Ai là Người Láng Giềng của Tôi?
- CN, 26/01/2025 - 16:13
- Lm Vũ Minh
Ai là Người Láng Giềng của Tôi?
Dụ ngôn bất hủ Người Samari Nhân Lành có thể được suy niệm cách tóm tắt theo chuyện xưa và chuyện nay.
Chuyện xưa – một trong các giáo phụ, Origen ở Alexandria (183-255), Ai Cập, giải thích rằng: Giêrusalem là thiên đàng; Giêricô là trần gian; kẻ cướp là ma quỷ; linh mục là luật Chúa; thầy Lêvi là các tiên tri; người Samari là Đức Kitô; vết thương của khách bộ hành là hậu quả của sự bất trung của Adong; con lừa là Chúa; quán trọ là giáo hội với cửa rộng mở để đón tiếp những ai muốn vào; hai hào là Chúa Cha và Chúa Con; chủ quán là thủ lãnh của giáo hội, người được trao phó làm quản trị; và lời hứa của người Samari rằng ông sẽ trở lại là hình ảnh của ngày tái lâm của Chúa Giêsu. Người Samari này đã mang vác tội ta, chữa lành kẻ tật nguyền và không từ chối ai vì Người đã nói: “Hãy đến cùng ta hởi nhũng ai khó nhọc và gánh nặng…” (Mt 11:28-30). Lề luật là kim chỉ nam, tiên tri là lời khuyên nhủ, nhưng Chúa Giêsu kiện toàn cả hai qua hành động khởi phát từ lòng nhân ái. Người láng giềng đích thực sẽ là người sống theo lời Chúa: “Hãy đi và làm như vậy!” (Lc 10:37).
Chuyện nay – “Nó không nặng đâu, nó là em tôi mà!” Đây là phương châm của Boys Town, Omaha, Nebraska, do cha Edward Joseph Flanagan sáng lập từ năm 1917 khi ngài nhận những em bụi đời và chăm lo dậy dỗ chúng để nên người hữu dụng. Từ một căn nhà ngài mướn cho đến khi mua được nông trại có 1400 mẫu đất năm 1922 và xây dựng thành một làng riêng năm 1936. Boys Town được đổi tên thành Boys and Girls Town năm 1979 khi tổ chức này có chương trình cho các em gái. Cha Flanagan qua đời năm 1948 lúc ngài 62 tuổi nhưng cơ sở này vẫn còn hoạt động cho đến nay với tầm ảnh hưởng đến triệu triệu người vượt qua biên giới của Nebraska. Ngày nọ có một em khuyết tật được nhận vào làng, cha Flanagan nhờ một em lớn trong nhóm cõng nó đi về phòng; ngài hỏi đứa em lớn là thằng bé này có nặng lắm không, em lớn cười và trả lời: “Thưa cha, nó không nặng đâu, nó là em tôi mà!” Câu nói này đã được tạc tượng, viết thành thơ, phổ nhạc, làm thành phim, và là nguồn cảm hứng cho thế giới từ năm 1938.
“Ai là người láng giềng hay anh chị em của tôi” khuyến dụ chúng ta hãy kiểm điểm cuộc sống mình để sống vượt qua giới hạn tuổi tác, tôn giáo, văn hóa và mầu da. Hãy bỏ đi những tỵ hiềm và lòng ích kỷ để sống trong tình vị tha và bác ái với mọi người!
LM JP Vũ Minh
Who is My Neighbor?
The timeless parable of the Good Samaritan can be briefly reflected based on ancient and present day examples.
Ancient reflection – one of the church fathers, Origen of Alexandria (183-255), Egypt, explained that: Jerusalem was heaven, Jericho was the world, the robbers were the devils, the priest was the law, the Levite the prophets, and the Samaritan Christ. The traveler’s wound was Adam’s disobedience, the animal that carried him was the Lord, the inn was the church with doors open wide for all who wanted to enter; the two denarii represented the Father and the Son, the inn keeper was the head of the church who was entrusted with its administration, and the Samaritan’s promise of his return was a figure of Our Lord’s Second Coming. This Samaritan had carried our sins, healed our wounds and never denied any one because He said: “Come to me, all you who are weary and burdened…” (Mt 11:28-30). The Law was the guiding light and the prophets were our advices but Our Lord perfected the two by his action based on compassion. The true neighbor would be the one who follow Our Lord’s word: “Go, and do likewise!” (Lk 10:37).
Today’s story – “He ain’t heavy, He’s my brother!” This was the motto of Boys Town, Omaha, Nebraska, established by father Edward Joseph Flanagan since 1917 when he received homeless boys, cared for and nurtured them to be responsible adults. He started from a rented home until he could buy a farm with 1,400 acres in 1922 and built it into a village in 1936. Boys Town changed name to Boys and Girls Town in 1979 when it added programs for girls. Father Flanagan died in 1948 at the age of 62 but his organization is still active until this day with its influence affected millions of people and beyond the geographical limit of Nebraska. One day, a handicapped child was accepted into the village, father Flanagan requested one of the older boys to carry him to his room; he asked if the newcomer was too heavy, the big boy smiled and said, "He ain't heavy, Father. He's my brother!” This statement was visualized with statues, written in poem, composed into song and made film, and has inspired the world since 1938.
“Who is my neighbor or my brother” asked us to examine our life in order to rise above the boundary of age, religions, cultures and skin colors. Let’s throw away our prejudice and selfishness so that we can live in brotherly love will all mankind.
Rev. JP Minh Vũ