Nhảy đến nội dung

Các Mối Phúc Thật - Phúc và Họa

Các Mối Phúc Thật

Khao khát và đói khát đều nói lên tình trạng thiếu thốn và muốn được đầy đủ hơn, nhưng khao khát thì nghiêng về tinh thần nhiều hơn, còn đói khát thì nghiêng về tình trạng vật chất nhiều hơn. Tuy nhiên, hai điều này lại có liên hệ với nhau chặt chẽ và nhiều khi người ta từ bên này chạy qua bên kia mà không biết.

Con người luôn khao khát hạnh phúc. Vì Thiên Chúa tạo dựng để con người được hạnh phúc. Con người luôn khao khát. Vì hạnh phúc là có thật. Nhưng con người lại chưa từng gặp được. Cứ mòn mỏi chờ mong. Cứ miệt mài tìm kiếm. Hôm nay Con Chúa xuống thế làm người chỉ cho con người đường đến hạnh phúc. Và vạch rõ những nẻo đường dẫn đến bất hạnh.

Đường đến hạnh phúc ngược với suy nghĩ của phàm nhân. Vì hạnh phúc thật không có ở trần gian. Chỉ có trong Nước Chúa. Ai càng gắn bó với đời này càng thất vọng. Ai càng bám víu vào những giá trị đời này càng bất hạnh. “Khốn cho các người, hỡi những kẻ bây giờ đang được vui cười, vì các ngươi sẽ phải sầu khổ khóc than”. Chỉ có người biết dứt bỏ tham, sân, si mới đạt tới hạnh phúc. Chỉ có người vượt lên trên những ham muốn tầm thường ti tiện của loài người mới đạt tới Nước Trời. “Phúc cho anh em là kẻ nghèo khó, vì Nước Thiên Chúa là của anh em”. Hạnh phúc thật chỉ có trong Chúa. Là chính Chúa. Ai dứt bỏ mọi cám dỗ vì Chúa sẽ tìm được Chúa. Nhất là ai dám liều mạng sống vì Chúa sẽ được phần thưởng là chính Chúa. Đó là hạnh phúc thật, viên mãn, vĩnh cửu. “Ngày đó anh em hãy vui mừng nhảy múa, vì này đây phần thưởng dành cho anh em ở trên tời thật lớn lao”.

Hạnh phúc thật không có ở đời này. Chỉ có ở đời sau. Nên thánh Phao-lô khuyên nhủ ta đừng bám víu vào đời này. Hãy hướng lòng về đời sau. Coi mọi sự đời này như không có. Vì chúng rất mau qua. “Tôi xin nói với anh em điều này: thời gian chẳng còn bao lâu. Vậy từ nay những người có vợ hãy sống như không có; ai khóc lóc, hãy làm như không khóc; ai vui mừng, như chẳng mừng vui; ai mua sắm, hãy làm như không có gì cả; kẻ hưởng dùng của cải đời này, hãy làm như chẳng hưởng. Vì bộ mặt thế gian này đang biến đi”

Nhiều người cho rằng tôn giáo nói chung và Kitô giáo nói riêng, là những sức mạnh chống lại sự tiến bộ và phát triển của nhân loại. Lời cáo buộc này xem ra được củng cố hơn khi người ta đọc những lời chúc phúc của Chúa Giêsu mà Giáo Hội cho chúng ta lắng nghe hôm nay.

Thật thế, trong quan niệm thông thường của con người, dù ở đâu và ở bất cứ thời đại nào: có tiền của là có tất cả. Trong khi đó, Chúa Giêsu lại tuyên bố: Phúc cho những người nghèo khó, phúc cho những kẻ bây giờ phải đói khát, phúc cho những kẻ bây giờ đang phải than khóc, phúc cho những kẻ đang bị oán ghét. Phải chăng Chúa Giêsu không là kẻ lừa bịp đang cười cợt trên những đau khổ của nhân loại? Phải chăng đó không phải là sứ điệp cổ võ sự bần cùng, đói khổ, lạc hậu, đi ngược với tiến bộ và phát triển của nhân loại?

Chúa Giêsu quả thực đã sống như một người nghèo giữa những người nghèo; đã tuyên bố: Phúc cho những kẻ nghèo đói, phúc cho những kẻ đang khóc lóc, phúc cho những kẻ bị bách hại, Chúa Giêsu hẳn phải là người hạnh phúc nhất, vì Ngài đã đi đến tận cùng sự nghèo đói, bách hại ấy. Chúa Giêsu đã không làm phép lạ cho trái đất luôn chảy sữa và mật, Ngài đã không đem lại một giải pháp chính trị, kinh tế, xã hội cụ thể nào; thế nhưng, cuộc sống, lời nói và cái chết của Ngài lại là chìa khóa giúp giải quyết các vấn đề của con người. Quả vậy, vấn đề cơ bản của con người là gì, nếu không phải là được sống hạnh phúc; tuy nhiên, sai lầm lớn nhất của mọi thời chính là nghĩ rằng càng có nhiều tiền của, quyền bính, danh vọng thì càng được hạnh phúc.

Khi tuyên bố: "Phúc cho những kẻ nghèo khó", Chúa Giêsu không hề có ý muốn biến thế giới thành một thế giới nghèo đói, bần cùng. Của cải vật chất là phương tiện cần thiết để cho con người được sống xứng phẩm giá con người; Thiên Chúa đã tạo dựng con người để nó thống trị và hưởng dụng mọi sự trong vũ trụ. Khi tuyên bố: "Phúc cho những kẻ nghèo khó", Chúa Giêsu nhắc nhở cho con người bậc thang giá trị đích thực trong cuộc sống. Của cải vật chất là phương tiện, chứ không phải là cứu cánh của cuộc sống. Người nghèo khó như Chúa Giêsu đã từng sống là người sống theo bậc thang giá trị ấy. Người sống nghèo khó như Chúa Giêsu là người biết sống cho những giá trị vĩnh cửu, là yêu thương, quảng đại, liên đới, tình người.

Ðược lời Chúa soi sáng hướng dẫn, người Kitô hữu chúng ta phải là người luôn tìm kiếm và sống cho những giá trị vĩnh cửu. Giữa những vất vả vì chén cơm manh áo từng ngày, xin cho chúng ta luôn tìm kiếm Nước Chúa, nhờ đó chúng ta sẽ là người hạnh phúc nhất, vì chúng ta biết mình sống đê làm gì và sẽ đi về đâu.

Chúa đã trình bày chân lý mạc khải này qua dụ ngôn ông Ladaro và người phú hộ keo kiệt. Ở đây Ladaro mới là người có phúc đời đời, có phúc thật. Cái phúc của người keo kiệt kia đến nấm mồ là hết. Vậy ai có phúc hơn ai?


Khi loan báo “Phúc cho anh em là những người nghèo khó”, Chúa đã thêm “vì Nước Trời là của anh em”.Cho nên khi loan báo bốn mối phúc cho kẻ nghèo, người khóc lóc, người đói khát, người bị bách hại. Chúa cũng nói đến cả cái vô phúc của người giàu mà vô tình, người no nê ích kỷ, người đi tìm khoái lạc trên đời, người lợi dụng quyền hành áp bức kẻ khác.

Loan báo Tin mừng này, Chúa đang cổ vũ cho một thế giới biết yêu thương chia sẻ, đầy tình người, yêu hòa bình, đề cao phục vụ, quan tâm đến những người bất hạnh, bệnh tật, rủi ro, thiếu may mắn.

Mỗi khi đứng trước đám đông nghèo nàn bệnh tật, là Chúa cảm thấy đau lòng xót dạ, và Ngài không rời xa họ được. Chúng ta có chia sẻ tâm tình đó với Chúa được không?
Chúng ta có đặt cho mình câu hỏi: “Tôi phải làm gì để phục vụ họ” được không?
Chúa dựng nên con người trong một địa đàng cực lạc, Chúa ban cho bao ân huệ dư đầy. Nhưng Satan đã phá hoại hạnh phúc đó bằng cách làm cho con người quay mặt về với chúng để lây nhiễm  bao kiêu căng, ích kỷ, thù hận…vì thế mà mặt đất trở nên thung lũng khổ đau.

Chúa đang đến xây dựng lại tình thương cho mặt đất. Hơn bao giờ hết nhân loại đang cần đến tình thương.

************

Thứ Tư tuần XXIII Thường niên, năm B

Lc 6, 20-26

PHÚC VÀ HỌA

Trong Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu đưa ra những lời chúc phúc cho những người nghèo khó, đói khát, sầu khổ và bị bách hại. Những lời này đôi khi có thể gây khó hiểu hoặc khó chấp nhận vì nó ngược với quan niệm thông thường của xã hội. Trong khi thế giới thường tôn vinh sự giàu có, thành công và quyền lực, Chúa Giêsu lại chúc phúc cho những ai đang trong cảnh túng thiếu và đau khổ.

Chúa Giêsu tuyên bố những lời chúc phúc cho những người nghèo khó, đói khát, khóc lóc và bị bách hại vì danh Ngài. Đây là một thông điệp nghịch lý vì nó đi ngược với những giá trị thông thường của xã hội. Thông thường, chúng ta nghĩ rằng người giàu có, no đủ, vui vẻ và được tôn vinh là người hạnh phúc. Nhưng Chúa Giêsu lại đảo ngược những tiêu chuẩn này, cho thấy rằng hạnh phúc thật sự không nằm ở vật chất hay danh vọng, mà nằm ở sự tin tưởng tuyệt đối vào Thiên Chúa.

Những người nghèo khó và đau khổ không chỉ là những người thiếu thốn vật chất, mà còn là những người nhận ra sự bất lực của mình và biết đặt niềm tin vào Chúa. Họ sống trong niềm hy vọng vào Nước Trời và tin rằng Thiên Chúa sẽ an ủi họ, sẽ cho họ sự sống đời đời. Chúa Giêsu khẳng định rằng phần thưởng của họ ở trên trời là rất lớn, và Thiên Chúa sẽ không bỏ rơi những ai đang chịu đựng vì Ngài.

Tại sao Chúa lại gọi họ là "phúc"? Câu trả lời nằm ở sự tin tưởng vào sự công bình và lòng thương xót của Thiên Chúa. Những người nghèo khó không chỉ là người thiếu thốn về vật chất, mà còn là những người biết đặt niềm tin tuyệt đối vào Thiên Chúa, những người nhận ra sự bất lực của mình trước những khó khăn và trông cậy vào Thiên Chúa. Sự nghèo khó ấy không phải là một sự bất hạnh, mà là một con đường dẫn đến sự phụ thuộc hoàn toàn vào Chúa.

Chúa Giêsu cũng nhắc đến những người bị đói, bị sầu khổ, và bị bách hại vì danh Ngài. Ngài không hứa rằng họ sẽ tránh khỏi những đau khổ trong cuộc sống này, nhưng Ngài hứa rằng họ sẽ được an ủi và phần thưởng của họ sẽ rất lớn ở trên trời. Điều này nhắc nhở chúng ta rằng cuộc sống Kitô hữu không phải lúc nào cũng dễ dàng, nhưng những thử thách và đau khổ mà chúng ta phải chịu đựng vì đức tin là một phần của hành trình theo Chúa.

Ngược lại, Chúa Giêsu cảnh báo những ai giàu có, no đủ, vui cười và được người đời tôn vinh. Những người này dễ rơi vào sự tự mãn, nghĩ rằng mình không cần đến Thiên Chúa và có thể tự điều khiển cuộc sống. Nhưng Chúa cảnh báo rằng họ sẽ gặp khó khăn trong tương lai nếu họ chỉ dựa vào vật chất và thành công tạm thời của trần gian.

Đây là lời nhắc nhở về sự vô thường của của cải và danh vọng. Những thứ này không đảm bảo cho sự an toàn và hạnh phúc lâu dài. Nếu chúng ta chỉ tìm kiếm sự thoải mái và hài lòng trong cuộc sống hiện tại mà quên đi sứ mệnh thiêng liêng, chúng ta có nguy cơ đánh mất mục đích cuối cùng là sự sống vĩnh cửu.

