Chầu Thánh Thể
Thứ tư 11/03/2026
ÁNH SÁNG THẾ GIAN ĐẾN CHỮA LÀNH VÀ BAN ƠN CỨU ĐỘ
MỞ ĐẦU VÀO GIỜ CHẦU
Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể, chúng con xin kính cẩn thờ lạy, tôn vinh và chúc tụng Chúa. Chúng con cảm tạ Chúa vì tình yêu vô biên mà Ngài đã dành cho chúng con, một tình yêu được thể hiện trọn vẹn qua sự hiện diện thinh lặng nhưng đầy quyền năng nơi Bí tích Thánh Thể. Trong giờ phút linh thiêng này, cộng đoàn chúng con quy tụ bên Thánh Thể Chúa, như những người con tìm về bên người Cha nhân lành, như những người bệnh tìm đến vị lương y thần diệu, như những kẻ lạc lối tìm về nguồn ánh sáng đích thực.
Mùa Chay là hành trình trở về, là thời gian hồng ân để chúng con nhìn lại cõi lòng mình. Giữa những bộn bề, lo toan của cuộc sống, tâm hồn chúng con nhiều khi trở nên chai đá, nguội lạnh. Đôi mắt đức tin của chúng con nhiều khi trở nên mờ đục, không còn khả năng nhận ra sự hiện diện yêu thương của Chúa trong từng biến cố đời thường. Chúng con dễ dàng nhìn thấy lỗi lầm của anh em, nhưng lại mù lòa trước những thiếu sót và tội lỗi của chính mình. Chúng con đi tìm những ánh sáng phù du của danh vọng, tiền tài, lạc thú trần gian mà quên mất Chúa chính là Ánh Sáng thật, Ánh Sáng đến thế gian để chiếu soi mọi tâm hồn đang chìm trong bóng tối.
Hôm nay, Lời Chúa trong Tin Mừng Chúa Nhật thứ tư Mùa Chay kể cho chúng con nghe câu chuyện về người mù từ lúc mới sinh được Chúa chữa lành. Anh không chỉ được sáng mắt thể xác, mà quan trọng hơn, anh đã được Chúa mở cho đôi mắt tâm hồn để nhận ra Ngài là Đấng Cứu Độ. Hình ảnh của người mù xưa kia cũng chính là hình ảnh của mỗi người chúng con. Chúng con cũng là những người mù lòa từ lúc mới sinh trong tội nguyên tổ, và biết bao lần trong đời, chúng con tự làm mình mù lòa hơn bởi những tội lỗi cá nhân.
Giờ đây, trước Thánh Thể Chúa, nguồn Ánh Sáng vĩnh cửu, chúng con tha thiết nài xin Chúa thương chạm đến tâm hồn chúng con. Xin cho chúng con ý thức thân phận yếu đuối và mù lòa của mình. Xin Chúa dùng quyền năng và lòng thương xót của Ngài để chữa lành chúng con. Xin cho ánh sáng của Lời Chúa và của Thánh Thể Ngài chiếu rọi vào những góc khuất tăm tối nhất trong tâm hồn chúng con, để chúng con can đảm nhận ra tội lỗi, thành tâm sám hối và quyết tâm trở về cùng Chúa. Xin cho giờ chầu này thực sự là một cuộc gặp gỡ thân tình với Chúa, để khi trở về với cuộc sống thường ngày, chúng con được biến đổi, trở nên những chứng nhân của Ánh Sáng, can đảm tuyên xưng niềm tin vào Chúa và lan tỏa tình yêu của Ngài đến cho mọi người.
CẦU NGUYỆN TRƯỚC THÁNH THỂ
Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể, giờ đây trong thinh lặng, con xin được chiêm ngắm và thờ lạy Chúa. Con tin thật Chúa đang hiện diện nơi đây, ẩn mình trong tấm bánh nhỏ bé nhưng lại chứa đựng cả trời cao. Con chẳng có gì đáng để dâng lên Chúa, ngoài một con tim yếu đuối, một tâm hồn nhiều khi mù lòa và một cuộc đời còn đầy những vấp ngã. Nhưng con tin vào tình yêu và lòng thương xót của Chúa. Con đến với Chúa như người mù trong Tin Mừng, không phải để thắc mắc tại sao con lại ra nông nỗi này, nhưng là để van xin lòng thương xót của Chúa chữa lành. Lạy Chúa, xin thương xót con.
Nhìn lại cuộc đời, con thấy mình cũng mù lòa biết bao. Con mù lòa khi không nhận ra tình yêu quan phòng của Chúa đang dẫn dắt cuộc đời con qua từng biến cố vui buồn. Con chỉ nhìn thấy những khó khăn, những thập giá mà không thấy được bàn tay yêu thương Chúa đang dùng những thử thách ấy để thanh luyện và thánh hóa con. Con mù lòa khi nhìn anh chị em con bằng con mắt xét đoán, thành kiến và ghen ghét. Con chỉ thấy những yếu điểm, những lầm lỗi của họ mà quên đi rằng họ cũng là hình ảnh của Thiên Chúa, là những người con mà Chúa yêu thương và đã đổ máu ra để cứu chuộc. Con mù lòa khi chạy theo những giá trị chóng qua của thế gian, coi vật chất, tiền bạc, danh vọng là cứu cánh của đời mình, mà quên đi rằng chỉ có Chúa mới là cùng đích và là hạnh phúc thật của con. Con mù lòa khi dễ dàng thỏa hiệp với tội lỗi, khi để cho những đam mê thấp hèn che khuất ánh sáng của lương tâm và luật Chúa. Con đã nhiều lần chọn bóng tối thay vì ánh sáng, chọn gian dối thay vì sự thật.
Lạy Chúa Giêsu, Đấng là Ánh Sáng bởi Ánh Sáng, con thật lòng thống hối vì sự mù lòa của con. Như xưa Chúa đã dùng bùn đất hòa với nước miếng để xức vào mắt người mù, hôm nay xin Chúa cũng dùng những phương thế đơn sơ của đời con, những yếu đuối, những giới hạn của con, hòa với ơn thánh của Chúa để chữa lành đôi mắt tâm hồn con. Con cần đến bàn tay Chúa chạm vào cuộc đời con. Con cần đến Lời Chúa là ngọn đèn soi cho con bước. Con cần đến Bí tích Thánh Thể là thần lương nuôi dưỡng và tăng sức cho con trên hành trình đức tin. Xin cho con biết khiêm tốn như người mù, vâng nghe lời Chúa dạy, tìm đến dòng suối Silôê của Bí tích Giao Hòa để được tẩy rửa tâm hồn khỏi mọi vết nhơ tội lỗi. Xin mở mắt đức tin cho con để con nhận ra Chúa đang hiện diện sống động trong cuộc đời con, trong Giáo Hội, trong các Bí tích và nơi tha nhân. Xin cho con đừng bao giờ tự mãn cho rằng mình sáng, nhưng luôn biết khiêm tốn cầu xin ơn Chúa soi dẫn, để con mãi mãi bước đi trong Ánh Sáng của Ngài. Amen.
LỜI CHÚA (Ga 9, 1-41)
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan
Khi ấy, Đức Giêsu đi ngang qua, thấy một người mù từ lúc mới sinh. Các môn đệ hỏi Người: "Thưa Thầy, ai đã phạm tội khiến người này sinh ra đã bị mù, anh ta hay cha mẹ anh ta?" Đức Giêsu trả lời: "Không phải anh ta, cũng chẳng phải cha mẹ anh ta đã phạm tội; nhưng sở dĩ như thế là để các việc của Thiên Chúa được tỏ hiện nơi anh. Chúng ta phải thực hiện các việc của Đấng đã sai Thầy, khi trời còn sáng; đêm đến, không ai có thể làm việc được. Bao lâu Thầy còn ở thế gian, Thầy là ánh sáng thế gian."
Nói xong, Đức Giêsu nhổ nước miếng xuống đất, trộn thành bùn và xức vào mắt người mù, rồi bảo anh ta: "Anh hãy đến hồ Silôê mà rửa." (Silôê có nghĩa là: người được sai phái). Vậy anh ta đến rửa ở hồ, và khi về thì nhìn thấy được.
Các người láng giềng và những kẻ trước kia thường thấy anh ta ăn xin mới nói: "Hắn không phải là người vẫn ngồi ăn xin đó sao?" Có người nói: "Chính hắn đó." Kẻ khác lại rằng: "Không phải đâu, nhưng là một người nào giống hắn đó thôi." Còn anh ta thì quả quyết: "Chính tôi đây." Người ta liền hỏi anh: "Vậy, làm sao mắt anh lại mở ra được như thế?" Anh ta trả lời: "Người tên là Giêsu đã trộn một chút bùn, xức vào mắt tôi, và bảo: 'Anh hãy đến hồ Silôê mà rửa.' Tôi đã đi, đã rửa và tôi nhìn thấy." Họ lại hỏi anh: "Người ấy ở đâu?" Anh ta đáp: "Tôi không biết."
Họ dẫn kẻ trước đây bị mù đến với những người Pharisêu. Nhưng ngày Đức Giêsu trộn chút bùn và làm cho mắt anh ta mở ra lại là ngày sabát. Vậy, các người Pharisêu lại hỏi thêm một lần nữa làm sao anh nhìn thấy được. Anh ta trả lời: "Người ấy đã lấy bùn thoa vào mắt tôi, tôi đi rửa và tôi nhìn thấy." Trong nhóm Pharisêu, người thì nói: "Người này không phải là người của Thiên Chúa, vì ông ta không giữ ngày sabát." Kẻ khác lại nói: "Một người tội lỗi sao có thể làm được những dấu lạ như vậy?" Thế là họ đâm ra chia rẽ. Họ lại hỏi người mù: "Còn anh, anh nghĩ gì về người đã mở mắt cho anh?" Anh đáp: "Người là một vị ngôn sứ."
Người Do-thái không tin là trước đây anh bị mù mà nay nhìn thấy được, nên đã gọi cha mẹ anh ta đến. Họ hỏi: "Anh này có phải là con ông bà không? Ông bà nói là anh bị mù từ lúc mới sinh, vậy làm sao bây-giờ anh lại nhìn thấy được?" Cha mẹ anh đáp: "Chúng tôi biết nó là con chúng tôi, bị mù từ lúc mới sinh. Còn làm sao nó thấy được thì chúng tôi không biết, ai đã mở mắt cho nó, chúng tôi cũng không hay. Xin các ông cứ hỏi nó, nó khôn lớn rồi, nó có thể tự khai được." Cha mẹ anh nói thế vì sợ người Do-thái. Thật vậy, người Do-thái đã đồng lòng trục xuất khỏi hội đường kẻ nào dám tuyên xưng Đức Giêsu là Đấng Kitô. Vì thế, cha mẹ anh mới nói: "Nó khôn lớn rồi, xin các ông cứ hỏi nó."
Một lần nữa, họ gọi người trước đây bị mù đến và bảo: "Anh hãy tôn vinh Thiên Chúa. Chúng ta đây, chúng ta biết ông Giêsu đó là người tội lỗi." Anh ta đáp: "Ông ấy có phải là người tội lỗi hay không, tôi không biết. Tôi chỉ biết một điều: trước đây tôi bị mù, mà nay tôi nhìn thấy được." Họ liền hỏi anh: "Ông ấy đã làm gì cho anh? Ông ấy đã mở mắt cho anh thế nào?" Anh trả lời: "Tôi đã nói với các ông rồi mà các ông không chịu nghe. Tại sao các ông còn muốn nghe lại nữa? Hay các ông cũng muốn làm môn đệ ông ấy chăng?" Họ liền mắng nhiếc anh: "Có mày mới là môn đệ của ông ấy; còn chúng ta, chúng ta là môn đệ của ông Môsê. Chúng ta biết rằng Thiên Chúa đã nói với ông Môsê; nhưng còn ông Giêsu đó, chúng ta không biết ông ấy bởi đâu mà đến." Anh đáp: "Lạ thật! Các ông không biết ông ấy bởi đâu mà đến, thế mà ông ấy lại là người đã mở mắt cho tôi! Chúng ta biết: Thiên Chúa không nhậm lời phường tội lỗi; còn ai kính sợ Thiên Chúa và làm theo ý của Người, thì Người nhậm lời kẻ ấy. Xưa nay chưa từng nghe nói có ai đã mở mắt cho người mù từ lúc mới sinh. Nếu không phải là người bởi Thiên Chúa mà đến, thì ông ta đã chẳng làm được gì." Họ đối lại: "Mày sinh ra tội lỗi ngập đầu, thế mà mày lại muốn làm thầy chúng ta ư?" Rồi họ trục xuất anh.
Đức Giêsu nghe nói họ đã trục xuất anh. Khi gặp lại anh, Người hỏi: "Anh có tin vào Con Người không?" Anh đáp: "Thưa Ngài, Đấng ấy là ai để tôi tin?" Đức Giêsu trả lời: "Anh đã thấy Người. Chính Người đang nói với anh đây." Anh nói: "Thưa Ngài, tôi tin." Rồi anh sấp mình xuống trước mặt Người. Đức Giêsu nói: "Tôi đến thế gian này chính là để xét xử: cho người không xem thấy được thấy, và người xem thấy lại nên mù."
Những người Pharisêu đang ở đó với Đức Giêsu nghe vậy, liền lên tiếng: "Cả chúng tôi cũng mù hay sao?" Đức Giêsu bảo họ: "Nếu các ông mù, thì các ông đã chẳng có tội. Nhưng giờ đây các ông nói rằng: 'Chúng tôi thấy', nên tội của các ông vẫn còn đó."
SUY NIỆM LỜI CHÚA
Bài Tin Mừng hôm nay không chỉ đơn thuần là một phép lạ chữa lành thể xác, mà còn là một hành trình đức tin sống động, một cuộc đối đầu gay gắt giữa ánh sáng và bóng tối, giữa sự khiêm tốn đón nhận và lòng kiêu ngạo khước từ. Thánh Gioan đã dụng công khắc họa một bức tranh đầy kịch tính để mạc khải cho chúng ta chân tính của Đức Giêsu là Ánh Sáng thế gian và đồng thời cũng phơi bày tình trạng mù lòa thiêng liêng của con người. Chiêm ngắm hành trình của người mù từ lúc mới sinh, chúng ta được mời gọi nhìn lại hành trình đức tin của chính mình, để xem đôi mắt tâm hồn của chúng ta đang ở trong tình trạng nào: đang được mở ra với ánh sáng chân lý, hay đang dần khép lại trong bóng tối của kiêu ngạo và tội lỗi.
Câu chuyện bắt đầu bằng một câu hỏi rất đời thường của các môn đệ: "Thưa Thầy, ai đã phạm tội khiến người này sinh ra đã bị mù, anh ta hay cha mẹ anh ta?". Câu hỏi này phản ánh một quan niệm phổ biến của người Do Thái thời bấy giờ, và cũng là một khuynh hướng rất tự nhiên của con người mọi thời: đó là tìm cách lý giải đau khổ bằng luật nhân quả một cách giản lược, cho rằng mọi tai ương, bệnh tật đều là hình phạt trực tiếp của tội lỗi. Chúng ta cũng thường có khuynh hướng xét đoán như vậy. Khi thấy ai đó gặp bất hạnh, một ý nghĩ có thể thoáng qua trong đầu chúng ta: "Họ đã làm gì sai trái chăng?". Khi chính bản thân gặp thử thách, chúng ta có thể dằn vặt: "Tôi đã phạm tội gì mà Chúa phạt tôi thế này?". Nhưng câu trả lời của Chúa Giêsu đã mở ra một chân trời hoàn toàn mới, một cái nhìn sâu sắc và đầy hy vọng về ý nghĩa của đau khổ trong chương trình của Thiên Chúa. Ngài nói: "Không phải anh ta, cũng chẳng phải cha mẹ anh ta đã phạm tội; nhưng sở dĩ như thế là để các việc của Thiên Chúa được tỏ hiện nơi anh." Chúa Giêsu không phủ nhận mối liên hệ giữa tội lỗi và đau khổ nói chung, nhưng Ngài khẳng định rằng không phải mọi đau khổ cá nhân đều là hậu quả trực tiếp của một tội lỗi cụ thể. Thay vào đó, Ngài mời gọi chúng ta nhìn vào đau khổ bằng con mắt đức tin: đau khổ có thể trở thành nơi, thành cơ hội để quyền năng và vinh quang của Thiên Chúa được biểu lộ. Thập giá của cuộc đời, những giới hạn, những bệnh tật, những thất bại… không phải là ngõ cụt, nhưng có thể là cánh cửa mở ra cho ân sủng Chúa hoạt động. Đây là một thông điệp giải phóng và an ủi vô cùng. Nó mời gọi chúng ta thôi xét đoán người khác và thôi dằn vặt chính mình, mà hãy tin tưởng rằng ngay cả trong những hoàn cảnh tăm tối nhất, Thiên Chúa vẫn đang hiện diện và có thể làm nên những điều kỳ diệu.
Tiếp theo, hành động chữa lành của Chúa Giêsu cũng thật đặc biệt. Ngài "nhổ nước miếng xuống đất, trộn thành bùn và xức vào mắt người mù". Một hành động xem ra không mấy vệ sinh và có phần kỳ lạ. Tại sao Chúa không dùng một lời phán đầy quyền năng là đủ? Tại sao phải dùng đến những yếu tố vật chất tầm thường như nước miếng và bùn đất? Qua hành động này, Chúa Giêsu như muốn nhắc lại công trình tạo dựng ban đầu, khi Thiên Chúa dùng bụi đất để nắn thành con người. Bây giờ, với bùn đất, Ngài thực hiện một cuộc tái tạo, ban cho người mù một sự sống mới, một đôi mắt mới. Điều này cũng cho thấy Thiên Chúa không chê ghét những gì thuộc về vật chất, thuộc về thân xác con người. Ngài dùng chính những phương thế hữu hình, trần thế để chuyển thông ơn vô hình của Ngài. Đây chính là nguyên lý nền tảng của các Bí tích trong Hội Thánh. Ơn tha tội được ban qua lời của linh mục, sự sống thần linh được trao ban qua nước của Bí tích Rửa Tội, và chính Mình Máu Thánh Chúa được trao ban qua hình bánh và rượu. Chúa dùng những cái hữu hình để ban tặng những cái vô hình, dùng cái trần thế để thông ban cái thần linh. Sau khi xức bùn, Chúa bảo anh: "Anh hãy đến hồ Silôê mà rửa". Silôê có nghĩa là "người được sai phái". Người mù này đã vâng lời. Anh không thắc mắc, không hoài nghi. Anh tin tưởng và làm theo lời Chúa. Sự vâng phục và lòng tin của anh chính là điều kiện để phép lạ xảy ra. Anh đi trong tình trạng vẫn còn mù, vẫn còn bùn đất trên mắt, nhưng anh đi với niềm hy vọng. Và kết quả là "anh ta đến rửa ở hồ, và khi về thì nhìn thấy được." Đây là một hình ảnh tuyệt vời của Bí tích Rửa Tội. Người dự tòng cũng đến với Giáo Hội trong tình trạng "mù lòa" vì tội nguyên tổ, được ghi dấu thánh, được nghe Lời Chúa, và qua dòng nước thanh tẩy, họ được tái sinh trong sự sống mới, được trở nên con cái của ánh sáng.
Phần hay nhất và kịch tính nhất của câu chuyện chính là những gì xảy ra sau khi người mù được sáng mắt. Phép lạ không chỉ dừng lại ở việc chữa lành thể xác, mà nó còn khởi đầu cho một hành trình nhận thức và tuyên xưng đức tin của người được chữa lành, đồng thời nó cũng phơi bày sự mù lòa thiêng liêng ngày càng gia tăng của những người Pharisêu. Hành trình đức tin của người mù là một sự tiến triển thật đẹp. Ban đầu, khi được hỏi ai đã chữa cho mình, anh chỉ biết trả lời một cách đơn sơ: "Người tên là Giêsu". Anh chỉ biết tên của Ngài, một nhận thức rất cơ bản. Nhưng sau khi bị những người Pharisêu chất vấn, tra hỏi, anh đã có một bước tiến quan trọng. Khi họ hỏi: "Còn anh, anh nghĩ gì về người đã mở mắt cho anh?", anh đã can đảm trả lời: "Người là một vị ngôn sứ." Anh đã nhận ra Đức Giêsu không phải là một người bình thường, mà là một người được Thiên Chúa sai đến, một người nói lời của Thiên Chúa. Sự nhận biết này đã khiến anh phải trả giá. Cha mẹ anh vì sợ hãi đã không dám bênh vực anh, đẩy trách nhiệm cho anh. Còn chính anh, vì bảo vệ sự thật, bảo vệ Đấng đã ban ánh sáng cho mình, đã bị họ mắng nhiếc và cuối cùng bị "trục xuất khỏi hội đường". Bị loại trừ khỏi cộng đồng tôn giáo là một hình phạt vô cùng nặng nề thời bấy giờ, tương đương với cái chết về mặt xã hội. Thế nhưng, chính trong lúc bị thế gian ruồng bỏ, anh lại được chính Đức Giêsu tìm đến.
Cuộc gặp gỡ cuối cùng giữa Đức Giêsu và người mù là đỉnh cao của hành trình đức tin. Chúa Giêsu hỏi anh một câu hỏi trực tiếp và quan trọng nhất: "Anh có tin vào Con Người không?". Đây không còn là câu hỏi về việc Đức Giêsu là ai, mà là một lời mời gọi đến một sự gắn kết cá vị, một sự phó thác hoàn toàn. Người mù, với một trái tim khao khát và khiêm tốn, hỏi lại: "Thưa Ngài, Đấng ấy là ai để tôi tin?". Và khi Chúa Giêsu mạc khải: "Anh đã thấy Người. Chính Người đang nói với anh đây", anh đã không một chút do dự. Anh thốt lên lời tuyên xưng đức tin trọn vẹn: "Thưa Ngài, tôi tin." Và hành động đi kèm lời tuyên xưng đó là "anh sấp mình xuống trước mặt Người". Anh đã thờ lạy Ngài. Từ một người ăn xin mù lòa bên vệ đường, anh đã trở thành một người môn đệ đích thực, một con người có thị kiến, một người thờ phượng Thiên Chúa trong Thần Khí và sự thật. Anh đã đi trọn vẹn hành trình từ bóng tối đến ánh sáng, từ nhận biết đến tin yêu và thờ lạy.
Đối lập hoàn toàn với hành trình đức tin của người mù là hành trình đi vào bóng tối của những người Pharisêu. Họ là những người được coi là "sáng mắt" về Lề Luật, là những bậc thầy của dân. Họ biết Kinh Thánh, họ giữ ngày Sabát một cách tỉ mỉ. Nhưng chính sự tự mãn về kiến thức và sự công chính của mình đã làm cho họ trở nên mù lòa. Sự mù lòa của họ thể hiện qua nhiều phương diện. Họ mù lòa vì thành kiến: họ đã đóng khung Đức Giêsu là "người tội lỗi" nên không thể chấp nhận bất cứ việc tốt nào Ngài làm. Họ mù lòa vì sự cứng nhắc của lề luật: họ coi việc giữ ngày Sabát quan trọng hơn cả lòng thương xót và hạnh phúc của một con người. Họ cố tình bóp méo sự thật, từ chối bằng chứng hiển nhiên trước mắt. Họ không chỉ chất vấn người được chữa lành mà còn gây áp lực lên cha mẹ anh. Khi mọi lý lẽ đều thất bại, họ dùng quyền lực để đàn áp, mắng nhiếc và trục xuất người dám nói lên sự thật. Đỉnh điểm của sự mù lòa là khi họ tự tin nói với Chúa Giêsu: "Cả chúng tôi cũng mù hay sao?". Họ không hề ý thức được tình trạng bi đát của mình. Và Chúa Giêsu đã đưa ra một lời phán xét thật đáng sợ: "Nếu các ông mù, thì các ông đã chẳng có tội. Nhưng giờ đây các ông nói rằng: 'Chúng tôi thấy', nên tội của các ông vẫn còn đó." Loại mù lòa nguy hiểm nhất chính là mù mà lại tưởng mình sáng. Tội lỗi lớn nhất chính là tội mà không nhận mình có tội. Sự kiêu ngạo thiêng liêng, sự tự mãn cho rằng mình đã biết hết về Chúa, về đường lối của Ngài, chính là bức màn dày nhất che khuất ánh sáng chân lý.
Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể, câu chuyện Tin Mừng hôm nay như một tấm gương soi rọi tâm hồn mỗi chúng con. Chúng con nhận ra mình vừa có hình ảnh của người mù, vừa có hình ảnh của những người Pharisêu. Chúng con khao khát được Chúa chữa lành, được Chúa mở mắt đức tin. Nhưng đồng thời, chúng con cũng nhận ra trong mình có những lúc tự mãn, kiêu ngạo, xét đoán, cứng lòng, không muốn đón nhận ánh sáng của Chúa, nhất là khi ánh sáng ấy chiếu vào những góc tối tội lỗi của chúng con. Xin cho chúng con có được sự khiêm tốn của người mù, biết nhận ra thân phận yếu đuối của mình và chạy đến kêu xin lòng thương xót Chúa. Xin cho chúng con có được lòng tin và sự vâng phục của anh, sẵn sàng làm theo những gì Chúa dạy qua Giáo Hội, dù đôi khi chúng con không hiểu hết ý nghĩa. Xin cho chúng con có được sự can đảm của anh để làm chứng cho Chúa giữa một thế giới đầy hoài nghi và chống đối. Và xin Chúa gìn giữ chúng con khỏi sự mù lòa của kiêu ngạo, khỏi thái độ tự mãn của những người Pharisêu, để chúng con luôn biết mở lòng ra với chân lý của Chúa, sẵn sàng để Lời Ngài chất vấn và biến đổi cuộc đời chúng con mỗi ngày.
LỜI CẦU NGUYỆN
Chủ tế: Anh chị em thân mến, Đức Giêsu là Ánh Sáng đã đến thế gian để chiếu soi mọi người và chữa lành sự mù lòa của chúng ta. Với lòng tin tưởng vào quyền năng và tình thương của Người, chúng ta hãy dâng lên những lời nguyện xin tha thiết:
Chúng ta cầu xin cho Đức Thánh Cha, các Giám mục, Linh mục trong Hội Thánh. Xin Chúa ban cho các ngài ánh sáng của Chúa Thánh Thần và sự khiêm tốn của người mù được chữa lành, để các ngài luôn nhận ra thánh ý Chúa, can đảm dẫn dắt đoàn chiên Chúa đi trong đường lối của sự thật và tình yêu, biết ưu tiên lòng thương xót hơn những lề luật cứng nhắc, và không bao giờ rơi vào sự mù lòa của kiêu ngạo và tự mãn. Chúng con cầu xin Chúa. Đáp: Xin Chúa nhậm lời chúng con.
Chúng ta cầu xin cho những người đang phải sống trong bóng tối của đau khổ, bệnh tật, thất vọng và cô đơn. Như Chúa đã biến đau khổ của người mù thành cơ hội để vinh quang Chúa được tỏ hiện, xin Chúa cũng ở bên cạnh và nâng đỡ họ, ban cho họ sức mạnh và niềm hy vọng, giúp họ nhận ra sự hiện diện yêu thương của Chúa ngay trong nghịch cảnh, và biến thập giá đời họ thành nguồn ơn cứu độ cho chính mình và cho tha nhân. Chúng con cầu xin Chúa. Đáp: Xin Chúa nhậm lời chúng con.
Chúng ta cầu xin cho những người chưa nhận biết Chúa, những người đang sống xa lìa đức tin hoặc đang bị che mắt bởi những ánh sáng giả tạo của chủ nghĩa vật chất, hưởng thụ. Xin Ánh Sáng của Chúa Kitô Phục Sinh chiếu soi tâm hồn họ, giúp họ nhận ra sự trống rỗng của cuộc sống không có Chúa, và ban cho họ lòng can đảm để tìm về với Chân Lý là chính Đức Giêsu, Đấng duy nhất có thể mang lại cho họ sự sống và hạnh phúc đích thực. Chúng con cầu xin Chúa. Đáp: Xin Chúa nhậm lời chúng con.
Chúng ta cầu xin cho mỗi người trong cộng đoàn chúng ta. Xin Chúa chữa lành sự mù lòa thiêng liêng trong tâm hồn chúng con, giúp chúng con nhận ra những tội lỗi, những thành kiến, những ghen ghét đang che khuất tình yêu Chúa và tha nhân. Xin cho chúng con sau giờ chầu này, biết can đảm như người mù, mạnh dạn tuyên xưng "Tôi tin" và sấp mình thờ lạy Chúa, đồng thời trở nên những chứng nhân sống động của Ánh Sáng cho mọi người chúng con gặp gỡ. Chúng con cầu xin Chúa. Đáp: Xin Chúa nhậm lời chúng con.
Chủ tế: Lạy Chúa Giêsu, Chúa đã phán: "Thầy là Ánh Sáng thế gian". Chúng con cảm tạ Chúa đã thương soi dẫn và chữa lành chúng con. Xin nhậm lời chúng con cầu nguyện, và xin cho chúng con luôn biết bước đi trong ánh sáng của Chúa, hôm nay và mãi mãi. Chúa hằng sống và hiển trị muôn đời. Amen.
LỜI NGUYỆN KẾT THÚC GIỜ CHẦU THÁNH THỂ
Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể, một giờ chầu bên Chúa đã trôi qua thật nhanh. Chúng con xin dâng lên Chúa lời cảm tạ chân thành vì biết bao ơn lành Chúa đã tuôn đổ trên mỗi người chúng con trong giờ phút linh thiêng này. Cảm tạ Chúa đã cho chúng con được ở lại bên Chúa, được chiêm ngắm Thánh Nhan Chúa, được lắng nghe Lời Chúa và được Ánh Sáng của Chúa chiếu soi tâm hồn. Lời Chúa hôm nay đã thực sự chạm đến cõi lòng chúng con, giúp chúng con nhận ra thân phận mù lòa của mình và đồng thời cảm nghiệm được tình thương cứu độ vô biên của Chúa.
Chúng con ra về, nhưng tâm hồn chúng con vẫn ở lại bên Chúa. Xin Ánh Sáng từ Thánh Thể Chúa tiếp tục chiếu rọi trên mọi nẻo đường đời chúng con. Xin cho chúng con đừng bao giờ quên rằng mình đã từng mù lòa và đã được Chúa thương chữa lành. Sự nhận biết này sẽ giúp chúng con luôn sống trong tâm tình khiêm tốn và biết ơn, đồng thời biết cảm thông và thương xót những anh chị em còn đang lầm lạc trong bóng tối.
Xin cho chúng con khi trở về với gia đình, với công việc, với môi trường sống của mình, biết trở nên những phản ảnh nhỏ bé của Ánh Sáng Chúa. Xin cho lời nói của chúng con là lời nói chân thật và xây dựng. Xin cho ánh mắt của chúng con là ánh mắt hiền từ và bao dung. Xin cho đôi tay của chúng con là đôi tay rộng mở để phục vụ và nâng đỡ. Xin cho cuộc sống của chúng con là một lời tuyên xưng đức tin sống động, không chỉ bằng lời nói như người mù xưa, mà còn bằng cả một đời sống yêu thương và phục vụ, để những người chung quanh có thể nhận ra rằng chúng con thuộc về Chúa, Đấng là Ánh Sáng thật.
Chúng con xin dâng giờ chầu này, với tất cả những tâm tình, những ước nguyện của chúng con lên Chúa, qua lời chuyển cầu của Mẹ Maria, Mẹ của Ánh Sáng. Xin Mẹ dạy chúng con biết luôn mở lòng đón nhận Chúa Giêsu, Con Mẹ, và can đảm bước theo Người trên con đường dẫn đến sự sống vĩnh cửu. Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể, chúng con yêu mến Chúa. Xin ở lại với chúng con luôn mãi. Amen.