Nhảy đến nội dung

Số phận sau cái chết

LỜI CHÚA (Lc 16, 19-31) & SUY NIỆM C.N 26  THƯỜNG NIÊN NĂM C

Lời Chúa, Đọc Tin Mừng (Lc 16, 19-31): “...Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng những người biệt phái rằng: "Có một nhà phú hộ kia vận toàn gấm vóc, lụa là, ngày ngày yến tiệc linh đình. Lại có một người hành khất tên là Ladarô, nằm bên cổng nhà ông đó, mình đầy ghẻ chốc, ước được những mụn bánh từ bàn ăn rớt xuống để ăn cho đỡ đói, nhưng không ai thèm cho. Những con chó đến liếm ghẻ chốc của người ấy. Nhưng xảy ra là người hành khất đó chết và được các Thiên Thần đem lên nơi lòng Abraham. Còn nhà phú hộ kia cũng chết và được đem chôn. Trong hoả ngục, phải chịu cực hình, nhà phú hộ ngước mắt lên thì thấy đàng xa có Abraham và Ladarô trong lòng Ngài, liền cất tiếng kêu la rằng:" 'Lạy Cha Abraham, xin thương xót tôi và sai Ladarô nhúng đầu ngón tay vào nước để làm mát lưỡi tôi, vì tôi phải quằn quại trong ngọn lửa này'. Abraham nói lại: 'Hỡi con, suốt đời con, con được toàn sự lành, còn Ladarô gặp toàn sự khốn khổ. Vậy bây giờ Ladarô được an ủi ở chốn này, còn con thì chịu khốn khổ. Vả chăng, giữa các ngươi và chúng tôi đây đã có sẵn một vực thẳm, khiến những kẻ muốn từ đây qua đó, không thể qua được, cũng như không thể từ bên đó qua đây được'."Người đó lại nói: 'Đã vậy, tôi nài xin cha sai Ladarô đến nhà cha tôi, vì tôi còn năm người anh em nữa, để ông bảo họ, kẻo họ cũng phải sa vào chốn cực hình này'. Abraham đáp rằng: 'Chúng đã có Môsê và các tiên tri, chúng hãy nghe các ngài'. Người đó thưa: 'Không đâu, lạy cha Abraham, nhưng nếu có ai trong cõi chết hiện về với họ, thì ắt họ sẽ hối cải'. Nhưng Abraham bảo người ấy: 'Nếu chúng không chịu nghe Môsê và các tiên tri, thì cho dù kẻ chết sống lại đi nữa, chúng cũng chẳng chịu nghe đâu..." Đó là Lời Chúa

Suy Niệm Lời Chúa:

+/ Cha Thomas Merton, một tu sỹ dòng Trapist, đã viết một cuốn sách tựa đề Không ai là một hòn đảo, trong đó Ngài đả kích thái độ sống ích kỷ và hẹp hòi.

- Trong đời sống xã hội văn minh như hiện nay, con người ngày càng có xu hướng sống khép kín, chỉ biết lo cho bản thân và ít quan tâm đến những người chung quanh. Não trạng sống chết mặc bay ngày càng trở nên phổ biến trong xã hội và các cộng đoàn tập thể.

+/ Vậy, ta hãy cùng suy niệm 8 ý sau đây:

1/ Dụ ngôn ở các câu Lc 16, 19-21 nói đến hai khuôn mặt với những nét tương phản. Một ông nhà giàu mặc toàn lụa là gấm vóc, tiệc tùng liên miên với những sơn hào hải vị. Một anh bần cùng, tên là Ladarô, nằm ở cổng của ông nhà giàu. Anh này đói quá, chẳng dám mơ được ông nhà giàu mời ăn, chỉ mong được ăn cho no những mảnh vụn đồ ăn từ trên bàn tiệc của ông này rơi xuống. Không những bị cái đói hành hạ, anh Ladarô còn bị mụn nhọt đầy mình. Điều này khiến anh có những người bạn không mời mà đến, đó là những con chó hoang đến liếm những vết ghẻ lở trên thân xác hôi hám của anh.