Tin Mừng này cũng đưa ra một lời cảnh tỉnh cho những người giàu có, no đủ, vui cười và được mọi người khen ngợi. Chúa Giêsu cảnh báo rằng cuộc sống của họ có thể không thật sự bình an nếu họ chỉ tìm kiếm sự an nhàn và sự hài lòng trong những điều vật chất. Sự giàu có không phải là điều xấu, nhưng nó có thể trở thành cạm bẫy nếu chúng ta để nó chi phối cuộc sống và ngăn cản chúng ta tìm kiếm những giá trị thiên đàng.

Trong cuộc sống ngày nay, chúng ta thường bị lôi cuốn bởi những giá trị vật chất và thành công xã hội. Thế nhưng, lời dạy của Chúa Giêsu nhắc nhở chúng ta rằng sự giàu có thực sự nằm ở nơi Nước Thiên Chúa. Chúng ta thường bị cuốn theo sự tìm kiếm của cải vật chất, tiền bạc, và thành công xã hội. Nhiều người coi đó là thước đo của hạnh phúc và sự an toàn. Tuy nhiên, khi đối diện với câu nói "Sự giàu có thực sự nằm ở nơi Nước Thiên Chúa," ta được mời gọi suy nghĩ sâu xa hơn về ý nghĩa thật sự của sự giàu có.

Của cải vật chất, dù có thể mang lại niềm vui và sự tiện nghi tạm thời, nhưng lại rất mong manh và dễ mất. Chúng ta có thể dành cả cuộc đời để tích góp, nhưng trong một chốc lát, mọi thứ có thể tan biến do những biến cố bất ngờ. Của cải trần thế không thể đảm bảo cho ta sự bình an nội tâm hay tình yêu chân thật, càng không thể đưa ta đến sự sống vĩnh cửu.

Ngược lại, sự giàu có thực sự nằm ở Nước Thiên Chúa, nơi chúng ta tìm thấy những giá trị vĩnh cửu. Đó là tình yêu, lòng thương xót, và sự bình an đến từ việc sống theo ý Chúa. Nước Thiên Chúa không được đo lường bằng số tiền ta có hay danh vọng ta đạt được, mà bằng mối quan hệ thân tình với Thiên Chúa và sự yêu thương chúng ta dành cho nhau. Khi đặt Chúa làm trung tâm, chúng ta khám phá ra rằng sự giàu có không phải là những gì ta sở hữu, mà là chính Thiên Chúa và tình yêu Ngài dành cho chúng ta.

Sự giàu có nơi Nước Thiên Chúa là một kho báu vô giá, không ai có thể lấy đi, không bị thời gian hay hoàn cảnh làm hao mòn. Khi sống theo tinh thần của Nước Trời, chúng ta được lấp đầy bởi niềm vui và sự an ủi trong những lúc khó khăn, bởi luôn đồng hành và chăm sóc. Từ đó, chúng ta học cách biết đủ, biết yêu thương và chia sẻ, sống một cuộc đời có ý nghĩa hơn.

Chúa Giêsu dạy chúng ta về giá trị của sự khiêm nhường và niềm tin tuyệt đối vào Thiên Chúa. Đối với những ai đang phải chịu đựng đau khổ, Ngài mang đến niềm hy vọng rằng Thiên Chúa luôn ở bên và phần thưởng của họ là Nước Trời. Chúng ta được mời gọi biết sống chia sẻ, yêu thương và giúp đỡ những người nghèo khó, đau khổ, thay vì chỉ lo tìm kiếm những lợi ích cá nhân.

Đồng thời, bài học về sự giàu có nhắc nhở chúng ta rằng của cải vật chất và danh vọng chỉ là tạm bợ. Chúng ta cần tỉnh thức và không để mình bị lôi cuốn bởi những điều phù phiếm mà quên mất mục tiêu tối thượng là Thiên Chúa.

Lạy Chúa Giêsu, xin dạy chúng con biết sống đơn sơ và khiêm nhường, biết nhận ra giá trị thật sự của đời sống Kitô hữu là niềm tin vào Chúa và tình yêu thương với anh chị em xung quanh. Xin cho chúng con có đủ sức mạnh để vượt qua những khó khăn, thử thách trong cuộc sống và luôn tin tưởng vào lời hứa của Chúa về phần thưởng trên Nước Trời. Amen.

Tác giả: