Nhảy đến nội dung

Chầu Thánh Thể

  • CN, 07/09/2025 - 16:03
  • admin1

Chủ nhật 28/09/2025

**29/9 – Thứ Tư (Lễ các Tổng lãnh Thiên thần)**
Bài đọc I: Daniel 7:9–10,13–14 hoặc Revelation 12:7–12ab
Đáp ca: Psalms 138:1–5
Alleluia: Psalms 103:21
Tin Mừng: John 1:47–51

ĐỨC GIÊSU, CÁNH CỔNG THIÊN ĐƯỜNG MỞ NGỎ

Kính thưa cộng đoàn,

Tin Mừng hôm nay giới thiệu cho chúng ta một nhân vật đầy ấn tượng: Nathanael. Ông là một con người ngay thẳng, thành thực, một người Israel không chút gian dối như lời Đức Giêsu nhận xét. Cuộc gặp gỡ giữa Nathanael và Đức Giêsu là một cuộc gặp gỡ không chỉ của con người với con người, mà còn là cuộc gặp gỡ giữa sự chân thành kiếm tìm với chân lý tối hậu. Câu chuyện này không chỉ là một trang ký ức về một môn đệ đầu tiên, mà còn là một sứ điệp sâu sắc về sự kết nối giữa trời và đất, về vai trò của các Tổng Lãnh Thiên Thần và chính chúng ta trong cuộc đời đức tin.

Chúng ta thấy Nathanael ban đầu có một chút hoài nghi: “Từ Nadarét, làm sao có cái gì hay được?” Câu nói ấy không phải là sự cố chấp hay khinh miệt, mà là thái độ của một người cẩn trọng, một người luôn sống với lý tưởng cao đẹp về Đấng Mêsia. Ông không dễ dàng chấp nhận một danh hiệu cao quý cho một người đến từ một nơi tầm thường, mà ông đòi hỏi một sự xác tín sâu xa. Và khi Philipphê mời gọi: “Hãy đến mà xem!”, Nathanael đã không ngần ngại. Sự chân thành của ông đã vượt qua mọi định kiến.

Lời nói của Đức Giêsu về Nathanael là một lời ca ngợi đặc biệt: “Đây thật là một người Israel chân chính, trong ông không có gì gian dối cả.” Lời khen ấy chạm đến tận cõi lòng Nathanael, và ông đã đáp lại bằng một câu hỏi: “Làm sao Thầy biết tôi?” Câu hỏi ấy hé lộ sự ngỡ ngàng của ông, bởi ông tin rằng chỉ có một mình Thiên Chúa mới thấu suốt được tâm hồn con người. Đức Giêsu đã trả lời một cách đầy bí ẩn: “Trước khi Philipphê gọi anh, lúc anh còn ở dưới cây vả, thì tôi đã thấy anh rồi.”

"Cây vả" là một chi tiết mang đầy ý nghĩa. Trong truyền thống Do Thái, cây vả là hình ảnh của sự bình an, của việc suy niệm Lời Chúa, của sự thinh lặng riêng tư. Nathanael dưới cây vả không phải là một sự tình cờ, đó là nơi ông đã dành trọn lòng mình để cầu nguyện, để tìm kiếm sự thật, để khát khao Đấng Cứu Độ. Đức Giêsu đã nhìn thấy Nathanael không phải bằng con mắt phàm trần, nhưng bằng con mắt của Thiên Chúa, thấu suốt tận đáy lòng ông, thấu suốt cả những ước mơ thầm kín nhất. Khoảnh khắc ấy, Nathanael nhận ra Đấng trước mặt ông không phải là một người bình thường, mà là Đấng thấu suốt quá khứ và hiện tại, Đấng biết rõ trái tim ông.

Và khi Nathanael tuyên xưng: “Thưa Thầy, Thầy là Con Thiên Chúa, Thầy là Vua Israel!”, Đức Giêsu đã hứa với ông một điều lớn lao hơn nữa. Người nói: “Vì tôi nói với anh rằng tôi đã thấy anh ở dưới cây vả, nên anh tin. Anh sẽ còn thấy những điều lớn lao hơn thế nữa!” Và lời hứa ấy đạt đến đỉnh điểm: “Tôi bảo thật các anh, các anh sẽ thấy trời rộng mở, và các thiên thần của Thiên Chúa lên lên xuống xuống trên Con Người.”

Lời hứa này đưa chúng ta trở lại với một câu chuyện nổi tiếng trong Cựu Ước: giấc mơ thang của Giacóp. Trong sách Sáng Thế, Giacóp đã mơ thấy một chiếc thang bắc từ đất lên trời, có các thiên thần của Thiên Chúa lên xuống trên đó, và trên đỉnh thang là chính Thiên Chúa. Giờ đây, Đức Giêsu đã tuyên bố rằng chính Người là chiếc thang đó. Người là cầu nối sống động, là chiếc thang duy nhất đưa nhân loại từ đất lên trời. Các thiên thần lên xuống trên “Con Người” cho thấy Đức Giêsu không chỉ là Con Thiên Chúa, mà còn là Đấng trung gian, Đấng nối kết trời và đất.

Lễ Các Tổng Lãnh Thiên Thần Micae, Gáprien và Raphaen mà chúng ta mừng hôm nay chính là lời minh chứng cho sự thật ấy. Các ngài là những sứ giả đặc biệt, những vị tôi tớ trung thành của Thiên Chúa. Tổng Lãnh Thiên Thần Micae chiến đấu chống lại sự dữ, bảo vệ đức tin và những người công chính. Ngài là hình ảnh của quyền năng Thiên Chúa. Tổng Lãnh Thiên Thần Gáprien là sứ giả của niềm vui, của sự cứu rỗi, đã truyền tin cho Đức Maria về Ngôi Lời nhập thể. Ngài là hình ảnh của sự truyền thông giữa trời và đất. Tổng Lãnh Thiên Thần Raphaen là người đồng hành, người chữa lành, đã dẫn đường và chữa lành cho Tôbia. Ngài là hình ảnh của sự quan phòng và lòng thương xót của Thiên Chúa.

Tất cả các ngài đều thực hiện một sứ vụ duy nhất: đó là phục vụ Đức Giêsu Kitô, Con Người, chiếc thang nối kết trời và đất. Các ngài không phải là những vị thần để chúng ta cầu khấn riêng lẻ, mà là những vị tôi tớ trung thành, những người đã hoàn toàn sống cho ý định của Thiên Chúa, và qua đó, các ngài hướng chúng ta về Đấng là nguồn mạch của mọi sự, đó chính là Đức Giêsu.

Lời hứa của Đức Giêsu với Nathanael cũng là lời hứa với mỗi người chúng ta. Chúng ta được mời gọi để trở thành những “người Israel chân chính”, không chút gian dối, sống trọn vẹn trong chân lý. Chúng ta được mời gọi để có những khoảnh khắc riêng tư dưới “cây vả” của đời mình, nơi chúng ta có thể thinh lặng cầu nguyện và chiêm ngắm sự hiện diện của Thiên Chúa. Khi đó, như Nathanael, chúng ta sẽ nhận ra Đức Giêsu đang nhìn thấy chúng ta, đang yêu thương chúng ta từ trước cả khi chúng ta biết Người. Và khi chúng ta thực sự tin, chúng ta sẽ được thấy “trời rộng mở”, được chứng kiến các thiên thần của Thiên Chúa phục vụ trong cuộc đời chúng ta.

Cuộc sống không thể thiếu sự hiện diện của các Tổng Lãnh Thiên Thần, những vị tôi tớ trung thành của Thiên Chúa. Các ngài vẫn ngày đêm lên xuống, phục vụ ý định của Chúa trên trần gian này. Nhưng Thiên Chúa cũng muốn chúng ta cộng tác với các ngài. Chúng ta không chỉ là những người thụ động được các thiên thần bảo vệ hay phục vụ, mà còn là những người được mời gọi để trở thành một "chiếc thang" sống động, bắc lên từ đất lên trời, để chính chúng ta cũng có thể đưa nhiều người khác về với Chúa. Mỗi việc làm bác ái, mỗi lời cầu nguyện chân thành, mỗi sự tha thứ quảng đại đều là một nấc thang mà chúng ta dựng lên.

Xin Lễ Các Tổng Lãnh Thiên Thần hôm nay giúp chúng ta sống xứng đáng với ơn gọi là con cái Thiên Chúa, để chúng ta trở thành những người Israel chân chính, có tấm lòng ngay thẳng, biết khám phá ra sự hiện diện của Đức Giêsu trong cuộc đời mình, và luôn sẵn lòng cộng tác với các ngài để đưa nhiều người hơn nữa đến với Đấng là chiếc thang nối kết trời và đất, đó chính là Đức Giêsu Kitô. Amen.

MỞ RA CÁNH CỬA TRỜI

Anh chị em thân mến trong Chúa Kitô,

Hôm nay, Giáo hội hân hoan mừng kính Lễ Các Tổng Lãnh Thiên Thần: Micae, Gabriel và Raphael. Đây là những vị đã đồng hành cùng lịch sử cứu độ, là những sứ giả của Thiên Chúa, và là những người phục vụ không ngừng nghỉ để vinh danh Thiên Chúa và bảo vệ con người. Mỗi cái tên của các ngài đều mang một ý nghĩa sâu xa: Micae – “Ai bằng Thiên Chúa?”, câu hỏi đầy thách thức đối với ma quỷ kiêu ngạo; Gabriel – “Sức mạnh của Thiên Chúa”, vị sứ giả mang đến Tin Mừng trọng đại; và Raphael – “Thiên Chúa chữa lành”, người đồng hành và đem lại bình an. Cả ba vị này là biểu tượng của sự hiện diện sống động của Thiên Chúa trong cuộc sống chúng ta.

Bài Tin Mừng hôm nay, trích từ sách Gioan, thuật lại một trong những cuộc gặp gỡ đầu tiên của Chúa Giêsu với các môn đệ tương lai. Cuộc gặp gỡ ấy không phải ngẫu nhiên mà lại là cuộc gặp gỡ với Nathanael, một người được Chúa Giêsu nhìn thấy từ xa và nhận định một cách sâu sắc: “Đây thật là một người Israel chân chính, lòng dạ không có gì gian dối.” Lời nhận xét này của Chúa Giêsu không chỉ là một lời khen tặng, mà là một sự thấu suốt tận đáy lòng, một sự mặc khải về con người thật của Nathanael.

Nathanael, lúc đó, đang ở dưới cây vả. Cây vả trong văn hóa Do Thái là biểu tượng của sự bình an, của đời sống riêng tư và của sự suy niệm Lời Chúa. Có lẽ Nathanael đang ở đó để tìm kiếm một sự tĩnh lặng, để suy tư về đời sống đức tin của mình, để cầu nguyện. Và chính trong khoảnh khắc riêng tư ấy, Chúa Giêsu đã nhìn thấy ông. Lời Chúa nói ra khiến Nathanael ngỡ ngàng: “Làm sao Ngài biết tôi?” Câu hỏi ấy phản ánh sự kinh ngạc của một con người khi nhận ra mình được một Đấng xa lạ thấu hiểu đến như vậy. Và Chúa Giêsu trả lời: “Trước khi Philipphê gọi anh, lúc anh còn ở dưới cây vả, tôi đã thấy anh rồi.”

Lời nói này của Chúa Giêsu chứa đựng một sự mặc khải lớn lao. Ngài không chỉ là một thầy Rabbi có khả năng nhìn thấy những điều ở xa, mà Ngài còn là Đấng thấu suốt mọi sự, thấu suốt tâm hồn và tư tưởng con người. Đây là một điểm mà chúng ta cần suy niệm: Thiên Chúa nhìn thấy chúng ta không chỉ ở những nơi công khai, mà còn trong những khoảnh khắc thầm kín nhất, trong những lời cầu nguyện đơn sơ, trong những nỗi buồn sâu thẳm mà không ai biết. Ánh mắt của Ngài là ánh mắt yêu thương, thấu hiểu và không phán xét.

Lời mặc khải này đã làm Nathanael thay đổi hoàn toàn. Từ một người ban đầu nghi ngờ: “Từ Nazareth thì có gì hay?”, ông đã thốt lên lời tuyên xưng đức tin vĩ đại: “Thưa Thầy, Thầy là Con Thiên Chúa, là Vua Israel!” Đây là một bước nhảy vọt trong đức tin, một sự nhận biết vượt trên lý trí thông thường, một sự cảm nhận từ con tim.

Tuy nhiên, câu chuyện chưa dừng lại ở đó. Chúa Giêsu tiếp tục hứa với Nathanael, và với tất cả những ai tin vào Ngài, một điều vĩ đại hơn nữa: “Thật, tôi bảo thật các anh, các anh sẽ thấy trời rộng mở, và các thiên thần của Thiên Chúa lên lên xuống xuống trên Con Người.”

Lời hứa này đưa chúng ta trở lại với hình ảnh chiếc thang Giacóp trong Cựu Ước (Sáng Thế 28:12), chiếc thang nối đất với trời, nơi các thiên thần của Thiên Chúa lên xuống. Nhưng trong Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu đã mặc khải một điều mới mẻ: Ngài chính là chiếc thang đó. Ngài là “Con Người” – danh hiệu mà Ngài thường dùng để chỉ mình – là cầu nối duy nhất giữa Thiên Chúa và con người. Các thiên thần, thay vì lên xuống trên một chiếc thang hữu hình, giờ đây lên xuống trên Ngài, phục vụ Ngài, vinh danh Ngài, và qua Ngài, phục vụ và vinh danh Thiên Chúa Cha.

Điều này có ý nghĩa gì đối với cuộc sống của chúng ta?

Thứ nhất, nó khẳng định rằng chúng ta không đơn độc. Cuộc sống đức tin không phải là một hành trình cô độc. Chúng ta luôn có sự đồng hành của các thiên thần, những người được Chúa sai đến để bảo vệ và giúp đỡ chúng ta. Micae là vị Tổng Lãnh chiến đấu cho chúng ta trong cuộc chiến thiêng liêng chống lại sự dữ. Gabriel là người mang đến Lời Chúa cho chúng ta, nhắc nhở chúng ta về ý Chúa. Raphael là người chữa lành, giúp chúng ta vượt qua những tổn thương, cả thể xác lẫn tinh thần. Họ là những người bạn thiêng liêng, những người hướng dẫn chúng ta trên hành trình đức tin.

Thứ hai, lời Chúa Giêsu mời gọi chúng ta sống một đời sống chân thật, không gian dối như Nathanael. Lòng dạ trong sáng là điều kiện tiên quyết để chúng ta có thể gặp gỡ và nhận biết Chúa. Nếu chúng ta sống một đời sống giả dối, che giấu những điều xấu xa, chúng ta sẽ không thể nhận ra ánh mắt yêu thương và thấu suốt của Ngài. Ngược lại, khi chúng ta sống chân thành, chúng ta sẽ cảm nhận được sự hiện diện của Ngài một cách sâu sắc hơn.

Thứ ba, điều quan trọng nhất là lời hứa “các anh sẽ thấy trời rộng mở.” Đây là lời hứa về sự hiệp thông. Cuộc sống chúng ta không chỉ giới hạn trong thế giới vật chất này, mà còn mở ra với thế giới thiêng liêng, nơi có sự hiện diện của Thiên Chúa, của các thiên thần và các thánh. Chúa Giêsu là cánh cửa, là cầu nối giúp chúng ta đi vào sự hiệp thông đó. Ngài mời gọi chúng ta sống mỗi ngày trong sự liên kết với Ngài, để cuộc đời chúng ta trở thành một bài ca vinh danh Thiên Chúa.

Vậy, trong thánh lễ hôm nay, khi chúng ta cùng với các thiên thần dâng lời ca ngợi Thiên Chúa, chúng ta hãy xin ơn để có một trái tim chân thành như Nathanael. Xin cho chúng ta luôn ý thức rằng Thiên Chúa đang hiện diện và dõi theo chúng ta trong từng khoảnh khắc của cuộc đời. Và xin cho chúng ta luôn biết cậy dựa vào sự bảo vệ của các Tổng Lãnh Thiên Thần để vượt qua mọi thử thách, sống một đời sống xứng đáng là con cái Chúa, để một ngày kia, chúng ta cũng được chiêm ngưỡng vinh quang của Ngài trên thiên đàng, nơi trời thật sự rộng mở cho chúng ta mãi mãi. Amen.


 

ĐỨC GIÊSU, CÁNH CỔNG THIÊN ĐƯỜNG MỞ NGỎ

Kính thưa cộng đoàn,

Hôm nay, phụng vụ Lời Chúa mời gọi chúng ta cùng chiêm ngắm một cuộc gặp gỡ đầy diệu kỳ và sâu sắc: cuộc gặp gỡ giữa Nathanael và Đức Giêsu. Đây không chỉ là câu chuyện về một môn đệ đầu tiên, mà còn là một sứ điệp về sự chân thành, về sự kiếm tìm không ngừng nghỉ, và về một chân lý cao cả được mạc khải. Câu chuyện này là cây cầu nối giữa Cựu Ước và Tân Ước, giữa ước mơ của một dân tộc và sự hoàn thành của lời hứa Thiên Chúa. Trong cuộc gặp gỡ này, chúng ta khám phá ra vai trò của các Tổng Lãnh Thiên Thần và chính chúng ta trong chương trình cứu độ của Thiên Chúa, mà đỉnh điểm là Đức Giêsu Kitô, Đấng nối kết trời và đất.

Nathanael, được Đức Giêsu miêu tả là một "người Israel chân chính, trong ông không có gì gian dối cả," là hình ảnh của một tâm hồn ngay thẳng, khao khát điều thiện hảo. Ông không dễ dàng tin vào bất kỳ điều gì mà không có sự kiểm chứng. Khi nghe tin về Đức Giêsu, ông đã hoài nghi: “Từ Nadarét, làm sao có cái gì hay được?” Câu hỏi ấy không phải là sự cố chấp của một người nhỏ nhen, mà là sự thận trọng của một người hiểu biết Kinh Thánh, một người đang mong chờ một Đấng Mêsia vinh hiển theo lời các tiên tri. Ông biết rằng Đấng Cứu Độ không thể đến từ một nơi tầm thường, mà phải đến từ Bêlem, từ Giuđa. Nathanael chính là đại diện cho khao khát chính đáng của một tâm hồn đang tìm kiếm chân lý một cách nghiêm túc.

Và khi Philipphê nói: “Hãy đến mà xem!”, Nathanael đã không do dự. Sự chân thành và khao khát đã vượt qua mọi định kiến. Ông đã đến, và chính sự đến đó đã mở ra cánh cửa của lòng ông. Khi Đức Giêsu nhìn thấy ông, Người đã nói lời ca ngợi đặc biệt. Lời khen ấy làm Nathanael ngạc nhiên, vì ông biết chỉ có một mình Thiên Chúa mới thấu suốt được tâm hồn. Câu trả lời của Đức Giêsu đã giải tỏa mọi thắc mắc của ông: “Trước khi Philipphê gọi anh, lúc anh còn ở dưới cây vả, thì tôi đã thấy anh rồi.”

"Cây vả" trong truyền thống Do Thái là một hình ảnh mang tính biểu tượng sâu sắc. Nó không chỉ là nơi nghỉ ngơi, mà còn là nơi các Rabbi thường ngồi để suy niệm, học hỏi Kinh Thánh. Nathanael dưới cây vả không chỉ đơn thuần là đang ngồi dưới bóng mát. Đó là nơi thinh lặng của một tâm hồn đang cầu nguyện, đang tìm kiếm ý Chúa, đang khao khát Đấng Cứu Độ. Đức Giêsu đã nhìn thấy Nathanael không chỉ bằng con mắt phàm trần, mà bằng con mắt của Thiên Chúa, thấu suốt tận đáy lòng ông, thấu suốt cả những ước nguyện và lời cầu thầm kín nhất. Chỉ một câu nói ấy thôi đã đủ để Nathanael nhận ra rằng Đấng đang đứng trước mặt ông không phải là một người bình thường, mà là Thiên Chúa nhập thể, là Đấng có thể biết tất cả mọi sự.

Nhận ra điều đó, Nathanael đã tuyên xưng một cách mạnh mẽ: “Thưa Thầy, Thầy là Con Thiên Chúa, Thầy là Vua Israel!” Lời tuyên xưng này là đỉnh cao của đức tin, của sự khám phá chân lý. Và Đức Giêsu đã đáp lại bằng một lời hứa còn lớn lao hơn nữa, một lời hứa mở ra toàn bộ chân trời của niềm hy vọng: “Anh sẽ còn thấy những điều lớn lao hơn thế nữa!” Đó là lời hứa về việc Nathanael sẽ được thấy trời rộng mở, và các thiên thần của Thiên Chúa lên lên xuống xuống trên Con Người.

Lời hứa này đưa chúng ta trở lại với một câu chuyện vô cùng nổi tiếng trong Cựu Ước: giấc mơ thang của Giacóp (St 28, 10-22). Trong giấc mơ ấy, Giacóp thấy một chiếc thang bắc từ đất lên trời, có các thiên thần của Thiên Chúa lên xuống trên đó, và chính Thiên Chúa ngự trên đỉnh thang. Giờ đây, Đức Giêsu đã tuyên bố rằng chính Người là chiếc thang đó. Người là cầu nối sống động, là chiếc thang duy nhất đưa nhân loại từ cõi chết đến sự sống, từ đất lên trời. Các thiên thần lên xuống trên "Con Người" cho thấy Đức Giêsu không chỉ là Đấng Trung Gian, mà còn là Đấng là Cửa, là Con Đường duy nhất nối kết trời và đất. Qua Người, mọi khoảng cách giữa Thiên Chúa và con người được xóa bỏ.

Và chính trong bối cảnh đó, chúng ta mừng kính Lễ Các Tổng Lãnh Thiên Thần hôm nay. Micae, Gáprien, và Raphaen không chỉ là những danh xưng riêng lẻ, mà là hình ảnh sống động của công việc các thiên thần phục vụ ý định của Thiên Chúa.

Tổng Lãnh Thiên Thần Micae (nghĩa là "Ai được như Thiên Chúa?") là vị thiên thần chiến đấu. Ngài được biết đến qua cuộc chiến với Satan và các thiên thần sa ngã, bảo vệ những người công chính. Micae là biểu tượng của sức mạnh, sự công thẳng và quyền năng của Thiên Chúa chống lại sự dữ. Trong cuộc sống của chúng ta, Micae là lời nhắc nhở rằng đức tin không phải là sự thụ động, mà là một cuộc chiến thiêng liêng mỗi ngày chống lại cám dỗ, chống lại sự chia rẽ, chống lại sự vô cảm. Ngài dạy chúng ta phải đứng về phía sự thật và công lý.

