Nhảy đến nội dung

Cám dỗ và hệ quả của cám dỗ

CÁM DỖ VÀ HỆ QUẢ CỦA CÁM DỖ

Kể từ lúc sự cám dỗ, tội lỗi thâm nhập vào đời sống con người nơi vườn Địa Đàng qua con rắn là hiện thân của dối trá và xảo quyệt(St.3,1-7), con người không còn chất yêu thương, tính ích kỷ được hình thành. Từ đây, con người bắt đầu đổ lỗi cho nhau như sách Sáng Thế đã trình thuật: Adong đổ lỗi cho Eva, Eva đổ lỗi cho con rắn.Tệ hơn nữa, Adong còn đổ lỗi cho Đấng Tạo Hóa khi ông thưa:" Người đàn bà mà Ngài cho ở với con đã cho con trái cây ấy..."(St.3,9-13). Tội lỗi là thế!

Không yêu thương, không tha thứ, buộc tội và đổ tội cho nhau... Đó là hoa trái của sự cám dỗ và tội lỗi. Hoa trái ấy thường đưa đến sự đối nghịch với Đấng Tạo Hóa, dẫn đến đắng cay, chua xót, muốn trả thù, báo thù và cuối cùng đưa nhau vào sự chết, sự trầm luân muôn kiếp. Đây chính là sự thành công của ma quỷ trong việc cám dỗ con người.

Nơi vườn Địa Đàng xưa, sự dữ đã cám dỗ và chiến thắng con người bằng những lời rất hoa mỹ và dịu ngọt, khơi dậy nơi con người tính tự tôn. 

Ngày nay, sự dữ luôn cám dỗ, chinh phục con người và muốn lôi kéo con người xa rời Thiên Chúa một cách tinh vi hơn xưa. Đó là: Sự dữ làm cho con người tưởng chừng như ma quỷ đã bị tiêu diệt, đã thua trận và không hiện hữu, sự cám dỗ không tồn tại...

Một khi con người không còn khái niệm sự cám dỗ về sự dữ, không màng, để tâm đến sự giao tranh giữa ánh sáng và bóng tối, giữa cái thiện và cái ác... Nói đúng hơn, con người nói với nhau rằng:" Làm gì có ma quỷ", làm gì có ai cám dỗ mình... Một khi con người nhủ nhau rằng:" Không có ma quỷ", không có sự cám dỗ, con người dần xa rời Thiên Chúa. Tệ hại hơn nữa là con người không tin Thiên Chúa luôn hiện hữu, luôn làm chủ mọi sự.

Từ đây, con người luôn sống theo bản năng, luôn thực hiện những điều trái với luân thường đạo lý, sống, thực hiện những sự tội, nhưng không cho đó là tội, tự phong cho mình quyền hành trong mọi sự, kể cả quyền sinh tử nơi con người, khởi từ phôi sống và sự sống trong dạ mẹ của Thai Nhi. 

Khi nhìn vào đời sống của thời đại hôm nay, Đấng thánh Giáo Hoàng Gioan Phaolô II đã mô tả rằng:" Chúng ta đang sống trong nền văn minh, văn hóa sự chết". Thiên Chúa là Thiên Chúa của người sống, chứ không phải là Thiên Chúa của kẻ chết(Lc.20,37-38). Đó là lời minh định của Đức Giêsu. 

Vâng, tôi là người Kitô hữu, tôi sống bằng sự sống của Thiên Chúa, tôi được bao bọc bằng tình thương của Ngài. Thế nhưng, trong cuộc sống hằng ngày, tôi sống thỏa hiệp với sự dữ, tôi luôn sống trong gian dối, hận thù; tôi luôn đem đến cho anh em những bất hòa, những vết thương lòng, xem anh em như công cụ, như những nấc thang giúp tôi lên cao trong việc mưu tìm quyền, danh và lợi. Tất nhiên, đời sống ấy đã tước đoạt nguồn sung mãn mà Thiên Chúa ban tặng, tôi như người đã chết trước nhãn quan Thiên Chúa, tôi đã là người thua cuộc và bị sự dữ chinh phục.

Làm sao tôi có thể nhận ra tôi đang bị cám dỗ, tôi đang sống trong tội, tôi đang thỏa hiệp với lối sống của thế gian, tôi đang xa rời sự bao bọc của Thiên Chúa...? Nếu như tôi không cầu nguyện, thờ ơ với Tin Mừng, không sống kết hiệp mật thiết với Chúa qua Bí Tích Thánh Thể...Dẫu tôi biết rằng: Qua đời sống kết hiệp với Chúa, nhờ Ngài, tôi mới có chất khiêm hạ, tôi được ơn khôn ngoan, ơn soi sáng để phân định đâu là tốt, xấu, đâu là tà, là chánh; đâu là Ý Chúa và đâu là lời dịu ngọt khởi từ sự dữ đang mời gọi tôi...

Đức Giêsu đã phán:"Đối với con người thì không thể, nhưng đối với Thiên Chúa mọi sự đều có thể..."(Mt.19,23-30). Vâng, tôi muốn nhận ra sự dữ đang hoành hành, đang dụ dỗ, lôi kéo tôi vào đường tối, tôi muốn mình thực sự là người sống trước Thiên Chúa, trước sự chết đang lan tràn giữa xã hội hôm nay. Khởi nơi Chúa và nhờ Ngài, tôi mới có thể. 

Thế nên, trong từng ngày sống, tôi phải tin và xác tín Chúa là Đấng kiến tạo và thông ban sự sống, Đấng bảo vệ, chở che tôi khỏi mọi hiểm nguy, giúp tôi xa lánh sự dữ, và chính Ngài giúp tôi sống ngay đời này và đời sau. Một khi tôi tin và xác tín, tôi cố gắng dành thời gian đến với Chúa để được chở che, ban sức mạnh, ơn soi sáng...

Lạy Chúa, xin Chúa giúp con tin và xác tín Chúa là tất cả của đời con, xin ban cho con ơn khôn ngoan và giúp con vận dụng ơn khôn ngoan theo ý Chúa.

Giữa thế giới tục hóa và mất khái niệm về tội lỗi, về sự cám dỗ của sự dữ, xin soi sáng cho con để con nhận ra sự cám dỗ và chiều theo sự cám dỗ chính là con đường dẫn đến mất ân sủng và bình an của Chúa, con đường đưa con đến sự chết ngay đời này và cả đời sau. Amen.

Anton Lương Văn Liêm.

Tác giả: