Chỉ có hôm nay
- T7, 07/12/2024 - 19:26
- Lm Phạm Quốc Hưng
CHỈ CÓ HÔM NAY
Lm. JBT Phạm Quốc Hưng, CSsR.
Tin Cha Gildo Dominici Đỗ Minh Trí, SJ qua đời Thứ Hai ngày 03/03/2003 sau một thời gian dài chịu bệnh đã nhắc tôi nhớ đến biết bao kỷ niệm đáng yêu về vị linh mục khả ái khả kính này.
Cha Dominici là vị linh mục đầu tiên tôi được gặp sau khi vượt biên đến trại tị nạn Galang tháng 07/1981, sau hơn một tháng ở đảo Kuku thuộc Indonesia. Vừa đặt chân đến trại Galang, tôi đã đọc được tấm biển đề: “Galang—Cửa Ngõ của Tự Do và Tình Người”. Sau hơn 13 tháng ở Galang, tôi đã nhận ra rằng, với tính cách là linh mục tuyên uý cho người tị nạn trong trại, Cha Dominici đã là biểu tượng cho lý tưởng yêu chuộng tự do và cổ võ tình người thấm nhuần đức ái Kitô đối với tất cả mọi người tị nạn Việt Nam bất kể lương giáo.
Ngay lần đầu tiên được tham dự Thánh Lễ do ngài cử hành trong nhà thờ của trại Galang, tôi đã đem lòng yêu kính, biết ơn, ngưỡng mộ ngài vì ngài đã có thể làm lễ bằng tiếng Việt và có những bài giảng thật súc tích và đầy ắp tình mến Chúa yêu người. Sau này, tôi được biết ngài sinh tại Ý năm 1935, chịu chức linh mục năm 1960 trong Dòng Tên và đã từng là giáo sư tại Giáo Hoàng Học Viện Đà Lạt ở Việt Nam. Do đó, ngài thông thạo tiếng Việt. Sau biến cố 30/04/1975, ngài bị trục xuất khỏi Việt Nam, nhưng tình yêu sâu xa dành cho dân Việt vẫn theo ngài suốt cuộc đời còn lại. Vì thế, ngài đã tìm cơ hội đến phục vụ người tị nạn Việt Nam tại trại tị nạn Galang.
Tình yêu Cha Dominici dành cho người Việt tị nạn khiến ngài đã tận tâm quyên góp tiền bạc từ các cơ quan thiện nguyện quốc tế và các nhà hảo tâm ở mọi nơi trên thế giới để giúp đỡ mọi người trong trại. Trong vai trò tuyên úy trại tị nạn, rất nhiều lần ngài đã can đảm lên tiếng bênh vực người Việt tị nạn khi họ bị cảnh sát Indoneisia ức hiếp. Để thư từ và tiền bạc của người tị nạn khỏi bị thất thoát, Cha Dominici đã cho họ mượn tên và địa chỉ của ngài để liên lạc với thân nhân nước ngoài.
Hơn nữa, ngài còn quan tâm đến đời sống văn hóa và tinh thần của người tị nạn, nên đã bỏ tiền để lập ra bán nguyệt san Tự Do góp phần nuôi dưỡng tinh thần người tị nạn. Tình yêu mến đặc biệt của ngài dành cho đất nước và con người Việt Nam được diễn tả trong những bài giảng và những bài báo của ngài trên bán nguyệt san Tự Do, và những bài báo ấy sau này được in lại trong tác phẩm Việt Nam-Quê Hương Tôi.
Hơn bất cứ người Việt Nam nào khác, Cha Dominici là người đã giúp tôi có thêm lòng tự hào dân tộc đích thực bằng cuộc sống và lời giảng đầy yêu thương của ngài. Những điều ngài nhấn mạnh hơn cả khi có dịp gặp gỡ người Việt tị nạn là người Việt tị nạn phải có tinh thần tự trọng và tự hào dân tộc để đừng có thái độ ăn xin khi có thể tự lập, phải sống cho đáng sống vì sự tự do của họ đã phải trả bằng một giá quá đắt, và phải biết yêu thương hiệp nhất với nhau.
Biến cố 30/04/1975 dẫn đến hiện tượng người Việt Nam bắt đầu hiện diện ở nhiều nơi trên giới được Cha Dominici đón nhận sự một biến cố hồng ân. Theo ngài, từ biến cố đó “người Việt nở hoa trên toàn thế giới”. Ngài muốn nói đến việc người Việt Nam sẽ gieo rắc tinh thần Việt Nam, tinh thần yêu Chân-Thiện-Mỹ, ở mọi nơi họ sống để mọi người biết đến và yêu mến đất nước, con người và văn hóa Việt Nam. Noi gương Thánh Phaolô, người “đã nên mọi sự cho mọi người để đem mọi người về với Chúa”, Cha Dominici thực sự “đã nên người Việt cho người Việt để đem ngườiViệt về với Chúa”.
Điều tâm đắc hơn cả đối với Cha Dominici là rao giảng Tin Mừng Chúa Kitô cho mọi người. Linh đạo ảnh hưởng sâu đậm nhất nơi cuộc sống và lời giảng của ngài là linh đạo hiệp nhất của Phong Trào Focolare do Bà Chiara Lubich sáng lập. Ngài hay nhấn mạnh đến tính cách trung tâm và tuyệt đối của Chúa Kitô trong đời sống tín hữu.
Cha thường tha thiết kêu gọi mọi tín hữu Công Giáo phải nỗ lực sốt sắng đọc, nghe, học hỏi, suy niệm và thực hành Lời Chúa, Lời duy nhất mang lại sự sống và niềm vui đích thực. Với ngài, điều mà nhân loại hôm nay cần hơn cả không phải là có thêm nhiều linh mục hay tu sĩ mà là những vị thánh, những Chúa Kitô khác! Điều mà mọi người phải quan tâm hơn cả không phải là thành công trong việc học, việc làm, tình cảm, danh phận, nhưng là thành công trong tình yêu thương hiệp nhất.
Tháng 09/1982, tôi rời Galang để đi định cư tại Mỹ, lòng mãi ghi sâu hình ảnh linh mục thánh thiện vui tươi của Cha Dominici, và ngày ngày tôi vẫn nhớ cầu nguyện đích danh cho ngài như một trong những đại ân nhân của đời tôi.
Khi không còn làm tuyên úy cho người tị nạn nữa, Cha Dominici tiếp tục góp phần xây dựng và củng cố niềm tin cho người Công Giáo Việt Nam tại hải ngoại qua việc giảng tĩnh tâm và linh thao cho các cộng đoàn Công Giáo Việt Nam và các đoàn thể Công Giáo tiến hành. Nhờ vậy, tôi đã được vui mừng gặp lại Cha Dominici khi tham dự buổi tĩnh tâm do ngài hướng dẫn cho cộng đoàn giáo dân Việt Nam ở Oklahoma City năm 1985. Sau khi thụ phong linh mục năm 1994, tôi còn được gặp lại ngài trong buổi họp mặt với các anh chị trong Nhóm Hiệp Nhất (sống theo tinh thần Phong Trào Focolare).
Khoảng năm 1997, tôi được mời đến phụ giúp giải tội và đồng tế Thánh Lễ với Cha Gildo Dominici khi ngài hướng dẫn tĩnh tâm cho một nhóm linh thao ở Orange County. Khi tôi hỏi ngài: “Cha có cần gì không?” Ngài đã mỉm cười trả lời: “Con chỉ cần sự thánh thiện.” Câu trả lời cho thấy nơi ngài lòng khát khao nên thánh thật sâu xa, đơn sơ và chân thực.
Khi nghe tin ngài qua đời, tôi nhớ ngay đến bài báo ngài đã viết cách đây hai ba năm trên tờ Đồng Hành của Phong Trào Linh Thao Việt Nam. Khi ấy, ngài đã bắt đầu đau nặng không thể đi giảng đó đây như trước được. Từ kinh nghiệm mang bệnh như thế, ngài đã chia sẻ với mọi người rằng ngài tìm thấy niềm vui và sức mạnh nội tâm nơi Chúa Kitô khi nỗ lực sống theo khẩu hiệu “sống giây phút hiện tại với tình yêu lớn nhất—live the present moment with maximum of love”.
Tôi có cảm tưởng đó chính là di ngôn tuyệt hảo ngài muốn trối lại cho tôi và những ai ngài từng gặp gỡ trên đời này.
Khẩu hiệu này khiến tôi nhớ đến lời nguyện và bài thơ “Lạy Chúa, Chúa biết con yêu mến Chúa” được một cô bé học viên khóa học về Lòng Sùng Kính Thánh Tâm sáng tác và gửi tặng tôi dịp sinh nhật tháng trước: “To love you, Jesus, I only have today—Lạy Chúa Giêsu, con chỉ có hôm nay để yêu Chúa”.
Lạy Chúa là Chúa tình yêu!
Chúa yêu con thuở con chưa chào đời.
Chúa ơi, Chúa quá yêu con.
Biết con yếu đuối, nhưng Ngài vẫn yêu.
Con đây chỉ ước một điều:
Yêu Chúa như Mẹ, yêu nhiều không ngơi.
Mến Mẹ như Chúa mà thôi.
Chúa ơi, chỉ vậy con đây thỏa lòng.
Cùng với di ngôn của Cha Dominici, lời nguyện và bài thơ trên khích lệ tôi thật nhiều trong nỗ lực yêu mến Chúa trong giây phút hiện tại, như tôn chỉ của Cha Dominici theo gương mẫu của Mẹ Maria.
Lạy Chúa Giêsu rất yêu dấu, cùng với Mẹ Maria và Thánh Cả Giuse con yêu mến Chúa, con thờ lạy Chúa, con cảm tạ Chúa đã cho con được gặp Cha Dominici trong buổi đầu đời tị nạn tha hương, được ngài dạy con thêm lòng yêu mến và tự hào vì được là người Việt, được ngài giải tội, trao ban Lời Chúa và Mình Thánh Chúa, được ngài hướng dẫn trên con đường yêu thương hiệp nhất và được có ngài làm mẫu gương linh mục thánh thiện cho đời con.
Xin Chúa giúp con biết ghi nhớ mãi những lời dạy quý báu và hình ảnh thánh thiện vui tươi của ngài, nhất là biết cố gắng noi gương ngài,sống giây phút hiện tại với tình yêu lớn nhất, tình yêu đối với Chúa, với Mẹ Maria, với Hội Thánh và với mọi người. Amen.
(Mar. 19, 2003)
PS: “Tình huynh đệ đích thực, tình máu mủ thắm thiết, tình yêu thương chân thành cốt ở điều này là thông truyền cho nhau những kho báu thiêng liêng” (Thánh Gioan Kim Khẩu). Bài viết này đã được đăng trên Nguyệt San Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp trong số tháng 4 năm 2003. Nay xin gửi đến chia sẻ với quý độc giả Thanhlinh.net. HP (Jan. 12, 2021).