Tổng Lãnh Thiên Thần Gáprien (nghĩa là "Sức mạnh của Thiên Chúa") là sứ giả của Thiên Chúa, Đấng đã mang những tin tức trọng đại. Ngài đã truyền tin cho tiên tri Đaniel, cho ông Dacaria và đặc biệt là cho Đức Maria về Ngôi Lời nhập thể. Gáprien là biểu tượng của sự truyền thông giữa Thiên Chúa và con người, là vị sứ giả mang đến niềm hy vọng và ơn cứu độ. Cuộc đời của chúng ta cũng cần phải trở thành những sứ giả của Thiên Chúa, mang Tin Mừng đến cho những người xung quanh, trở thành những tiếng nói của hy vọng trong thế giới đầy những tiếng than van.

Tổng Lãnh Thiên Thần Raphaen (nghĩa là "Thiên Chúa chữa lành") là người bạn đồng hành và chữa lành. Trong sách Tôbia, ngài đã dẫn đường cho Tobia con, chữa lành Tôbít cha, và giải thoát Sara. Raphaen là biểu tượng của sự quan phòng, lòng thương xót và tình yêu chữa lành của Thiên Chúa. Ngài nhắc nhở chúng ta rằng Thiên Chúa không chỉ ở trên trời cao mà còn đồng hành với chúng ta trên mọi nẻo đường, chữa lành những vết thương tâm hồn và thể xác của chúng ta. Raphaen mời gọi chúng ta hãy trở thành những người chữa lành cho người khác, bằng lời an ủi, bằng hành động giúp đỡ.

Tất cả các ngài đều là những người phục vụ Đức Giêsu Kitô, Con Người, chiếc thang nối kết trời và đất. Lời hứa của Đức Giêsu với Nathanael cũng là lời hứa với mỗi người chúng ta. Chúng ta được mời gọi để trở thành những "người Israel chân chính", sống trọn vẹn trong chân lý. Chúng ta cần có những khoảnh khắc riêng tư dưới “cây vả” của đời mình, nơi chúng ta có thể thinh lặng cầu nguyện và chiêm ngắm sự hiện diện của Thiên Chúa, để nhận ra rằng Người đang nhìn thấy chúng ta, đang yêu thương chúng ta từ trước cả khi chúng ta biết Người.

Và khi chúng ta thực sự tin, chúng ta sẽ được thấy “trời rộng mở”, được chứng kiến các thiên thần của Thiên Chúa phục vụ trong cuộc đời chúng ta. Hơn thế nữa, Thiên Chúa cũng muốn chúng ta cộng tác với các ngài. Chúng ta không chỉ là những người thụ động được các thiên thần bảo vệ hay phục vụ, mà còn là những người được mời gọi để trở thành một "chiếc thang" sống động, bắc lên từ đất lên trời. Mỗi việc làm bác ái, mỗi lời cầu nguyện chân thành, mỗi sự tha thứ quảng đại đều là một nấc thang mà chúng ta dựng lên, để đưa nhiều người khác về với Chúa. Chúng ta được mời gọi để trở thành Nathanael của thế kỷ 21, người không chỉ tin vào Đức Giêsu, mà còn giới thiệu Người cho những người xung quanh bằng chính cuộc sống của mình.

Xin Lễ Các Tổng Lãnh Thiên Thần hôm nay giúp chúng ta sống xứng đáng với ơn gọi là con cái Thiên Chúa, để chúng ta trở thành những người Israel chân chính, có tấm lòng ngay thẳng, biết khám phá ra sự hiện diện của Đức Giêsu trong cuộc đời mình, và luôn sẵn lòng cộng tác với các ngài để đưa nhiều người hơn nữa đến với Đấng là chiếc thang nối kết trời và đất, đó chính là Đức Giêsu Kitô. Amen.