Nhảy đến nội dung

Vui nhưng không quên nhiệm vụ

LỄ THÁNH STEPHANO VỊ TỬ ĐẠO TIÊN KHỞI. 26/12.

VUI, NHƯNG KHÔNG QUÊN NHIỆM VỤ

Có nghịch lý không, khi vừa mới hân hoan mừng Đại Lễ Giáng Sinh, chúng được Giáo Hội mời gọi chiêm ngắm gương thánh Stephano, vị Tử Đạo tiên khởi của Giáo Hội trần. Giáo Hội do chính Đức Giêsu đã thiết lập???

Phải chăng, Giáo Hội nhắc nhở con cái mình rằng: Ngoài việc vui, hạnh phúc và bình an trong ngày Đại Lễ Giáng Sinh, chúng ta còn đó một sứ mệnh cao cả. Sứ mệnh đó là: Giới thiệu Chúa cho mọi người và chia sẻ niềm vui, hạnh phúc, bình an của Chúa cho người và cho đời...

Cung đường loan báo Tin Vui Giáng Sinh, giới thiệu dung mạo Thiên Chúa làm người và chia sẻ sự bình an và hạnh phúc đích thực của Chúa cho người và cho đời thật không đơn giản, không là lộ trình "trải gấm, kết hoa". Nhưng cung đường ấy, luôn đong đầy nước mắt, mồ hôi và cả mạng sống. Thánh Stephano là tấm gương cho chúng ta trong sứ mệnh cao cả ấy.

Vì sao thế? Xin thưa rằng, sau khi Nguyên Tổ của loài người hái và chia nhau "Trái Cấm" nơi vườn Địa Đàng, con người nhân loại không còn gọi nhau: "Đây xương bởi xương tôi, thịt bởi thịt tôi...". Sau khi nuốt trọn "Trái Cấm", con người bắt đầu đổ lỗi cho nhau, xem nhau như gánh nặng và luôn tranh phần thắng về mình. Nói chung, kể từ khi tội lỗi xâm nhập, con người nhân loại thích, muốn trở thành "trung tâm của vũ trụ". Tất cả mọi sự đều quy hướng về "cái tôi" của mình. " Cái tôi" ấy lớn hơn cả mặt trời...

"Cái tôi" lớn lấn át chữ "Tâm", xóa mờ chữ "Người" và làm lớn chữ "Con". Thế nên, trước Thiên Chúa, trước anh em, con người dần trở nên mãnh thú. Vì thế, đối với người Do Thái thời trước và hậu Chúa Giêsu Tử Nạn và Phục Sinh, họ không chấp nhận bất cứ giáo lý nào ngoài giáo luật Do Thái, không chấp nhận Đấng Cứu Thế xuất thân từ tầng lớp nghèo hèn, không tin và luôn khước từ sự Phục Sinh của Đức Giêsu. Hành động của sự bất tin, khước từ Đức Giêsu, không tin Ngài đã Phục Sinh, phản đối lời minh định của thánh Stephano là ném đá Thánh Nhân cho đến chết.

Giữa xã hội hôm nay, người ta thường tìm và kiếm sự bình an, niềm vui và hạnh phúc theo kiểu: Hiện sinh, hưởng thụ và học thuyết tương đối..., người ta đánh giá nhau qua học vị, chức vụ, tài sản, người ta cho rằng vợ đẹp, con khôn, nhà cao cửa rộng, tài sản đầy ắp mới là hạnh phúc và bình an. 

Thế nên, muốn giới thiệu Ông Chúa, Ông Giêsu cho người và cho đời. Đặc biệt, một Ông Giêsu đã từng  phán: "Con chồn có hang, chim trời có tổ, nhưng con người không có chỗ tựa đầu... Ai muốn theo Ta, hãy từ bỏ chính mình, vác thập giá đời mình hằng ngày mà theo... Hãy yêu thương kẻ thù và cầu nguyện cho kẻ làm hại mình... Hãy bán hết tài sản mà cho kẻ khó... Thật không dễ. 

Muốn giới thiệu ai, quảng bá về một ai đó...Trước tiên, tôi phải biết rõ về người ấy, lời nói và hành động của tôi gần giống người ấy và tôi phải thật mến, yêu người ấy... 

Vâng, tôi muốn giới thiệu Đức Giêsu cho người, cho đời, lẽ nào tôi lại sống trái ngược với lời giáo huấn, cách sống, cách hành sự của Ngài. Cách sống, hành sự và lời giáo huấn của Đức Giêsu là cung đường hẹp, là lộ trình của thập giá, của từ bỏ. Đây là cách sống tử đạo không gươm đao, ném đá và không đổ máu.

Thánh Stephano đã đi trọn cung đường mà Đức Giêsu đã đi, ngài đã sống và làm chứng cho Chúa bằng cả mạng sống của mình. Sau Đại Lễ Giáng Sinh, chúng ta cũng được mời gọi sống và noi gương Thánh Nhân.

Lạy Chúa Hài Đồng, nhờ lời chuyển cầu của Thánh Stephano, xin Chúa thương giúp chúng con biết giới thiệu Chúa cho anh em, biết đem tin vui đến cho đời và can đảm sống và làm chứng cho Chúa qua đời sống thường nhật của chúng con. Amen.

Anton Lương Văn Liêm.

Tác giả: