Cha Giám sở Đền Thánh tại Albano hân hoan chào đón ĐGH Leo XIV
Cha Giám sở Đền Thánh tại Albano hân hoan chào đón ĐGH Leo XIV
Giáo phận Albano đang nô nức chuẩn bị chào đón Đức Thánh Cha Leo XIV, ngài sẽ trở lại đây để dành thời gian cho những người dễ bị tổn thương nhất.
Ngày 17 tháng Tám, ngài cử hành Thánh lễ tại Đền Thánh Santa Maria della Rotonda, một nơi được người dân thị trấn Lazio này vô cùng tôn kính.
Caritas, cùng với Văn phòng Phụng vụ, sẽ chủ trì buổi lễ.
Dẫn đầu đoàn rước lễ vật sẽ là một gia đình Peru được Nhà “Hồng Y Pizzardo” chào đón, một nơi trú ẩn an toàn được Giáo phận thành lập vào năm 1993, chủ yếu dành cho những gia đình gặp khó khăn, đặc biệt là người tị nạn chính trị.
Trò chuyện với Antonella Palermo của Vatican Media, Cha Giám sở Đền Thánh, Adriano Gibellini, chia sẻ bầu không khí háo hức trước chuyến viếng thăm của Đức Thánh Cha.
Cha Adriano, lịch sử của Đền Thánh Santa Maria della Rotonda như thế nào?
Điều quan trọng cần nhấn mạnh là Đức Thánh Cha đã chọn trung tâm Giáo phận cho cuộc họp này—công trình tôn giáo lâu đời nhất vẫn còn tồn tại. Ngôi đền được xây dựng vào năm 94 sau Công nguyên. Ban đầu, nó là một nymphaeum thuộc biệt thự của Hoàng đế Domitian, sau đó được chuyển đổi thành một phòng tắm nước nóng cho binh lính của Quân đoàn Parthia thứ hai. Tuy nhiên, truyền thống cho chúng ta biết rằng vào thế kỷ thứ 8, tòa nhà này đã trở thành điểm tham khảo cho các Kitô hữu thuộc cộng đồng Albano thời kỳ đầu. Truyền thống cho rằng một biểu tượng của Đức Trinh Nữ đã được mang từ Hy Lạp đến và đặt trong ngôi đền này. Từ năm 1060, với việc thánh hiến ngôi đền, chúng ta chắc chắn rằng nó đã được chính thức sử dụng cho việc thờ phượng của Kitô giáo.
Người dân Albano luôn thể hiện lòng sùng kính sâu sắc đối với bức tượng Đức Mẹ này, đặc biệt là vào những năm 1800—một thời kỳ khó khăn về mặt xã hội và do thiệt hại từ động đất và bão ở vùng Castelli, cùng với sự bùng phát của bệnh dịch hạch. Đức Mẹ đã trở thành tâm điểm cho những lời cầu nguyện của người Albano. Năm 1867, Đức Giám mục Albano, Tôi tớ Chúa, Đức Hồng y Alfieri, đã long trọng khấn hứa: nếu thành phố được cứu khỏi dịch hạch, lời cầu bầu của Đức Mẹ sẽ được cử hành vào mỗi Chúa Nhật đầu tiên của tháng Tám. Và đúng như vậy - chỉ trong vòng một tuần, dịch tả đã chấm dứt. Đáng buồn thay, ngay sau đó, chính Đức Giám mục cũng qua đời vì căn bệnh này.
Sự hiện diện của Đức Giáo hoàng Leo XIV tại đây mang ý nghĩa gì?
Từ khoảnh khắc đó, Đền thánh trở thành nơi nương tựa trong những lúc khó khăn, nơi mọi người tìm đến sự cầu bầu của Đức Trinh Nữ với sự khẩn thiết hơn. Với chuyến viếng thăm này của Đức Thánh Cha Leo, chúng ta muốn tái khẳng định lòng sùng kính của mình đối với Đức Mẹ - Mẹ đã luôn che chở và ban cho chúng ta niềm hy vọng, bảo đảm rằng Chúa không bao giờ bỏ rơi chúng ta.
