Chúa Chính Là Hạnh Phúc
- CN, 26/01/2025 - 16:13
- Lm Tạ Duy Tuyền
Chúa Chính Là Hạnh Phúc
Cuộc sống là một hành trình tìm kiếm. Con người luôn dáo dát đi tìm kiếm. Tìm kiếm những niềm vui hạnh phúc trong cuộc đời. Nhưng xem ra chẳng có gì trọn vẹn! Hạnh phúc chẳng nơi đâu tròn đầy! Tất cả đều vô vị, chán chường. Còn bé thì chỉ mong chóng làm người lớn để tung hoành. Khi lớn thì lam lũ vất vả chỉ mong gom được chút tiền còm để dưỡng già. Mà về già thì lại ngồi tiếc nuối quá khứ vàng son! Nghĩa là chẳng bao giờ bằng lòng với những cái đang có trong hiện tại.
Năm xưa thánh Augustino cũng đã tìm, đã kiếm niềm vui hạnh phúc trong nhiều cách và đam mê nhưng chỉ khi ngài tìm được Chúa mới thực là niềm vui trọn vẹn, hạnh phúc tròn đầy. Ngài đã thốt lên trong tiếc nuối thời gian: Lạy Chúa, con yêu Chúa quá muộn màng!
Có một anh sinh viên bị bắt vào lính đi quân dịch. Anh ta bất mãn vì bị như thế, nên tính tình trở nên bất thường, suốt ngày cứ nhớn nhác như muốn tìm một cái gì. Khi phải xếp hàng đi tập trên đường mà anh thấy được một tờ giấy văng vãi là thế nào anh ta cũng chạy tới nhặt lên xem. Đọc xuôi một hồi rồi lại lật tờ giấy đọc ngược nữa. Rồi càu nhàu vất đi: không phải cái này!
Cứ thế, ngày này qua ngày khác, lần nào anh ta cũng nhặt lên được mấy tờ giấy đọc rồi lại vất xuống: “không phải cái này.” Người đội trưởng bực mình la hét phạt chán rồi cũng vậy thôi. Còn đồng đội thì cũng đành chịu cái tên “hết thuốc chữa” này mỗi ngày một “mát” quá ra! Một hôm văn phòng gọi anh ta lên. Vị chỉ huy hằn giọng nói ngay: Mày “mát” quá không ai chịu nổi nữa. Đây, mày cầm cái giấy này về ngay!
Anh ta cầm giấy giơ lên đọc. Thì ra là giấy miễn dịch. Anh ta sung sướng reo lên: A, đúng là cái này rồi. Và anh ta vội vã chạy mất.
Phê-rô năm xưa cũng từng vui sống trong bậc gia đình, từng đeo đuổi theo con sóng để đánh bắt cá, từng vui với thợ thuyền trên sông nước, nhưng dường như ông vẫn không tìm ra lẽ sống và hạnh phúc. Chỉ từ khi bước theo Thầy, cuộc đời ông đã rẽ sang trang sử mới. Những ngày bên Thầy cho ông cảm nghiệm được chỉ ở bên Chúa mới trọn vẹn niềm vui và hạnh phúc. Ông cảm nghiệm niềm vui bên Chúa lớn hơn tất cả những niềm vui mà ông từng có. Thế nên, khi Chúa hỏi: cả anh em cũng muốn bỏ đi sao? Ông liền mau mắn trả lời: Bỏ Thầy con biết theo ai, vì Thầy mới có lời ban sự sống đời đời.
Hóa ra những niềm vui mau qua kia chẳng thấm là bao so với niềm vui có được sự sống đời đời. Niềm vui trần gian thì mau qua. Sự sống đời đời là niềm vui trọn vẹn và vĩnh viễn. Nếu ai đã có được nó trong cuộc đời thì chẳng phải lo bon chen tìm kiếm những niềm vui giả tạo mau qua của trần gian. Chính Chúa sẽ làm thỏa mãn mọi sự đến nỗi ở bên Chúa không còn phải ham muốn điều gì khác nữa.
Cuộc sống luôn cho chúng ta nhiều niềm vui, nhưng nó chỉ khiến ta thêm thèm khát niềm vui. Cuộc đời con người xem ra cũng giống như anh lính, ngày nào cũng dáo dát đi tìm kiếm, mừng vui cầm lấy một điều gì đó, nhưng rồi lại thất vọng vất đi và bảo: không phải cái này! Cuộc đời con người dường như cứ ngụp lặn trong đại dương mãi chơi vơi mà chẳng bao giờ dừng. Điều quan yếu là phải tìm được Chúa, nắm bắt được Ngài thì mới được no thỏa niềm vui và hạnh phúc. Có Thiên Chúa thì mới òa lên niềm vui như anh lính đã tìm được sự giải phóng, như Phê-rô đã tìm được Chúa làm gia nghiệp, như Augustino đã tìm được lẽ sống sau bao nhiêu ngày tìm kiếm.
Xin Chúa giúp chúng ta có đủ con mắt đức tin để nhận ra Chúa là lẽ sống, là cùng đích cuộc đời. Xin cho chúng ta nhận ra Chúa thật quyền năng để chúng ta tín thác, cậy dựa vào Chúa trong những khó khăn thử thách. Ước gì cuộc đời chúng ta đủ xác tín về niềm tin của mình như Phê-rô để ở lại và bước đi theo Chúa cho đến cùng. Amen
Lm.Jos Tạ Duy Tuyền