Chầu Thánh Thể
Thứ ba 23/12/2025
23 04 Tm Thứ Ba Tuần IV Mùa Vọng.
Lc 1, 57-66
NGƯỜI SẼ TÊN LÀ GIOAN
MỞ ĐẦU VÀO GIỜ CHẦU
Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể, chúng con kính cẩn thờ lạy Chúa, tin thật Chúa đang hiện diện uy nghi, thánh thiện nhưng cũng thật gần gũi, đầy yêu thương nơi Bí tích Thánh Thể nhiệm mầu. Trong giờ phút linh thiêng này, cộng đoàn chúng con quy tụ bên Thánh Tâm Chúa, như những người con tìm về bên Cha, như những người lữ hành mệt mỏi tìm đến nguồn suối mát trong. Chúng con xin dâng lên Chúa mọi tâm tư, ước nguyện, mọi niềm vui, nỗi buồn, và cả những gánh nặng của cuộc sống chúng con. Chúng con tìm đến với Chúa không chỉ để xin ơn, nhưng trước hết là để được ở lại trong tình yêu của Chúa, để được Chúa chiêm ngắm, và để chúng con được chiêm ngắm vẻ đẹp thánh thiện vô ngần của Ngài.
Giờ chầu hôm nay, Lời Chúa đưa chúng con trở về với khung cảnh hân hoan của gia đình cụ Dacaria và Isave xưa. Một niềm vui vỡ oà sau bao năm tháng đợi chờ trong tủi nhục và son sẻ. Thiên Chúa đã viếng thăm, đã đoái thương và đã thực hiện lời hứa của Ngài một cách lạ lùng. Hình ảnh của ông Dacaria, người đã từng cứng tin để rồi phải câm lặng, và bà Isave, người son sẻ nay được diễm phúc cưu mang, là hình ảnh của mỗi người chúng con. Biết bao lần chúng con cũng câm lặng trước những hồng ân Chúa ban vì nghi ngờ, biết bao lần tâm hồn chúng con cũng trở nên khô cằn, son sẻ vì thiếu niềm tin và trông cậy.
Nhưng Lạy Chúa, tình yêu và lòng thương xót của Chúa thì không bao giờ cạn. Chúa không bao giờ bỏ rơi chúng con trong sự câm lặng và cằn cỗi của mình. Ngài vẫn kiên nhẫn đợi chờ, vẫn gieo vào đời chúng con những dấu chỉ của tình yêu, vẫn mời gọi chúng con thực hiện một bước nhảy của đức tin. Giây phút ông Dacaria viết lên tấm bảng dòng chữ "Tên nó là Gioan" là giây phút đức tin chiến thắng, là lúc sự vâng phục thánh ý Thiên Chúa phá tan xiềng xích của sự cứng lòng.
Trong thinh lặng trước Thánh Thể Chúa, chúng con cũng khao khát được Chúa mở tai, mở miệng, mở lòng. Xin cho chúng con can đảm vượt qua những thói quen, những lý luận của người đời, những định kiến của bản thân để lắng nghe và tuân giữ Lời Chúa. Xin cho sự hiện diện của Chúa nơi tấm bánh nhỏ bé này trở thành sức mạnh, giúp chúng con can đảm viết vào cuộc đời mình thánh ý của Chúa, dù thánh ý ấy có đi ngược lại với những gì chúng con mong muốn hay người đời kỳ vọng. Lạy Chúa Giêsu, xin biến giờ chầu này thành một cuộc gặp gỡ sâu sắc, để chúng con ra về với một con tim bừng cháy lửa mến, một đức tin kiên vững hơn, và một miệng lưỡi không ngừng ca khen lòng thương xót của Chúa. Amen.
CẦU NGUYỆN TRƯỚC THÁNH THỂ
Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể, con đang ở đây, trước Thánh Nhan Chúa. Con không dám ngước mắt lên vì sự thánh thiện của Chúa, nhưng cũng không thể rời mắt đi vì tình yêu của Chúa đang quyến rũ con. Chung quanh con là sự thinh lặng của ngôi thánh đường, nhưng trong con, tâm hồn con đang cất lên muôn vàn lời. Lời của một trái tim khao khát được yêu, lời của một tâm hồn mỏi mòn cần được nghỉ ngơi, lời của một người tội lỗi cần được thứ tha. Lạy Chúa, Chúa biết rõ con hơn cả con biết mình. Chúa thấy cả những góc khuất sâu thẳm nhất, những nơi mà con cố tình che giấu, những vết thương mà con ngỡ đã lành nhưng vẫn âm thầm rỉ máu. Giờ đây, con xin trải lòng mình ra trước Chúa, không giấu diếm, không vòng vo. Xin ánh sáng từ Thánh Thể Chúa chiếu soi, sưởi ấm và chữa lành con.
Con nhìn lại cuộc đời của Dacaria, và con thấy hình ảnh của chính con trong đó. Con cũng đã nhiều lần nhận được những lời hứa của Chúa qua Lời Ngài, qua những biến cố, qua tiếng lương tâm, nhưng rồi con đã nghi ngờ. Con đã để cho lý trí nhỏ bé của mình phán xét quyền năng vô biên của Chúa. Con đã hỏi "Làm sao điều đó có thể xảy ra được?" thay vì thưa lên "Xin vâng". Và rồi, sự câm lặng đã đến với con. Không phải là sự câm lặng bên ngoài như Dacaria, mà là sự câm lặng của tâm hồn. Con không còn biết nói lời ngợi khen, vì con chẳng thấy ơn phúc Chúa ban. Con không còn biết nói lời cảm tạ, vì con cho mọi sự là ngẫu nhiên. Con không còn biết nói lời yêu thương, vì trái tim con đã hóa chai đá. Con sống giữa muôn người, nói cười mỗi ngày, nhưng sâu thẳm bên trong là một sự im lặng đáng sợ, một sự cô độc, một sự xa cách với chính Chúa là Nguồn Mạch sự sống và lời nói.
Lạy Chúa, xin thương xót con. Xin phá tan sự im lặng chết chóc này trong con. Con khao khát được như bà Isave, một lòng tin tưởng vào quyền năng Chúa, để tâm hồn son sẻ của con được trổ sinh những hoa trái của Thánh Thần. Con khao khát được như ông Dacaria trong giây phút ông cầm lấy tấm bảng. Đó là một hành động của đức tin, một sự vâng phục tuyệt đối, một sự đầu hàng trước thánh ý nhiệm mầu của Thiên Chúa. Ông đã không chọn cái tên quen thuộc, cái tên của dòng tộc, cái tên của sự an toàn. Ông đã chọn cái tên mà Thiên Chúa muốn. Lạy Chúa, xin cho con cũng có được sự can đảm đó. Can đảm để từ bỏ những kế hoạch của riêng con, những cái tên mà con tự đặt cho cuộc đời mình, để đón nhận thánh ý của Chúa. Can đảm để nói "Không" với những mời gọi của thế gian, và nói "Vâng" với tiếng Chúa thì thầm trong tâm hồn. Xin cho đôi tay con biết "viết" lên cuộc đời mình thánh ý Chúa qua những chọn lựa và hành động cụ thể mỗi ngày. Con tin rằng, chỉ khi con thực sự vâng phục, miệng lưỡi thiêng liêng của con sẽ được mở ra, và cuộc đời con sẽ trở thành một bài ca chúc tụng lòng thương xót của Chúa. Amen.
LỜI CHÚA (Lc 1, 57-66)
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca
Tới ngày mãn nguyệt khai hoa, bà Ê-li-sa-bét sinh hạ một người con trai. Nghe biết Chúa đã rộng lòng thương xót bà như vậy, láng giềng và thân thích đều chia vui với bà.
Khi con trẻ được tám ngày, họ đến làm phép cắt bì, và lấy tên cha là Da-ca-ri-a mà đặt cho em. Nhưng bà mẹ lên tiếng nói: "Không được! Phải đặt tên cháu là Gio-an." Họ bảo bà: "Trong họ hàng của bà, chẳng có ai tên như vậy cả." Rồi họ làm hiệu hỏi người cha, xem ông muốn đặt tên cho em là gì. Ông xin một tấm bảng nhỏ và viết: "Tên cháu là Gio-an." Mọi người đều bỡ ngỡ.
Ngay lúc ấy, miệng lưceỡi ông lại mở ra, ông nói được và chúc tụng Thiên Chúa. Láng giềng ai nấy đều kinh sợ. Và các sự việc ấy được đồn ra khắp miền núi Giu-đê. Ai nghe cũng để tâm suy nghĩ và tự hỏi: "Đứa trẻ này rồi ra sẽ thế nào đây?" Và quả thật, bàn tay Chúa ở cùng em.
Đó là Lời Chúa.
SUY NIỆM LỜI CHÚA
Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể, Lời Chúa mà chúng con vừa nghe như một dòng suối mát lành chảy vào giữa những hoang mạc của cuộc đời chúng con. Đó là một câu chuyện về niềm vui, về đức tin và về quyền năng biến đổi của Thiên Chúa. Chúng con xin được ở lại trong thinh lặng, để Lời Chúa thấm nhập và soi sáng tâm hồn chúng con, giúp chúng con nhận ra bàn tay yêu thương của Chúa vẫn hằng hoạt động trong cuộc đời mỗi người.
Bối cảnh của đoạn Tin Mừng là một niềm vui vỡ òa. Sau bao nhiêu năm tháng dài đằng đẵng của sự chờ đợi, của những lời cầu nguyện không mệt mỏi, và có lẽ cả những giọt nước mắt tủi hờn trong thinh lặng, bà Isave đã sinh hạ một người con trai. Tin Mừng nhấn mạnh rằng "láng giềng và thân thích đều chia vui với bà" khi "nghe biết Chúa đã rộng lòng thương xót bà như vậy". Niềm vui này không phải là một niềm vui riêng tư, ích kỷ, mà là một niềm vui có sức lan tỏa, một niềm vui của cộng đoàn. Bởi vì phép lạ Thiên Chúa thực hiện nơi một cá nhân không bao giờ chỉ dành cho riêng người đó, mà luôn là một dấu chỉ, một lời chứng cho tất cả mọi người. Lòng thương xót của Chúa không phải là một khái niệm trừu tượng, nhưng là một hành động cụ thể, hữu hình, một sự can thiệp đầy yêu thương vào lịch sử của một gia đình, một dòng tộc, và qua đó, vào lịch sử của toàn thể dân Chúa. Nhìn vào niềm vui của gia đình Dacaria, chúng ta được mời gọi nhìn lại cuộc đời mình. Có những lúc chúng ta cảm thấy cuộc đời mình như một mảnh đất khô cằn, son sẻ, không có khả năng sinh hoa kết trái. Chúng ta cảm thấy thất vọng về bản thân, mệt mỏi vì những nỗ lực vô ích. Nhưng câu chuyện của bà Isave là một lời nhắc nhở mạnh mẽ: đối với Thiên Chúa, không có gì là không thể. Ngài có thể làm cho sa mạc nở hoa, làm cho những gì cằn cỗi nhất trở nên phì nhiêu. Điều quan trọng là chúng ta có đủ kiên nhẫn để đợi chờ trong tin yêu, có đủ khiêm tốn để nhận ra rằng mọi hoa trái tốt lành đều đến từ lòng thương xót của Chúa, chứ không phải do công trạng của chúng ta.
Khi niềm vui lên đến đỉnh điểm trong ngày lễ cắt bì, một xung đột đã nảy sinh. Một xung đột giữa truyền thống của con người và thánh ý của Thiên Chúa. Theo lẽ thường, theo truyền thống, đứa trẻ sẽ được đặt tên là Dacaria, theo tên của cha. Đây là một điều hợp lý, một sự tiếp nối đẹp đẽ của dòng tộc. Nó tượng trưng cho sự ổn định, sự quen thuộc, và những gì người đời mong đợi. "Trong họ hàng của bà, chẳng có ai tên như vậy cả," họ đã nói với bà Isave như thế khi bà đề nghị cái tên Gioan. Lời nói của họ đại diện cho tiếng nói của đám đông, tiếng nói của lý trí con người, tiếng nói của sự an toàn trong những lối mòn quen thuộc. Tiếng nói ấy luôn có sức ảnh hưởng mạnh mẽ trong cuộc đời chúng ta. Chúng ta thường có xu hướng làm theo những gì người khác làm, chọn lựa những gì được số đông chấp nhận, và đi trên những con đường đã được vạch sẵn. Chúng ta ngại khác biệt, ngại đi ngược dòng, ngại bị cho là kỳ lạ. Chúng ta muốn đặt cho cuộc đời mình, cho những kế hoạch của mình những "cái tên" quen thuộc: thành công, danh vọng, tiền tài, an nhàn.
Nhưng Thiên Chúa lại có một kế hoạch khác. Ngài muốn một cái tên mới: "Gioan", nghĩa là "Thiên Chúa là Đấng nhân hậu". Cái tên này không nói về vinh quang của dòng tộc, mà nói về vinh quang của Thiên Chúa. Nó không phải là sự tiếp nối quá khứ, mà là sự mở ra một tương lai hoàn toàn mới, một sứ mạng đặc biệt. Và để thánh ý này được thực hiện, cần có những con người can đảm. Bà Isave là người đầu tiên. Bà đã lên tiếng: "Không được! Phải đặt tên cháu là Gioan." Lời nói của bà là một hành động đức tin phi thường. Bà đã dám đi ngược lại với áp lực của họ hàng, láng giềng. Bà đã chọn tin vào lời của Thiên Chúa hơn là làm hài lòng con người. Bà là hình ảnh của Hội Thánh, của mỗi tâm hồn, được mời gọi để bảo vệ và loan báo sự thật của Thiên Chúa, dù sự thật ấy có thể không được thế gian đón nhận.
Và rồi, mọi ánh mắt đổ dồn về Dacaria, người cha đang câm lặng. Sự im lặng của ông không chỉ là một hình phạt cho sự nghi ngờ ban đầu, mà còn là một cuộc tĩnh tâm bắt buộc kéo dài chín tháng. Trong chín tháng ấy, ông không thể nói, không thể biện minh, không thể tranh luận. Ông buộc phải lắng nghe. Lắng nghe những chuyển động trong lòng người vợ. Lắng nghe những lời thì thầm của Thiên Chúa trong sâu thẳm cõi lòng. Sự im lặng đã trở thành một mảnh đất màu mỡ, nơi hạt giống Lời Chúa được gieo vào có đủ thời gian để bén rễ và lớn lên. Nó đã thanh luyện đức tin của ông. Trước đây, ông đã dùng miệng lưỡi để nói lên sự nghi ngờ. Giờ đây, ông không còn cơ hội đó nữa. Ông chỉ có thể suy ngẫm, chiêm niệm và chờ đợi. Khi người ta làm hiệu hỏi ông, ông đã không do dự. Ông "xin một tấm bảng nhỏ và viết: Tên cháu là Gioan."
Hành động viết lên tấm bảng này chính là đỉnh cao của hành trình đức tin của Dacaria. Nó là một lời tuyên xưng công khai và dứt khoát. Bằng một nét chữ đơn sơ, ông đã đặt thánh ý của Thiên Chúa lên trên ý muốn của con người, lên trên cả danh dự của chính mình. Ông đã vâng phục một cách trọn vẹn. Đó không phải là sự vâng phục mù quáng, nhưng là kết quả của một quá trình chiêm nghiệm và biến đổi nội tâm. Hành động này là lời "Amen" của ông đối với chương trình của Thiên Chúa. Và ngay lập tức, phép lạ xảy ra: "Ngay lúc ấy, miệng lưỡi ông lại mở ra, ông nói được và chúc tụng Thiên Chúa." Sự chữa lành thể chất là dấu chỉ của một sự chữa lành sâu xa hơn trong tâm hồn. Sự nghi ngờ đã bị phá tan, và đức tin đã chiến thắng. Điều đáng chú ý là lời đầu tiên ông nói không phải là lời trách móc hay giải thích, mà là lời "chúc tụng Thiên Chúa". Chín tháng câm lặng đã tích tụ trong ông một niềm cảm mến và biết ơn vô bờ, và giờ đây nó tuôn trào ra thành một bài ca ngợi khen. Dacaria dạy chúng ta một bài học quý giá: sự vâng phục trọn vẹn thánh ý Chúa sẽ giải thoát chúng ta khỏi mọi xiềng xích, kể cả sự câm lặng của tội lỗi và nghi ngờ, và làm cho cuộc đời chúng ta trở thành một bài ca chúc tụng tình yêu Ngài.
Phản ứng của những người chứng kiến là "kinh sợ" và "để tâm suy nghĩ". Họ nhận ra rằng đây không phải là một sự kiện bình thường. Có một điều gì đó thiêng liêng, một sự can thiệp của Đấng Tối Cao đang diễn ra ngay trước mắt họ. Câu hỏi họ đặt ra: "Đứa trẻ này rồi ra sẽ thế nào đây?" là một câu hỏi đầy kinh ngạc và hy vọng. Nó cho thấy họ đã mở lòng ra trước mầu nhiệm. Họ không cố gắng giải thích mọi sự bằng lý trí hạn hẹp của mình, nhưng họ "để tâm suy nghĩ". Đây cũng là thái độ mà mỗi chúng ta được mời gọi khi đứng trước những công trình của Thiên Chúa, đặc biệt là khi chiêm ngắm Chúa Giêsu Thánh Thể. Chúng ta được mời gọi để kinh ngạc, để thán phục, để đặt câu hỏi và để cho mầu nhiệm ấy chất vấn cuộc đời mình. Câu trả lời cho câu hỏi của họ nằm ở câu cuối cùng: "Và quả thật, bàn tay Chúa ở cùng em." Bàn tay Chúa, một hình ảnh quen thuộc trong Kinh Thánh, nói lên sự hiện diện, sự bảo vệ, sự hướng dẫn và quyền năng của Thiên Chúa. Chính bàn tay Chúa đã nhào nặn nên Gioan trong cung lòng Isave, đã gìn giữ ông trong sứ mạng tiền hô, và sẽ ở cùng ông cho đến cuối đời.
Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể, khi suy niệm về "bàn tay Chúa", chúng con không thể không hướng lòng về chính sự hiện diện của Chúa nơi đây. Bàn tay Chúa đang ở cùng chúng con một cách real, một cách gần gũi nhất. Cũng chính bàn tay đã từng chúc phúc cho trẻ em, chữa lành người bệnh tật, làm cho bánh hóa nhiều, nay đang hiện diện nơi tấm bánh thánh này, để tiếp tục nâng đỡ, chữa lành và nuôi dưỡng chúng con. Xin cho chúng con, qua giờ chầu này, cảm nhận được hơi ấm từ bàn tay Chúa. Xin cho chúng con biết tin tưởng phó thác cuộc đời mình trong bàn tay quan phòng của Ngài. Dù cuộc sống có những lúc khiến chúng con phải câm lặng vì đau khổ, thất vọng hay tội lỗi, xin cho chúng con luôn nhớ rằng, chỉ cần một hành động vâng phục nhỏ bé, một bước chân quay về với Chúa, bàn tay quyền năng của Chúa sẽ mở miệng lưỡi chúng con ra, và biến cuộc đời chúng con thành một lời chứng sống động về lòng thương xót vô biên của Ngài. Amen.
LỜI CẦU NGUYỆN
Chủ tế: Anh chị em thân mến, Thiên Chúa là Đấng trung tín và quyền năng. Ngài đã biến đổi sự son sẻ của bà Isave thành niềm vui, và giải thoát sự câm lặng của ông Dacaria thành lời ca chúc tụng. Trong niềm tin tưởng vào tình thương của Chúa, chúng ta hãy tha thiết dâng lời nguyện xin:
"Nghe biết Chúa đã rộng lòng thương xót bà như vậy, láng giềng và thân thích đều chia vui với bà." - Chúng ta hãy cầu nguyện cho những người đang phải sống trong đau khổ, thất vọng, và những gia đình đang mong mỏi có con cái. Xin Chúa thương đoái nhìn đến họ, biến đổi những nỗi buồn và sự cằn cỗi của họ thành niềm vui và hy vọng. Xin cho họ luôn cảm nhận được sự đồng hành và chia sẻ của cộng đoàn, để họ không bao giờ cảm thấy cô đơn trong hành trình đức tin của mình.
"Không được! Phải đặt tên cháu là Gioan." - Chúng ta hãy cầu nguyện cho toàn thể Hội Thánh, từ Đức Thánh Cha, các giám mục, linh mục, tu sĩ cho đến mỗi người giáo dân. Xin Chúa ban cho tất cả chúng ta sự can đảm của bà Isave, dám nói "Không" với những thói quen, những truyền thống đi ngược lại với Tin Mừng, và can đảm loan báo thánh ý của Thiên Chúa cho thế giới hôm nay, dù có phải đối mặt với sự chống đối hay hiểu lầm.
"Ông xin một tấm bảng nhỏ và viết: Tên cháu là Gioan. Ngay lúc ấy, miệng lưỡi ông lại mở ra." - Chúng ta hãy cầu nguyện cho những ai đang bị câm lặng về mặt thiêng liêng do nghi ngờ, tội lỗi hoặc mặc cảm. Xin Chúa Thánh Thần tác động, ban cho họ sức mạnh để thực hiện một hành vi vâng phục đức tin, dù là nhỏ bé, để qua đó, xiềng xích của sự im lặng được phá vỡ, và tâm hồn họ được giải thoát để cất lên lời ca tụng và tạ ơn Thiên Chúa.
"Đứa trẻ này rồi ra sẽ thế nào đây? Và quả thật, bàn tay Chúa ở cùng em." - Chúng ta hãy cầu nguyện cho các bạn trẻ và các em thiếu nhi trong giáo xứ chúng ta. Xin cho các em luôn cảm nhận được "bàn tay Chúa ở cùng" trong mỗi bước đường đời. Xin Chúa gìn giữ các em khỏi những cạm bẫy của thế gian, và hướng dẫn các em nhận ra ơn gọi mà Chúa đã dành riêng cho mỗi người, để cuộc đời các em trở nên một dấu chỉ về sự hiện diện đầy yêu thương của Thiên Chúa giữa lòng thế giới.
Chủ tế: Lạy Thiên Chúa là Cha toàn năng, Cha đã thực hiện những điều kỳ diệu nơi gia đình Dacaria và Isave để dọn đường cho Con Cha đến. Xin nhậm lời chúng con cầu nguyện, và xin ban cho chúng con một đức tin kiên vững, để chúng con luôn biết nhận ra và thi hành thánh ý Cha trong cuộc sống hằng ngày. Chúng con cầu xin nhờ Đức Kitô, Chúa chúng con. Amen.
LỜI NGUYỆN KẾT THÚC GIỜ CHẦU THÁNH THỂ
Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể, giờ chầu thiêng liêng bên Chúa sắp kết thúc, nhưng chúng con biết rằng tình yêu và sự hiện diện của Chúa thì không bao giờ kết thúc. Chúng con xin dâng lời cảm tạ Chúa vì những giây phút bình an, những ánh sáng soi dẫn mà Chúa đã ban cho chúng con qua Lời Chúa và qua sự thinh lặng chiêm ngắm Thánh Nhan Ngài.
Chúng con đã được cùng với gia đình Dacaria và Isave cảm nếm niềm vui khi được Chúa đoái thương. Chúng con đã được soi sáng về sức mạnh của sự vâng phục đức tin, một sự vâng phục có khả năng phá tan mọi xiềng xích của nghi ngờ và sợ hãi, mở miệng lưỡi chúng con để ca khen lòng thương xót Chúa. Ra về khỏi nơi đây, chúng con xin mang theo hình ảnh của tấm bảng mà ông Dacaria đã viết. Xin cho cuộc đời chúng con cũng trở thành một tấm bảng, trên đó chúng con không ngừng viết lên thánh ý Chúa qua từng suy nghĩ, lời nói và hành động. Xin cho chúng con can đảm đặt cho cuộc đời mình cái tên mà Chúa muốn, chứ không phải cái tên mà thế gian áp đặt hay chính chúng con tự vẽ ra.
Lạy Chúa Giêsu, xin tiếp tục ở lại với chúng con khi chúng con trở về với cuộc sống thường ngày, với những bổn phận và thách đố. Xin Bàn Tay Chúa hằng ở cùng chúng con, để gìn giữ, hướng dẫn và chúc phúc cho chúng con. Ước gì mỗi ngày sống của chúng con là một lời chúc tụng không ngừng, và cả cuộc đời chúng con trở nên một lời chứng về quyền năng và tình yêu của Chúa, để mọi người khi nhìn vào chúng con cũng sẽ phải tự hỏi: "Điều gì đang xảy ra nơi con người này?" và nhận ra rằng, quả thật, Bàn Tay Chúa đang ở cùng chúng con.
Chúng con xin dâng giờ chầu này, cùng với mọi ý nguyện, trong sự hiệp thông với Mẹ Maria, Thánh Cả Giuse, và đặc biệt là Thánh Gioan Tẩy Giả, ông bà Dacaria và Isave. Xin các ngài chuyển cầu cho chúng con. Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể, chúng con yêu mến Chúa. Xin ban bình an của Chúa cho chúng con và cho toàn thế giới. Amen.