Về công tác chuẩn bị, sự trở lại của Đức Thánh Cha đã khiến chúng ta phần nào bất ngờ. Ngài đã đến Albano vào ngày 20 tháng Bảy và giờ đây sẽ sớm trở lại. Chúng ta đang chuẩn bị mọi thứ để chào đón ngài một cách xứng đáng, tốt đẹp, và trên hết là nồng ấm. Trong những ngày này, nhiều người đang tiến lên, hỏi làm thế nào họ có thể tham gia vào khoảnh khắc ân sủng này cho cộng đồng chúng ta. Qua sự hiện diện của Đức Thánh Cha, chúng ta cũng thấy được sự quan tâm của Giáo hội dành cho mỗi người chúng ta - đặc biệt là những người cô đơn và người nghèo. Chúng ta sẽ cầu nguyện xin Chúa ban phước lành cho tất cả các tín hữu, những người trong nhiều năm qua đã thường xuyên đến Đền Thánh và hiện đang đau yếu hoặc phải ở nhà.
Ngày nay, việc Giáo hội như một cung lòng đón nhận những người yếu đuối nhất có ý nghĩa gì?
Thông thường, sự cô đơn, thờ ơ và bị gạt ra ngoài lề khiến chúng ta cảm thấy rằng những mối quan hệ đích thực giữa con người không còn tồn tại nữa. Giáo hội, một lần nữa, trở thành người mẹ và người thầy, không nhất thiết phải thay thế những gì còn thiếu mà là nêu gương về cách yêu thương con người trong toàn bộ phẩm giá của họ - cả về thể chất lẫn tinh thần. Đối với những người cô đơn hoặc bị bỏ rơi, Giáo hội trở thành cung lòng người mẹ chào đón và chữa lành.
Người ta không thể không nghĩ đến những người, ngoài nghèo đói, còn phải chịu đựng bạo lực của chiến tranh trên khắp thế giới. Bản thân Albano đã trải qua cuộc ném bom dữ dội nhất của quân Đồng minh trong Thế chiến II…
Quả thực, đây là một chương đau thương trong lịch sử Albano. Vào ngày 10 tháng Hai năm 1944, khoảng 700 người đã lánh nạn tại Biệt thự Giáo hoàng, gồm nhiều phụ nữ và trẻ em, khi những người đàn ông đang tham chiến phương xa . Tình mẫu tử của Giáo hội được thể hiện qua lòng hiếu khách và sự quan tâm chu đáo của Đức Giáo hoàng Piô XII, ngài đã chào đón những người tị nạn vào những khu vườn và thậm chí cả bên trong Điện Tông tòa.
Suy ngẫm về lịch sử này đồng nghĩa với việc một lần nữa cảm nhận được sự gần gũi của Giáo hội trong những lúc khó khăn. Đền thánh của chúng ta cũng đã trở thành nơi trú ẩn trong thời gian đó. Bức tượng Đức Mẹ với Chúa Hài Đồng giờ đây đội hai vương miện vàng trên đầu, do những gia đình sống sót sau vụ ném bom đó dâng tặng. Có một dòng chữ khắc phía sau vương miện, cầu xin hòa bình từ Đức Mẹ, Nữ Vương Hòa Bình, ban xuống cho thành phố và thế giới. Đó cũng là lý do để chúng ta hy vọng và cầu nguyện - xin lời chuyển cầu của Đức Trinh Nữ Maria giúp đỡ những người đang đau khổ, nhất là trong chiến tranh và nạn đói.
Đền Thánh đã được trùng tu nhân dịp Đại lễ 2000 năm. Giờ đây, 25 năm sau, trong một Đại lễ khác, bạn có thể chia sẻ suy tư gì về thời điểm đổi mới nội tâm này?
Ngày nay, Đền Thánh tọa lạc tại trung tâm lịch sử của thành phố và được bao quanh bởi nhiều gia đình nhập cư. Cũng như ở nhiều trung tâm lịch sử khác, những ngôi nhà cổ do người cao tuổi để lại giờ đây đã có người từ những quốc gia khác đến cư ngụ. Thật đáng khích lệ khi thấy sự tôn kính mà những gia đình này dành cho Đền Thánh và Đức Mẹ, đặc biệt là trong những lễ hội. Đền Thánh đã trở thành một điểm tham chiếu cho họ. Tôi thường thấy họ bước vào, dù chỉ để chiêm ngưỡng kiến trúc, hay ngắm nhìn dung nhan Đức Trinh Nữ Maria - như thể họ đang chiêm ngưỡng diện mạo thanh thản của chính những người mẹ của họ bị bỏ lại ở những vùng đất xa xôi.
Về mặt phụng vụ, có điều gì đặc biệt mà Đức Thánh Cha muốn nhấn mạnh về lễ mừng Chúa Nhật không?
Chắc chắn, những thiện nguyện viên Caritas sẽ tham gia phụng vụ. Một chi tiết đặc biệt là món quà đầu tiên trong đoàn rước lễ sẽ được dâng lên Đức Thánh Cha bởi một gia đình người Peru đã tìm được nơi trú ẩn tại Nhà của chúng tôi ở Torvaianica. Họ sẽ nhận được sự an ủi và phước lành từ sự gần gũi của ngài. Những món quà khác sẽ được những thiện nguyện viên từ các nhóm Caritas giáo xứ khác nhau trao tặng.
Cá nhân ngài cảm nhận thế nào về sự mong đợi chuyến thăm của Đức Thánh Cha Leo XIV? Điều gì nổi bật với ngài trong những tháng đầu tiên của triều đại giáo hoàng này?
Điều khiến tôi ấn tượng nhất là sự giản dị và ấm áp mà ngài dành cho mọi người. Tôi đã có cơ hội gặp ngài hai lần trong tháng này, gồm cả chuyến viếng thăm nhà thờ chính tòa vào ngày 20 tháng Bảy. Ngài vô cùng thân thiện, đồng cảm và chu đáo. Điều khiến tôi hân hạnh nhất khi được trò chuyện với ngài chính là sự chu đáo này - ngài biết cách nói một lời nhỏ bé cũng đủ sưởi ấm trái tim bạn. Tôi tin rằng Đức Thánh Cha Leo sẽ là một vị mục tử gần gũi với mỗi người chúng ta bằng sự giản dị và đồng cảm sâu sắc.
Người ta cũng nói rằng Đền thánh của ngài bằng cách nào đó gắn liền với đặc sủng của Dòng Thánh Augustinô…
Truyền thống cho chúng ta biết rằng vào năm 768, một nhóm nữ tu dòng Thánh Augustinô đã mang bức tượng Đức Mẹ từ Hy Lạp về. Tuy nhiên, chúng ta không có tài liệu chính thức xác nhận điều này cho đến năm 1060, đó là thời điểm chúng ta biết chắc chắn rằng lòng sùng kính Đức Mẹ đã bắt đầu từ đây.
Trong thời đại đầy rẫy xung đột như vậy, lời cầu nguyện mang lại sức mạnh nào?
Cầu nguyện là vũ khí duy nhất chúng ta có để chống lại vũ khí của con người. Cầu nguyện không chỉ giúp chúng ta cảm thấy gần gũi với Chúa mà còn, nhờ lời chuyển cầu của Đức Trinh Nữ, đạt được điều thực sự trong lòng mình. Trong những lời kinh phụng vụ, chúng ta thường nói rằng chúng ta dâng lên Chúa những lời cầu nguyện “vượt quá những gì hy vọng của chúng ta có thể tưởng tượng.” Cầu nguyện là con đường cao quý dẫn chúng ta đến trái tim của Thiên Chúa - Đấng là hy vọng của chúng ta - và từ Người, chúng ta sẽ nhận được tất cả những gì chúng ta khao khát.
Nguyễn Minh Sơn