- Vào thời Đức Giêsu loan báo Tin Mừng, nhiều người nghĩ ông nhà giàu chính là người được Chúa thương, nên ban cho giàu có dư dật và niềm vui mỗi ngày với các bạn bè sang trọng. Anh Ladarô nghèo như người bị Thiên Chúa bỏ rơi, đói bụng, bệnh tật, không bạn bè trợ giúp. Thật ra, như ta sẽ thấy sau này, chính anh nhà nghèo mới là người được Thiên Chúa thương. Ladarô trong tiếng Do-thái có nghĩa là Thiên Chúa trợ giúp.

2/ Tội của ông nhà giàu trong dụ ngôn đơn giản là đã không làm gì để giúp anh Ladarô túng đói đang nằm trước cổng nhà ông. Ông không chia sẻ những gì ông có và những gì dư thừa của ông. Tội của ông là để cho có một sự chênh lệch quá lớn về mức sống giữa ông và người ở cách ông có một cánh cổng. Tội của ông là tội quá hạnh phúc và hưởng thụ trong khi có người bất hạnh gần kề, cần đến sự trợ giúp của ông, nhưng ông lại làm ngơ như không thấy.

3/ Luca cho thấy sự tương phản về số phận sau cái chết của ông nhà giàu và Ladarô. Có vẻ như hai người chết trong thời gian gần nhau.

- Theo quan niệm của Do-thái giáo, mọi người, sau khi chết đều phải vào Âm phủ, nơi trú ngụ của các âm hồn. Nhưng trong dụ ngôn này, Ladarô sau khi chết, lại được các thiên thần đưa vào lòng tổ phụ Abraham hưởng hạnh phúc. Còn ông nhà giàu, sau khi chết, được chôn cất long trọng, thì bị đưa vào Âm phủ, nơi đây ông phải chịu cực hình. Vậy qua dụ ngôn này, Đức Giêsu cho thấy, sau cái chết, mọi người không mang số phận như nhau.

4/ Nơi Âm phủ, ông nhà giàu xin tổ phụ Abraham hai điều. Trước hết ông xin tổ phụ sai Ladarô nhúng đầu ngón tay vào nước, rồi nhỏ trên lưỡi của ông cho mát, vì ông bị đau đớn bởi lửa thiêu. Kế đến ông xin tổ phụ sai Ladarô đến nhà của cha ông để cảnh cáo năm anh em của ông, kẻo họ phải chịu cực hình như ông.

- Tổ phụ Abraham đã không thỏa mãn hai yêu cầu này của ông nhà giàu. Yêu cầu nhỏ nước vào miệng không thực hiện được, vì đó là hình phạt ông này phải chịu. Hơn nữa, có một vực thẳm ngăn cách giữa đôi bên, khiến cho Ladarô không thể qua mà giúp được. Yêu cầu thứ hai là không cần thiết. Không cần người chết hiện về để nhắc nhở, chỉ cần sống theo lời Môsê và các ngôn sứ là đủ, nghĩa là sống theo lề luật và giáo huấn của Tin Mừng.

5/ Luca nói đến có một vực thẳm lớn ngăn cách cụ Abraham với ông nhà giàu. Bên này không thể qua bên kia. Một bên là nơi Ladarô được an ủi, bên kia là nơi ông nhà giàu phải chịu khốn khổ. Vực thẳm lớn này có ở đời sau, nhưng đã bắt đầu được dựng nên từ đời này. Khi con người cố tình không chia sẻ với anh em mình, khép mình lại trong sự giàu có sung túc của mình, thì vực thẳm bắt đầu xuất hiện, và trở nên càng lúc càng sâu hơn. Vực thẳm đời sau là nối dài của vực thẳm đời này.

6/ Âm phủ là nơi các âm hồn sống lây lất như những chiếc bóng. Ở Âm phủ không có sự sống thật sự, không có ánh sáng, không có niềm vui, không có hoạt động ca tụng Chúa.

7/ Qua dụ ngôn này, Đức Giêsu cho thấy có sự đảo ngược nơi số phận của ông nhà giàu và Ladarô. Dĩ nhiên, không phải cứ giàu sang thì thế nào cũng phải khốn khổ và bị Thiên Chúa phạt. Người giàu chỉ bị phạt khi không biết sẻ chia, không biết sống liên đới quan tâm tha nhân.

8/ Đối với Đức Giêsu, hối cải đến từ việc nghe lời Sách Thánh và thực thi các giáo huấn trong đó. Hối cải không đến từ phép lạ người chết hiện về.

- Sau khi Ladarô được Đức Giêsu hoàn sinh từ cõi chết, các nhà lãnh đạo Do Thái giáo biết chuyện này, nhưng họ vẫn cứng lòng, không chịu hối cải. Thậm chí, họ đã quyết định giết Đức Giêsu và giết luôn cả Ladarô nữa.

+/ Qua dụ ngôn này, Chúa muốn dạy chúng ta rằng: Sống trong cuộc đời này không phải mỗi người là một óc đảo lẻ loi, không ai là đơn lẻ, nhưng phải sống cho người khác và sống với người khác. Loài người chúng ta không phải là những đường thẳng song song không bao giờ gặp nhau. Trái lại vận mệnh chúng ta đan xen vào nhau, lệ thuộc nhau trong cộng đồng nhân loại liên đới. Kể cả vận mệnh đời sau, tức là phần rỗi linh hồn của người tín hữu.

- Lấy câu chuyện dụ ngôn này làm điểm tựa, đức thánh giáo hoàng Gioan Phaolô 2 đã ban huấn dụ rằng: Người giàu này bị hình phạt vì ông không quan tâm tới người khác, vì không để ý gì tới Ladarô đang nằm trước cổng nhà ông, chờ đợi từng mẩu bánh từ bàn ông ăn rơi xuống. Đức Kitô không bao giờ lên án việc có tài sản, nhưng Người đưa ra những lời nghiêm khắc chống lại những người sử dụng của cải vật chất cách ích kỷ, không chú ý gì tới người khác sống xung quanh.

- Cần phải quan tâm đến những người chung quanh mình. Sự quan tâm này không phải tự nhiên mà có được, nhưng phải tập luyện hằng ngày. Phải rèn luyện để có một trái tim tinh tế và nhạy bén. Phải rèn luyện một trái tim quảng đại, sẵn sàng liên đới, chia sẻ với những người nghèo (phải hiểu chữ nghèo về về nhiều khía cạnh).

- Việc rèn luyện các nhân đức Công Giáo trong đời sống cộng đồng nhân loại đã được thánh Phao-lô đề cập trong bài đọc 2 hôm nay, thư 1 Tm 6, 11-16 rằng: Hỡi người của Thiên Chúa, hãy theo đuổi đức công chính, lòng đạo hạnh, đức tin, đức ái, đức nhẫn nại, đức hiền lành. Con hãy chiến đấu trong cuộc chiến đấu chính nghĩa của đức tin. Hãy cố đoạt lấy sự sống đời đời mà con đã được kêu gọi tới và cũng vì đó, con đã mạnh dạn tuyên xưng đức tin trước mặt nhiều nhân chứng.

- Đức Thánh Cha cũng chỉ nhắc lại điều mà Công Đồng Vaticanô 2, cách chúng ta hơn nữa thế kỷ, đã khẳng định trong Hiến Chế Mục Vụ rằng: Các giáo phụ và các tiến sĩ của Giáo Hội dạy rằng mọi người có bổn phận nâng đỡ người nghèo và không phải chỉ giúp đỡ bằng của cải dư thừa. Trước con số quá lớn những người đói khổ trong thế giới. Thánh Công Đồng tha thiết kêu gọi mọi người hãy cho kẻ sắp chết đói của ăn, vì nếu không cho họ ăn là giết chết họ. Amen

Linh Mục G.B Nguyễn Ngọc Nga