo mạo bên ngoài:“ làm cốt để cho người ta thấy, nới rộng thẻ kinh, may dài tua áo, thích ngồi chỗ nhất ưa bái chào…”

Sống giả hình là tự đánh mất dần nhân cách là mình, và sống vong thân vì không tự tin thể hiện là chính mình, mà chỉ sống gượng và che đậy chính mình và như thế  đánh mất niềm tin, sự quý trọng của mọi người dành cho mình. Sống giả hình không chỉ làm ảnh hưởng đến cá nhân, mà còn làm lẫn lộn những giá trị đạo đức, khiến cho thật giả bất phân, làm suy đồi văn hóa xã hội và gây nhiều hậu quả khôn lường khác.

Lời Chúa hôm nay nhắc nhở mỗi người đặc biệt là hàng tư tế. Hàng tư tế là ai? là những lý thuyết gia về Thiên Chúa hay là những người sống kinh nghiệm của Thiên Chúa nếu không chỉ là “thùng rỗng kêu to”! là những người được trao quyền bính, liệu rằng quyền bính được trao ban là để phục vụ hay để người khác phục vụ mình?

Tác giả: