Nhảy đến nội dung

Cho trọn vẹn chữ Tình

Chia sẻ Tin Mừng CN Lễ Lá MC NA 2014 ( Mt 21, 1-11)

 

 

Cho trọn vẹn chữ Tình

 

Hôm đó vào quãng trưa, quân lính lùng sục bắt thầy Inhaxiô, một trong hai trưởng nhóm của Hội Thầy Giảng. Thầy Anrê Phú Yên mạnh dạn ra mặt hỏi bọn lính và nói:“Nếu các anh muốn bắt Inhaxiô thì vô ích, vì Inhaxiô không có ở nhà. Nếu muốn bắt tôi thì tôi sẵn sàng: Tôi là giáo hữu, hơn nữa là thầy giảng, tôi có cả hai tội mà các anh gán cho Inhaxiô để bắt thầy ấy. Vậy thầy ấy mà có tội, thì làm sao tôi vô tội được”.(Alexandre de Rhodes, Glorieuse mort du cathèchiste André, tr. 11). 

 

Thầy An-rê bị bắt, nhưng lạ thay thầy bước đi giữa quân lính trong niềm hân hoan vui sướng. Thầy không quên bổn phận của mình là phải rao giảng đức tin. Ngay trong hoàn cảnh đang bị đưa về lao tù, khi xuống thuyền, thầy đã giảng cho bọn lính về Đức tin. Bọn lính ngơ ngác nhìn nhau cảm động, chính những lời giảng dạy ấy mà quan Nghè Bộ dựa vào đó để kết tội thầy trong khi không bắt được thầy Inhaxiô.

 

Quân lính điệu thầy An-rê đến quan Nghè Bộ, vị quan này tưởng An-rê trẻ tuổi non dại không có đủ gan dạ, thế nào mình cũng thuyết phục được, quan nói: đã trót theo “tả đạo”, vậy hãy từ bỏ, quan sẽ giúp đỡ, nếu không quan có cách khiến cho hối không kịp. Đáp lại một cách đơn sơ nhưng đầy hào khí, An-rê Phú Yên nói: “Quan và cả bộ hạ có thể giết tôi về phần xác dễ dàng, nhưng không thể làm lay chuyển Đức Tin và Lòng Mến Chúa trong tâm hồn tôi”. Quan Nghè Bộ thấy thái độ kiên quyết của Thầy giảng Anrê Phú Yên, vô cùng tức giận. Không nói lại nửa lời, quan lệnh cho lính đeo gông vào cổ Anrê Phú Yên, tống giam vào ngục, ngày mai sẽ quyết định. Sáng hôm sau 26 tháng 07 năm 1644, quan Nghè Bộ triệu tập phiên tòa chớp nhoáng. Kết thúc phiên toà là án tử dành cho hai giáo hữu cùng tên An-rê: Một người đã 73 tuổi, còn người kia là vị anh thanh niên 19 tuổi đời. Người giáo hữu 73 tuổi cuối cùng thì được tha, vì đã tuổi già sức yếu, nhưng An-rê Phú Yên thì chịu án tử hình.

 

Những ngày trong lao tù, có nhiều người tới thăm vị thanh niên này: Già trẻ lớn bé, cả người bên lương. Thầy giảng Anrê Phú Yên đón tiếp mọi người rất niềm nở, thầy nói:“Anh chị em, đối với Chúa Giêsu rất yêu dấu của ta, ta hãy lấy tình yêu đáp lại tình yêu. Chúa đã chịu đau khổ vì ta, ta hãy lấy mạng sống đáp lại mạng sống”

 

Trong cùng ngày tuyên án, cha Đắc Lộ thăm thầy An-rê và ôm hôn thầy, hôn thánh giá của thầy, với đôi dòng lệ tuôn trào, không sao nói được nửa lời. Thầy giảng Anrê Phú Yên nói lớn tiếng: “tôi là kẻ có tội” xin mọi người cầu cho tôi được chịu khó cho tới chết. Đầy lòng tin cậy, thầy nói tiếp: Tôi chẳng sợ cơn điên dại của kẻ dữ, chỉ có thể giết mình phần xác, tôi chỉ sợ Đức Chúa Trời có quyền phạt cả hồn lẫn xác (Alexandre de Rhodes, Relation Progès Foi, tr 31). (Nguyễn Hiền Nhu, Radio Vatican)

Thầy An-rê đã yêu, và đáp lại Tình Yêu vô tận của Thiên Chúa. Hôm nay, người Kitô hữu cùng dân Do Thái đón rước Đức Giêsu vào Đền Thánh Giêrusalem, để rồi chứng kiến cuộc tử nạn đau đớn tột cùng của Người. Chính vì Tình Yêu nhân loại, muốn cứu rỗi trần gian, Người vâng lời Thánh ý Đức Chúa Cha trọn vẹn.

Yêu là vâng Thánh Ý

 

Trước viễn cảnh nhục hình, tra tấn, phản bội, vong ân, cáo gian, cô đơn, Đức Giêsu đổ mồ hôi máu sợ hãi, khấn xin Đức Chúa Cha cất đi chén đắng: “Lạy Cha, nếu có thể được, xin cho con khỏi phải uống chén này. Tuy vậy, xin đừng theo ý con, mà xin theo ý Cha.”

 

Lần thứ hai, Người quả quyết mạnh mẽ: “Lạy Cha, nếu con cứ phải uống chén này mà không sao tránh khỏi, thì xin vâng ý Cha.” Đức Giêsu đã tuyệt đối tuân phục đón nhận sự thương khó tột cùng. Yêu là làm theo ý muốn, làm vui lòng người mình yêu. Hơn nữa, Đức Giêsu còn công khai xác nhận sứ vụ được trao phó:"Này con đến để thực thi Thánh Ý Cha" (Dt,10, 9)

Yêu Đức Chúa Cha, yêu nhân loại, Người chịu cô đơn như con chiên hiền lành, bơ vơ, lạc lõng giữa bầy sói gian manh khát máu. Người bị bỏ rơi, không còn môn đệ nào bên cạnh an ủi, chia sẻ, bị phản bội, bị chế nhạo nhục nhã ê chề, chịu vu khống trắng trợn, chịu đòn vọt, tra tấn, khinh bỉ, cho đến khi trút hơi thở cuối cùng trên thập giá.

 

Yêu là xả kỷ vị tha, vác thập giá

Mặc dù bị chính môn đệ phản nghịch, bán cho quân dữ như một món hàng, bị chính môn đệ thân thiết từ chối phủ nhận liên can, bị quần chúng từng được gia ân, trở mặt lên án, bị quân dữ hành hạ, lột áo sống chia chác, Đức Giêsu vẫn điềm tĩnh, sẵn lòng tha thứ hết mọi người. "Lạy Cha, xin tha thứ  cho họ, vì họ không biết việc họ làm"(Lc 23, 34)

Ngôn hành hợp nhất, Đức Giêsu thực hành chính xác lời Người răn dạy dân chúng trước đây: “Ai muốn theo Ta, hãy từ bỏ mình, vác thập giá mình mà theo Ta.” Một sự từ bỏ dứt khoát, quyết liệt, triệt để, không mảy may chần chừ, e ngại, hay nhân nhượng chút nào cho bản thân, cho cái tôi hẹp hòi, vị kỷ, kiêu căng, cao ngạo, bất nhân.

 

“Không nhượng bộ, không phải là kiêu căng, tự ái hay ngoan cố. Không nhượng bộ là yêu thương quyết liệt lý tưởng của mình.” (Đường Hy Vọng, số 15)

 

Yêu là đóng đinh vào thập giá

 

Còn tình yêu nào cao cả, tột cùng hơn Tình Yêu chịu chết để cứu rỗi toàn thể nhân trần? “Mạng sống của tôi, không ai lấy đi được, nhưng chính tôi tự ý hy sinh mạng sống mình. Tôi có quyền hy sinh và có quyền lấy lại mạng sống ấy. Đó là mệnh lệnh của Cha tôi mà tôi đã nhận được” (Ga 10: 18-19).

 

Một quyết định và hành động tuyệt đỉnh, khiến những ai chịu đau khổ vì công lý, sự thật, vì Thánh danh Chúa, đều tìm được nơi cuộc Thương Khó của Đức Giêsu, niềm an ủi tuyệt vời, vô song. Tất cả những ai cô đơn, bị phản bội, bị vu oan cáo vạ, bị khinh ghét, hằn thù, hành hình vì lẽ công chính, đều được thông phần vào công cuộc Cứu Rỗi của Người. Nhất là khi kết hiệp chặt chẽ với Người, càng nhận được muôn vàn hồng ân.

Không có cơn thử thách nào lớn lao bằng cơn thử thách của Chúa Giêsu trên thánh giá, lúc xác hấp hối, tâm hồn lại cảm thấy chính Đức Chúa Cha như cũng bỏ mình, Chúa Giêsu phải nói lên nỗi khổ ê chề nhất trong đời Ngài: “Sao Cha bỏ con?” Hãy hiệp nhất với Chúa Giêsu trong những giây phút hãi hùng, tăm tối nhất của đời con. Bình an sẽ trở lại và con sẽ nói được như Chúa Giêsu: ”Con phó mạng sống con trong tay Cha!” (Đường Hy Vọng, số 715)

Lạy Chúa Giêsu, xin giúp chúng con biết từ bỏ bản thân, mà dấn thân vác thánh giá hằng ngày, theo chân Chúa lên Núi Sọ, cùng chịu đóng đinh tính xác thịt con, hầu chúng con được ơn cứu rỗi.

Lạy Mẹ Maria, xưa Mẹ đồng hành cùng Chúa cho đến tận chân thánh giá, xin nâng đỡ, an ủi, dìu dắt chúng con đi trên đường hy vọng, vượt qua chông gai, cạm bẫy, cám dỗ mọi nơi, mọi lúc, để xứng đáng trở nên môn đệ, chứng nhân của Đức Giêsu Con Mẹ. Amen.

AM Trần Bình An

 
Tác giả: